Phần 1
Mỗi buổi tối trong công viên Tình Nhân, một đôi nam nữ không đối xứng tuổi tác, họ khoác tay nhau đi dạo trên những con đường mòn, người đàn ông dịu dàng và tao nhã, tóc hoa râm, khoảng năm mươi tuổi, còn người phụ nữ thì trẻ và đẹp, cùng lắm là hai mươi tuổi mà thôi.
Trong những ngày đầu của cô ấy, từ cái bụng hơi nhô ra thì có thể thấy rõ ràng là cô ấy đang mang thai, xét từ khoảng cách tuổi tác giữa họ thì lẽ ra họ là cha con, nhưng từ biểu hiện tình cảm trên khuôn mặt và những cử chỉ nhỏ của nhau, xem xét thì thấy họ trông không giống cha và con gái, người phụ nữ với người đàn ông trông giống như một cặp vợ chồng.
Đúng thực sự họ là một cặp, chồng già và vợ trẻ chênh lệch hơn 30 tuổi, và họ cũng là vợ chồng phát triển từ một người cha nuôi và một cô con gái nuôi.
Mười bảy năm trước, ở tuổi ba mươi, anh thường đến quán bar chơi piano do bạn bè mở để chơi, anh gặp một cô gái sexy trẻ và xinh đẹp trên sân khấu, vì cô ấy nói chuyện và cách cư xử tốt, nên anh thường thích cô ấy, và trở thành bạn của cô ấy. Một khách hàng thường xuyên, nên cô ấy lên giường với anh thêm một bước nữa cuộc tình, và để rồi sau đó cô ấy đề nghị sống chung. Đây cũng chẳng hề lạ lẫm gì, bởi vì nam và nữ chưa kết hôn, và anh ấy vẫn còn độc thân chưa có bạn tình hay vợ con gì cả. Nếu có chuyện tốt như vậy thì sẽ có được những điều mãn nguyện, còn chuyện bất đồng thì để sau rồi tính.
Tạo hóa trớ trêu thay. Không ngờ ngày cô ấy chuyển đến, cô lại mang theo một bé gái ba tuổi, tên là “Phi Phi”. Lúc đó anh mới biết cô đã trở thành mẹ đơn thân ở tuổi mười lăm, con gái cô là con ngoài giá thú. Không biết cha của bé gái là ai, vì cô ấy quan hệ rất nhiều thành phần vui vẻ trong quán bar đầy cảm giác mạnh, nhưng tất cả đều đáng nói ở đây là anh phải chịu đựng sự không hài lòng trong lòng mình suốt từng ấy thời gian.
Ngôi nhà là một dãy phòng nhỏ kiểu Nhật Bản có phòng khách, một phòng ngủ, một nhà bếp và một phòng tắm. Phòng ngủ là một chiếc giường kiểu trải chiếu tatami. Lúc đó Phi Phi mới ba tuổi, cô ấy nghĩ rằng mình còn nhỏ và không biết gì. Tôi nhìn thấy Phi Phi đang nằm một bên mở to mắt nhìn tôi.
Nói thật, con bé Phi Phi này thực sự rất đáng yêu, con bé có mái tóc dài ngang vai, thừa hưởng dòng máu sexy vũ trường của mẹ, khuôn mặt sắc sảo, lông mi dài và mảnh, dưới mí mắt là hai con mắt to tròn long lanh, sống mũi thẳng. Sống mũi cao, môi anh đào đỏ tươi, hai má lúm đồng tiền duyên dáng, khung xương toàn thân rất đồng đều, nước da hồng hào, nhìn tổng thể hầu như không có khuyết điểm. Có lẽ đây là phôi thai đẹp tự nhiên của Lệ Chi, được người chơi trong vũ trường để lại mầm sống, còn có vết bớt màu đỏ trên bắp chân duy nhất của con bé Phi Phi này, không thể nhìn thấy nếu người khác không chú ý.
Điều quan trọng nhất là con bé có cái miệng ngọt ngào “Do di chứng của người bố để lại”, bởi đa phần thì thằng đàn ông chơi gái ở vũ trường thì cái miệng phải ngọt ngào thì gái nó mới theo, và điều này khiến anh yêu Phi Phi từ tận đáy lòng, cưng chiều con bé như con gái và bảo vệ con bé như bảo bối.
Anh ấy đã cân nhắc rằng Phi Phi theo họ của mẹ, do danh tính của cha con bé thì không ai biết.
Người ta ghi trong hồ sơ lý lịch rằng “cha không rõ”. Thế là sau này anh ấy sẽ bị chế giễu và cảm thấy thấp kém, vì bị người ta ăn ốc còn anh thì bóc vỏ, nhưng anh ấy và mẹ con bé chỉ sống với nhau như một cặp vợ chồng bất hợp pháp, do kiểu quen nhau qua đường và điều đó không không đáp ứng các yêu cầu của pháp luật.
Anh đã từng đi nhận con nuôi nhưng Lệ Chi mẹ Phi Phi không hợp tác nên anh đành từ bỏ.
Còn mối quan hệ giữa anh với Phi Phi không phải con riêng cũng không phải con gái nuôi, chỉ có thể gọi là cha nuôi và con gái nuôi.
Với khả năng tài chính của anh ấy, lo cho gia đình này là quá đủ, anh ấy quả thực đã lo cho họ bằng mọi cách có thể, lẽ ra đó là một tổ ấm, vấn đề là mẹ Phi Phi bản tính dâm đãng, do quen lối sống buông thả hay sexy khêu gợi trong quán bar vũ trường, còn chuyện nữa là mẹ của Phi Phi thì đã quen với cuộc sống tiệc tùng về đêm nên Lệ Chi không chịu bỏ công việc đó.
Do lúc đầu Lệ Chi đi làm ở quán bar vũ trường cũng khá an toàn, dù mùi rượu khiến người chồng hờ như anh ấy đôi lúc khó chịu.
Khi tan sở về nhà nhưng anh ấy cũng không lâu sau đó rút lui luôn, thế là đêm anh không về nữa, cứ mấy ngày mấy tháng như vậy không gặp nhau là chuyện thường, chuyện này thường xuyên xảy ra tranh chấp, vợ chồng bất đồng quan điểm sống, “danh bất chính ngôn”, và vợ chồng hờ cũng không kiềm chế được lời nói, cứ chiến tranh lạnh với nhau suốt.
Nhưng mẹ Phi Phi rất dễ xúc động, coi Phi Phi như cái gai trong mắt, lấy con gái làm cái bia để đánh đấm, để bào chữa cho sự dâm ô với những người tình trong bar vũ trường, hoặc cô tát con bé Phi Phi, hoặc véo mạnh vào đùi Phi Phi đỏ ửng. Bà mẹ thường nhìn thấy chân Phi Phi tím tái, còn con bé thì lần nào cũng là cha dượng bảo vệ mình mà thôi, thế là từ đó đến nay anh trở thành nơi trú ẩn an toàn của con bé Phi Phi.
Việc chăm sóc Phi Phi gần như rơi vào tay anh, bởi vì anh thực sự đã gánh vác trách nhiệm làm cha và đóng vai một người cha yêu thương. Phi Phi, người trần trụi trong mắt anh khi đó, giống như một thiên thần nhỏ khỏa thân trong một bức tranh phục hưng phương Tây, trong sáng và đáng yêu. Phi Phi thích nằm trên ngực anh trước khi đi ngủ, và anh nhẹ nhàng vỗ lưng con bé cho đến khi thiên thần nhỏ chìm vào giấc ngủ.
… Bạn đang đọc truyện Bố nuôi thịt con gái nuôi tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/07/truyen-sex-bo-nuoi-thit-con-gai-nuoi.html
Đã 9 năm trôi qua kể từ khi Phi Phi và mẹ ngày càng ít gặp nhau, Phi Phi giờ đã 12 tuổi, dưới sự chăm sóc của anh, con bé lớn rất nhanh, cao hơn những cô gái cùng tuổi cả cái đầu, và con bé trông ra dáng người lớn khi nó nằm trên giường ngủ. Đúng vậy, trong khoảng thời gian đó, vì khác họ với cha, nên Phi Phi đã bị các bạn cùng lớp chế giễu và khóc lóc về nhà. Thế là anh ấy đã ôm con bé vào lòng, an ủi con bé và nói cho Phi Phi biết sự thật. Phi Phi nghe xong, nhưng con bé vẫn thích bám lấy anh hơn, dù biết được rằng anh ấy chỉ là một người cha nuôi, và con bé thường cư xử như một đứa trẻ trong vòng tay anh.
Năm Phi Phi 12 tuổi, mẹ con bé đã đi xa hơn bốn tháng, sau khi trở về, hai người không tránh khỏi cãi vã, anh đưa ra tối hậu thư, nhân lúc bồn chồn không yên thì anh nghĩ thầm: “Hay mình mang Phi Phi đi, chấm dứt mối quan hệ không bình thường với người phụ nữ vũ trường này”.
Buổi tối. Ồn ào và ồn ào nhưng anh và mẹ của Phi Phi vẫn ngủ chung giường vào ban đêm, trước khi Phi Phi chìm vào giấc ngủ, anh ấy mượn cơ hội con bé ngủ thì làm tình với Lệ Chi.
Thế là dương vật của anh đã được đưa vào âm đạo của mẹ con bé, anh thấy cảm giác hơi lạc lõng, như thể lỗ âm đạo nó đã lớn hơn trước rất nhiều.
Anh dùng tay sờ vào bụng Lệ Chi.
Có con, đây đáng lẽ phải là chuyện vui của đôi vợ chồng thường hay mơ tưởng, nhưng tuyệt đối không phải do anh gieo mầm, và Phi Phi là con riêng của Lệ Chi với người nào đó mà thôi.
Lúc này trong lòng anh có nhiều cảm xúc lẫn lộn, có câu “Vợ là ruộng không sinh lãi, nhưng dễ bị người khác trồng lén”, oán hận sẽ được giải phóng đi đến dương vật, anh kéo nó lên và đẩy nó bằng tất cả sức mạnh của mình, anh bơm hơi nó, đâm nó, khuấy nó, xem coi mình có thể đập nát con bướm to đó không.
Quay người lại, anh thấy Phi Phi lại mở to mắt nhìn mẹ mình, anh đột nhiên cảm thấy con bé cũng dâm đãng như mẹ mình, trong lúc tức giận nảy sinh tà dâm cuồng vọng, kiểu “giận cá chém thớt”, anh tung tấm chăn mỏng trên người Phi Phi, kéo con bé 12 tuổi vào lòng, để con bé nằm bên cạnh anh ấy, và kéo chiếc quần lót của Phi Phi xuống.
Nhìn thấy ánh mắt khác thường của cha nuôi, Phi Phi từ lúc thấy cha nuôi kéo mình sát lại rồi cởi quần lót mình ra, con bé tựa mơ hồ và cũng biết cha nuôi định làm gì khi kéo chiếc quần lót của mình ra, nhưng mà không hề phản kháng, chỉ đỏ mặt xấu hổ nhắm mắt lại, và ngoan ngoãn dang rộng hai chân của mình ra đón nhận. Kiểu sự phục tùng và chờ đợi khiến anh cảm thấy Phi Phi giống mẹ mình hơn và thấp hèn hơn, vì vậy anh trực tiếp chạm vào âm đạo ấm áp và ẩm ướt non nớt của Phi Phi, thậm chí còn thọc ngón tay vào trong cái lỗ còn đang trinh trắng ấy.
Một cô bé mười hai tuổi ngây thơ có âm đạo hẹp, khô và se khít, có thể chen vào tuy hơi khó.
Anh ta lúc này ánh mắt đỏ ngầu vì điên tiết, anh đưa tay ra chỗ khớp với mẹ Phi Phi, tức lỗ âm đạo mà nhúng một ít dâm thủy của Lệ Chi rồi thoa vào âm đạo của bé xíu của Phi Phi.
Anh trở nên biến thái hơn mà liếm ngón tay của mình, sau khi cái ngón tay của anh nó vừa thoa xong trong lỗ âm đạo của con bé còn sót lại những giọt nước dâm thủy nhờn nhợt, thì anh ta đưa ngón tay ấy vô trong miệng ngậm mút “chụt chụt” như mút kẹo mạch nha.
Dâm thủy vừa luồn vào trong cửa mình bé tí của Phi Phi, thì đầu ngón tay của anh nó còn chạm vào lỗ nhỏ trên màng trinh, ngón tay trượt vào trong âm đạo một lúc… Phi Phi kêu lên thất thanh “Á á” một tiếng như con heo bị chọc tiết để nấu cháo lòng.
Sau đó anh cảm thấy có lỗi nên anh rút ngón tay ra như sợ hãi, bởi tất cả đều là của mẹ con bé làm anh trở nên đốn mạt như vậy.
Anh ấy nhìn thấy mọi thứ trong mắt anh ấy, nhưng anh ấy không thể hiện bất cứ điều gì lúc này.
Dương vật của anh thì vẫn đút vào âm đạo mẹ Phi Phi một cách đểu đều chưa có dấu hiệu suy giảm hệ miễn dịch, bởi sức đề kháng của anh khá tốt.
Bàn tay anh ta đút vào âm đạo cô con gái nuôi mười hai tuổi khiến anh vô cùng thích thú, dù trong đầu anh thoáng lóe lên nhưng anh cũng không hiểu sao mình có thể làm ra hành vi đê tiện như vậy với con bé gọi mình là cha, và anh cảm thấy có lỗi.
Anh thầm nghĩ trong đầu: “Như vậy là đủ rồi”, nhưng khi anh muốn quay lại với suy nghĩ của mình, ngón tay anh nó thì không muốn dừng lại, ngón tay vẫn cứ thọc vào âm đạo bé nhỏ của Phi Phi.
Cô bé mới vừa tròn 12 tuổi vẫn đỏ mặt và nằm im lặng như hưởng thụ, bởi cái sự đau đớn nó đã qua đi chỉ còn lại niềm vui sướng, nên Phi Phi không phản kháng mà cho phép ngón tay anh thọc sâu vào âm đạo mình.
Thế là anh không thể giữ được ý thức nữa, và trở lại dưới sự kích thích gấp đôi hơn trước.
Sau vài lần đẩy nhanh, ngay khi anh ấy sắp xuất tinh, anh ấy rút dương vật ra khỏi âm đạo của mẹ Phi Phi, rồi anh bước qua hai chân hiện đang mở rộng của Phi Phi và dùng hết sức giữ dương vật của mình cắm vào âm đạo bé xíu của Phi Phi. Đầu quy đầu của anh đi vào trong lỗ âm đạo bé nhỏ khe khít của đứa bé 12 tuổi được một chút thì nó mắc kẹt lại vì quá chặt cứng, thế là trong nháy mắt tinh trùng đặc quánh của anh ấy nó bắn thẳng vào âm đạo của Phi Phi, tuy chưa vào tới tử cung của con bé 12 tuổi mà chỉ ở khoảng giữa tử cung với miệng âm đạo mà thôi. Đến lúc này mẹ Phi Phi mới nhẹ giọng nói:
– Ưm… Anh… Nó còn nhỏ lắm, đừng đút vào.
– Ơ… Nhưng anh đã đút vào rồi. Còn bắn tinh trùng vô trong ấy nữa.
– Hả??? Trời ơi! Đồ khốn nạn…
Sau khi xuất tinh, anh cảm thấy rất có lỗi, trong lòng tràn đầy áy náy, một người cha sao có thể đối xử với con gái mình như vậy, nhưng hành vi này vẫn làm hoen ố sự trong trắng của cô gái mới lớn như là Phi Phi đây, anh thề rằng sẽ không bao giờ có bất kỳ suy nghĩ sai trái nào đối với Phi Phi trong tương lai, đừng nói đến việc làm những điều bẩn thỉu tương tự với Phi Phi một lần nữa.
Để tránh hậu quả Phi Phi có bầu, vì dù gì con bé tuy mới 12 tuổi nhưng có trứng lâu rồi mà, nên buổi sáng Lệ Chi đi làm thì hai mẹ con còn cãi vã, thế là cô ấy ậm ừ chạy đi làm, khi cô đi làm ở vũ trường về mới phát hiện ra một điều là không muốn bản thân sống cùng với anh ấy nữa, cô đã cởi hết quần áo, còn đang chuẩn bị dọn đồ ra ngoài ở. Anh ấy cầm tay níu kéo:
– Hãy ở lại với anh và con đi em…
– Không! Không… Anh là đồ tồi mà…
Bởi là một người mẹ chứng kiến cảnh con gái mình bị chồng hờ chung sống lột quần lót, sờ soạng trước mặt, thậm chí xuất tinh vào vùng kín của con gái mình, lẽ ra bà phải nghĩ đến hậu quả của việc bỏ mặc con gái mình. Đằng này cô ta không mang con bé đi mà bỏ lại con gái mình, mặc kệ anh ấy có lại ra tay với con gái mình lần nữa hay không? Rõ ràng là Lệ Chi sẽ bỏ rơi con bé, nên nhất quyết ra đi và nói một câu:
– Con bé còn nhỏ lắm, đừng nhúng tay vào chuyện tình dục nữa? Khi nào nó đủ 18 tuổi lớn lên thì làm gì cũng được. Hừm…
Vốn dĩ anh muốn đưa Phi Phi về nhà mẹ đẻ, nhưng chỉ biết con bé là gốc gác của một dân tộc nào đó ở miền Trung, thế là anh nhớ lại quá khứ, không biết có thể đưa Phi Phi đi đâu. Hộ khẩu của con bé có tên nên không thể đuổi Phi Phi ra ngoài, dù sao họ cũng sống với nhau chín năm trời. Cho dù có làm chuyện bậy bạ với con bé và hành vi dâm ô nhưng tình cảm như cha con nhiều hơn, anh nghĩ rằng con bé sẽ được mẹ đưa đi cùng, nhưng trong tuyệt vọng, anh ấy chỉ có thể tạm thời giữ Phi Phi ở lại bên mình mà thôi.
Anh điều chỉnh tâm lý, cố ý giữ khoảng cách với Phi Phi, không tắm chung với Phi Phi, không cho cô nằm trên ngực anh nữa, tránh chạm vào cơ thể con bé, thậm chí tránh nhìn con bé dù chỉ quanh quẩn trong nhà, anh chỉ dùng trái tim ngục tù để đóng vai một người hiếu thuận và yêu thương giữa bố với con gái.
Dưới sự chăm sóc cẩn thận của anh, Phi Phi sống vô tư lự thêm hai năm nữa, tức được mười bốn tuổi, không biết là do di truyền gen của cha mẹ hay là do được nuôi dưỡng tốt, nó đã cao đến vành tai anh, trông rất cao lớn giữa đám đông nếu để cho Phi Phi chen lẫn trong đó với những cô gái cùng tuổi. Anh ấy thỉnh thoảng có ôm Phi Phi, đó chỉ là một cái ôm của tình cảm thuần túy, và Phi Phi dường như có mặc cảm e thẹn ở tuổi dậy thì đang lớn nên con bé dựa vào tình yêu của anh ấy để lấy cớ. Hành động như một đứa trẻ trong vòng tay của anh ấy, Phi Phi cảm thấy ấm áp và an toàn trong vòng tay anh.
Ban đầu trở về mối quan hệ gia đình giữa cha nuôi và con gái, nhưng nó đã thay đổi bất ngờ, việc giảng dạy ngoài trời do trường tổ chức đã bốc cháy trên xe buýt du lịch, may mắn thay, giáo viên đã xử lý đúng cách, học sinh chỉ bị thương do khói dày và sau khi nhìn thấy cha mẹ và người giám hộ của cô cậu học sinh khác, nên người cha nuôi như anh không tìm gặp được con bé thì đã vội vã chạy đến bệnh viện. Khi Phi Phi nhìn thấy anh, con bé liền lao vào vòng tay của anh và òa khóc, anh ôm lấy Phi Phi hiện cơ thể nó đang run rẩy một cách đau khổ và anh an ủi con bé:
– Không sao đâu con? Bệnh viện họ chỉ theo dõi sức khỏe chứ không có sao đâu.
Trở về nhà với Phi Phi, anh thấy con bé vẫn còn bị sốc, vết bẩn trên mặt và cơ thể của Phi Phi cần phải được làm sạch, và bộ đồng phục học sinh bẩn nên được thay thế. Phi Phi, người rất sợ hãi và mềm nhũn, nên không có thể tự mình làm sạch nó. Chỉ có điều ở nhà là anh ấy tạm thời không nghĩ nhiều về việc này, bởi có hai người trong căn nhà này thôi mà giữ khoảng cách làm gì, thế là anh đỡ Phi Phi vào phòng tắm.
Cái gọi là phòng tắm, mới nghe tưởng nhỏ nhưng không gian nó lớn hơn những gì mình nghĩ.
Có chậu rửa mặt cùng bồn cầu xả nước chiếm hơn phân nửa, vòi hoa sen kiểu xả nước hiện đại, còn phòng tắm là một gian phòng nhỏ ngăn cách bằng thủy tinh mờ.
Để giúp tắm rửa cho con bé nên anh nhất định phải mang đồ Phi Phi và cả quần áo của mình mang theo, anh tự cởi quần áo của mình ra, nếu không sẽ ướt sũng, trước đây anh ấy đã quen với việc giặt giũ, không nghĩ tới việc cởi quần áo trước khi cởi đồng phục học sinh và quần lót của Phi Phi, dường như anh ấy cảm thấy Phi Phi có chút khác hơn hồi đó rất nhiều, bởi bây giờ con bé đã 14 tuổi rồi còn gì.
Thế nhưng anh chỉ thấy tội nghiệp cho Phi Phi vì sợ hãi vụ bốc cháy xe buýt du lịch, anh chỉ muốn nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ cho con bé và mặc bộ quần áo sạch sẽ để con bé nghỉ ngơi thật tốt nên cũng không để ý lắm về vụ hai người đang trần truồng trong phòng tắm.