Phần 18
– Chị Emma, đây Peter Marsh tân Giám thị theo sự điều động Công ty lên Queenland phụ việc huấn luyện và theo dõi tiến trình thành lập nhà máy khai thác cây làm giấy. Cùng lên nghĩ mát vùng biển với chúng mình trước.
– Tụi em có chương trình chung, cùng nhau lên khu vực phía Bắc tắm biển, nghĩ mát đôi ngày: Ăn thủy sản tươi. Em mời chị cùng theo, tụi mình ngụ khách sạn tiện nghi đầy đủ có thời giờ hú hý thêm, em nhớ chị lắm, sắp xa chị lòng buồn lắm.
Hay chị muốn thay “phở” ăn “cơm mới” với viên tân Giám thị người Tây Ban Nha! Cho anh tạm trú nhà chị đôi ngày được không? Hằng ngày, chồng Monica chở đi làm chung.
Bà muốn kết Peter như một người “chồng hờ”, nên đồng ý cho tá túc không chút lưỡng lự, lại được Micheal mời đi nghĩ mát chung, bà không từ chối lòng thầm mừng. Thượng sách là cho Micheal thỏa thích tấm thân béo xệ đôi ngày rồi chia tay, mình lại có duyên mới, nhưng phải khéo léo dấu “dâm ý”, bà Emma thầm suy tưởng trong đầu.
Bà Emma theo đoàn người nghĩ mát cuối tuần tại Bắc Úc. Khi ra vùng biển quan sát, lúc nào bà cũng nắm tay Peter Marsh sát bên như cảnh vợ chồng, họ ngụ phòng riêng để tự do tư tình theo sự sắp xếp của Micheal.
Tối hôm ấy, Peter Marsh ngủ chung phòng với Emma, lần đầu xa nhà xa vợ con, được viên Thanh tra tốt bụng “ưu đãi” cho mỹ nhân ở địa phương, lòng rộn rã thầm mừng, nhưng còn e – ngại làm tình giao hữu hay “già nhân ngải non vợ chồng”, thật sự chàng chưa bao giờ có giây phút riêng tư trong suốt 25 năm lấy vợ đến nay.
Emma có nét mặt khá thanh lịch, của phụ nữ Tây phương ở thôn trang, da săn chắc, mập mạp khỏe mạnh dù tuổi xấp xỉ ngũ tuần với mình. Nhưng thoáng nhìn đầy vẻ hấp dẫn, cặp vú bự như hấp lực thu hút nhản quan ông ngay tức thì, khiến không còn suy nghĩ, đắn đo hơn thiệt những cơ phận khác.
Ông trút bỏ áo quần thay bộ đồ pyjama, lên giường ngả lưng cho thư giãn được đôi phút, vừa lúc Emma cũng xong, bà không ngần ngại xà xuống nằm kề bên, vì tin chàng đủ “tiềm năng” còn Emma có thừa “thiện chí” nên tạm thụ hưởng dịp ngàn vàng gặp gỡ với nhau.
Thật là cảnh “đồ sơn” quả hơn “đồ nhà”. Vừa cỡi hàng nút thì cặp nhũ hoa to tướng như quả dưa hấu tròn lẳn phơi bày ra trước mắt, vẻ rực rỡ càng cuốn hút ông, lòng miên man sướng khoái, mùi da thịt Emma khá thơm tho, dẫn đưa ông tăng dần sự kích thích dục tình. Mặc dù trước khi đi đêm qua bà xã bắt “trả bài”, giờ nó lại ngẩng đầu cao, hùng dũng tìm của lạ.
– Em Emma ơi!? Anh xin phép cuộc gặp gỡ riêng tư, có cho anh lãng mạn, thiếu đứng đắn không?
Sao gọi là lãng mạn, là lăng loàn, cảnh trai xa nhà, gái có “thiện chí” mình cứ tận hưởng, chắc chắn cả hai là hoa có chủ. Đây “đồ sơn” nếu hơn “đồ nhà” mai kia còn ghé, cơm no bò cỡi nữa! Đặc biệt, còn hai con bò tơ (bê), tức hai con gái nữa…
Peter vừa ôm hôn mơn trớn người tình, thì chiếc lưỡi của bà Emma khá cuồng nhiệt múa may tứ tung trong mồm, tay lúc nào cũng thám hiểm, nào sục sạo mọi nơi, những khu “trù mật” bàn tay bà dừng lại khám nghiệm kỹ hơn…
Dương vật anh khá to, xứng hợp âm hộ em, nhưng khuất lấp bởi bụng mở phệ, anh giao hợp làm sao em sướng đi, chớ chờ hoài, nói hoài biết chừng nào ra đến “bãi bể Đồ Sơn” mà tắm được.
Như lời mời gọi đầy vẻ gợi tình, xuất phát từ ý tưởng người nữ vừa mới quen, ông nhét con chim mình vào âm hộ, nắc tới tấp chừng vài mươi lần mới ngưng. Bà Emma cảm thấy hưng phấn với sự nhiệt tình không vẻ vời, – nắc thêm nữa đi anh ơi, thọt thật sâu vào tận cổ tử cung đi, bà sướng quằn quại người, tiếng rên the thé từ trong họng tắt nghẽn. Peter biết người tình thỏa mãn dục tính phần nào, ngưng chút thuận tay thoa, nhào nặn “cặp vú dưa”, nắc nhịp liên hồi, cảm thấy thật lên tuyệt đỉnh khoái lạc, ông cho bắn tinh dịch vào âm đạo, liền ngả người theo ôm chầm hôn như vui mừng.
Thật là:
Không đi không biết Đồ Sơn.
Đi rồi mới biết “đồ sơn” hơn vợ nhà (vay mượn lời và ý – , không rõ xuất xứ).
– Cảm ơn em, tuyệt lắm âm hộ em hơn bà xã ở nhà, còn khá khít khao, chứng tỏ “bãi biển” ít người tắm. Như vậy, khuya chút mình “tắm” – làm cử nhì có thuận tình hay không?
– Em đến với anh, lòng chỉ khao khát dục tình có bây nhiêu thôi, mong anh cứ tiếp tục bày cuộc mây mưa cho cả hai thỏa dục. E – ngại đâm mất hứng chung.