Phần 22
Một lúc lâu sau, bà dịu dàng lên tiếng:
– Thôi gần trưa rồi, mình phải về nhà, mợ Ba của con chờ mình ăn cơm đó. Đừng để mợ Ba sốt ruột.
Bữa cơm diễn ra rất vui vẻ như mọi ngày. Hai đứa con của Dì chạy lăng xăng đùa giỡn làm cho không khí gia đình rất vui nhộn và ấm cúng.
Ăn cơm xong, thằng Dũng xin phép về phòng nghỉ trưa.
Dì kéo tay chị mình ra riêng mà hỏi:
– Hồi tối hôm qua chị làm gì với thằng Dũng mà sáng nay em thấy nó sật sừ làm sao đó. Rồi cả buổi sáng hai người đi đâu mất tiêu để rồi về nhà mặt thằng Dũng cứ có vẻ ngượng ngùng.
Mẹ thằng Bình mỉm cười:
– Chuyện phức tạp lắm, để rồi chị sẽ kể hết cho em nghe. Nhưng bây giờ thì em hảy để yên cho chị nhe!
Dì nheo mắt cười rồi bỏ về phòng nghỉ trưa.
Khi thấy cả nhà đều yên tĩnh rồi thì mẹ thằng Bình nhẹ nhàng leo lên lầu 3. Bà đứng trước cửa phòng của thằng Dũng mà ngần ngừ một lúc. Những gì mà thằng Dũng nói với bà hồi sáng làm bà cảm thấy mình thật có lỗi với nó, bà đã xem nó như một món đồ chơi, bà đã để cho Dì Ba thuốc thằng con trai để bà được chơi với nó, để bà thỏa mãn những ham muốn nhục dục của bà, trong khi đó thì thằng Dũng chỉ thèm được ôm bà trong lòng là nó sung sướng rồi. Bà nghĩ mình đã nợ một món với thằng Dũng, và thời gian quá cấp bách, bà muốn phải trả món nợ đó ngay ngày hôm nay.
Khi bà bước vào phòng thì thằng Dũng đang nằm mơ màng, một tay đang nắm con cặc cương cứng. Nó giật mình hoảng hốt khi thấy mợ nó bước vào, nó chỉ kịp lắp bắp:
– Ủa mợ… mợ…
Mẹ thằng Bình mỉm cười đưa tay ra dấu biểu nó im lặng rồi bà bước đến cửa sổ kéo màn lại.
Xong bà bước đến bên giường, nói nhỏ:
– Dũng có dành một chỗ cho mợ hay không?
Thằng Dũng luống cuống:
– Dạ… dạ có… mợ…
Nó nằm đó ngẩn người ra, không nhúc nhích làm bà phải cười nhỏ:
– Vậy sao không xích vô cho mợ có chỗ mà nằm?
Thằng con trai vụng về nghe lời bà. Mọi chuyện xảy ra ngoài tầm tưởng tượng của nó làm thằng con trai hoa cả mắt, người nó run như bị cảm lạnh làm bà vừa tội nghiệp vừa cảm thương cho thằng con trai không có kinh nghiệm đời.
Bà nhỏ nhẹ nói:
– Mợ đến vì muốn tặng cho Dũng một món quà, mợ muốn làm cho giấc mơ của Dũng biến thành sự thật.
Thằng Dũng nghe lùng bùng lỗ tai, nó ấp úng:
– Thiệt không… hả mợ? Mợ… không đùa với con sao?
Bà dịu dàng nói:
– Không chịu ôm mợ vào lòng hay sao đây! Không chịu thì mợ đi ra nhe?
Thằng Dũng hoảng sợ:
– Mợ… mợ đừng đi…
Rồi nó vụng về nghiêng người qua mà đặt tay lên người của bà để kéo bà về phía nó.
Mẹ thằng Bình cười thầm khi cảm nhận thằng con trai run rẩy một cách thảm hại, bà quyết định giúp nó một tay bằng cách nghiêng người qua rồi ôm lưng nó.
Thằng Dũng mừng quá, nó ú ớ:
– Mợ… mợ tốt với con quá…
Nó không thể nào ngờ được là ông Trời lại cho nó trúng số độc đắc ngày hôm nay. Điều nó mơ tưởng từ mấy ngày qua đang trở thành hiện thực cho nó đây: Nó đang được ôm mợ nó trong vòng tay, mợ thơm quá, mợ mịn quá, mợ ấm quá. Nó vùi đầu vào mái tóc của mợ mà hít vào tận tim phổi mùi hương của mợ mà lòng tràn đầy hạnh phúc.
Mẹ thằng Bình cảm thấy cực kỳ sung sướng. Đã lâu lắm rồi bà không được hưởng một giây phút nhẹ nhàng êm ấm như vầy. Chồng bà bỏ bê bà từ mấy năm nay, bà dồn hết tình thương vào gia đình thằng Bình nhưng dù có được thằng Bình và chị bà chăm sóc gần gũi nhưng bà chỉ được hưởng ké những mảnh vụn tình cảm. Hôm nay thì bà được một thằng con trai ôm ấp bà một cách chân thật, bà không cần chia sẻ với bất cứ ai, bà là người duy nhất được tiếp nhận.
Lòng bà cũng tràn đầy hạnh phúc không ngờ. Bà ôm siết thằng Dũng vào lòng.
Lúc đầu mẹ thằng Bình chỉ có ý định vào đây để “trả một món nợ” ân tình cho thằng Dũng để bù lại hai đêm mà bà đã lợi dụng nó. Bà định cho nó được thỏa mãn chừng 5, 10 phút rồi bà sẽ đi ra… Nhưng bây giờ được thằng Dũng ôm thì bà xúc động thật sự, bà lâng lâng bay bổng lên trên mây… bà không muốn suy nghĩ gì nữa mà chỉ muốn tận hưởng giây phút hiếm hoi này mãi mãi.
Càng lúc thằng Dũng càng tự tin hơn. Thấy mợ nó nhắm mắt buông lỏng, người bà mềm nhũn như cọng bún, nó rón rén cởi một nút áo để được nhìn vào cái khe bí ẩn giữa hai gò vú.
Rồi nó đánh bạo mở thêm một nút nữa… rồi một nút nữa… để rồi nó ngây người ra mà ngắm nhìn hai cái nhũ hoa đẹp lung linh. Thì ra mẹ thằng Bình đã kín đáo tháo áo ngực ra trước khi bước vào phòng thằng Dũng.
Thằng Dũng run run đưa tay sờ vào gò vú êm ái. Đây là lần đầu tiên nó được dịp sờ vú một người đàn bà, cảm nhận quá tuyệt vời làm nó quíu cả tay lẫn chân. Con cặc của nó bung lên vì kích thích. Nó không thể nào ngờ được là hôm nay nó được vinh hạnh sờ mó gò vú của mợ nó.
Chợt thằng Dũng thầm thì vào tai mợ:
– Mợ ơi, đây không phải là giấc mơ chứ?
Nó trong trạng thái không biết mình đang tỉnh hay mơ.
Mắt vẫn nhắm, mẹ thằng Bình không trả lời, nhưng bà dịu dàng kéo đầu thằng con trai áp vào ngực mình. Theo bản năng, thằng Dũng há miệng ra…
Mẹ thằng Bình không cầm được một tiếng rên thích thú khi núm vú căng cứng của bà chui tọt vào miệng của thằng con trai.
Bà thầm thì:
– Bú mợ đi con trai…