Phần 7
Ngày hôm sau, chúng tôi làm một số việc ngoài vườn và khi đến giờ tới nhà dì, mẹ bảo tôi nên thay quần áo thích hợp hơn để cho hàng xóm không nghi ngờ gì khi nhìn thấy chúng tôi. Tôi mặc quần tây còn mẹ mặc váy. Khi đến nhà dì, sau một hồi tán gẫu như thường lệ giữa mẹ và dì, chúng tôi được hướng dẫn vào phòng mình để thay áo choàng.
Dì Hạnh có một chuyến viếng thăm ngắn đến từng người để xem chúng tôi tiến triển ra sao. Khi tôi nói với dì rằng mẹ đã bỏ mặc nịt vú như thế nào, dì mỉm cười và bảo tôi rằng dì đã tâm sự với mẹ hồi hôm qua là cái nịt vú cảm thấy bất tiện và chỉ làm cho tôi bị kích động tình dục mà thôi. Dì rất tự hào về bản thân vì nó đã có tác dụng đến mẹ dễ dàng.
Tất cả chúng tôi gặp nhau trong phòng ngủ của dì. Hai mẹ con tôi ôm nhau và hôn nhau nhanh chóng, rồi ngồi xuống ghế để chứng minh chúng tôi vuốt ve đôi chân của nhau như thế nào để không có cảm giác khó chịu nhiều lắm.
Hài lòng với sự tiến bộ của chúng tôi, dì hướng dẫn chúng tôi đứng dậy khỏi ghế, mặt đối mặt với nhau. Thế rồi dì lấy cái khăn ra khỏi túi áo choàng để bịt mắt chúng tôi lại. Cả hai mẹ con tôi chắc là trông bối rối lắm, nên dì giảng giải:
“Bịt mắt để ngăn sự kích thích thị giác cho bước kế tiếp. Điều đó sẽ dễ dàng hơn để làm cho da bớt nhạy cảm nếu như hai mẹ con không bị kích thích thị giác vào cùng thời điểm. Chị với thằng Tèo sẽ biết ý của em chỉ trong vài phút nữa thôi.”
Vải bịt mắt làm bằng loại vải mềm dùng để ngủ nên không hề khó chịu. Sau đó dì tiếp tục hướng dẫn:
“Được rồi, cả hai mẹ con đã bị bịt mắt, đừng hoảng sợ nhưng em phải cởi áo choàng của chị và thằng Tèo ra, cho bước kế tiếp nha.”
Tôi nghe tiếng dì cởi áo choàng của mẹ ra, do đó tôi tự cởi áo choàng của mình để tiết kiệm thời gian. Dì nắm hai tay tôi và hướng dẫn chúng đặt vào hai bên eo mẹ. Mẹ lùi lại và thở hắt ra. Dì cười và nói:
“Wow, Tèo à, con cần phải tăng nhiệt độ trong phòng hoặc phải làm ấm tay mình trước.”
Tất cả chúng tôi cùng cười. Tôi bóp eo mẹ và cảm thấy nó rung lên vì tiếng cười của mẹ.
Sau đó dì hướng dẫn tôi rà tay ra sau lưng mẹ và vuốt ve lên xuống. Ngay lập tức tôi rà tay lên lưng mẹ. Khi cánh tay tôi đưa lên cao, tôi tự hỏi mình đang chạm gần đến vú mẹ như thế nào khi nó đang chĩa ra phía trước. Tôi cẩn thận không đưa tay lên quá cao. Sau khi vuốt ve lưng mẹ một hồi, dì hướng dẫn tôi di chuyển hai tay ra đằng trước người mẹ, chạm vào bụng mẹ rồi rà tay lên đến xương sườn của mẹ.
Giờ đây hai bàn tay của tôi đang rờ rẫm cái bụng săn và phẳng của mẹ, sau đó lên tới xương sườn của mẹ. Tôi cảm thấy vòng eo quyến rũ thật tuyệt vời của mẹ, thứ mà tôi chỉ tưởng tượng về nó trước đây. Sau vài phút, tôi rút tay về và dì đặt tay mẹ lên eo tôi. Mẹ làm giống như tôi và tôi nhận thấy hai tay mẹ không lạnh như tay tôi, chúng ấm áp và tôi cảm giác như có một luồng điện khi mẹ rà tay lên xuống xương sống tôi. Sau đó mẹ lần tay ra trước người tôi và kết thúc bằng cách ôm lấy eo tôi và bóp nhẹ một cách vui đùa.
Dì rất vui vì sự tiến bộ của chúng tôi, giúp chúng tôi mặc lại áo choàng rồi bảo chúng tôi tháo khăn bịt mắt ra. Tôi tự hỏi mình có đỏ mặt nhiều giống như mẹ hay không vì thực tế là lúc nãy vú mẹ đã trần trụi phơi bày ra trước mặt em gái mình. Sau đó chúng tôi hoàn thành phiên học với một cái ôm và hôn. Biết trước yêu cầu này nên khi dì vừa nói thì chúng tôi đã ôm nhau rồi. Hai mẹ con tôi hôn nhau và khi làm xong, tôi lại nhìn thấy sự ham muốn trong ánh mắt của mẹ giống như hôm qua. Sau đó dì Hạnh đã tận dụng khoảnh khắc này để tiếp tục bài học của chúng tôi, dì nói:
“Hãy hôn nhau nhưng lần này hai người nên mở miệng ra và rà lưỡi vào môi người kia. Cái lưỡi là cơ quan nhạy cảm nhất nên chúng ta cần phải giải quyết.”
Tôi nghĩ rằng mẹ tôi sẽ đưa ra một phiên tranh luận vào thời điểm này, nhưng thay vào đó mẹ lại vòng tay ôm quanh tôi và kê miệng vào sát miệng tôi. Chúng tôi cố gắng làm theo chỉ dẫn nhưng lưỡi của hai mẹ con tôi tiếp tục va chạm, khiến cặc tôi cứng lên như đá. Sau vài phút hôn môi nhau, người mẹ xinh đẹp của tôi rời môi ra khỏi môi tôi, nhưng mắt mẹ nhìn thẳng vào mắt tôi như để âm thầm giao tiếp tình yêu cho nhau. Tôi yêu thương mẹ thật sâu đậm và khó mà che giấu điều đó.
Sau khi dì Hạnh chúc mừng chúng tôi đã tiến bộ nhanh chóng như thế nào, và nói rằng ngày mai có thể tiếp tục. Mẹ tôi không đồng ý và nói với dì rằng cần phải tiến tới bước tiếp theo để hoàn thành chương trình sớm hơn kế hoạch. Dì đã nhượng bộ và nói rằng chúng tôi lại phải cởi áo choàng ra để tiếp tục. Mẹ nói rằng điều đó không cần thiết. Chúng tôi chỉ cần bịt mắt và luồn tay vô trong áo choàng. Sau khi bịt mắt xong, dì đặt tay mẹ vào eo tôi và ngay lập tức mẹ vuốt ve chà xát lưng tôi. Khi mẹ làm sang phần trước, dì hướng dẫn tay mẹ lên trên ngực tôi rồi tới vai tôi, sau đó chuyển xuống cọ xát hai núm vú của tôi.
Tay mẹ rất trơn và nóng, khi mẹ chạm vào da tôi như thể có lửa chạm vào. Đó là một sự vuốt ve nhẹ nhàng gợi cảm. Khi mẹ làm xong thì tay tôi được đặt vào eo mẹ. Ngay lập tức tôi rà tay lên xuống lưng mẹ thật nhanh. Tôi muốn làm cho xong để chuyển sang phía trước. Tôi thở mạnh khi mong chờ được chạm vào vú mẹ lần đầu tiên. Di chuyển hai tay ra trước người mẹ, tôi tập trung vào phần bụng mượt mà của mẹ và sau đó bắt đầu từ từ lần tay lên ngực mẹ. Ngay lập tức mẹ la lên:
“Ngừng lại!”
Tôi đóng băng, không biết phải làm gì. Sau đó mẹ tiếp tục nói:
“Chúng ta đi quá xa rồi. Mẹ không muốn tiếp tục nữa.”
Nói xong mẹ lùi lại và tôi biết là mẹ đang khép áo choàng. Tôi chắc chắn là dì đã đoán trước bước phát triển này. Tôi khép áo choàng lại và mẹ cởi khăn bịt mắt khi tôi đã tháo khăn của mình ra. Trông mẹ có vẻ bối rối khi nói với tôi:
“Mẹ sẽ về phòng mặc đồ. Tèo, mặc đồ vào rồi gặp mẹ ở ngoài cửa.”
Nói xong mẹ quay người bỏ đi.
Cái nhìn thất vọng của tôi đã rõ ràng, không phải vì không được cảm nhận vú mẹ mà là sợ mối quan hệ của hai mẹ con tôi trở nên xấu đi. Dì Hạnh đã làm gián đoạn những suy nghĩ của tôi khi nói:
“Đừng có lo Tèo ơi, rồi chỉ sẽ ổn thôi mà.”
Tôi không chia sẻ đánh giá của dì và nói với dì rằng chúng tôi có thể đã làm quá nhanh. Dì nói với tôi rằng, theo cái cách mà mẹ tôi nhìn và nói về tôi trong mấy năm gần đây, chứng tỏ mẹ đang yêu tôi và sự ham muốn của mẹ đã đến điểm mà bả sẵn sàng theo đuổi một mối quan hệ thân xác. Dì còn nghĩ rằng có lẽ mẹ đang phá vỡ nó để có thể tiếp tục quyến rũ tôi khi về nhà.
Kết luận đó không bao giờ xảy ra với tôi. Liệu mẹ đang có ý tưởng quyến rũ tôi chăng?
Dì không từ bỏ kế hoạch của mình. Dì bảo tôi để xoay chuyển tâm trí của mẹ thì tôi phải kiềm chế bất cứ sự tiếp xúc và hôn môi nào nữa. Dì còn bảo tôi hãy tỏ vẻ âu sầu khi không được tham gia chương trình này nữa. Sau đó dì luồn tay vào trong áo khoác của tôi, bóp cặc tôi và vọc nó rồi nói:
“Con đừng có lo, chúng ta vẫn có chương trình này cùng với mẹ con trong vòng một tuần. Mặc đồ vào rồi gặp mẹ con trước khi chỉ nghi ngờ.”
Tôi gặp mẹ ở ngoài cửa và nắm lấy tay mẹ để mẹ không có cơ hội đan cánh tay vào cánh tay tôi. Mẹ vẫn thân thiện với dì khi chia tay và dường như không có gì sai trái đã xảy ra. Tôi vẫn lo về phản ứng trước đó của mẹ nên cố tiếp cận đề tài trên đường về nhà. Tôi nói với mẹ rằng tôi đang lo lắng không biết có làm điều gì khiến mẹ phải buồn phiền hay không. Mẹ bảo đảm với tôi là tôi không làm gì sai và mẹ cảm thấy chương trình đã đủ lâu và đến lúc phải dừng lại. Sau đó hai mẹ con tôi rời khỏi nhà dì.
…
Chúng tôi về nhà và vào phòng nghỉ ngơi. Khi trở ra thì tôi nhận thấy mẹ đã thay đồ, mẹ đang mặc quần đùi trong khi tôi vẫn mặc quần jean. Tôi đoán là mẹ muốn tiếp tục ở nơi chúng tôi bỏ ngang, nhưng tôi bị mắc kẹt với những hướng dẫn của dì. Do đó tôi kiềm chế không ở đủ gần mẹ để đụng chạm và thậm chí còn bảo mẹ là tôi cần nghỉ ngơi trong phòng mình. Mẹ bắt đầu đến bên tôi để ôm và hôn, nhưng tôi quay người lại và bỏ về phòng mình trước khi mẹ tiếp cận tôi. Tôi nhận thấy một cái nhìn thất vọng trên khuôn mặt mẹ trước khi tôi rời đi.
Sáng hôm sau, tôi được mẹ chào đón trở lại khi mẹ mặc quần đùi. Lần này mẹ không để cho tôi thoát, mẹ ôm tôi. Tôi không ấn mạnh vào người mẹ và nhanh chóng rời ra, không cho mẹ có cơ hội để hôn. Chúng tôi nói chuyện và mẹ hỏi tôi muốn làm gì trong ngày hôm nay. Tôi nói là cần đi thư viện để nghiên cứu thêm cơ hội học bổng, vì tôi không thể đảm đương học phí.
Một cái nhìn buồn bã và thấu hiểu hiện lên trên khuôn mặt mẹ khi mẹ nói với tôi:
“Ồ con yêu à, mẹ quên là một khi mình từ bỏ chương trình, con không thể nhận được học bổng. Mẹ đã làm hỏng điều đó, mẹ rất tiếc.”
“Không sao đâu mẹ.” Tôi nói vẻ thờ ơ. “Con không muốn tiếp tục nếu nó làm cho mẹ không thoải mái. Con sẽ tìm trường khác có học phí thấp và có lẽ sẽ về nhà một hoặc hai lần mỗi năm. Giờ con phải đi đây. Gặp lại mẹ sau nhé.”
Tôi quay lại và bỏ đi. Tôi đã thấy sự rối loạn mà mẹ tôi đang trải qua. Nếu mẹ có bất cứ kế hoạch gì để quyến rũ tôi, cơ hội đó đã biến mất và tôi nghĩ là mẹ đã nhận ra là có thể đánh mất tôi. Tôi đi chơi với bạn bè suốt cả ngày, gửi cho mẹ một tin nhắn là tôi sẽ về nhà trễ vì tôi phải mất nhiều thời gian nghiên cứu hơn tôi tưởng. Khi về nhà trễ, mẹ chào đón tôi một cách buồn bã. Mẹ hỏi là tôi có vấn đề gì với mẹ không, vì có vẻ như là tôi đang tránh mặt mẹ có chủ ý vậy.
“Không đâu mẹ, không có gì” Tôi đáp. “Con có nhiều việc lo nghĩ trong đầu, về những gì mà dì Hạnh có nói với con ngày hôm qua. Giờ con cần phải trở lại mức độ yêu mến như trước đây của mẹ con mình.”
Mẹ kêu lên:
“Dì con nói thế à? Mẹ sẽ nói chuyện với nó ngay bây giờ. Cứ ngủ ngon đi con trai, sáng mai chúng ta sẽ nói chuyện sau”
Tôi về phòng nhưng để cửa mở hé ra nên tôi nghe được tiếng mẹ nói chuyện với dì qua điện thoại. Giọng mẹ nghe không có vẻ điên cuồng, nhưng mẹ hỏi dì đã khuyên bảo tôi những gì. Tôi nghe mẹ nói với dì rằng chúng tôi sẽ đến nhà dì vào sáng mai. Tôi đóng cửa lại, hy vọng hai mẹ con tôi sẽ trở lại khóa học vào ngày hôm sau.
…
Còn tiếp…