Phần 13
Mạnh và Hạ Vy đến một khách sạn trung bình, hai người đến hơi sớm so với dự kiến vì hẹn Tùng tận 10h. Nhận phòng xong nhắn tin cho Tùng địa chỉ, Mạnh leo luôn lên giường nằm nghỉ vì cũng hơi buồn ngủ do bữa tối uống hơi nhiều với ông già. Mới có 9h 30, Hạ Vy lôi cái váy ngủ trong túi sách ra rồi đi luôn vào nhà tắm để thay.
Mỉm cười nhìn qua gương thấy mình đẹp và quyến rũ trong bộ váy ren không quá hở hang, Hạ Vy nghoe nguấy đi ra và nghĩ Mạnh nhìn sẽ thích lắm đây. Nhưng lúc đi ra đã thấy Mạnh nằm phía ngoài giường nhắm mắt như đang ngủ rồi. Hạ Vy lay lay chồng gọi :
– Ngủ hả chồng?
– Ừ, tự dưng buồn ngủ và thấy phê rượu quá. – Mạnh mở mắt ra trả lời trong trạng thái mệt mỏi.
– Thế lát có chơi không để em còn gọi dậy?
– Có chứ. Anh nằm một tí thôi, lúc nào Tùng đến thì em gọi anh dậy nhé.
– Vâng. Anh nằm dịch vào bên trong đi.
Mạnh mệt mỏi cố cựa người nằm dịch vào trong thì Hạ Vy vẫn chưa hài lòng :
– Nữa… anh nằm vào bên trong đi.
– Ghớm! – Mạnh nhăn nhó cằn nhằn rồi lăn người vào sát bên trong tường.
Trong khi chờ đợi Tùng đến thì Hạ Vy cũng lên giường nằm phía ngoài. Thấy Mạnh đã ngủ, Hạ Vy cứ để cho anh ngủ vì biết anh đang phê rượu. Nằm đếm từng phút một mà Hạ Vy cảm tưởng như đồng hồ không chạy, chưa bao giờ nàng thấy háo hức chờ đợi một người như vậy. Lúc này nằm nghĩ, Hạ Vy cũng không biết chính xác tình cảm của mình dành cho Tùng là thứ tình cảm gì nữa. Nàng chỉ biết là thấy nhớ nhung, nhớ một cách điên cuồng… và thèm được sex với nó một cách khủng khiếp. Cái lần đầu Tùng đã để lại dấu ấn quá ấn tượng mà khiến Hạ Vy đêm nào cũng phải nhớ lại, và tất nhiên là nàng lúc nào cũng muốn được như vậy mãi.
Nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài, Hạ Vy như cái lò xo bật ngay dậy, nhìn sang chồng thấy vẫn đang ngủ thì Hạ Vy liền bước xuống sàn nhà và đi nhẹ nhàng ra mở cửa.
Cánh cửa được mở ra, đúng như sự háo hức trong đầu, nhìn khuôn mặt đẹp trai của Tùng mà Hạ Vy thấy thoải mái trong người, sự chờ đợi cũng đã đến. Đóng cửa lại, hai người đứng nhìn nhau cười nhẹ không nói gì và cả hai cũng biết là mình muốn gì. Thân hình bé nhỏ của Hạ Vy bỗng chốc nằm lọt thỏm trong vòng tay cứng rắn chắc của Tùng, cơ thể nàng như mềm nhũn ra khi được Tùng ôm và hôn điên cuồng lên bờ môi.
Hạ Vy đón nhận nụ hôn khát khao đó của Tùng bởi nàng cũng đang ham muốn như nó, người nàng cũng nóng bừng khi được bàn tay của nó ôm ghì sát vào tấm ngực. Chiếc váy ngắn như là cơ hội để Tùng luồn tay vào trong sục sạo hai bơ mông tròn lẳng, nó bóp và dí để cho cái háng của Hạ Vy áp vào hạ bộ của nó nơi mà con cặc bên trong cũng đã cứng lắm rồi. Hai người cứ đứng hôn nhau ở cửa một cách vô tư mà không cần quan tâm có Mạnh đang ở bên trong phòng. Hạ Vy cũng vậy, nàng không hiểu sao khi Tùng xuất hiện cái thì hình bóng của chồng trong đầu cũng biến mất để rồi nàng cứ thế lao vào vòng tay của người tình như một con thiêu thân mà chẳng còn biết trời đất là gì.
Tùng dìu Hạ Vy vào giường, thấy Mạnh đang ngủ thì hai người nhẹ nhàng lên giường nằm cứ thế ôm hôn nhau và mút lưỡi một cách say đắm. Hạ Vy chỉ biết có Tùng lúc này mà thôi nên nàng cũng chẳng muốn gọi chồng dậy, vì nàng chỉ muốn được sex với riêng Tùng. Đồng ý cho chồng tham gia chỉ là do bị ép buộc chứ thực sự nàng không mấy thoải mái khi chồng nhìn thấy mình quan hệ với người khác.
Mạnh nằm bên trong sát tường, tuy nhắm mắt nhưng mọi hành động của hai người bên trong phòng anh đều thấy hết. Thấy vợ và Tùng đứng ở cửa ôm hôn nhau rõ lâu là Mạnh đã hơi khó chịu rồi. Cho vợ chơi some là để hai vợ chồng tìm cảm giác mới trong tình dục, nhưng như kia thì linh tính cho Mạnh biết vợ đã yêu người khác mất rồi.
Tim đập hơi nhanh, cảm thấy khó thở trong người vì men rượu đang ngấm, đầu nóng bừng bừng, không thấy cảm giác kích thích như mọi khi. Đó là cảm giác của Mạnh lúc đó khi thấy hai người đang nằm bên cạnh mình cứ ôm hôn nhau một cách say đắm. Đã không thích rồi, lại nghe thấy những cái hôn chùn chụt, nghe thấy tiếng cười nhỏ nhẹ nhưng vô cùng dâm đãng của vợ mà Mạnh thấy cực kỳ khó chịu. Cảm giác hơi tự ái khi thấy mình như một người thừa làm phiền, tự ái khi vợ chỉ quan tâm đến người khác. Không thể nào chịu nổi nữa, Mạnh bỗng ngồi bật dậy đi xuống giường làm Hạ Vy và Tùng vừa giật mình vừa ngạc nhiên.
Hạ Vy ngơ ngác ngồi dậy nhìn Mạnh đi về phía cửa mà chẳng hiểu gì, nàng hỏi ngay :
– Anh sao thế?
Mạnh đang đi giầy vào chân rồi đứng thẳng người lên trả lời đầy vẻ hờn dỗi của một thằng đàn ông :
– Anh không sao.
– Không sao mà tự dưng lại đứng dậy đi về? – Hạ Vy đã cảm nhận thấy điều gì đó không ổn từ Mạnh.
Mạnh chẳng buồn trả lời vì cũng thấy khó giải thích cái cỗ lòng của mình khi mà Tùng cũng đang ở đó. Mạnh quay ra mở cửa rồi đi thẳng ra ngoài về hướng thang máy như một kẻ thua cuộc.
Hạ Vy ngồi im thẫn thờ vẫn chưa hiểu lí do vì sao Mạnh lại như vậy, tự nhiên thấy kì lạ và cảm giác hụt hẫng vô cùng khi Mạnh chẳng nói gì mà đùng đùng bỏ về. Tùng cũng đã ngồi dậy khoác vai Hạ Vy như vỗ về, nhưng nàng đứng dậy chạy ra ngoài đuổi theo chồng để hỏi cho rõ ngọn ngành :
– Anh có chuyện gì à?
Mạnh đang đứng chờ thang máy thì nghe thấy tiếng Hạ Vy hỏi từ đằng sau, anh quay lại nhìn, thấy quai áo trên vai vợ vẫn còn sộc sệch, vú vê hở hết ra thì liền chán nản trả lời :
– Anh không có chuyện gì cả, em yên tâm. Thôi em đi vào trong đi!
Đúng lúc đó thang máy mở ra thì Mạnh hững hờ đi luôn vào trong để mặc Hạ Vy đứng đờ người một mình vì vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. Trước đó cảm giác thì háo hức, giờ thì hụt hẫng… tủi thân… vì nàng vốn là cô gái bé nhỏ cả về cơ thể lẫn tâm hồn… thích được người khác che chở chứ không thích bị bỏ rơi như thế này. Hạ Vy vẫn đứng im nhìn thang máy chạy, nàng rơm rớm nước mắt.