Phần 13
Sáng thứ bảy, mấy mẹ con đã lục tục sắp đồ rồi chuẩn bị lên xe ra sân bay. Hương thì hí hửng lắm vì lâu lắm rồi không được đi chơi thế nào. Lan phải đi học nên buồn thiu không được đi. Hương an ủi:
– Thôi cứ ở nhà đi, một tuần thôi chứ mấy. Mà một tuần về thì chị mua quà đi, tươi cái mặt lên đi nào, trông cứ như bánh đa ngâm nước thế!
– Được rồi tươi thì tươi nhưng phải mua đồ về cho em đấy nhé. Không mua là em dỗi chị luôn!
– Được rồi! Có mỗi cô út thì phải mua cho cô chứ còn mua cho ai nữa.
Bố vợ tôi thì nhanh nhanh chóng chóng thu xếp đồ cùng mấy mẹ con rồi đóng cái cốp xe bảy chỗ lại rồi nói:
– Nhanh nhanh đi nào, ra đó họ còn làm thủ tục check in và còn với công ty nữa đấy. Đi cả một đoàn không thì lại lạc nhau.
Thảo thấy bố vợ tôi nói thế thì trả treo lại:
– Gớm! Có phải trẻ con nữa đâu mà bố lo thế. Bố ở nhà với cái Lan khéo lại sướng quá đi chứ còn gì nữa.
– Chỉ được cái linh tinh. Thôi lên xe.
Tôi cũng phụ sắp đồ. Đúng là đàn bà phụ nữ. Đi chơi mà cũng lỉnh kỉnh bao nhiêu là thứ từ quần áo mỹ phẩm đến giày dép. Cứ như đi dự cuộc thi vậy. Chuẩn bị xong chiếc xe lăn bánh thì bố tôi vỗ vai tôi nheo mắt một cái rồi nói:
– Thế là hôm nay được tự do rồi, tối nay ở đây chơi nhé. Về làm gì con!
– Vâng! Tối nay con ở đây luôn. Thế giờ chúng ta đi nhậu nhẹt chứ nhỉ. Hay là đi câu cá!
– Hôm nay thì bố lại không có hứng cá với câu gì cả. Đi đâu đó giải khuây chút. À lên mấy cái bảo tàng hoài cổ một tí cái nhỉ.
– Vâng cũng được.
Chiều nhạc phụ đại nhân tí thôi chứ tôi chẳng khoái vào mấy cái bảo tàng làm gì cả. Hiện vật thì lèo tèo mà người đi thuyết trình thì chẳng có. Thôi đành kệ đời bố tôi, vào gara lấy luôn cái ô tô đi chứ không đi xe máy nữa. Hai bố con đến bảo tàng thành phố mua vé vào thăm quan.
Vòng qua mấy dãy hiện vật rồi lên cả tầng hai ngắm nghía xem xét. Bố vợ tôi cũng am hiểu nhiều thứ nên cũng giảng dải cho tôi cái này thế này cái này thế kia. Rồi đến tầm xa cỡ đạn của mấy cái khẩu súng được trưng bày.
Loanh quanh một hồi thế mà cũng đến mười rưỡi trưa. Hai bố con đánh xe định về nhà thì bố tôi bảo:
– Vòng qua cái quán gà đồi này nhé. Đi tầm bốn mươi phút là đến. Ở đây đồ nhậu thì khỏi phải nói luôn, hôm nay hai bố con túy lúy luôn.
– Vâng. Con cũng muốn đi đâu đó chút, cả tuần làm việc bở hơi tai rồi.
Tôi lái chậm nên phải đến gần một tiếng sau thì mới tới cái quán đó. Hóa ra nó trên đường đi ra Đông Anh. Quán này thoáng mát vô cùng, vào quán thì đích thân chủ quán ra mời bố vợ tôi rồi sắp xếp bàn. Có lẽ là bố tôi đã quen cái chỗ này lắm rồi. Mọi món ngon nhanh chóng được mang lên. Rượu được rót tôi mời bố vợ rồi cả hai bố con nhâm nhi.
Đặt cái chén rượu xuống bàn rồi bố vợ tôi nói:
– Ở đây được hít hà cái hương đồng gió nội nó khác hẳn trong nội đô. Ồn ào chán ngắt!
– Thì đúng rồi bố. Nhưng kinh tế rồi dãn dân ra đây cũng mướt đấy, cứ thanh bình rộng rãi thế này lại thích, mỗi tôi nhậu xong không có chỗ giải trí.
Tôi nheo mắt cười thì ông bố vợ tôi cười hà hà nói:
– Giải trí thì lại vòng về chứ sao. Chỗ khỉ ho cò gáy này thì làm gì có chỗ giải trí ngon lành. Ăn xong nghỉ ngơi một chút rồi rút quân về. Thế còn muốn mấy em xinh tươi hôm gì nữa không?
– Có chứ! Lại gọi điện cho mấy em đấy hả bố?
– Vẫn mấy em cũ thì nói làm gì nữa, mới luôn. Không bao giờ tắm ở một dòng sông, trừ khi có có hứng nhưng mà bây giờ sông sạch đầy ra đấy mà con. Cứ về là thoải mái thôi hề hề.
Cái giọng cười của bố vợ tôi lộ rõ ông là một người dâm dê đến mức nào rồi. Người ngoài nhìn vào thì cái vẻ đạo mạo liêm khiết của ông đánh lừa luôn. Ăn xong lo say thì hai bố con nghỉ ngơi một chút. Chỗ này cũng có chỗ nghỉ lên hai bố con vào đó làm một giấc đến hai rưỡi mới lên xe mà đi về.
Vừa về thì bố tôi đã lấy cái điện thoại nói:
– Này, hôm nay rảnh là ra phục vụ anh nhé! Được không? Kiếm thêm con em của em nữa đấy, hôm nay có thằng đệ đưa nó đi giải ngố cái!
Tiếng dạ dạ vâng vâng trong điện thoại vang lên tôi đoán chắc là được rồi. Bố tôi vừa cúp máy thì tôi hỏi:
– Lại mấy em hàng mướt mượt mượt xịn hả bố?
– Quá xịn luôn. Hàng này là hàng của sếp tổng. Ông ấy cho mấy thằng đệ cưng dạng trợ lý tìm hiểu và rước về cho ông ấy.
– Vậy chắc là ngon lành lắm nhỉ.
– Ngọt nước thôi, toàn mấy nhóc khéo gọi bố bằng ông cũng lên. Toàn mười sáu thôi, còn ngon lành hai em hôm gì nữa đấy.
– Vậy cơ hả bố. Đúng là có tiền, có quyền thì cái gì cũng sướng nhỉ.
– Quan trọng là phải có cái đầu.
– Vâng!
Phóng xe đến cái nhà nghỉ quen thuộc, lại lấy phòng rồi chờ đợi. Tôi hí hửng không biết quả này thì em hàng của bố vợ gọi đến như thế nào. Phải đợi đến hơn hai mươi phút thì hai em hàng mới đến.
Mở cửa ra tôi ngỡ ngàng vì cái bộ mặt non choẹt. Đang định chào cháu thì em đó đã bẽn lẽn mà nói khẽ “Em chào anh. Mở cửa cho em vào với”.
Tôi mở cửa cho em đó vào, với cái thân hình mảnh dẻ, chưa phát triển hết tôi nghĩ em này mới chỉ mười ba mười bốn thôi chứ làm gì đến mười sáu. Tuy nhiên với cái kiểu ăn mặc teen nhưng khá trẻ trung với môi son má phấn thì cũng thấy già đi đôi chút.
Vào trong phòng để cái điện thoại lên cái bàn uống nước rồi cô bé nói:
– Em đi tắm nhé.
Tôi ngồi xuống giường, vắt chân lên nói:
– Bình tĩnh đã, làm gì mà vội vàng thế em. Ngồi xuống đây nói chuyện với anh chút đã nào!
Cô bé bình tĩnh ngồi xuống nhưng vẫn có một cái gì đó ngại ngùng. Cái vẻ ngại ngùng này còn hơn cả My lúc vào với tôi lần trước. Cô bé ngồi xuống thì tôi mới khẽ khẽ hỏi:
– Em tên gì?
– Em tên Ngọc ạ? Còn anh?
– Anh tên Nam, mới vào nên sếp cho đi giải ngố.
Vừa nói câu đấy thì cô bé tên Ngọc nói:
– Trông anh thế này thì còn ngố vào đâu được nữa mà phải đi giải.
– Ô vẫn ngố thật mà. Có mỗi vợ ở nhà thôi chứ có ai đâu mà chẳng phải đi giải ngố.
– Đấy có vợ rồi là không còn ngố nữa rồi.
– Không còn ngố với vợ thôi chứ ra ngoài thì vẫn còn ngố lắm. Không được khôn đâu nên vẫn phải đi giải ngố.
– Nói như anh thì em còn ngố hơn.
– Vậy xem ai ngố hơn nào? À mà em bao tuổi mà trông trẻ thế?
– Em mười sáu rồi hì hì, mới sinh nhật tháng trước xong đấy.
– Hèn gì trẻ kinh, à mà anh cũng mệt, cả hai anh em mình đi tắm đi được không?
– Vâng ạ!
Nghe cái giọng vâng ạ thôi tôi đã thích lắm rồi. Đơn giản là cái giọng nói lanh lảnh trẻ con đáng yêu lắm. Em Ngọc này khá bé nhỏ, không được như em My hôm gì luôn. Vào trong phòng tắm, tôi cởi luôn quần áo mình ra. Em Ngọc thì cũng ngượng ngùng nhưng sau đó thì cũng nhanh tay mà cởi hết ra.
Ôi hai cái bầu vú đúng là ngực cau mới nhú, nó nhọn hơn của My và núm vú thì hồng rực luôn. Phía bên dưới thì cái mu lồn gần như chưa mọc ít lông nào cả.
Tôi nhìn xuống thì Ngọc có vẻ ngượng ngùng đôi chút. Tôi hỏi:
– Em tẩy lông đấy à?
– Không mà! Của em tự nhiên đấy, em chẳng hiểu em không thấy mọc mà nhiều đứa thì đã thấy mọc rồi.
– Không sao! Không có thì càng tốt. Nào tắm nào.
Lấy cái vòi hoa sen tôi phun lên cả hai người tôi và Ngọc. Dòng nước mát mẻ đi đến đâu làm cho tôi thích và sướng đến đó. Vì lái xe căng thẳng cộng nhậu nên không giờ được xả nước khá là thoải mái.
Ngọc cũng vớt nước lên hai bầu vú mình rồi để nó chảy xuống cái mu lồn và hai cái đùi. Do Ngọc nhỏ con nên hai cái đùi thon dài nhưng nhỏ lắm. Tôi nghĩ “Không biết là chịu được mấy cái nhấp đây”.
Vừa tắm tôi vừa đưa tay xuống xoa xoa cái bầu vú thì mới thấy bầu vú của Ngọc cứng đơ. Đúng là gái ngon có khác.
Bóp cái bầu vú như vậy thì Ngọc cũng nhanh chóng đưa tay xuống vuốt nhẹ nhẹ lấy con cặc đang dần dần cứng ngắc rồi nói:
– Chim anh to thế?
– Sao vẫn gọi là chim à?
– Thì nó là con chim còn gì!
– Phải gọi nó là con cặc chứ. Chim đâu mà chim.
– Nhưng mà đây là chim thì đúng là chim rồi còn gì nữa.
– Lông lá thế này gọi là cặc chứ gọi là chim gì hả em. Mà da dẻ em mịn thật.
– Bình thường mà em, ở nhà thì em chỉ dùng sữa tắm bình thường thôi, cũng chẳng phải sữa tắm gì nổi tiếng cả, da dẻ em từ bé vậy rồi à!
– Thích thật đấy. Để anh sờ cái nào.
Vớt nước lên làn da trắng hồng mịn màng của Ngọc rồi tôi mân mê từng đầu ngón tay để cảm nhận sự mềm mại thuần khiết. Biết là đi làm thế thì chẳng còn thuần khiết gì cả nhưng cái vẻ đẹp mịn màng chớm nở của tuổi mười sáu khiến Ngọc trông thánh thiện hơn.