Phần 3: Cánh cửa gỗ dày nơi công sở
Trong phòng làm việc của Giám đốc Quý, nơi mà bất kỳ thứ gì cũng sang trọng trong mắt Xíu. Xíu đứng thẳng người, nhìn vào cái tủ kính trang trọng, được thắp sáng nhất cuối tường, chứa đầy những chứng nhận cảm tạ Quỹ từ thiện, còn có cả những cái Cúp hình thù rất đẹp…
Xíu cứ thế thẳng người, nghe Giám đốc Quý thì thầm bên tai:
– Em ít nói làm anh không biết cảm xúc của em ra sao, nhưng anh vẫn luôn coi em như gia đình mình…
Bàn tay Quý đã tháo nốt cái cúc áo cuối cùng, bắt đầu lân la đến vùng da thịt mịn màng nơi đầu rốn, không chút mỡ thừa của Xíu.
– … một người thân trong gia đình đấy, em có nhớ anh nói gì không…
Xoa tay khắp vùng thịt mềm mại, tay lão vuốt ve dọc một bên eo, thưởng thức đường cong quyến rũ thon gọn. Mắt lão dần trở nên thèm khát, chăm chăm nhìn vào hai cái rãnh cơ thẳng song song hai bên sườn. Bàn tay kia cũng tranh thủ mân mê dọc sống lưng thẳng tắp, mướt như trượt tay trên lụa:
– … vợ anh ngày càng béo ú và già cỗi, lại còn hay cằn nhằn, anh thường nghĩ về việc bắt đầu cuộc sống mới với em…
Khuy áo lót sau lưng bật ra, rồi bị kéo tuột khỏi vai Xíu, rơi xuống cùng chiếc áo sơ mi nằm dưới đất. Mắt lão Quý đảo quanh, như lục lọi tìm kiếm trên từng tấc da thịt dưới đôi tay lão, xem có điểm nào không đủ đẹp? Nhưng ngoại trừ cái nốt ruồi son trên bầu ngực, như nhấn nhá điểm xuyết trên nền da trắng ngần, thì tất cả đều đẹp không tì vết.
Bờ vai xuôi mềm mại, mảnh khảnh lộ rõ xương quai xanh thẳng tắp quyến rũ. Nhưng đẹp nhất vẫn là hai bầu ngực tròn rung rinh sau mỗi nhịp thở của Xíu… Chẳng cần viên Viagra nào, cũng làm Quý hừng hực khí thế. Hai mũi lão phụt ra hơi thở nóng rực. Không chịu nổi, lão ôm chầm lấy nửa thân trần của Xíu, dán mặt vào làn da mướt mát.
Lão hôn, lão liếm, lão cạ cả mặt lão vào khắp nơi trên người Xíu, làm Xíu nhột nhạt khó chịu với mấy cọng râu kẽm lưa thưa của lão.
Nhìn vào mái tóc hoa râm đang hí hoáy trước ngực, khi lão mút chùn chụt một bên đầu vú đỏ hồng, quần cô đã bị kéo xuống!
Hai bàn tay lão Quý bấu vào sau mông cô thật chặt, lão dừng lưỡi trên cái gò mu cao cao, chậm rãi hít sâu một hơi. Lão như nhắm mắt nghiền ngẫm hương vị tuyệt vời của một món ăn đặc sắc. Cái thứ trong quần lão, theo đó mà vùng lên đòi quyền lợi.
Thế rồi lão lại liếm, và bắt đầu cắn cô, cắn vào hai môi thịt non mềm bắt đầu ướt nước…
Xíu cau mày nhìn đồng hồ trên tường kia, 12h15. Trưa nay, cô không được nghỉ ngơi… Nếu để cô ăn trưa, chắc lúc này, cô đã được ăn xong rồi… Nhưng cô gạt đi hết những suy nghĩ đó, để tránh cho cơn đói vần vò trong ruột. Thời gian ăn trưa, đến đây là hết! Cô phải dang chân cho lão liếm và cắn vào nơi ấy, ít cũng phải 15 phút, đến khi mặt lão lem nhem toàn nước, lão mới chịu thả cô ra…
Lão thích thú gặm cắn liếm láp vào cái phần thịt mềm mại nhất trên cơ thể của một cô gái trẻ. Hít hà mùi hương tươi mát thơm lừng, không hề đậm vị như mấy mụ đàn bà khác. Dòng nước trong vắt chảy ra tới đâu, bị lão liếm cạn tới từng giọt nơi ấy. Hai bên đùi trong mịn màng, ngọt ngào không cưỡng nổi.
Rồi lão Quý bật dậy, đẩy Xíu lên chính cái bàn giám đốc sang trọng, tách chân để lão Quý trần chuồng bước tới, chèn vào giữa. Lão từ từ đeo vào chiếc bao cao su siêu mỏng rồi vỗ vỗ lên cửa mình cô:
– Anh đút vào đây!
Xíu chỉ có thể cắn răng, chờ lão hùng hục tiến vào, rồi lại áp sát lấy cô, để tiếp tục hôn hít, liếm láp khắp người cô.
– Em thơm quá…
Lão Quý ngẩng lên nói với cô trong hơi thở hổn hển, mặt hồng hồng đỏ ửng, thứ đó vẫn tiếp tục ra ra vào vào bên dưới:
– … dưới đó của em bóp chặt lấy thằng nhỏ của anh… em vẫn cứ khít như lần đầu anh được chơi em… lạ nhỉ…
Rồi lão lại nghiến răng đâm chọc thêm một hồi, vào cái nơi ẩm ướt, toàn những thớ thịt săn chắc, quấn quanh nghiền ép lão:
– Sướng quá đi mất… đã cu quá… chẳng bù cho bà vợ của anh… lồn em tuyệt vời quá… chơi mãi không chán đó em à… hờ hờ…
Lão Quý như nín thở, gồng cơ mông, cố đâm hết cỡ, thật nhanh, thật nhanh…
– Sướng chết cái thân già này! Ôi… ôi… khít như muốn cắn đứt cu anh vậy…
Cộc cộc!
Cộc cộc!
Ngoài cửa có mấy tiếng gõ liên tiếp. Lão Quý giật mình. Vì lão đang ăn vụng mà! Có thể bà vợ lười kia lâu lâu lại đến, đòi lão chở đi ăn nhà hàng lắm…
Nhưng lão vẫn không nỡ rút ra tí nào. Cái lồn non tơ của cô gái trẻ cứ thế thít chặt, ấm áp biết bao! Chẳng đâm nó, nó cũng tự biết co bóp ngấu nghiến lấy khúc thịt lão cắm trong đó! Lão liều, lão lặng im ôm lấy tấm thân non mềm, chẳng trả lời người đến tìm lão! Vì lão biết khóa kín cánh cửa gỗ đó từ trước rồi!
Có vẻ người kia không kiên nhẫn, hoặc ngại làm phiền vị Giám đốc chuẩn mực hiền lành vào buổi giữa trưa, nên đã rời đi.
– Hà hà, chúng ta tiếp tục nào! Xoay lại đi em yêu! Anh thèm cái mông của em quá!
Lão Quý hưng phấn kéo hai tay Xíu ra sau, tiếp tục giã vào sâu trong cô. Nhìn cái lưng trắng như bạch ngọc, cứ đung đưa theo nhịp của chính mình tạo ra, lão sung sướng đẩy càng nhanh:
– Nói gì đi, em sướng không?
Bạch bạch!
– Hả? Sướng không?
Bạch bạch!
Thấy Xíu vẫn yên lặng cắn răng như mọi khi, lão càng nắc mạnh:
– Anh nghĩ, cái lồn này không thể thiếu được đàn ông đâu! Anh sẽ…
Lão cúi xuống gầm gừ bên tai Xíu, từng chữ với nhịp nắc mạnh:
– … chơi… em… đến… khi… em… không… thể… sống… thiếu… đàn… ông!
Và rồi lão gục trên lưng Xíu, sau một cú chốt hạ.
– Phê quá…
Lão Quý ngồi phịch xuống sàn nhà, mỉm cười hài lòng, nhìn cái bao cao su đã sử dụng đang đong đưa trên tay:
– Nhiều chưa này? Tuổi trẻ thật tuyệt vời! Nhìn em rút sạch đạn của ta này!
Xíu bàng quan trước mọi lời của lão, mặc từng mảnh quần áo vào. Khuôn mặt hơi ửng hồng, khẽ cúi:
– Sếp…
Lão Quý mừng rỡ ngẩng đầu mong chờ, tưởng cô đã có chiều hướng thay đổi. Lão mong chờ phản ứng của Xíu, nghe cô nói:
– … sao hôm qua, sếp gọi tôi?
Lão Quý hơi giật mình, bèn nói:
– Chuyện đó… là anh lo cho em…
Nhưng Xíu lại tiến đến gần lão, làm trái tim lão loạn nhịp. Lão ngước nhìn khuôn mặt nửa sáng nửa tối bởi ánh đèn bị che khuất, Xíu cứ như một thiên sứ với ánh mắt coi thường chúng sinh, đang thả một ngón tay búp măng thon dài lên môi lão, chặn lại mọi lời giải thích:
– Sếp… không được như vậy nữa! Rõ chứ?