Phần 5
– Chúng mình chia tay đi anh!
Trong tình yêu, khi hai người đã dần xa nhau khiến cho cuộc tình không thể nào tiếp tục được nữa, thì vẫn cần có một người nhận lấy trách nhiệm về mình. Nhận lấy trách nhiệm rằng mình là người bỏ người kia.
Điều khó nói nhất, lại là điều cần được diễn đạt một cách thẳng thừng nhât. Hạnh không thể mãi trốn tránh Long. Và giờ đây, khi hai người đối mặt với nhau trong căn phòng từng chứa rất nhiều kỷ niệm ngọt ngào (ít nhất là với Long), nàng đã chọn cách ngắn gọn nhất để nói lên điều mình muốn.
Nhưng không có nghĩa rằng với Long, đó là cách diễn đạt dễ hiểu nhất:
– Em nói gì, em có thể nói lại được không – Long như không tin vào tai mình.
– Em nói rất rõ ràng rồi đấy, em muốn chúng mình chia tay…
– Nhưng có chuyện gì xảy ra vậy?
– Không có chuyện gì xảy ra cả (Thực ra thì có cả tá chuyện rồi anh ạ – nàng nghĩ)
– Anh không đồng ý! Anh cần được biết lý do…
Im lặng. Biết nói lý do gì đây. Long rất tuyệt. Nhưng như ai đó đã từng nói nhỉ. Một chiếc áo đẹp mà không phù hợp thì ta cũng không thể mặc. Chẳng nhẽ lại nói thẳng ra rằng nàng không cảm thấy sung sướng khi ở bên anh. Đó sẽ là một cú đánh trời giáng vào lòng tự trọng của một người đàn ông.
– Em nghĩ chúng mình không hợp nhau – Một thứ lý do muôn thuở của những đôi tình nhân khi cuộc tình đến hồi kết thúc.
Một khoảng lặng tưởng như vô tận. Với Hạnh, câu trả lời ấy là một sự trút bỏ tất cả những gì dằn vặt trong nàng suốt thời gian qua. Còn với Long, đó là một cú sốc. Chàng đã quen có một cô người yêu để chàng chiều chuộng, để cuộc sống của chàng có đôi có lứa. Và tất nhiên, điều chàng đang hoảng hốt nhất, sâu thẳm nhất, là có thể từ giờ, cơ thể ngọc ngà của nàng không còn thuộc về chàng nữa.
– Anh không thể sống thiếu em được! – Chàng chỉ biết thốt lên…
– Anh sẽ quen thôi. – Nàng lạnh lùng (Tất nhiên, anh sống thiếu em làm sao được. Hay nói đúng hơn, anh làm sao sống thiếu cái lồn em được chứ – nàng cười khẩy trong lòng)
Đột nhiên, như có một thứ động lực dâng trào mạnh mẽ trong lòng, Long rời khỏi ghế và quỳ sụp xuống chân nàng.
– Anh xin em. Nếu như em còn chưa ưng ý điều gì ở anh thì xin em hãy cho anh cơ hội. Anh không thể sống thiếu em. Anh sẽ làm bất kỳ điều gì để được ở bên em – Long gục đầu gần như nức nở dưới chân nàng.
Nàng nhìn Long chằm chằm. Cái gì đây. Người đàn ông mà ít nhất đến lúc này vẫn đang là người yêu nàng đây sao. Vậy thì hắn hoàn toàn không xứng đáng để làm một cây tùng, cây bách cho cuộc đời nàng. Haha, mà nàng đâu có cần những cây tùng cây bách nhỉ. Nàng toan đẩy Long ra, mắng cho Long một trận, rồi yêu cầu Long ra về. Nhưng không hiểu sao, cái câu cuối cùng của Long khiến nàng cứ nhìn chằm chằm vào hắn. Một thứ suy nghĩ kích thích không hiểu sao lại xuất hiện, len lỏi, nhưng ngày càng lớn dần trong nàng. Làm bất cứ điều gì? Đúng vậy không nhỉ? Hay đúng hơn là liệu Long có chịu làm những điều mà nàng thực sự muốn không? Biết đâu đấy? Khả năng là rất thấp! Nhưng chính vì khả năng rất thấp, nên nếu trở thành sự thật, nó sẽ đem lại cho nàng những cảm xúc thăng hoa khó tả thành lời. Một trò chơi lại bắt đầu. Nhưng cái cảm giác chính thức trở thành bà chủ của một cuộc chơi khiến nàng trở nên hào hứng, sẵn sàng đối mặt với những nguy cơ mà nó mang lại.
Nàng khẽ nâng cằm Long lên, nhìn thẳng vào mắt Long:
– Thực sự, anh đã làm em thất vọng rất nhiều.
– Hãy cho anh cơ hội!
– Anh chắc sẽ làm tất cả những gì để được ở bên cạnh em chứ?
– Anh xin thề sẽ làm tất cả những gì em muốn.
– Kể cả những điều đó là không bình thường, thậm chí có thể gây đau khổ cho anh?
– Không nỗi đau khổ nào lớn hơn việc không còn được ở bên em nữa.
– Được lắm! Anh nhớ đấy! – Mắt nàng ánh lên thứ ánh sáng độc ác, man dại, khác hẳn với cái nhìn u sầu thường ngày. Cái nhìn đã từng khiến Long tưởng rằng nàng là một cô gái đa cảm, yếu đuối, giờ đây đang khiến hắn hoảng sợ. Thực ra, nàng ánh lên cái nhìn ấy vì còn nhớ đến một thứ mà chiều nay chị Vân mới tặng nàng. Đó là một cái túi, trong đó chứa một số món đồ mà theo lời chị dặn, một cô chủ trước sau gì cũng sẽ có lúc cần đến. Và với một cô gái thông minh như Hạnh, khi xem qua từng món đồ, nàng hiểu ngay chúng dùng vào việc gì.
Nàng với tay lấy chiếc túi, lôi ra một chiếc xích chó. Nàng vòng cổ xích vào cổ Long.
– Em… em… làm cái gì vậy?
– Im miệng! Em đang làm điều em muốn đây! Anh có chịu được không!
– Anh… anh chịu…
– Tất nhiên, anh phải chịu! Anh định trói buộc cuộc đời em vào anh! Vậy thì bây giờ em sẽ cho anh hiểu cảm giác bị trói buộc là như thế nào nhé!
Nói rồi nàng cầm xích lôi Long xềnh xệch vào phòng ngủ của nàng! Và lạ chưa! Long đang bò 4 chân theo nàng với vẻ mặt nhăn nhó khổ sở. Khẽ quay lại nhìn, nàng manh nha cảm nhận cái thứ bản năng tiềm ẩn trong con người Long. Trò chơi này, nàng sẽ là người chiến thắng.
– Cởi quần áo ra đi!
Long nhanh chóng làm theo lời nàng.
– Anh nghĩ anh cởi quần áo làm gì chứ! Anh nghĩ rằng em sinh ra là để cho anh thích là cởi quần áo mình và nhào lên người em đúng không? Thế thì hôm nay em sẽ cho anh biết anh được nhận cái gì sau khi cởi quần áo! Nằm úp xuống giường, chổng mông ra đây cho bà!
Rồi để cho Long hiểu điều mình muốn một cách rõ ràng hơn, nàng túm tóc Long ấn úp mặt xuống giường, để hai chân vẫn đứng dưới đất và chổng mông lên cho nàng. Trò chơi đã thực sự bắt đầu. Và cuộc tình cũng chính thức kết thúc.
Nàng khẽ khẽ xoa cặp mông của Long. Chiếc roi mây đã nằm trong tay nàng tự lúc nào.
– Không biết bao nhiêu lần mày được xoa nắn cặp mông của bà rồi nhỉ! Mày có thích không!
– Anh, anh rất thích! Mông em đẹp lắm!
– Hãy nghe cho rõ đây! – Nàng lại nắm tóc Long – khi nói chuyện với bà thì hãy xưng là nô lệ và gọi bà nghe chưa!
– Anh… anh không hiểu!
Vút! – Ngọn roi đầu tiên đã vung xuống mông Long.
– Á á á…
– Nói lại!
– Vâng nô lệ biết rồi, thưa bà!
Nếu như một chương trình muốn chạy trên máy tính, bạn cần phải cài đặt nó. Và khi Long đã biết xưng hô, thì trò chơi của nàng đã cài đặt xong.
– Bây giờ thì nghe rõ đây. Mày muốn được ở gần cái lồn bà đúng không? Thế thì phải biết cảm ơn tất cả những gì bà ban phát nghe chưa? Vì đó sẽ là điều kiện để mày lại được thấy lồn bà đấy!
Vút!
– Á á á!
– Sao! Bà vừa nói gì mày không hiểu sao?
– Nô lệ xin cảm ơn bà chủ!
– Ha ha ha ha! Tốt lắm! Có thế chứ!
Nói rồi nàng vụt liên tiếp, và sảng khoái tận hưởng những lời cảm ơn trong đau đớn của Long. Nhưng kìa, hình như con cu của Long đang cương cứng! Hắn cũng đã bắt đầu bị cuốn vào trò chơi này. Và nàng hiểu, hắn đã hoàn toàn nằm dưới sự điều khiển của nàng. Nàng đã là người chiến thắng khi trò chơi chỉ mới bắt đầu.
Rồi nàng lại lôi từ trong túi ra bộ dây trói. Rất nhanh chóng, Long bị bắt nằm lên giường, hai tay hai chân bị trói nghiến vào 4 góc giường…
Khi Long đã hoàn toàn trở nên bất lực, thì sự độc ác tiềm ẩn trong Hạnh mới trở nên dữ dội. Nàng quất liên tục lên người Long khiến người hắn lằn đỏ. Long rên rỉ ứa nước mắt, quằn quại, nhưng rất thuộc bài, luôn miệng cảm ơn. Và con cu hắn vẫn đang dựng đứng.
Cảm thấy phần năng lượng bị ức chế bấy lâu nay đã được giải tỏa, nàng vứt roi sang một bên.
– Bà không ngờ mày ngoan như vậy đấy! Bà thưởng cho mày nhé.
Nói rồi nàng bước lên giường, đứng hai chân hai bên má Long. Từ dưới nhìn lên, Long thấy rõ nàng đang vén váy, cởi chiếc quần lót của mình và từ từ hạ hạ bộ xuống mặt mình. Không còn cảm giác nào kích thích hơn thế.
Nàng lại say mê tận hưởng thú vui của mình. Long đã nhiều lần liếm lồn cho nàng. Nhưng lần liếm lồn này của hắn có lẽ khiến nàng hài lòng nhất. Vì là lần đầu tiên nàng là người chủ động ngồi lên mặt hắn, chà sát chiếc lồn mình lên mũi, lên miệng hắn. Rồi nàng khẽ nhấc mông, vòng tay xuống banh hai mông mình và chỉnh cho lỗ đít nàng ngay trên miệng hắn.
– Liếm đi!
Long còn đang định thần, liệu rằng có phải mình đang hiểu đúng ý của nàng không thì nhanh chóng nhận được câu trả lời:
– Liếm đít bà đi!
Cảm giác nhục nhã trào lên trong lòng Long. Nhưng không có nghĩa là hắn phải dừng lại. Càng nhục, tự nhiên Long cảm thấy càng bị kích thích. Hắn nhắm nghiền mắt và đưa đầu lưỡi quệt vào cái lỗ nhăn nheo nơi hạ bộ nàng.
– Đúng rồi! Thế! Thế! Liếm thẳng vào lỗ đít bà đi! Đừng dừng lại! Liếm sâu vào! Bú đi! Mút đi!
Rồi nàng ấn hẳn hạn bộ của mình xuống miệng Long, khiến hai môi Long chỉ còn cách ngoạm lấy lỗ đít nàng mà bú ừng ực, còn đầu lưỡi thì phải cố gắng liếm sạch, liếm sâu vào lỗ đít nàng. Còn khe lồn của nàng thì chiếm trọn sống mũi của hắn. Hai lỗ mũi của hắn sặc sụa thứ nước sung sướng đang chảy từ lồn nàng chảy ra. Nàng cứ thế ngửa mặt, lim dim hưởng cơn sung sướng từ 2 lỗ một lúc của mình trong khi dồn cả sức nặng cơ thể lên mặt Long. Thỉnh thoảng thấy hắn rên rỉ, run rẩy vì ngạt thở, nàng khẽ nhấc mông lên cho hắn hớp vài ngụm không khí rồi lại kéo đầu hắn úp mặt vào lồn vào đít nàng. Hắn là của nàng, chứ nàng không còn là của hắn nữa. Hắn chính là nô lệ đầu tiên của riêng nàng. Đó là điều làm cho những cơn sung sướng cứ kéo đến trong lồn nàng dồn dập. Hình như chính nàng cũng đang rên rỉ hòa theo điệu rên rỉ ư ử của hắn ở phía dưới.
Rồi nàng sực nhớ ra còn một thứ nàng chưa dùng trong chiếc túi. Nàng lôi chiếc dương vật giả rồi đeo vào người. Nàng cởi trói cho hắn, rồi bắt hắn quỳ bên nàng và bú liếm tận tình chiếc dương vật giả ấy cả nửa tiếng.
– Chắc mày luôn tự hỏi tại sao bà chưa bao giờ bú cặc cho mày. Vì bà không bao giờ muốn làm điều đó. Nhưng hôm nay, mày sẽ là người biết cảm giác hầu hạ một con cặc như thế nào.
Rồi nàng đẩy hắn ra, nằm ngửa trên giường. Con cu giả dựng đứng.
– Mày đã bao nhiêu lần chơi bà rồi đúng không. Nhưng giờ thì bà sẽ cho mày biết bị chơi nghĩa là thế nào. Lại đây.
Rồi nàng bắt hắn trèo lên giường. Nàng chỉnh cho hắn ngồi xổm, sao cho lỗ đít hắn chạm ngay vào đầu con cặc giả.
– Ngồi xuống!
Là một người lão luyện về tình dục, Long hiểu nàng đang bắt mình làm gì và điều gì sẽ đến với mình. Nhưng Long cũng đã quên bản thân mình rồi!
Hắn từ từ ngồi xuống. Con cặc giả từ từ nhưng khó khăn tách lỗ đít của hắn ra.
– Ahhhhh đau quá!
– Câm miệng! Ngồi xuống! Thế mày nghĩ bà có nhiệm vụ phải làm cho mày sướng hay sao?
– Ahhhhh – Long đau chảy nước mắt nhưng vẫn tuân lệnh ngồi xuống từ từ cho đến khi lút cán.
– Tốt lắm! Giờ thì mày có nhớ những lần bà chơi mày từ phía trên không! Bà cho phép mày chơi bà như vậy đó!
Không còn cách nào khác! Long phải tiếp tục cuộc chơi! Cảm giác như mình lại một con vật, đang phải dùng lỗ đít của mình nhún nhảy, dồn dập, rên rỉ vì đau trong tiếng tiếng gằn của Hạnh. Thỉnh thoảng hứng quá, nàng tự thúc ngược người lên làm hắn rú lên. Nhưng kỳ lạ chưa. Con cu hắn vẫn căng cứng.
Ngắm con cu ấy, tự nhiên nàng thấy yêu nó. Ít nhiều Long vẫn là người yêu của nàng. Và ngày hôm nay, không phải là nó, mà là Long đã làm cho nàng lên đỉnh không biết bao nhiêu lần. Nàng thôi không đụ Long nữa mà đẩy Long nằm ngửa ra giường. Rồi nàng ngồi trên Long, đặt con cặc Long vào khe lồn mình rồi cứ thế dập điên cuồng. Lần đầu tiên trong đời, nàng biết đến mùi vị làm tình đam mê như vậy! Như vậy là cuộc sống tình dục của nàng cũng đã nếm đủ mùi viên mãn!
Rồi cuối cùng nàng cũng ra. Lồn nàng co bắp quấn chặt lấy cặc Long. Long cũng không thể chịu đựng được hơn, bắn tinh xối xả vào lồn nàng.
Cả hai cùng dìu nhau lên đỉnh. Đó là điều tuyệt vời nhất mà suốt cả năm trời yêu nhau giờ đây họ mới làm được. Và điều quan trọng, họ đã hiểu ra họ phải làm gì để làm cho nhau sung sướng. Và họ chấp nhận điều đó.
Nàng mỉm cười với Long, còn Long, dù còn nét kinh hoàng, nhưng đây có lẽ là cơn sướng khoái lớn nhất mà hắn được hưởng từ khi mới lớn đến giờ. Nhưng nàng không quên giờ đây nàng là ai, và hắn là ai. Mỗi cơn cực khoái của nàng sẽ đều phải kết thúc bằng một thứ mà nô lệ cần phải chịu đựng. Nàng trườn lên, kê miệng lồn vào miệng Long. Từng dòng nước đái, cùng thứ mà Long vừa tống vào người nàng, lại trôi vào miệng Long cho đến giọt cuối cùng.
Người ta thường nói, tình yêu theo thời gian trở thành một thứ thói quen. Người khác lại nói, khi bạn thay đổi thói quen, thì bạn đang trên đường thay đổi số phận của mình.