Phần 16
Tôi trật con cặc ra, chị rụt rè nhìn. Dù đã ngưng đụ mà thằng nhỏ vẫn còn ngất nga ngất nghểu như bợm “rụ”. Nó lỏng ngỏng tím tái và lù lù một khúc coi rất bặm trợn. Chị chưa dám cầm, tôi quặc hỏi: Sao giờ bà bú cặc tui hay muốn tui phá lồn bà nữa.
Chị thở dài rón rén cầm lấy con cu tôi. Thằng nhỏ còn lấp xấp ướt, khí bôi trét đầy, chị có vẻ nhợn. Tôi lại giục: Sao, hổng muốn hả. Chị ngước lên nhìn tôi vẻ thiểu não, rồi rà rà cầm lấy con cu tôi. Chị mở lớn cả hai tay ra xoa giáp dài theo khúc gân, tôi đồ chừng bả lau bớt khí dâm cho đỡ nhợn.
Rồi tôi thấy chị lom khom cúi xuống. Chị cầm cái đầu nấm thè lè rê rê ở môi, đã hơn đụ đâu chưa thấy chớ nhột nhột tổ mẹ thì rõ rành đây nè. Chị rê đầu cu tôi và lau theo viền môi, cha mẹ ơi, con cu thốn quá xá. Lúc con cặc tôi xà xà nơi miệng chị, chị gặc mạnh tay, cái da bao quy đầu bị tuốt ót ra, đầu con cu vọt ọc tới, lỗ chẻ há há như miệng con rùa. Chị đá cái lưỡi nghe ọp, con cu tôi rúng tổ chảng. Chị chọt chọt đầu cu vô môi, vô răng chị, thằng nhỏ bị giúi ầm ầm, óc ra chút nước lấm lem miệng chị.
Nhơn chị hả hả cái miệng tôi dập mạnh cu vô, miệng chị đầy một gậy. Chị bặp bặp vì nghẹn, con cu tôi lăn tròn tròn trong mồm, mắt chị trợn trừng muốn dùng tay xô ra. Tôi lấy tay giữ sau đầu chị mà đẩy xô tới. Cả con cặc phều phào làm chị phải đớp đớp để thở, vậy là cu tôi được bú liền.
Có lẽ chị biết tránh đâu cũng hổng khỏi mưa nên thôi thì chấp nhận xong xuôi. Nên chị chủ động tóm gọn lấy gốc con cu tôi vừa đẩy vừa nút bú ọp ọp. Giờ tôi mới thấy khoái, con cu đâm băm vằm trong miệng chị thiệt nứng sướng cách chi. Đã vậy chị còn bo tròn cái miệng thít con cu tôi, nhốt gọn nó làm tôi thấy còn ngon hơn lồn chị lúc được tôi nắc.
Tôi giữ thế, ghìm lấy phía sau đầu chị mà thảnh thơi nắc, con cặc chui ra chui vô, nhuyễn, ướt và đẫy đà quá thể. Chị thấy tôi đụ miệng chị thì cũng nhận ra vẻ hay hay nên bả lần tay bóp hòn dái tôi hồi nào chẳng rõ mà nhích cái miệng tới lui cho tôi dọng cành cành.
Có lúc tôi ví như cánh diều băng lên cao vì gió lớn, chao chao lượn lờ muốn chúi xuống lại ngóc lên và thong dong bay. Có lúc tôi thấy khắp người như bị nén bởi cây giằm lớn xộn nên phải thục chí mạng con cặc cho đỡ tức. Chị càng bóp hòn dái và lắc lư miệng hứng cho tôi nắc liên miên.
Hai môi chị nhìn đến hay. Nó hả ra rồi lại múm, y như hai mu lồn được đụ tanh bành. Vậy mà cũng có khi tôi thấy chị quờ quạng hai tay như bị ngộp, tôi hỏi chị cho biết con cặc đâm vô sâu quá làm chị bị bít cuống họng. Tôi vứa sướng vừa thương nên miệng nói xin lỗi mà người thì cúi cong xuống mò vô hai vú tha tha cho giãn bớt sự háo hức đang dâng.
Chị lựng khựng vì tôi mà còn xun xoe gắt gỏng: Cha xin lỗi gì khôn tổ mẹ, xin lỗi bằng cái miệng mà hai tay lại mò vô bóp vú hành người ta. Tôi cười hì hì chớ còn chối cãi hay đẩy đưa gì nữa.
Hai chị em đùa nghịch nhau, chừng nghe chuông gõ boong boong, chị dứt khoát ngưng không bú cặc nữa. Chị la: Trưa rồi để lo ba hột ăn no rồi bú hay đụ gì lại tiếp tục. Tôi thấy cũng phải nên để chị thả con cặc ra. Thằng nhỏ đang nằm ấm trong miệng chị, giờ thả ra mắt láo liên như thằng ăn cắp, đầu gúc gúc như đang bái tổ sau buổi tập võ.
Chị cười cười chê: Sao tía con nó giống nhau hịch. Cha đụ xong ra cũng gật gù, con được bú xong ra cũng gù gật. Và bất kể tôi còn đứng đó, chị nói với con cu tôi: Thôi được rồi, khỏi cảm ơn gì hết, lần sau có muốn bú ta lại bú cho, quen rồi, hết canh nạnh gì nữa.
Thấy tôi đứng lên định rút đi, chị nói: Còn anh ở lại ăn cơm với tui cho dzui, ngủ mẹ ở đây một lát rồi lên trển. Tội gì bò lên đó lại nằm ôm cu buồn thiu lại nhảy xuống nữa. Tôi phì cười về sự sành sỏi tâm lý của chị.
Càng về lâu về dài, chị và tôi càng quen dần. Cứ chồng chị vừa đi khỏi là tôi mò xuống. Vừa được vỗ cho ăn, cho nghịch, cho ôm ấp, bú mớm lại còn được đụ chị tưng tưng. Nói nào ngay có lúc cũng thấy đừ, cặc dái rã rời, tay chưn giở muốn hổng nổi, vậy mà vẫn ham. Chị cũng vậy, đụ nhau xong, mồ hôi mồ kê bết bát, tóc tai rã rượi, nhưng chỉ một lát lại tỉnh queo.
Có khi thấy tôi đứ đừ còn chọc nữa chớ. Chị nói: Ngó mặt cha như cái bánh bao chiều. Tôi hỏi lại: Bánh bao thì lúc nào hổng vậy mà bà bày đặt xí xọn sáng chiều chi hổng biết. Chị nói: Cha nghĩ coi ba cái bánh bao bị người ta vọc riết nó nhăn nheo thấy ớn thì cha giờ cũng vậy đó.
Tôi chợt liên tưởng tới cái chuối chiên của chị, bận vô thì nó no nung núc, còn cởi ra liệng ở góc, ngó nó cũng nhăn nheo như cái bánh bao chiều chị nói nên chọc: Thì vú mớm bà cũng vậy chớ bộ. Có tui đụng vô thì nó no tròn, còn để lửng thì nó nhão nhe có khác gì đâu. Chị hứ cái rột: Nói chiện với cha lãng òm, dzú người ta mà đem so với bánh trái.
Tôi gạt đi: Thôi đừng chọc quê nhau nữa, để tui nói chiện đứng đắn cho nghe. Chị nhóng nhóng như chờ đợi. Tôi nói: Tui hỏi thiệt nghe, sao mà bà nhiều nước dữ vậy. Tui mới xớ rớ chút đỉnh mà lồn ướt mẹp như tắm, bộ trong người bà có cái rô bi nê nào bị bể hả.
Chị đập vai tôi uỳnh uỳnh: Chiện tử tế của cha là dzậy đó hả. Làm người ta nhỏng tai nghe. Rồi chị ngoe nguẩy nói: Tui ướt hay khô kệ tía tui, ai ham thì vô ai sợ thì de. Và chưa chi chị lẩm bẩm: Đàn ông thiệt kỳ, mò móc tùm lum còn chê khen bậy bạ. Móc hoài hổng chảy nước thì chê lồn khô như con mắm, còn rà rà mà nước nhễu tùm lum thì réo lồn nứng dê kêu. Sao, mấy chả cũng nói được.
Tôi thấy mình có lỗi nên vội lấp liếm: Nào tui có chê đâu, trái lại còn “phái” dữ tợn, nhưng tò mò muốn biết, hỏi chơi. Chị vẫn còn xụ mặt coi quạu đeo, nên tôi phải bảng lảng tới kế bên nựng vuốt. Chị hất tay tôi ra cho có lệ, chừng thấy tôi đã chụp được hai trái vú măn bóp tà la thì nguôi dần. Chị lầm bầm: Đã cho ngậm cho nút, cho bú, cho đụ còn bày đặt chê. Bữa nào tui cho nhịn để cặc ói lên ói xuống mới tởn.