Phần 9
Trên đời này tôi chưa thấy đứa nào lì lợm như con nhỏ Mễ. Tôi đã từng nói với nó:
– Mày dòm tao khẳng khiu chút nị như vầy, liệu có làm mày sướng ích gì đâu. Trong lớp thiếu gì đứa mết mày bằng chết, người nó to, củ nó bự, mày cáp vô với tụi nó thiệt xứng, mày tha cho tao đi, có được hôn.
Con nhỏ nói tỉnh queo:
– Tao hồi giờ chưa thương đứa nào. Ai dè gặp mày, tao đếch nhả ra được. Mày nói gì kệ mày, tao đeo cho tới chết. Mày mà bỏ ngang tao, tao thưa là mày hiếp dâm tao, ở tù rục xương, đó con.
Cái kiểu nói ngựa rượt của nó như vậy thì tôi còn nước non gì trốn nổi. Ở cái đất Cali này, tôi đã mồ côi thấy mẹ, bây giờ đi sang tiểu bang nào, lớ nga lớ ngớ có quen biết chi ai, có mà ăn cám xú chớ ngóc đầu lên gì nổi. Còn cứ lẽo đẽo ở lại thì coi như “đời tàn trong ngõ hẹp” rồi còn gì.
Đêm năm canh nằm nghĩ mà sầu đời quá đỗi. Thân phận tôi nào khác gì người tử tội đang chờ ngày lên máy chém là tiêu. Tôi tơ lơ mơ ì ra một đống, hổng thèm nói năng gì hết.
Con nhỏ đang cưỡi ắc ê kêu nhong nhỏng lên:
– Mày ăn gian, tao lao động thấy mẹ mà mày xà lơ xà bát. Tao hổng chịu đâu.
Và nói nó và đập thụp thụp lên ngực tôi, tôi lính quính gác hai tay thành chữ X đưa ra đỡ.
Con nhỏ vừa đấm vừa cà, tôi có cảm tưởng như cái hột cà phê trong háng nó đang bị cái cột cối của tôi nghiền nát, kêu rạo rạo. Con nhỏ đánh rồi mệt, mồm há to thở râm rấp, vậy mà nó có chịu ngồi yên đâu.
Nó lắc lư, đảo vòng vòng, ngoáy tít thò lò phần mông của nó trên khúc háng tôi làm cho cái cột buồm của tôi thốt lên răng rắc như muốn gãy. Tôi ớn tận mạng, cứ giữ nguyên thể dáng này chắc con nhỏ không bẻ khụp thì cái dùi của tôi cũng quẹo cu lơ ra chớ chơi. Nên tôi phải vội vàng năn nỉ nó:
– Thôi để tao cộng tác với mày, chớ không mày làm hư đồ chơi thì lấy gì mà lắp ráp nhau cho vừa ý.
Con nhỏ nghe cũng nhợn nên chống hai tay hơi nhích mông lên cho tôi thoải mái hơn. Chính cái kiểu hai tay nó co làm đôi vú nổi chình ình khiến tôi hoa cả mắt. Vú mớm con nhỏ ngon thiệt, chúng tròn vo đã đành còn bè bè ra cả chiều ngang lẫn chiều dọc nên nhìn đã làm sao.
Tôi nực bằng chết mà thấy đôi vú nó cà nhủng cà nhảng cũng không thể nằm im được. Tôi đưa thẳng hai tay lên úp lấy hai vú nó, con nhỏ được sờ sướng liền, bao nhiêu bực bội tiêu cái rụp. Nó là đà nghỉêng người như máy bay chao liệng làm hai vú nó cong tếu lên, tôi măn đã muôn năm. Dĩ nhiên vú đàn bà bị đàn ông mò thì mấy ai không săn cứng ngay lại, còn nói chi con nhỏ lại đang cắm hũ mắm của nó trên cột chèo của tôi nên chẳng những hai vú săn mà còn nặng bự ra nữa chớ.
Bình thường tôi bụm mỗi cái vú đã đùn ra khắp chốn, tôi không nắm gọn. Bữa nay con nhỏ nứng càn nên chúng càng chành bành ra thấy mà ghê. Được tôi bóp day, con nhỏ khoái kêu be be như dê. Nó uốn éo, vặn vẹo, cốt trịn hai vú vô đầy lòng bàn tay tôi cho tôi măn tới bến.
Nói nào ngay, tôi chỉ mong nó như vậy. Vì bóp sờ vú là nghề của tôi, thứ nữa liếm và bú lồn là một tài năng khác nữa, chớ ham hùng hục lăn vô đụ thì tôi không khứng mấy. Có đụ thì đụ cỡ người vừa trang phải lứa mới có hứng, chớ còn thứ ngựa bà thì cho tôi xin.
Con nhỏ chưa chi đã khen:
– Mày nói mày yếu mà mày đụ cành cành. Cha chả, mày mà mạnh thì chắc tao mỗi tháng phải đi khâu lại lồn chớ chịu gì thấu. Con cu mày nhọn như cái phảng, bén ngót, xển vô là tao rụng hết trơn. Hồi hôm tao lấy gương soi thử, mẹ cha, mấy cục nổi u u bên trong văng đâu hết ráo. Tao đút ngón tay vô khuậy cũng hổng đụng chạm món gì. Hổng lẽ mày đâm tao mà chúng bị róc như mía róc hết trơn sao.
Tôi mắc cười bằng chết, phải giải thích cho nó:
– Mày làm như cặc tao làm bằng sắt thép gì. Chẳng qua tại mày ưng được bú lồn, tao cạp vô mày xàng dữ nên mấy cục đó nó thiên lệch đi một chút thôi.
Con nhỏ khoắng cái đít bẻ uốn con cặc tôi bên trong lỗ một hồi thì đòi đổi chỗ. Nó bíu lây hai vai tôi rồi cùng đếm một, hai, ba lật nghiêng chuyển thân mình. Nó sợ bị tuột nên hai chưn kẹp bắt chéo sau lưng tôi giữ không cho rớt. Tôi ì ạch bê nguyên cái cối xay xi măng mà lật thở muốn tắt hơi.
Vừa đặt được cái mông con nhỏ xuống nệm là nó đã loay hoay xìa hai giò qua bả vai tôi như làm xiếc. Thế là cả vùng mông nó uốn cong lên, cái lồn nó mút ầm ầm lấy con cặc tôi. Nó nhử tôi:
– Tao làm vậy để mày đụ cho đã. Tao ưng mày nắc sâu vô trong lồn, có bao nhiêu sức mày cứ đem thi thố ra hết. Tao bảo đảm mày không nứng thấy mẹ thì tao bằng lòng để cho mày dông.
Tôi thấy hai giò nó vắt vẻo như bộ nhún thì kinh. Ở thế này là nó giết tôi chớ ở đó mà nhẹ. Nhưng tôi lại thấy thích vì nắc nó ọp ẹp coi như mình đang nhún tay lái, còn hai tay cũng ăn có bóp vú nó đùng đùng.
Con nhỏ Mễ nghĩ cũng phải, đụ phải đụ nhún tới nhún lui như vầy mới đã. Cái lồn như nhai đi nhai lại con cặc đàn ông, lâu lâu lại ứa ra một dòng nhớt đặc queo màu đục coi vừa tục vừa có duyên ra phết. Có lúc tôi thấy rõ con cặc lù lù bị bẻ quẹo nơi lồn làm hai mu bị đè rệu rạo, còn mớ lông bị đè vẹt như cỏ bị con thú dùng làm chỗ gãi be bét hết.
Con nhỏ sướng quá, há miệng rống như chó:
– Xi, xi, chả biết nó nói tiếng Mẽo hay tiếng Mễ vì cả hai đều có chữ đó, còn tôi thì lo mà nắc điên cuồng, bóp vú điên cuồng cho xong mẹ nó món nợ trần ai bể khổ này đi.
Tôi nựng bóp hai vú muốn khùng, dập cũng long bánh chè ra đó mà con nhỏ vẫn gác giò cao đòi tôi dện vô thật mạnh. Tôi nghĩ lồn nó phải bằng sành sứ hay I nốc gì, chớ thịt da đâu mà găng quá cỡ. Tôi ngẫm vợ tôi sau này có bị tôi nắc một lần chắc cả tuần lồn còn ê, tối tối tôi có mò vô bả cũng năn nỉ hay chắp tay xin tôi đánh cho chữ đại xá. Có đâu như cái con ma bùn này, lồn như lồn trâu đụ hoài không nản.
Tôi bắt đầu thấy ê càng nên đề nghị:
– Mày để tao bú tiếp cho, chớ tao mỏi quá rồi.
Con nhỏ trước còn không chịu, sau thấy tôi ạch đụi thì cũng ô kê, ô kê. Nhưng vì tôi ép nó nên nó không cho tôi chờ nó đi rửa lồn mà bắt tôi bú liền tức thì. Tôi cò kè dòm cái lồn đầy khí của hai đứa, thì con nhỏ nổi xung nhào tới túm lấy tóc tôi giúi ngay vào háng nó. Rồi cứ thế, nó dập bưng bưng mặt tôi vô lồn giục bú đi, bú đi.
Tôi phải làm theo tức thì. Cho nó khỏi càm ràm và để tôi được yên thân một lát. Tôi bú nút chách chách lên lồn nó, con nhỏ bật gọng té chỏng chơ, hai giò bung ra, chỉ còn chút mông chí ở nệm. Tôi gặm ngay miếng mu nút và bú rào rào. Tôi cắn được cái hột le nhằn nhằn thì con nhỏ kêu lên the thé:
– Ya, ya, đát pơ phếch, mo… mo. Bà nội cha nó chớ mo, miệng mồm tôi tèm lem hết trơn cái khí lồn nó mà còn đòi mo, mo cái con cặc.
Con nhỏ học gì thì khó chớ học ba câu nói tục thì thuộc ngay, nên có vẻ khoái trá chọc giận tôi:
– Ya, ya, con cạc, con khạc, ya ya, đu ít.
Tôi lắc đầu ê càng. Cũng tại mình chỉ và dạy cho nó nên giờ đành lãnh hậu quả chớ hồi nào tới giờ nó có hiểu con cặc là… con cặc gì đâu. Rõ chán mớ đời, thế mới bảo đồ đàn ông dại gái, các cụ nói không sai.
Tôi cạp lồn con đĩ ngựa thiếu điều da mu lột hết trơn mà con nhỏ thì ển lồn cao hối tôi cạp, cắn, nhay vô nữa. Nó còn dùng tay kềm sau ót để miệng tôi không nhả khỏi lồn nó nữa mới sợ. Khi tôi gặm được cái món gì trong lồn mà gân miệng ra mút như mút đít con ốc thì người nó giật tưng tưng, hai giò đạp như ép mía, nước lồn trào mà kinh.
Tôi làm nó sướng chừng nào thì con nhỏ càng điên lên chừng đó. Nó lụp chụp quơ càn quơ bậy, lúc thì muốn thọc vô lồn, lúc lại muốn lôi tôi lên bắt bú vô vú, làm tôi quay mòng mòng hết biết phải chìu nó thế nào. Chung quy người đàn bà chỉ có hai nơi thích được mằn mò, cắn bú nhứt thì tôi chỉ có một cái mồm làm sao cũng một lúc làm cho họ nứng đồng đều liền chớ. Tôi cũng đã cố bóp măn vú nhưng chừng như con ngựa bà hổng đã.