Phần 33
Không phải vì tôi lo ra đâm nắc thím trầm trầy trầm trật mà vì thím hối tôi dữ quá, món này chưa xong đã dồn món khác, nên tôi quính không còn tỉnh táo để biết phải làm thứ nào trước, thứ nào sau.
Có lúc tôi đã muốn ỳ xác để mặc thím muốn làm trò trống gì thì làm, nhưng mà thím tầm cỡ quá, tôi không làm mặt lì được. Chẳng hạn khi tôi hơi lơi là giữ cho con cu dưỡng sức thì thím đã dùng cách nào đó nhấn nhấn hai cái mu, làm thằng nhỏ của tôi bị bót, không dằn được, phải bưng thím hổng lên phang tới tấp một hơi rồi nghỉ thở hồng hộc.
Những lúc đó mặt thím sáng rỡ, hồng hào hẳn lên, thím thở khò khè như con rắn hổ và nheo nhéo khen tôi:
– Đụ vậy mới đáng gọi là đụ, đụ phải bóc mề bóc tỹ con đàn bà ra cho nó sướng rụng hết lông, tê hết tỹ thì nó mới nể.
Chưa chi thím đã đem ông chú ra chê tới bến:
– Ối! Thứ đàn ông như chú anh chỉ có mấy bà già họa may mới chịu, còn cỡ sung sức như tui thì ông đáng mặt liệng đi.
Tôi ngán ngẩm thứ đàn bà dâm như thím, nhưng lại kịp nghĩ ấy cũng vì thím dâm mà tôi mới được nắc thím lia chia. Tôi vờ nói chêm vô với thím:
– Bà lo chê đàn ông tụi tui, tại tui còn trẻ, chớ mai mốt nếu cứ lo phục vụ bà kiểu này thì cũng sớm lừ đừ chớ hay ho gì.
Thím nói vuốt nghe thật tài:
– Còn lâu anh mới giống chú anh, ôi, con trai con nứa gì mà khỏe hết xảy, cỡ tui đã dăm lần nằm lửa mà còn bị anh quấn riết phát mê. Anh chơi cái nào cái nấy sướng phải biết, anh rút ra rồi mà lồn còn giật liên hồi, chẳng qua vì anh có nghề, còn chú anh ổng quê lắm, anh ui.
Tôi tò mò hỏi dò thím:
– Chứ thím chê chú chỗ nào, thì ổng cũng có con cu như tui dzị, cái đó nó xỏ vô lỗ thím thì cũng giống ai thui, mắc gì thím lên án ổng quá cỡ.
Thím vén lại mớ tóc đổ xòa trước mặt rồi kể lể:
– Ai hổng biết là ổng có con cu, nhưng nó liệt rồi. Tui cất công phù phép bắt mệt mà nó cũng xuội lơ, có khi tôi phát cáu nắm lấy đầu nó bẻ một cái oạch vậy mà nó vẫn xìu.
Rồi nhân đà hứng, thím thổ lộ:
– Anh hiểu hôn, tui há rộng mồm ngoạm lấy cu ổng, tọng vô ngập họng, tui chuốt, tui bú, tui xỉa, tui bặp mà nó cứ lặc lẹo, ghét gì đâu. Tui cố thổi phì phì, mút cho chạm cái đầu rùa vào chưn răng tui, còn chà qua lại, độn vào bên má, xìu xìu ển ển nó vẫn xìu xìu ển ển. May lắm nó vừa hơi cứng cúng, tôi nắm nhét mau, nhét đại vô cửa lồn, vậy mà nó lại mềm xèo, tức cách chi.
Tôi nghe khoái lỗ nhĩ nên vô tình bóp một hơi hai vú thím và hô thím cùng tôi ra sức đụ, thím ì ạch dưới người tôi, quặp hai giò vô phia lưng và hông cho tôi đẽo ngả nghiêng, giã huỳnh huỵch.
Nước ếm đâu trong lỗ từ hồi nào trào ào ào, làm ấm đầu cu tôi và trơn còn hơn thoa mỡ. Tôi lòn tay quơ hai giò thím vắt lên vai, chồm tới tay mò bóp vú và tôi nắc thím cong vèo người lên. Tôi đâm chát chúa, thấy thím bèo nhèo, thế mà thím la inh ỏi:
– Sướng, đụ sướng thiệt.
Tôi hết biết đường với mấy bà, đụ mà la thiếu điều như kêu hàng xóm láng giềng vô chứng kiến cảnh nắc nhau vậy. Tôi càng bẻ cong hai giò thím cao hơn, để lộ nguyên cái lồn và cặp vú cho tôi tém gọn cùng một lúc mà nắc kịch liệt.
Thím sướng mé đìu hiu nên xạng hết giò ra, phụ ứng xàng cái lồn cho tôi đẽo. Tôi thấy rõ hai bầu vú thím bị dấu tay tôi vặt đỏ lửng và cái lồn mút chặt con cu tôi, cứ thế tôi phang hết còn tính chuyện ngưng nghỉ.
Thím xìa xìa, trườn tới trườn lui trên tấm ra nhàu nhĩ, nhưng thím lại có vẻ vui. Một hai thím khen cho nước tôi:
– Anh đụ bá cháy, làm bao nhiêu sợi nứng sợi cương của tui bị anh bứt tung bứt tóe hết trọi.
Và tôi chưa kịp nói năng gì thì thím đã thêm:
– Vậy cái lồn mới đã, tôi có cất công lôi anh dzìa cũng hổng uổng.
Rồi thím úm hai tay bấu vào vai tôi, đu hổng lên để tôi đeo thím mà nắc rền rền. Thím như cái địu lủng lẳng dưới mình tôi, chuồi chuồi mỗi khi tôi dập xuống làm như cái đu hai người đang cố vút lên cao mới chịu.
Tôi coi mòi thấm mệt rồi. Ít gì tôi nắc thím cũng cả hơn nửa tiếng rồi chớ bộ, có vẻ muốn hết sức rồi, nhưng thím vẫn chằm chằm nhắc nhở tôi:
– Nắc nữa đi, tui đang sướng, anh đừng làm tui cụt hứng.
Rồi thím co mình víu lấy cổ tôi mà ngọt nhạt:
– Cố đi anh, chơi cho rách đùi, rách háng rồi nghỉ.
Cha mẹ ơi! Có ai dâm tới nước này hổng biết nữa. Hèn chi ông chú tôi chạy mặt bà thím là đúng quá. Dường như mỗi ngày cái độ nứng của thím tăng nhanh thêm, chớ hồi tôi ở gần thím đâu tới nỗi.
Tôi ôn lại, thấy cái gì nơi người thím cũng đổi thay. Hình như thím đẫy đà hơn, mặt to hơn, vú đầy hơn, lồn múp hơn và ham đòi được đụ nhiều hơn trước.
Tự nhiên tôi lắc lắc đầu như rảy đi cái mớ bòng bong ám ảnh. Thím lại nghĩ tôi nản chí nên hỏi dồn hỏi dập:
– Bộ anh ngán đụ rồi hả, sao xà lơ ngang dzị ha.
Tôi phải đáp nhanh theo vô thức:
– Thích chớ, đụ mà hổng thích thì thích cái gì, song mệt rồi, thím để tui nghỉ rồi chút mình đụ lại.
Thím có vẻ đắn đo suy nghĩ, rồi ôm quàng lấy quanh cổ tôi mà nói như rót mật:
– Ờ tui ưng để anh nghỉ, mà anh phải nắc tui một chặp nữa cho nó ra đợt cuối cùng rồi ta nghỉ nghen.
Nghe mà xẩu mình cách gì nhưng thân làm tội đời, có chạy nhanh chưn cũng không kịp tránh mưa, tôi đành gom hết mớ sức lực còn sót ứng ra nắc thím để được buông tha, chớ không kiểu này e bật gốc.
Thím thấy tôi chợt hăng thì đeo nhằng nhằng ra roi quất mông ngựa đòi phóng nước kiệu. Gió thổi vù vù, bờm bay loạn xạ tôi đành để bà nài lái chạy băng băng về cái hướng mà bả muốn tới.