Phần 171
Hồ phu nhân vén lại mái tóc rối bời, đẩy Tống Thanh Thư ra:
– Bại hoại, thỏa mãn chưa a? Không cho thúc thúc ngủ ở đây.
– Đệ buồn ngủ quá, không muốn động đậy gì cả.
Tống Thanh Thư mặt dày mày dạn nói.
Hồ phu nhân quay đầu nhìn thoáng qua Tiểu Long Nữ, tức giận nói:
– Sư muội còn ở chỗ này đây, ta làm sao có thể để cho nàng biết chuyện cùng thúc thúc chung giường chung gối.
Tiểu Long Nữ vốn trong lòng cũng có chút tức giận, nghe Hồ phu nhân nói như vậy, trong lòng cũng hơi hả dạ: “Đại sư tỷ vẫn còn lo lắng cho ta…”
Tống Thanh Thư nghĩ đến Tiểu Long Nữ lúc này là thanh tỉnh, trong lòng đã có quỷ nên cũng chột dạ, có chút hổ thẹn địa liếc mắt nhìn Hồ phu nhân:
– Vậy đệ đi đây.
Hồ phu nhân lúc này cả người mềm yếu, chả muốn nhúc nhích, nhẹ giọng thúc giục:
– Đi mau… đi mau.
Tống Thanh Thư vội vã cầm lấy y phục, nhanh chóng quay trở về phòng mình.
Tiểu Long Nữ đang do dự tìm lý do để cho biết mình đã tỉnh lại, Hồ phu nhân lại hừ một tiếng, xoay người đem nàng kéo lại, trong miệng lẩm bẩm nói: “Sư muội thân thể mát mẻ, ôm thật là thoải mái.”
Bởi vì vẫn còn dư vị của cuộc giao hoan vừa rồi, lúc này trên người Hồ phu nhân vẫn còn nóng hổi, Tiểu Long Nữ trời sinh thể chất lành lạnh, bị Hồ phu nhân kéo ồm vào trong lòng, nhất thời cả người ấm áp hết sức thoải mái, với lại mới vừa rồi tiêu hao chân khí tự giải huyệt đạo, sau khi tỉnh lại tinh thần lại lâm vào tình huống cực kỳ khẩn trương, để rồi chịu không nổi cơn động dục ập đến bất ngờ ngoài mong muốn đến mức phát tiết, lúc này đã trầm tĩnh lại, nên cảm thấy cơn buồn ngủ dâng lên, liền để cho Hồ phu nhân tùy ý ôm, hai người cùng lâm vào mộng đẹp, trong cơn mê ngủ bất tri bất giác hai cặp đùi đẹp giao nhau dây dưa lẫn nhau, âm hộ của hai nàng thỉnh thoảng lại ma sát cạ vào nhè nhẹ…
…
Sáng sớm hôm sau khi Tiểu Long Nữ tỉnh lại, thì Hồ phu nhân đang rửa mặt chải đầu, nghe động tĩnh trên giường, Hồ phu nhân quay đầu, vẻ mặt mất tự nhiên:
– Sư muội, ngươi đã thức?
Nhìn Hồ phu nhân bởi vì thân thể được tưới tắm đầy đủ, vẻ mặt kiều diễm tỏa sáng, nghĩ đến tối hôm qua bản thân mình phải chịu… ‘tội’ chung với Hồ phu nhân, Tiểu Long Nữ trong lòng chợt thấy lúng túng khó chịu, cố ý hỏi:
– Đại sư tỷ, tối hôm qua chuyện gì xảy ra khi bóng đen kia xuất hiện vậy?
Hồ phu nhân biến sắc, ấp úng giải thích:
– Là người của Mông Cổ không cam lòng bị nhục, lặng lẽ phái cao thủ qua đây định bắt giữ chúng ta, may là Tống… Tống Thanh Thư… đúng lúc chạy tới, mới đánh đuổi được địch nhân.
– Thật không?
Tiểu Long Nữ tựa như chế giễu nói, nhưng trong lòng oán thầm: “Rõ ràng chính hắn đến trộm hương, chiếm tiện nghi sờ soạng ta, bây giờ lại còn trở thành ân nhân cứu mạng của ta…”
Nàng mặc dù có chút tức giận Tống Thanh Thư tối hôm qua vừa “khi dễ” đại sư tỷ, lại vừa vuốt ve cái âm hộ của mình, nhưng không hiểu vì sao chẳng có tức giận hắn, mà còn cho là đối phương chỉ là vô tâm trong lúc đó.
Vì tối hôm qua giả bộ ngủ, cho nên cũng không thể nói toạc ra, đành phải giả vờ không biết gật đầu:
– Vậy là muội phải đa tạ tỷ phu…
– Hắn không phải là tỷ phu của ngươi.
Hồ phu nhân vội vàng nhắc lại nói.
“Hừ… rõ ràng tối hôm qua…”
Hồi tưởng lại chuyện tối hôm qua phát sinh những chuyện khó xử kia, Tiểu Long Nữ sắc mặt đỏ lên khi cảm thấy bên dưới hạ thể của mình vẫn còn dinh dính khó chịu, nhất thời ngừng lại không nói nữa.
Hồ phu nhân trong lòng cả kinh: “Chẳng lẽ bị nàng đã nhìn ra cái gì…”
May là lúc này ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa, tiếng nói của Tống Thanh Thư vang lên:
– Hai mỹ nhân đi ra ăn sáng.
Hồ phu nhân nói:
– Chờ một chút, chúng ta đang rửa mặt chải đầu đây.
Nghe được tiếng Tống Thanh Thư, sắc mặt Tiểu Long Nữ mất tự nhiên…
Thấy nàng đôi mi thanh tú khẽ nhăn, Hồ phu nhân nhìn thấy ngẩn ngơ:
“Ngay cả lúc nhăn mày nhíu mặt mà cũng đã xinh đẹp, quả nhiên quái thúc thúc kia lại là người có tâm tính như vậy, làm sao mà nhịn được nên đem nàng ôm đến trên giường thì cũng phải thôi…”
Nghĩ đến chuyện đó, Hồ phu nhân mặt lại nóng lên, trong lòng áo não không thôi:
“Tối hôm qua tại sao ta lại đáp ứng yêu cầu hoang đường của hắn như vậy chứ?”
…
Tiểu Long Nữ trong lòng suy nghĩ một lúc, cuối cùng quyết định làm bộ không biết toàn bộ chuyện tối hôm qua, nhưng âm thầm hạ quyết tâm, sẽ không cùng hai người này đi chung một đường, không thì đối phương hàng đêm xông tới, rồi lại lợi dụng cơ hội sờ soạng mình, chẳng lẽ bản thân hàng đêm phải chịu giày vò khó chịu trong thân thể như thế này?
Trong lòng suy nghĩ, tự nhiên hiện ra ở trên mặt, Hồ phu nhân quan tâm hỏi thăm:
– Sư muội, sắc mặt khó coi như vậy, có chuyện gì không được thoải mái phải không?
– Không có gì.
Tiểu Long Nữ bình thản nói, cũng không muốn cùng nàng tiếp tục trò chuyện, liền đứng lên bắt đầu rửa mặt chải đầu.
…
Làm hai nàng lúc xuống lầu, trong tửu điếm bỗng nhiên yên tĩnh quỷ dị, những khách nhân nhìn hai nàng như tiên nữ hạ phàm, cùng là thầm nghĩ: “Trên đời lại có những nữ nhân tuyệt sắc như vậy sao?”
Làm hai nàng đang đi tới bên cạnh hắn, xung quanh những nam nhân nhộn nhịp dùng ánh mắt giết người nhìn Tống Thanh Thư, hắn càng đắc ý hơn, hỏi thăm:
– Hai người tối hôm qua nghỉ ngơi khỏe không?
Vừa dứt lời, Tống Thanh Thư liền âm thầm kêu hỏng bét, bản thân tối hôm qua đã làm cái gì, hai nữ nhân này cũng đều là nhất thanh nhị sở. Quả nhiên, nghe được lời của hắn nói, hai nàng không hẹn mà sắc mặt đều đỏ lên, mỗi nàng lại nghĩ đến chuyện khó xử tối hôm qua.
Hồ phu nhân uống ngụm nước trà để che giấu mình bối rối, Tiểu Long Nữ hắng giọng một cái, nói:
– Đại sư tỷ, chắc muội không thể cùng hai người đi chung đường rồi.
Nghe Tiểu Long Nữ nói, Tống Thanh Thư trong lòng cả kinh, trong lòng sợ nàng bởi vì chuyện tối ngày hôm qua mình sờ soạng trên âm hộ nàng nên thẹn quá thành giận, dù rất muốn nàng giữ lại, nhưng dựa theo quan hệ của hai người, hắn cũng không biết nên nói cái gì.
May là Hồ phu nhân liền khuyên nhủ:
– Sư muội, vì sao đột nhiên lại muốn rời đi, hãy đi chung với sư tỷ, sau khi công việc của sư tỷ xong, thi ta sẽ dẫn muội về cổ mộ…
Tiểu Long Nữ vẻ mặt cổ quái, trong lòng âm thầm vón cục: “Tuy rằng đi chung thì tốt hơn, bất quá tiếp tục cùng đường, mỗi đêm chịu đựng cái loại thân thể bị khô nóng dày vò, khi hai người bọn họ cùng nhau…”
– Đại sư tỷ, muội còn phải đi tìm Quá nhi, nên không thể đi cùng với hai người.
Tiểu Long Nữ cảm giác mình tựa hồ đã học được tính xấu, nàng trước giờ chưa bao giờ sẽ nói dối, lần này vì ứng phó, nên lừa gạt bọn họ nói mình muốn đi tìm Quá nhi. Quá Nhi rõ ràng lúc này đang cùng Quách đại tiểu thư ở chung một chỗ, chỉ sợ là không còn nhớ đến mình nữa rồi…
Nghĩ tới đây, Tiểu Long Nữ thần sắc buồn bã, nhẹ khẽ thở dài một hơi.
Thấy nàng cau mày thở dài, Tống Thanh Thư lại âm thầm quan sát kỹ nàng, trong lòng suy nghĩ:
“Tiểu Long Nữ không có tu luyện qua qua bất kỳ môn Mị Công nào, vì sao đối nam nhân lại có lực hấp dẫn chí mạng bực này, ngay cả mình đã đạt tới cảnh giới lòng yên tỉnh không dao động mà nhìn thấy nàng, thì tâm trí cũng nổi lên rung động?”
Tống Thanh Thư từ trước đến nay không tin cái loại chuyện vừa gặp đã yêu thích này, theo hắn vừa gặp đã yêu nói cho cùng chỉ là một loại phản ứng sinh lý, đối với mỹ sắc muốn chiếm hữu làm của riêng mà thôi.
Chú ý thấy Tống Thanh Thư nhìn chằm chằm vào mình, đôi mi thanh tú Tiểu Long Nữ hơi cau, cả người lại không được tự nhiên, ngay cả một bên Hồ phu nhân cũng nhìn thấy, ho nhẹ một tiếng nhắc nhở hắn.
Tống Thanh Thư liền khôi phục lại thần sắc, mỉm cười:
– Nếu sư muội có chuyện muốn làm, chúng ta cũng không tiện giữ lại, rượu nhạt một chén này, chúc sư muội tâm tưởng sự thành.
Tuy rằng không rành thế sự, nhưng thân là nữ nhân luôn có giác quan thứ sáu, Tiểu Long Nữ cảm thấy tỷ phu này tựa hồ đối với thân thể của mình không có hảo ý, nàng còn tưởng rằng hắn sẽ tìm cách giữ nàng lại, không ngờ tới hắn lại dứt khoát đáp ứng như vậy.
Tiểu Long Nữ trong đầu lúc nào cũng nghĩ đến chuyện của mình cùng Dương Quá, nghe Tống Thanh Thư chúc tâm tưởng sự thành, trong lòng liền dâng lên một tia ngọt ngào, ánh mắt nhìn Tống Thanh Thư nhu hòa hơn rất nhiều.