Phần 12
Ông via trợn tròn mắt, hổng dè thằng cún nhà mình có nghề dữ tợn, nhưng ngó bộ con gà chết của nó thì ông hiểu ngay nên khen tới luôn: Ờ mày giỏi, hèn chị con nhỏ ra lết đi hổng nổi, đúng “con hơn cha nhà có phước”.
Đó là tâm trạng của tôi khi đụ chị. Bi giờ mới nói là tôi học chính xác chớ hổng còn lý thuyết gì hết trơn. Tôi bóp hai vú và thụt chí mạng con cu trong lồn chị, khi thì giãy đành đạch, lúc lại nắc sơ sơ. Chị sướng trên, sướng dưới nên ôm tôi cứng ngắc, đu mình đánh võng, miệng rít còn hơn rắn hổ. Chị kêu: Bóp nhẹ vú thôi, cha dập muốn lọi lồn mà còn nén cả ngực thì tui chết tới nơi, cha ơi.
Tôi cũng la theo: Đụ mà được vắt hai cục bột, nhồi nhồi chơi mới tới. Tại vú bà làm tui ngẩn ngơ, biểu đừng bóp làm sao nhịn. Tui sướng nên mới bóp, nắc bà nứng nên tui mới bú phụ vô để bà xí lắc léo cho rồi. Chớ bà tối nào cũng đụ chả làm tui bể mẹ nó cái đề ma rơ, cu lát cũng quẹo mẹ nó luôn. Tui đụ gỡ để bớt chộn rộn khi dòm hai ông bà đéo nhau chớ bộ.
Chị đang muốn tôi nắc mà cũng tỏ ra thương: Chèn ơi, sao mà anh triệt buộc tui vậy. Tui có chồng thì ảnh muốn đéo hồi nào làm sao tui dám cản, dẫu có tội nghiệp anh thì cũng phải bóp bụng làm thinh. Giờ nghe anh thở than, tui khó nghĩ quá. Thôi để từ từ tui kiếm cách cho anh ăn có cho dzui.
Tôi nghe tỉnh cả người nên hích hác như con chó cặp nghiến hai vú day bú triền miên, còn cặc thì đâm hùi hụi vô lồn chị. Cái bà khéo làm kiểu, chồng đụ hà rầm mà cũng còn ham nên quính quíu co giò co cẳng, nhịp nhún theo, ôm chặt lấy tôi mà xàng mà sẩy, đít ngoáy huyên thuyên, hai giò kẹp cứng như hai họng ê tô làm hông tôi muốn trẹo.
Tôi cố đẩy chị bật ngửa ra để nắc thì chị lại đu cứng ngắc người lên làm như tôi dịu con trước bụng. Miệng chị rên I ỉ: Nắc đi chớ, tui đang sướng. Nắc đi cho đã, kẻo càm ràm. Tui cho hết đó, đừng cằn nhằn mà. Bóp thì bóp, bú thì bú, nhắp thì nhắp, cù cưa cú cứa gì tui cũng chịu, miễn anh thấy sướng thì thôi.
Tôi bắt khớp chị: Chớ bộ bà hổng sướng sao, tui nắc muốn lòi phèo mà bà kêu ngứa ộp ộp, bà hổng nứng mà kêu dòn tan như vậy. Chị mắc cỡ bẽn lẽn chữa cháy: Biết mà còn hỏi, hổng sướng bộ để anh đụ sương sương vậy sao. Rồi bất giác chị than thở: Hổng hiểu sao ảnh đụ tui hà rầm mà thấy mặt anh nghệt ra tựa chó thèm cứt tui cũng không nỡ bắt anh nhịn. Chớ nào phải tui thất nghiệp cho cam.
Tôi can chị: Tui biết rồi, đừng bắt tui mủi lòng theo. Cảm ơn, cảm ơn, nhưng tui nói thiệt “có chồng thì mặc có chồng, ra đường thích được ẵm bồng” mới ngoan. Chị hứ liên tục: Cha nói bậy, “có ẵm thì ẵm lén thôi, anh mà ẵm đại, thôi rồi chả ghen”. Tui khoái cách gì vì chị cũng thơ thẩn ra rít.
Nên tôi hì hụi bóp lấy hai vú mà giện đùng đùng. Cái lồn chị sưng tếu lên, mút chặt con cu tôi như cái cổ chai bị nén bằng cái nút quá lớn. Chị banh hai cổ chưn ra nên tôi càng thấy rõ hai mu xì xọp mỗi lần tôi dập xuống. Chị đu vắt vẻo, hai chưn đánh đòng xa mà miệng thì rỏn rỏn: Coi chừng mẻ cổ chai của tui đó tía.
Tôi sung sức và cảm khoái nên bật nảy cò đạn rớt ra ầm ầm, chị quíu phải ôm siết lấy tôi cho lồn ngâm dầm khi tinh trùng tôi nã bầm dập vô tử cung chị. Tôi mệt đứ đừ mà chị còn vẽ: Bóp vú mau đi, xiết cứng vô, ui khoái quá. Anh làm ơn nắc thêm và bóp mạnh vú dùm tôi, nếu kẹt thì cắn nhay cũng được, tui nứng quá cũng đổ nước ra rồi.
Khi hai tôi buông nhau ra thì ngó bộ ọp ẹp thấy thảm. Chị như cái xe bị bẹp dúm, mui vè gì bứt rách tả tơi, còn tôi thì như cái xe lam hết xăng khực khực dăm ba cái rồi liệt luôn thảm hại. Tôi như bị xé rách hết mình nên rút cu ra, nhớt, mỡ và mũi dãi đâu dính bề bề, coi dễ sợ.
Tôi liếc nhìn lồn chị. Nó cũng đâu có khô ráo gì đâu. Nơi cái lỗ tèm hem đặc ứ, chị lâu lâu lại rặn đùn ra từng cục lợn cợn, thấy mà kinh. Ngó tôi nhìn lom lom, chị hì hụi nói: Thì của cha chớ của ai mà dòm. Ăn gì mà tới khí cặc cũng vón cục dễ sợ. Thứ đó mà giữ trong lồn dám đơm thành thằng cu con hay con gái đĩ lắm.
Đã khi nào bạn bắt gặp một vòi nước cứu hỏa bị sút tay rơi xuống đất trong lúc nước được mở hết cỡ chưa? Hẳn nhiên lúc đó không ai giữ cho nó khỏi bị tung tóe và lạch bạch trên mặt đất như con dế nhủi. Thì đó là hình ảnh tôi hiện giờ ở trên bụng chị tương tự y hịch như vậy.
Cái vòi của tôi nó óc óc phun búa xua, tôi nghĩ lồn chị đã bị đầy ặc mà nó vẫn không hết xón vô trong đó. Còn chị tử cung được bắn từng loạt thì điếng đi nên chị bành đến khi không còn bành rộng hai chưn ra nữa để tôi phóng hết vô. Chao ơi, cái lưng giòn rụm muốn gãy, chị càng ngúc ngắc thì tôi càng ói dữ, y hệt người đi biển gặp ngày sóng lớn.
Chị hả hê nên ron rỏn hỏi tôi: Sướng chưa cha, để nhèo nhẹo năn nỉ miết. Tôi không đáp thẳng lời chị mà giải thích theo một ngõ khác: Ai biết đâu là đụ cực kỳ đã tới vậy. Như bị ai cầm hai khúc mình bẻ rụm, nhưng mà khoái. Hèn chi người ta nói ăn một muốn ăn hai, ăn hai còn muốn ăn ba, ăn bốn, ăn thêm, ăn nữa.
Chị la nhoi hổng để tôi nói: Một cái mà gục còn hơn con gà, bày đặt đòi hai, ba, có mà cha ra nhị tì Quảng Đông sớm. Tôi nghe chị nói cũng hết sức có lý, nhưng tuổi trẻ háo thắng đời nào tôi nhận mình dở, nên chống chế: Tại hồi nào tới giờ tui chưa được đụ, chớ chị để tui đụ thêm, cũng như cái xe hết rô đa, chạy có trớn lắm nghe bà.
Nói vậy mà tôi ngáo hồi nào hổng hay. Chừng tỉnh dậy tối hum, đèn phía dưới lỗ chỗ soi lên mới biết đã tối. Lại nghe lục cục ở dưới nên biết là chồng chị đã dzìa. Phần ghen phần lại tị nạnh người ăn bỏ mứa, kẻ lần hổng ra, nên tôi kéo cái túi ngủ để dòm coi hai ông bà mần chi cho biết.
Trời ơi, thật là quá quắt mà. Ai đời chả đang giúi đầu chị xuống bắt bám vô cái bàn ăn còn chả thì đằng sau xịt xịt bơm dầu vô phía mông chị. Rõ ràng chả đang xài kiểu chó đứng nên coi bộ chị nhích tới nhích lui xịch xạng. Đã vậy hai tay chả còn vói giữ chặt lấy hai vú bóp lấy ni làm điểm tựa nữa chớ. Hai người như chó mắc lẹo, chả ủi thì chị nhớm tới đằng trước, chả lôi thì chị lui lại phía sau.
Tôi giận cành hông, thằng cha bất lịch sự với phụ nữ, đụ thì nắc tới tấp còn bày đặt kiểu này kiểu nọ. Nhưng thấy chả đụ mà chị có vẻ cũng ưng nên tôi giận lây sang chị. Thì đó, bả có sướng nên mới lòn cả hai tay ra sau đùi chả mà hét: Nắc mau nắc mạnh vô. Tôi thấy hai cái vú bả thòng lõng, chả vò nhồi bóp tía lia làm tôi bỗng như bị đau mắt nặng.
Tôi ghim trong bụng: Được rồi bà đã muốn chơi kiểu thì lần sau tui chơi cho bà hộc xì cơm ra mới kinh. Tưởng là chả chỉ làm sương sương một món ai dè chả nắc ngấu nắc nghiến rồi ngưng, bắt chị xoay hướng chơi kiểu khác. Chả đè chị ra cạnh ghế để nửa người chị ở trên, hai chưn thả tòn teng dưới đất. Chả đứng dạng chưn, cầm con cu quệt từng mảng, chả làm như lồn chị là bức vách, chả lấy cọ sơn lên phết xuống, chất sơn dầu bết từng mảng thấy ghê. Vậy mà chị lại ưng nên bét giò ra khiến cái lồn lau chau há rộng miệng cho cái cọ của chả cứa mới làm tôi nực quá cỡ.