Phần 121
Triệu Mẫn thấy Tống Thanh Thư sắc mặt thay đổi, không hiểu hắn đến cùng suy nghĩ gì, nên cũng không dám nói làm kinh động hắn…
Ánh mắt chuyển qua trên người Đường phu nhân đang hôn mê ngủ thiếp đi, Tống Thanh Thư liền nảy ra ý hay:
– Tại hạ đã có biện pháp.
– Cái gì?
Triệu Mẫn nghi hoặc nhìn Tống Thanh Thư, chỉ thấy ngón tay hắn điểm vào trên huyệt của Đường phu nhân, ‘ưm’ một tiếng, Đường phu nhân từ từ tỉnh lại.
– Đường phu nhân tỉnh lại rồi nhìn thấy ta thì làm sao bây giờ?
Triệu Mẫn cả kinh, nghĩ đến mình vừa rồi trốn bên trong cái chăn, cũng đã nghe qua một bí mật lớn như vậy của b Đường phu nhân, khó bảo toàn nàng sau khi tỉnh lại sẽ không tìm cách ra tay, làm ra sự tình diệt khẩu gì đó…
Tống Thanh Thư mỉm cười, thấy Đường phu nhân vừa hơi mở mắt ra, liền dùng một loại ngữ điệu kỳ quái nói rằng:
– Nhìn ta, hãy nhìn ta…
Âm thanh mịt mờ kỳ ảo cực kỳ.
Triệu Mẫn tò mò hướng vừa nhìn về hướng đôi mắt hắn, chỉ thấy tròng mắt của hắn phảng phất toàn bộ màu đen, giống như một vòng xoáy khổng lồ như muốn đem tâm trí của mình hút lại về phía hắn, Triệu Mẫn hoảng hốt vội dời đi ánh mắt, nghĩ đến mà sợ toát mồ hôi lạnh khắp cả người.
May là Triệu Mẫn chỉ là từ bên cạnh liếc nhìn một chút, hơn nữa Tống Thanh Thư thi pháp đối tượng cũng không phải là nàng…
– Được…
Đường phu nhân ánh mắt dần dần trở nên mờ mịt, mở miệng ngây ngốc đáp.
– Đường phu nhân, người này chính là Tống Thanh Thư, đêm nay ngươi ở tại bên người nàng, một tấc cũng không rời, bảo vệ tốt an toàn, cho nàng, không cho bất luận người nào đến quấy rối nàng…
Tống Thanh Thư dùng tay chỉ vào Triệu Mẫn, dùng mệnh lệnh nói.
– Đây là Tống công tử…
Đường phu nhân liếc mắt nhìn Triệu Mẫn, đầu tiên là một mảnh mờ mịt, rồi rất nhanh lại phóng ra một tia thần khí khác thường.
– Được rồi, cứ như vậy sẽ không thành vấn đề.
Tống Thanh Thư thu hồi đại pháp, mỉm cười nhìn Triệu Mẫn.
Thấy Đường phu nhân lúc này đã coi chính mình trở thành Tống Thanh Thư, Triệu Mẫn ngơ ngác:
– Ngươi dùng yêu thuật gì vậy?
– Quận chúa bây giờ đã biết tại hạ đối với quận chúa cũng sẽ không dùng đến phương pháp như thế này, chứ nếu tại hạ chỉ cần nói vài câu, thì quận chúa sẽ tự mình cởi sạch y phục chủ động leo lên trên giường câu dẫn tại hạ đấy.
Tống Thanh Thư từ tốn nói.
Nghe được Tống Thanh Thư nói lời vô liêm sỉ, Triệu Mẫn đỏ cả mặt:
– Ngươi đừng hòng!
Tống Thanh Thư cười cợt.
– Xem ra quận chúa không tin cái tà thuật này, có muốn thử một chút hay không?
– Này… không được!
Triệu Mẫn hoảng loạn nhắm mắt lại, nghĩ thầm vạn nhất đối phương nổi lên trong lòng xấu xa, thì mình phải nên làm như thế nào mới tốt, nghĩ đến cảnh tượng mình bị hắn mê hoặc, cam tâm tình nguyện dùng lấy thân thể để lấy lòng hắn, cả người nàng đều nổi da gà lên.
Một lát sau, bên trong gian phòng không còn động tĩnh, Triệu Mẫn lặng lẽ mở mắt ra nhìn lại, nàng lo lắng Tống Thanh Thư cố ý dụ dỗ mình mở mắt, vì vậy chỉ là hé mở ra một khe nhỏ để nhìn…
Tống Thanh Thư đã biến mất không còn tăm hơi, Triệu Mẫn thở một hơi dài nhẹ nhõm, trong lòng đột nhiên lại bay lên một cảm giác mất mát là lạ.
– Công tử có thương tích tại người, hành động bất tiện, để ta hầu hạ công tử, công tử chỉ nằm yên là được.
Triệu Mẫn đang ngẩn người ra, thì bên tai truyền đến giọng nói ngọt ngào cực kỳ của Đường phu nhân.
– Ai… ai… ai, ta không phải Tống Thanh Thư!
Triệu Mẫn lúc này mới hoảng, nghĩ đến vừa rồi Đường phu nhân đang muốn tự đến ân ái với Tống Thanh Thư, bị hắn điểm huyệt ngủ, bây giờ tỉnh lại, lại bị Tống Thanh Thư dùng thi pháp mê hoặc, nên thuận lý thành chương đem chính mình xem là Tống Thanh Thư, tiếp tục động tác thân mật…
– Công tử cứ nói đùa… làm sao mà không phải Tống công tử chứ.
Đường phu nhân đầu ngón tay chậm rãi lướt qua khuôn mặt kiều diễm Triệu Mẫn, vừa cười si ngốc vừa nói.
Bị đầu ngón tay Đường phu nhân lướt qua, Triệu Mẫn chỉ cảm thấy trong thân thể truyền đến một loại cảm giác khác thường, còn chưa kịp phản ứng lại, thì thấy thân trên mát lạnh, vạt áo đã bị Đường phu nhân cởi ra.
– Không muốn…
Triệu Mẫn mới vừa vừa mở miệng, thì đôi môi ướt át của Đường phu nhân đã hôn lên cái cổ trắng như tuyết của mình, cả người nàng như có dòng điện lưu chảy qua…
Một chốc sau thì chỉ còn giọng mũi “um… um…” của Triệu Mẫn.
Triệu Mẫn giờ cũng không biết nói cái gì, đành phải nằm im ở trên giường, Đường phu nhân hì hì cười, lại tiếp tục lột xuống cái yếm của nàng cùng với cái tiểu nội khố, hai người da thịt chạm nhau, cặp đùi mượt mà của Đường phu nhân ma sát trên người Triệu Mẫn, nàng có thể cảm giác được nhiệt khí từ nơi mấu chốt bộ vị hạ thể của Đường phu nhân tỏa ra, rõ ràng phân biệt ra được bộ lông gò mu cọ lấy da thịt của mình, trong lòng Triệu Mẫn không khỏi run lên kinh hoàng, chỉ có thể nhắm hai mắt, cố gắng bình tĩnh tâm tình, nhưng dưới tác dụng hai tay của Đường phu nhân, hô hấp của nàng càng lúc trở nên dồn dập hơn, Triệu Mẫn thân thể thì vô lực nên không biết ứng đối phải như thế nào, hận tìm không được một cái lỗ để chui vào.
Lúc này Đường phu nhân nhìn những đường cong trên thân thể của Triệu Mẫn, không khỏi ngây người, đây là một khối thân thể hoàn mỹ vô khuyết, hai bầu vú ngạo nhân đầy đặn cao ngất, tràn đầy co dãn săn chắc của một cô nương, lại nảy nở như một phụ nhân thành thục, Triệu Mẫn nhắm mắt lại, tim lại bình bịch nhảy dồn dập, hai tay Đường phu nhân nhẹ nhàng xoa nắn hai bầu vú Triệu Mẫn, thỉnh thoảng đùa bỡn đầu núm vú đáng yêu, dần dần làm cho hai núm vú cứng rắn lên. Trừ bỏ Trương Vô Kỵ, chưa từng có ai khác như vậy sờ qua bầu vú của nàng, kìm lòng không được nàng lại nghĩ đến lúc cùng Trương Vô Kỵ lưu luyến triền miên, tâm tình khẩn trương của nàng dần dần thả lỏng.
Trong chốc lát, Triệu Mẫn cảm giác bàn tay của Đường phu nhân tăng thêm sức lực, nàng bị vuốt ve khoái cảm cũng bắt đầu đã tăng lên, giờ thì Đường phu nhân đem hai bầu vú của Triệu Mẫn bóp nắn làm biến đổi đủ loại hình dạng, cuối cùng thì Đường phu nhân thân thể nghiêng về trước, dùng miệng bú vào bên trái đầu vú Triệu Mẫn, Triệu Mẫn ‘A’ một tiếng, thân thể như bị điện giật, hai tay vô lực phụ giúp đầu vai Đường phu nhân, dồn dập nói:
– Phu nhân… không nên như vậy…
Đường phu nhân ôn nhu nói:
– Tống công tử cứ thoải mái đi a…
Nói xong lại tiếp tục cúi đầu bú mút trên bầu vú đầy đặn Triệu Mẫn, nàng muốn kháng cự, nhưng thân thể lại không có khí lực, trong lúc trên hai bầu vú truyền tới từng trận khoái cảm, làm cho nàng dần dần bỏ qua ý niệm phản kháng, thay vào đó là thả lỏng thân thể, hưởng thụ cái loại đặc thù này.
Bất tri bất giác, hai tay Triệu Mẫn ôm chặt sau lưng của Đường phu nhân, hai bầu vú của nàng không tự chủ hướng về phía trước động đây, cùng phối hợp với miệng lưỡi của Đường phu nhân đang mút vào trên núm vú nàng, trong miệng cũng đã phát ra tiếng rên rỉ.
– Um… a…
Trong mơ hồ, Triệu Mẫn cảm giác được âm hộ Đường phu nhân dán chặt lên bụng dưới của mình, vừa ướt vừa nóng, không ngừng có dịch nhờn dinh dính vào trên bụng của mình, Triệu Mẫn cũng biết, bên dưới hạ thể của mình cũng đã sớm ướt, càng thêm ngượng ngùng.
…
Khi Đường phu nhân đem hai chân Triệu Mẫn tách ra, cảnh trí tuyệt mỹ hiện ra trước mắt, một cái khe đỏ tươi non ngọc, chung quanh cỏ thơm mềm mại phủ trên gò mu, dịch nhờn đã tươm ra bên dưới cửa miệng âm đạo tràn lan, nhãn tình Đường phu nhân sáng lên, đem như ngón tay chạm vào, cũng không có vội đưa vào cửa hang tham tiến vào, mà nhẹ nhàng ôn nhu vỗ về chơi đùa lấy dọc trên cái khe thịt âm hộ.
Những ngón tay của Đường phu nhân qua lại ma sát lấy dọc theo bên trong hai mép lớn âm hộ Triệu Mẫn, nhìn thấy phản ứng của nàng, có thể biết rõ hiện giờ nàng rất hưởng thụ, sau đó Đường phu nhân dùng đầu ngón tay linh hoạt tách ra mép nhỏ, cao thấp gảy lấy, lúc thì trêu đùa viên thịt nhỏ âm hạch, làm cho âm hạch rất nhanh trướng đại nhô đầu lên, trở nên bóng loáng đỏ tươi.
Bên trong âm đạo Triệu Mẫn âm đạo chảy ra chất lỏng dinh dính mỗi lúc mỗi nhiều, Đường phu nhân thấy thế liền đem hai ngón tay vươn vào đến bên trong âm đạo quấy lấy từng đợt, tiếng rên rỉ Triệu Mẫn từ nơi cổ họng đã trở nên hơi lớn, xem ra nàng cũng đã rất hưng phấn rồi, thủ pháp Đường phu nhân thoáng nhanh một ít, thân thể yêu kiều Triệu Mẫn vặn vẹo không ngừng, mái tóc đen nhánh rủ xuống vai, càng thêm tăng thêm dáng vẻ kiều mị của nàng, hai bắp chân bóng loáng tròn trịa lay động không thôi, hàng mi cau lại, tiếng thở gấp ngâm ngâm, tư thái đẹp không sao tả xiết, bất chợt tay ngọc cầm chặt lấy đệm chăn, nàng rốt cục toàn thân co rút, âm tinh đã muốn tiết ra.
Đường phu nhân động tác trên tay nhanh hơn, trong chốc lát, thân thể Triệu Mẫn run rẩy lên kịch liệt, lắc lư cái âm hộ, một làn âm tinh phun ra, dính đầy ướt đẫm bàn tay của Đường phu nhân…
…
Nghỉ ngơi lúc sau, thì hai cái mông bự lại cùng tiếp tục lay động có tiết tấu, hai cái âm hộ, bốn mép lớn cùng một chỗ cọ xát, dịch nhờn theo từ trong âm đạo hai chảy ra thấm ướt sàng đan. Cái loại ma ngứa, cảm giác nóng rực làm cho Triệu Mẫn cũng không khống chế được chính mình, cái mông nàng lại động đậy rất mạnh, trong miệng cũng không nhẫn nại được, phát ra “Um… um…”
Trong gian phòng phòng xuân sắc đầy nhà, trên giường thiếu phụ xinh đẹp, đem hai thân thể thành thục gắt gao kề nhau, hai cái mông vặn vẹo ma sát, Triệu Mẫn tuy là bị động, nhưng cũng say đắm ở trong khoái cảm loại đồng tính này, bỗng nhiên Đường phu nhân tăng nhanh tốc độ, làm cho hô hấp hai người cũng trở thành dồn dập.
– Um… ta không được… a…
Mãnh liệt khoái cảm theo âm hộ trong nháy mắt lại khuếch tán đến toàn thân, Triệu Mẫn cũng chịu không nổi nữa, một dòng chất lỏng dịch nhờn sướng khoái lại tiết ra… Đường phu nhân cũng chịu đựng không nổi, cùng lúc tiết ra âm tinh, hai người ôm cùng một chỗ, mồ hôi đổ đầm đìa, thân thể không ngừng run rẩy, đắm chìm trong trong mê muội. Theo trên đỉnh núi cao hạ xuống, hai người vừa thoải mái lại mỏi mệt, bất tri bất giác ngủ quên.