Phần 7
– Vậy thì đi thôi còn gì nữa. Nào lên xe anh với mày qua chỗ hai em ấy đón hai em ấy đi.
Tôi cất xe của mình rồi vào công ty lấy xe của anh Lộc rồi ra hai anh em cùng đi. Vừa ngồi lên trên xe anh Lộc nói:
– Hai em này hơi bị ngon đấy Nam ạ. Anh ăn mà thèm mãi, khác hẳn mụ sư tử ở nhà.
– “Phở” dĩ nhiên là ngon hơn “cơm” rồi chứ anh, mỗi tội là không ăn mãi được thôi, “cơm” ở nhà chắc dạ hơn.
– Dĩ nhiên rồi. Nhưng “phở” thì vẫn cứ phải ăn.
– À cho em hỏi hai em ấy học trường gì vậy anh?
– Học trường nghệ thuật, múa hay là hát gì đấy.
– Thế thì “kèn sáo” ổn lắm đấy nhỉ?
– Chuyện! Có năng khiếu mà em hơn nữa là anh cũng hướng dẫn nhiều nên kinh nghiệm ra phết đấy, tí nữa tha hồ mà thưởng thức.
Tôi cười khanh khách vì thích, nhất là cái kiểu nói của anh Lộc. Lòng vòng đường đông một lúc thì tôi mới đến cái khu ký túc xá mà hai em này ở đó. Vừa đánh tay lái tôi lại hỏi anh Lộc.
– Em tưởng anh thuê nhà cho em nó hóa ra em nó vẫn ở ký túc à?
– Vẫn chứ em. Nuôi thì cũng phải biết cách nuôi em nó để mình ít tốn kém nhất, hơn nữa là tránh làm sao mụ sư tử ở nhà không biết chứ. Thuê nhà cho em nó thì cũng tiện nhưng mà tỷ lệ chết là hơi bị cao đấy.
Nói xong thì anh Lộc rút điện thoại gọi cho em nó, giọng nhỏ nhẹ vang lên “Em à! Ra chưa em anh đến rồi đây này, rủ cả bạn em nữa nhé. Hôm nay chúng ta đi ăn… Ừ… anh biết rồi, được. Rồi… anh mua cho… ừ… ừ…”… Cúp máy xong thì anh Lộc nói:
– Hì này, hôm nay anh với chú mày đến cái quán quen anh vẫn gặp đối tác ở đấy nhé. Chỗ đó có loại rượu uống vào là cứ hừng hừng lên đấy!
– Hừng hừng thế mấy em ấy có chịu được không mới là quan trọng.
– Được chứ! Yên tâm đi, anh là anh huấn luyện hết rồi.
Hai anh em ngồi chờ, tôi châm điếu thuốc rít một hơi đỏ đầu rồi mở cửa ra. Phía xa xa đã có hai em ăn mặc khá sành điệu với cái váy cái áo hợp thời trang.
Hai cái áo thun bó sát để lộ cái eo và bộ ngực to tròn. Vứt điếu thuốc xuống đường tôi quay lại mà bảo anh Lộc:
– Hai em kia đấy à, ngọt vãi, hàng ngon thế anh!
– Chuyện! Hàng thế ăn mới sướng chứ.
Tôi cười rồi lái xe lăn nhẹ bánh xuống kéo hẳn kính xuống rồi cười nói:
– Mời hai tiểu thư lên xe!
Thoáng ngỡ ngàng vì chưa quen tôi lại được mời như thế nhưng anh Lộc cũng khẽ cười hé cửa ra mà nói:
– Em lên xe đi em.
Thấy anh Lộc ra thì cả hai tủm tỉm mở cửa lên, anh Lộc từ ghế sau lên ghế trước ngồi với tôi. Bốn người lên xe thì tôi lái xe qua cái quán “Hương Xưa” mà anh Lộc đã đưa tôi địa chỉ. Phóng vào chỗ đỗ rồi cả bốn chúng tôi vào.
Lễ tân ra mời chúng tôi vào thì anh Lộc đã nháy mắt nói:
– Cho anh loại rượu ngon ngon ấy nhé!
– Dạ vâng ạ.
Nói xong thì lễ tân đưa menu. Hai em thích chí gọi mấy món lạ còn tôi thì cũng bảo:
– Hai em uống gì?
– Tụi em uống nước ngọt thôi ạ!
– Gặp nhau thế này ít ra phải bia hoặc rượu chứ, uống nước ngọt thì còn nói làm gì nữa. Bia nhé!
– Nhưng mà em không uống được nhiều!
– Không uống được nhiều thì uống ít, như nhấp môi cũng được mà, tụi anh không bắt đâu.
Tôi cười rồi cũng gọi món, gọi xong thì chúng tôi ngồi nói chuyện. Anh Lộc giới thiệu tôi với hai em:
– Đây là Nam, đệ cưng của anh, nó chuẩn bị lên chức của anh, đá anh rồi đấy!
Hai em tủm tỉm cười nói:
– Anh mà cho anh ấy đá!
– Ơ thật mà. Nó đá anh khỏi vị trí ấy rồi.
Tôi cười nói:
– Ừ! Anh đá anh ấy ra khỏi vị trí ấy rồi nhưng để anh ấy lên vị trí cao hơn!
Cả hai tủm tỉm cười vì tôi nói như vậy. Tôi hỏi lại:
– Hai em học gì vậy?
– À em bên múa với đàn piano anh ạ, còn Hạ đây thì học guitar.
Tôi hỏi tiếp:
– Thế em là gì?
Tôi đang hỏi thì anh Lộc nói:
– Em ấy tên là Hà.
Tôi mỉm cười nói lại:
– Còn anh là Nam, hôm nay đi nhậu cũng mừng cả anh và anh Lộc lên chức.
Lúc này thì đồ ăn cũng mang ra, chúng tôi bắt đầu nâng ly, không biết thứ rượu gì mà uống vào nóng hết cả người lên, máu huyết như rần rần. Tôi quay sang mà hỏi anh Lộc:
– Anh ơi rượu gì mà uống ngon thế?
– Ngọc dương tửu đấy. Hơn bị ngon đúng không?
Anh Lộc nháy mắt thì tôi cười mà gật đầu, uống xong chúng tôi nói chuyện vui vẻ với nhau. Nhìn Hạ thì hiền hơn Hà một chút, mái tóc xoăn nhẹ nhìn xinh xắn, nhất là đôi môi mọng đỏ cùng với gò má ửng hồng.
Không chỉ do phấn mà do nhấp một chút bia nên Hạ hồng hơn. Phía bên dưới thì hai cái bầu vú nhìn cũng ngon lành lắm tương đối to, so với cặp vú đại bự của Nga dĩ nhiên là không bằng nhưng cũng khá đẹp.
Hà thì trông tây hơn, nhất là cái tai và cái mũi. Mũi cao và cái dái tai dày nhìn thích mắt lắm. Đôi mắt được chải mascara nhìn càng quyến rũ. Hóa ra hai em này cũng chỉ học năm thứ hai thôi, tôi đoán là nhà cũng chẳng khá giả gì, lên thành phố chơi, anh Lộc chăn luôn.
Nói chuyện qua một chút thì anh Lộc bảo:
– Thôi chết! Quà anh quên ở xe rồi, đợi anh ra lấy.
Tôi vội đứng dậy nói:
– Thôi để em lấy cho.
Tôi ra mở cốp xe lấy hai gói quà mà anh Lộc đã chuẩn bị sẵn hóa ra là hai lọ nước hoa Chanel No. 5 mang vào.
Đưa cho anh Lộc thì anh Lộc mỉm cười đưa cho hai em mà nói:
– Đây! Quà anh tặng hai em đây!
Hai người mở ra thích thú lắm. Tôi với anh Lộc thì cười, chúng tôi nhâm nhi rồi nói chuyện tiếp, mới đầu chỉ là chuyện bình thường thôi nhưng sau đó cũng nói về cái chuyện đó. Anh Lộc nói:
– Hai em hơi bị nhiều người mê đấy nhé.
Hà nũng nịu nói:
– Có ai mê đâu anh!
Tôi phụ họa thêm vào nói:
– Xinh thế này chắc chắn là có nhiều người mê lắm, lại học nghệ thuật thì chắc chắn là hát hay rồi, ai mà chẳng muốn vợ mình hát hay cơ chứ.
– Em hát bình thường thôi mà.
– Thế là hơn khối người rồi chứ lại không à. Hơn nữa nhìn khúc nào ra khúc ấy còn gì, đẹp thế này chồng mê mệt lắm ấy, anh Lộc bảo em kỹ thuật cũng hơi bị cao siêu đấy!
Tôi nói thế thì Hạ và Hà cũng ngượng đỏ cả mặt lại. Anh Lộc nói:
– Ở đây đông người, chú mày nói thế là sai quan điểm đấy nhé. Uống phạt đi nào!
Tôi cười mà nói:
– Ờ anh sai! Chịu phạt!
Tất cả nâng cốc lên chịu phạt. Vừa đặt cốc xuống thì Hạ cũng nói:
– Anh Nam trông phong độ thế thì chắc là kinh nghiệm cũng chẳng kém gì đâu nhỉ. Chắc là bao nhiêu em xin chết rồi đấy nhỉ!
– Anh cũng không dám múa rìu qua mắt thợ đâu, cái đó thì phải anh Lộc, anh học tập anh Lộc mãi đấy!
Anh Lộc cười hà hà mà nói:
– Anh già rồi, làm sao mà sánh được với lớp trẻ cơ chứ. Lui về sau cho lớp trẻ tiến thôi.
Nói xong thì bốn chúng tôi đều cười vì thích thú. Ăn uống no say thì cũng đã đến tối mịt. Tôi cùng với anh Lộc và hai em đi lên xe rồi vòng ra Tây Hồ chọn một cái nhà nghỉ, lên tầng ba để nhìn ra Tây Hồ rộng lớn.
Khẽ mở cửa sổ cho gió tràn vào phòng thì anh Lộc nói:
– Hai em đi tắm đi cho mát.