Phần 192
Tống Thanh Thư ngã ngửa người về phía sau, liền lách mình tránh ra, cười ha ha.
Hạ Thanh Thanh kiều hừ một tiếng, cũng vươn nắm tay hướng trên người hắn công qua, Tống Thanh Thư không ngừng né tránh, thỉnh thoảng tại hai trên gò má hai nàng sờ một cái, vừa cười nói:
– Chung quy vẫn không nỡ cầm binh khí đánh tại hạ, có phải là sợ tại hạ bị thương a.
Hai nàng liếc nhau, nhẹ nhàng hừ một tiếng, không hẹn mà cùng rút ra binh khí. Chu Cửu được chân truyền Thiết Kiếm Môn, về sau lại có kỳ ngộ, vốn là nhất lưu cao thủ giang hồ, về sau tại Thịnh Kinh cùng Tống Thanh Thư cộng tu Hoan Hỉ Thiện pháp, chiếm được một phần nội lực Tống Thanh Thư, từ lâu tiến thân vào nhóm cao thủ hàng đầu giang hồ.
Hạ Thanh Thanh đồng dạng cũng được chân truyền Kim Xà Lang Quân, hơn nữa mấy năm trước được Viên Thừa Chí dốc lòng chỉ điểm, võ công cũng đồng dạng, hai nàng liên thủ, trong phòng thoáng cái lấp lánh kiếm khí ngang dọc.
Tống Thanh Thư bị buộc luống cuống tay chân, vội vàng kêu lên:
– Các người muốn mưu sát phu quân mình sao?
Hạ Thanh Thanh hừ một tiếng:
– Ta là Hạ phu nhân, với ngươi không có liên quan gì…
Chu Cửu cũng nổi giận nói:
– Phi… ta cũng Cử công chúa không có gả cho ngươi.
Hai nàng nói xong, trên tay thế công lại mạnh thêm vài phần.
– Tại hạ cũng không tin các người thật là muốn hạ thủ.
Tống Thanh Thư không né nữa, đứng yên nhắm mắt lại ở phía trước hai nàng, khi hai nàng đâm kiếm tới cũng không né tránh.
Hai nàng chỉ là chịu không nổi hắn nói khinh bạc, nhất thời xấu hổ dẫn tới phản ứng quá khích mà thôi, làm sao mà muốn đã thương hắn, tựa như cùng ăn ý với nhau, một tả một hữu hai thanh kiếm đồng thời dừng lại ở trước người Tống Thanh Thư.
Tống Thanh Thư ánh mắt lặng lẽ khẻ mở, thấy cảnh tượng trước mắt không khỏi mừng rỡ, thân hình lóe lên liền tới phóng đến phía sau hai nàng.
Hai nàng còn chưa kịp phản ứng, thì cảm giác bên hông tê rần, cả người khí lực hoàn toàn tiêu thất ngã xuống, Tống Thanh Thư cười ha ha, mỗi tay đỡ lấy ở bên hông của hai người, thân hình vừa chuyển, liền một tả một hữu ôm các nàng ngồi lên giường, liền sờ soạng bờ mông của mỗi người, trong lòng còn âm thầm đánh giá: “Hạ Thanh Thanh thân thể dù sao cũng đã bị khai phá nhiều lần, nên cáo mông đẫy đà to lớn hơn, so sánh mà nói, cái mông của A Cửu thì tinh tế hơn một ít, thật là một chín một mười chẳng ai thua kém ai…”
Cảm thụ được tay của Tống Thanh Thư đang sờ loạn trên khe mông mình, Chu Cửu mặt thoáng cái liền đỏ, tuy rằng hai người đã cùng giao hoan, nhưng đúng ra thì lần đó hai người cũng không có quá nhiều cộng đồng cảm tình, cho nên Chu Cửu trong lòng chung quy vẫn có chút chưa có buông ra, đối mặt với hắn cử động thân thiết vẫn phi thường ngượng ngùng.
Bất quá trong lòng nàng lại cũng không ghét, so sánh với trước đây lúc thân cận với Viên Thừa Chí thì nàng càng có loại cảm giác hưởng thụ sâu đậm với cái cách suồng sã của Tống Thanh Thư này, chỉ là không biết phải biểu lộ như thế nào thì mới thích hợp.
Biểu đạt thích thú, thì lại lo lắng bị phu quân tương lai hiểu lầm mình là nữ nhân phóng đãng, nếu biểu hiện tức giận, lại lo lắng chọc giận tình lang, cho nên Chu Cửu cúi đầu im lặng không lên tiếng.
Hạ Thanh Thanh thì khác, nàng và Tống Thanh Thư trải qua cùng một chỗ cũng không thiếu thời gian, hai người từ lâu rất quen thuộc, huống chi tiểu biệt thắng tân hôn, nếu chỉ có mình nàng và Tống Thanh Thư ở đây, nàng đã nhiệt liệt đáp lại đối với động tác của Tống Thanh Thư, thấy hắn mỗi tay mò hạ thể của mỗi người, chợt thấy có sự hứng phấn khích là lạ, rất nhanh bên trong âm đạo của mình đã ẩm ướt, nhưng chẳng qua là có A Cửu bên cạnh, nên đành hờn dỗi:
– Không được khi dễ Cửu công chúa…
– Vậy ý của Hạ phu nhân là chỉ để cho tại hạ khi dễ phu nhân sao?
Tống Thanh Thư ở bên tai nàng lặng lẽ nói.
Hạ Thanh Thanh trong lòng rung động, vội vàng biện bạch:
– Nào có!
Lúc này Chu Cửu không thể giả bộ trầm mặc nữa, khi thấy bàn tay của hắn đã duỗi thẳng vào bên trong cái tiểu nội khô của mình, hoa dung thất sắc hỏi:
– Ngươi… ngươi… muốn làm gì?
– Vậy Cửu công chúa nghĩ tại hạ muốn làm gì đây?
Tống Thanh Thư khóe miệng lộ ra một tia vui vẻ.
Chu Cửu nghẹn lời, nàng nào biết Tống Thanh Thư da mặt dầy như vậy, không biết nên trả lời như thế nào.
Hạ Thanh Thanh thì đã lĩnh giáo qua về phương diện to gan lớn mật suồng sã bất chấp lễ nghi của Tống Thanh Thư rồi, thấy hắn bàn tay của hắn đang khều lấy khe mông của mình, một tay thì mò mẫm trong cái âm hộ A Cửu trên giường, cũng hoa dung thất sắc:
– Ngươi… ngươi cũng muốn dính vào cả hai sao?
Tống Thanh Thư tức giận nói:
– Các người tư tưởng xấu xa, tại hạ chỉ là muốn đùa giỡn ôm hai người rồi trò chuyện một chút mà thôi.
– Ưm… trò chuyện cái gì đây?
Chu Cửu thở phào nhẹ nhõm.
– Trò chuyện lần này về việc đề cử tân Kim Xà Vương a.
Tống Thanh Thư cười nói.
Hai nàng bị hắn chuyển hướng chú ý, Hạ Thanh Thanh nhịn không được nhìn Chu Cửu liếc mắt:
– Vốn là ta đang khổ não làm sao tìm kiếm thêm đầu lĩnh ủng hộ cho hắn đây, không nghĩ tới Cửu công chúa cũng là người của hắn.
Chu Cửu trên mặt nóng lên, nhịn không được nói:
– Ta và Tư Đồ tướng quân cũng vì chuyện này mà vắt hết đầu óc, nếu sớm biết rằng nữ thủ lĩnh của Kim Xà doanh bây giờ cũng là người của Tống công tử, thì ta đâu còn quan tâm như vậy.
Thấy hai nàng miệng lưỡi sắc bén, Tống Thanh Thư liền vội vàng nói:
– Ai… ai… Dù sao cũng chỉ mới có đầu lĩnh, so với phải đủ sáu đầu lĩnh thì còn kém xa lắm đây.
Hạ Thanh Thanh cùng A Cửu cũng ý thức được vấn đề, hai nàng nhìn nhau, Hạ Thanh Thanh mở miệng nói:
– Ta có thể tranh thủ đến nhờ đầu lĩnh Kim Long bang ủng hộ.
Chu Cửu cũng tiếp lời nói:
– Trình bang chủ của Thanh Trúc Bang là là sự phụ lúc năm xưa ta hành tẩu giang hồ, ta đã tranh thủ nhờ ủng hộ rồi, ngoài ra ta còn dự định bái phỏng đến Thủy Giám, lão trước kia là tổng binh Minh triều, tuy rằng về sau đầu phục Kim Xà doanh, nhưng vẫn còn có vài phần trung nghĩa, tranh thủ lão ủng hộ cũng có hy vọng rất lớn.
– Thế nhưng nếu tính toàn bộ thuận lợi, cũng chỉ mới có được năm đầu lĩnh sẽ ủng hộ Tống công tử, vẫn còn thiếu một a.
Hạ Thanh Thanh lo âu nói.
Tống Thanh Thư cao giọng cười:
– Hai nàng không cần lo lắng, sẽ tìm thêm một nhà ủng hộ hẳn cũng không phải là việc khó, cùng lắm thì tìm đầu lĩnh nào có nữ nhi, thực sự đến lúc vạn bất đắc dĩ, tại hạ hy sinh một chút nhan sắc thì cũng có thể được a.
– Thật không biết xấu hổ!
Hai nàng nhịn không được mắng.
Tống Thanh Thư cười không nói, rất nhanh trong phòng lại lâm vào một loại yên tĩnh quỷ dị, Chu Cửu nhẹ nhàng căng cứng hai bắp chân khi ngón tay của hắn đã duỗi đến cái khe nứt âm hộ mình, cũng may là còn có vạt áo che khuất, hiển nhiên trong lòng rất khẩn trương.
Hạ Thanh Thanh trong lòng cũng là phiên giang đảo hải, ngón tay của hắn đang trêu đùa với quanh lỗ hậu môn của mình làm cho rất là ngứa nhột, nàng lo lắng nếu mình tiếp tục để cho hắn sờ soạng, sợ rằng Tống Thanh Thư sẽ đưa ra điều gì yêu cầu quá phận, vội vàng nói:
– Ta trước phải đi liên lạc một chút với Tiêu Uyển Nhi của Kim Long bang… ngươi và Cửu công chúa cách biệt lâu ngày như vậy, nên hảo hảo bồi phụng Cửu công chúa ah.
Tống Thanh Thư nghi ngờ nói:
– Lát nữa chúng ta hãy cùng đi…
Hạ Thanh Thanh trắng mắt, đến hắn bên tai lặng lẽ nói:
– Ta biết ngươi có chủ ý muốn làm một lúc hai người, nhưng Cửu công chúa dù sao cũng là thiên kim tiểu thư, làm sao có thể thoáng cái tiếp thu cái loại yêu cầu biến thái của ngươi a, cũng phải để cho nàng hòa hoãn một thời gian rồi mới tiếp thu được…
Tống Thanh Thư hiểu ra ý của Hạ Thanh Thanh, ngay sau đó có chút thú vị nhìn nàng:
– Vậy Hạ phu nhân có thể tiếp thu yếu câu này không vậy?
Hạ Thanh Thanh cắn chặt môi, một lúc, mới nói:
– Ta… chỉ chịu cùng với Cửu công chúa chung giường nhau… Còn với người khác, thì ngươi chớ hòng mơ tưởng…