Phần 21
Nấu cơm xong thì Mạnh gọi điện bảo ăn cơm trước vì phải ở lại cty làm nốt công việc cùng nhóm. Hạ Vy chán nản, nàng quăng hết đồ ăn vào thùng rác rồi lên giường nằm khóc… cái chán lan tỏa khắp cơ thể và sau đó nàng cũng thiếp đi lúc nào không hay.
Cả ngày hôm sau đi làm thì Hạ Vy cố gắng không muốn nhắn tin hay gọi điện gì cho Tùng, nàng muốn thời gian này vừa nghỉ ngơi và cũng vừa để suy nghĩ kỹ lại chuyện tình cảm với Tùng. Không phải hẹn đi nhà nghỉ như mọi hôm nên Hạ Vy hôm nay về hơi sớm, trên đường về nghĩ thế nào nàng tạt qua chợ mua ít đồ ăn ngon vì cũng lâu rồi nàng không quan tâm đến chồng mấy. Về nhà thì đã thấy Mạnh đang ngồi chơi điện tử, Hạ Vy cố nhịn vì nếu bây giờ mà xả ra thì có lẽ nàng xả cả cơn bão. Đi xuống bếp thấy bồn một đống bát đũa chưa rửa chắc đêm qua Mạnh về lục đồ ăn, nhìn chán lắm nhưng Hạ Vy vẫn lủi thủi dọn dẹp rồi nấu ăn cho bữa tối.
Ra gọi Mạnh ăn cơm, vừa nãy mình chưa về thì ngồi đánh điện tử, giờ thấy mình ở nhà thì lại bắt đầu viết phần mềm, Hạ Vy biết thừa cái tính đó nhưng không nói gì.
– Ăn cơm đã chồng ơi! Ăn xong làm đến sáng cũng được.
Mạnh trả lời nhưng mắt vẫn dán vào màn hình vi tính :
– Em cứ ăn trước đi, vừa nãy về đói quá anh làm bát mì tôm rồi. Giờ ngang bụng chẳng muốn ăn tí nào cả.
” Ơ cái đệch mẹ nó chứ… ” Hạ Vy muốn chửi câu đó ra lắm nhưng nàng vốn không quen chửi bậy, cố kìm chế cơn tức, nàng nói hơi to :
– Nếu không ăn thì anh phải nói một câu chứ. Anh không có mồm à? Giờ nấu xong rồi lại kêu không đói. Lần sau éo nấu gì cả.
– Thì anh đang bận việc nên quên không nói với em. – Mạnh cố thanh minh.
– Bận.. bận gì mà bận suốt thế. Cái lúc đang đánh điện tử thì sao không làm đi, cứ đến giờ ăn cơm với giờ đi ngủ thì lại làm việc. – Hạ Vy tức giận nói to hơn.
– Thì đợt này anh bận thật mà, em phải thông cảm cho anh chứ.
Mạnh cũng nói hơi to khi thấy Hạ Vy mắng mình, rồi cũng không hài lòng việc gì đó nên anh cũng xả ra luôn :
– Như em cả tháng qua cũng toàn kêu bận và về muộn thì anh có nói gì đâu. Mà anh còn chưa có thời gian để kiểm tra xem em có bận thật hay là lén lút với thằng nào đâu đấy. Liệu cái thần hồn!
– Đi mà kiểm tra! Nếu chẳng may mà có thằng nào nó thích thì tôi cũng theo nó luôn, chứ tôi cũng chán cái cảnh này lắm rồi.
– Đừng có nói với tôi cái giọng đấy nhé, gẫy hết răng đó. – Mạnh tức giận đứng lên chỉ thẳng tay vào mặt Hạ Vy.
Hạ Vy lại rơm rớm nước mắt, nàng đóng sầm cửa rồi leo luôn lên giường nằm khóc… vậy là chỉ trong 2 ngày, hết cãi nhau với người tình thì nay lại cãi nhau với chồng.
Ngày hôm sau dù mệt mỏi nhưng Hạ Vy vẫn cố lết cái xác không hồn đến công ty vì nàng không có thói quen nghỉ việc. Giận chồng thì lại thấy nhớ người yêu, đó là cảm xúc của Hạ Vy khi đó. Bỏ thì không bỏ được, mà hai vợ chồng sống kiểu như thế này thì cũng gây ức chế… nói chung cũng tại nàng quá tham lam vì không thể bỏ được Tùng để dồn toàn tâm toàn ý cho Mạnh.
Ngồi làm việc nhưng đầu óc của Hạ Vy cứ nghĩ đến Tùng, nàng phân vân là nếu chấm dứt thì nàng có chịu đựng được không, nàng đã quá yêu nó mất rồi. Đầu rối như tơ vò, muốn có người để tâm sự mà chẳng có ai. Rồi bất ngờ lại đến, hình như Tùng luôn biết cách có mặt kịp thời khi tâm hồn của Hạ Vy đang xao động. Vào giờ nghỉ trưa, bỗng Hạ Vy nhận được tin nhắn của Tùng :
– Anh đang ở trong cty em đây này. Em ra đây một lúc đi mình nói chuyện.
Đọc xong tin nhắn mà Hạ Vy vừa bất ngờ, vừa vui mừng và cũng vừa sợ. Vì ở trong cty các chị em ai cũng biết Mạnh là chồng của nàng, giờ Tùng tự dưng lò dò xuất hiện thì làm sao nàng không lo lắng cho được. Đi ngay ra ngoài, thấy Tùng đang đứng một góc, nhìn thấy nàng từ xa thì nó cười nhăn nhở, còn Hạ Vy thì lại thấy sợ.
– Sao anh lại đến đây vào cái giờ này? Mọi người nhìn thấy thì em biết ăn nói làm sao?
– Hihi… Tại anh nhớ em.
Một câu nói ngắn gọn thế thôi cũng quá đủ làm cho Hạ Vy ấm lòng và rung động… có lẽ con gái họ chỉ cần như vậy thôi. Thế là bỗng chốc Hạ Vy cũng quên cái chuyện xích mích hôm kia của hai người, nàng thấy nó đáng yêu và thực ra nàng thấy Tùng đến rất đúng lúc khi mà tâm trí của nàng đang hơi rối bời.
– Nếu em sợ ai nhìn thấy thì mình vào phòng vệ sinh nói chuyện cho tiện đi em.
Hạ Vy còn đang xem như thế có ổn không thì Tùng đã cầm tay nàng kéo đi luôn. Sợ ai bắt gặp mình tay trong tay với Tùng nên Hạ Vy vội rút tay lại, nhưng nàng cũng ngoan ngoãn lẽo đẽo theo đằng sau nó đi về phía khu nhà vệ sinh. Ngó thấy buồng nữ không có ai, Hạ Vy và Tùng liền lẻn ngay vào một phòng rồi khóa chặt cửa lại. Lưỡi của Hạ Vy chìa ra ngoài ngay lập tức để cho tùng mút, hai cơ thể dính chặt vào nhau và hôn nhau say đắm trong chiếc buồng vệ sinh trật trội. Mới có hai ngày thôi mà cả hai có cảm tưởng như hai tuần chưa được gặp, cứ đứng hôn nhau ngấu nghiến tận 5 phút mà chẳng ai muốn dừng lại. Mọi suy nghĩ trong đầu từ hai hôm nay chợt tan biến chỉ trong vòng mấy phút, Hạ Vy chỉ biết là nàng thấy hạnh phúc, thấy như đang yêu và được yêu.
– Em yêu anh! – Hạ Vy cố dừng hôn để thốt lên câu đó khi mà cái miệng của nàng nhớt nhát nước bọt.
– Anh cũng yêu em. Từ lần sau đừng nói với anh như vậy nữa nhé.
– Vâng, em xin lỗi. Mấy hôm nay anh có biết là em nhớ anh nhường nào không?
– Anh biết mà, vợ dâm của anh.
Nghe từ vợ dâm, Hạ Vy lườm lườm rồi hai người lại xoắn vào nhau, lại ngấu nghiến đôi môi của nhau như hai kẻ chết đói, chết khát. Bàn tay của Tùng đã luồn vào trong váy để bóp hai bờ mông, nó tụt luôn chiếc quần lót của nàng xuống chân thì Hạ Vy ngăn lại :
– Anh làm gì đấy?
– Địt chứ còn làm gì nữa.
– Ở đây á? Không được. Ai vào là họ nghe thấy ngay.
– Nhưng anh nứng cặc lắm rồi. – Tùng vừa nói vừa cho tay ra đằng trước gãi gãi cái bướm.
– Thôi cố nhịn đến tối em sẽ chiều mà. Làm ở đây em sợ ai nghe thấy lắm.
– Đừng sợ, anh làm nhẹ thôi. Ai vào thì mình dừng lại.
Hạ Vy chẳng biết làm thế nào để ngăn Tùng lại, trong khi nó đã cầm tay nàng đặt vào con cặc bóng loáng vô cùng hấp dẫn.
– Nhẹ thôi nhé! – Hạ Vy đã đồng ý và chổng mông để Tùng địt từ đằng sau.
– Ừ em yên tâm.
Tùng địt từ từ và rất nhẹ nhàng nhưng cũng đủ làm cho Hạ Vy phê lòi ra. Nó nhìn hai bên mép lồn sùi bọt trắng thì nó cũng hiểu là Hạ Vy đang sướng như thế nào và cũng hiểu Hạ Vy thuộc dạng dâm nặng mà nó chưa từng gặp người con gái nào như vậy. Hạ Vy đúng là đang thấy sướng cái lồn thật, nhưng chưa đến mức là sướng tột độ, nàng chỉ thấy sướng được 5-6 phần thôi. Vì địt ở đây nàng thấy sợ ai vào nên đâm ra tâm trạng bị xao động, vừa địt cứ phải vểnh tai nghe ngóng tiếng cửa bên ngoài, do vậy cái sợ đã chiếm đến 9-10 phần rồi. Cũng may chắc hai hôm Tùng không được xả nên chỉ tầm 10 phút là đã bắn hết tinh khí vào trong lồn nàng. Cảm thấy tinh trùng đang chảy ra, chưa kịp lấy giấy nên Hạ Vy phải dùng tay be lại thật nhanh để không cho chảy xuống bẹn, xuống quần lót.
– Sao ra nhiều và đặc quánh thế này hả anh? – Hạ Vy vừa nói vừa dơ bàn tay nhớt nhát trắng xóa cho Tùng xem.
– Thì hai hôm anh nhịn để hôm nay xả vào lồn em mà. Em liếm hết cho anh nhìn đi. Anh thích nhìn cái miệng của em dính đầy tinh trùng của anh.
Hạ Vy đã quen với việc nuốt tinh trùng nên không có vấn đề gì là khó khăn với nàng trong việc này. Đưa tay lên miệng mút mát, cảm giác gợi dục dâm đãng y như mấy cô nàng trong phim sex, Tùng khoái quá thốt lên :
– Em đúng là con đĩ số một. Thằng chồng em mà được nhìn thấy cảnh này thì chắc phê lắm nhỉ.. kaka..
Hơi nhói lòng với câu nói đó của Tùng, Hạ Vy không mút tay nữa mà lấy giấy lau. Chỉnh lại quần áo xong xuôi thì nàng bảo Tùng ra trước.
– Chiều về anh đợi em ở chỗ cũ nhé. Thôi anh về đây.
– Vâng. – Hạ Vy lườm Tùng một cái khi mà nó còn bóp lồn nàng một cái rồi mới chịu mở cửa đi ra.
Hạ Vy ra bồn rửa mặt để xúc miệng cho hết mùi tinh trùng, nàng cảm nhận và so sánh thì thấy rằng tinh trùng của Tùng không những đặc quánh mà còn không có mùi như của Mạnh. Của Mạnh thì loãng hơn, kể cả mấy hôm không xả thì vẫn cứ loãng, và đặc biệt là ” mùi ” hơn, không thể ngon bằng của Tùng được.