Phần 9
Tiếp theo đó, bàn tay phải nó thực hiện một thao tác rất chuẩn xác, tinh vi, khéo léo vô cùng đó là khẽ cầm lấy vạt thân áo trước của chị mở rộng sang bên phải, ngay lập tức, chị nối nhịp cầu hỗ trợ giúp đỡ nó đó là lần lượt tự co duỗi hai cánh tay mình rút ra khỏi hai ống tay áo, hết cánh tay phải đến cánh tay trái và cuối cùng nó lẳng lặng cầm chiếc áo đồ bộ của chị để ra mé ngoài giường.
Manh chiếu cũ kỹ trãi trên chiếc giường gỗ trong căn nhà lưới lúc đầu còn phẳng phiu, ngay ngắn nhưng về sau thì càng lúc càng đùn lên do bị hai bàn chân hai chị em cằn đạp bởi khi thì chị lăn qua em lộn lại, lúc em nằm lên thân thể chị, khi chị đè trên người em, hai bàn tay nó lần nắm hai bên lai dưới chiếc áo thun trắng nó đang mặc luồn cởi lên cổ, vòng qua đầu tuột hẳn ra ngoài.
Vậy là hai chị em lúc này đều ở trần như nhau, tựa hình với bóng, trăng rằm với sao sa, mưa hòa lẫn gió… và vì đây là lần thứ ba tiếp nối chứ chẳng phải là lần đầu tiên cho nên tuy có phần hơi ngượng ngùng, bẽn lẽn nhưng hai chị em dễ dàng đáp ứng được nỗi niềm ham muốn, đam mê nhục dục lẫn nhau, không cần phải hỏi, chỉ cần nắm bắt được tín hiệu con tim của nhau là biết rằng người tình của mình muốn gì rồi cho nên rất nhanh chóng hòa nhịp thao tác ân ái, yêu đương.
Hai bàn tay Lợi nhẹ nhàng luồn xuống dưới lưng chị Nghĩa – người chị ruột thứ tư – mày mò, sờ soạng tìm cách tháo gỡ cái móc nhỏ bằng nhôm kết nối hai sợi dây chiếc nịt vú bằng vải thun voan trắng của chị, trong chốc lát, một tiếng “phựt”khe khẽ vang lên rồi chiếc áo ngực chị dần dần không còn bó sát chặt vào người nữa mà từ từ lỏng dần, lỏng dần rồi tuột lệch xuống dưới.
Mới đêm qua đây thôi, hai chị em còn nằm trong nệm ấm chăn êm vậy mà chỉ một ngày thôi, cả hai lại trôi dạt đến một vùng biển vắng lặng cùng yêu nhau, làm tình với nhau dưới mưa to gió lớn thế này nhưng tuyệt nhiên chúng không cảm thấy lạnh lẽo chút nào cả vì ngọn lửa tình cứ càng lúc càng mãi miết hừng hực cháy cho con tim chúng càng thêm sức mạnh ái ân, nhất là thằng em út, mới thưởng thức hai bầu vú của chị Sáu đêm qua đây một cách hiên ngang giờ lại hùng dũng chiếm đoạt bộ ngực chị Tư.
Trong cơ thể nó lúc này, luồng kích thích hưng phấn dục tình cứ liên tục bốc lên từ dưới xương cùng chạy rần rật dọc theo sống lưng lên đến trung ương thần kinh rồi lần lượt lan tỏa khắp châu thân khiến cho mặc dù năm ngoái đã hai lần dày vò tấm thân ngà ngọc của chị nhưng giờ đây lại thực sự khao khát, ham muốn quá đỗi pho tượng Thần Vệ nữ tuyệt vời, kiêu sa đầy khêu gợi.
Chẳng khác gì hai quả tuyết lê vừa chín tới đỏ mọng trên cành, theo nhịp thở hổn hển gấp rút, hai gò bồng đào chị không ngớt cứ rung rung phập phồng, nâng lên hạ xuống tựa hai hòn núi lửa đang chuẩn bị phát hỏa, miệng thằng em hả hê, khoan khoái cúi xuống thè lưỡi liếm nhè nhẹ xung quanh đầu núm vú phải chị mình rồi từ từ ngậm lấy nút nhè nhẹ còn con chị lại bắt đầu rướn người lên, nấc thở nghẹn ngào lẫn trong tiếng rên phát ra từ khóe miệng xinh xắn, thắm mọng.
Tuy chị không ngủ nhưng cặp mắt tuyệt đẹp của chị vẫn nhắm nghiền, điều đó có nghĩa là chị vẫn tỉnh táo trong nỗi niềm háo hức, rạo rực khôn nguôi theo lẽ thường tình mà tạo hóa sắp xếp, an bày của một người phụ nữ mới có hai mươi tám tuổi vẫn còn sắc nét tuổi xuân, hai bàn tay chị chắc có lẽ không muốn lâm vào trạng thái thừa thải cho nên cứ lần lên vày tới vò lui từng lọn tóc trên đầu thằng em út đặng mà thể hiện lòng yêu thương vô bờ vô bến với người tình nhỏ hơn chị những mười một tuổi.
Trong khi ngậm nút đầu núm vú phải của chị, bàn tay phải nó dù cho thế nào đi chăng nữa cũng không quên lần lên mày mò, nắn bóp bầu vú trái chị một cách khoan khoái, lạc thú nhất trên đời, trong đêm mưa gió khuya khoắt tĩnh mịch, trên chiếc giường hạnh phúc đơn sơ giản dị, hai chị em mê mệt cùng nhau tận hưởng hưng phấn tình yêu của đời thường tuy là loạn luân tội lỗi nhưng say sưa, ngất ngây chất men thi vị mà chỉ có những người trong cuộc mới thấm thía được dù là đau đớn, nhọc nhằn.
Nhớ lại chuyện năm trước, khi nó ôm hôn chị trên đường về sau khi đi xem phim xong, chị rất giận dữ, buồn phiền nhưng giờ đây tình thế giữa hai chị em đã đảo lộn tức là nó bỏ rơi quên lãng chị, không ôm hôn ân ái cùng chị thì chị mới buồn phiền, giận dữ, coi như là đêm nay, nó đã hoàn toàn quên hẳn chị Minh, người chị ruột thứ sáu mới hồi hương từ Đài Loan về mới nối lại tình xưa với nó đêm qua vì đã có người chị ruột thứ tư tiếp tục thay thế đầu ấp tay gối cùng nó.
Hiện tại, tâm trạng nó chỉ mong muốn có mỗi một điều duy nhất là làm sao cho cuộc tình này giữa nó và chị Tư càng lúc càng nồng nàn, mặn mà để mãi mãi về sau hai chị em dù ở phương trời góc biển cũng không bao giờ quên được nhau và hai trái tim của cả hai luôn luôn có đủ sức mạnh nhằm đáp ứng được tình yêu của nhau cũng như chống chọi lại với biển đời khó nhọc, bi lụy vô cùng.
Chúng ta tạm ngừng lại một chút để nói về cuộc sống hai vợ chồng chị Nghĩa hơn một năm trời chung đụng với nhau dưới một mái nhà vậy nhé! Sau đêm tân hôn ở Sài Gòn, chồng chị để ý thấy chị không còn là con gái nữa ( đêm qua, chính chị đã tự nguyện trao tặng tiết trinh của mình cho thằng em chị rồi còn gì nữa ), anh ta cảm thấy hụt hẫng vô cùng tỏ vẻ mất lòng tin người vợ trẻ và bắt đầu từ đó, cuộc sống hai vợ chồng dần dần bị rạn nứt, bị chồng rẻ rúng, khinh khi và do tính tình cũng chẳng vừa gì nên chị sẵn sàng cùng chồng ra tòa đồng ý ký tên vào bản án ly dị kết thúc kể như là một chuỗi 365 ngày chung sống chứ chẳng thèm phải năn nỉ ỉ oi chi cả cho thêm mệt tăng phiền.
Vậy là bấy lâu nay, chị lâm vào cuộc sống độc thân, phòng không gối chiếc vò võ quạnh hiu, nhiều lúc nhớ thằng em – người tình chỉ một đêm duy nhất của chị vô cùng, ước ao được ân ái yêu đương cùng nó nhưng vì cuộc sống cần phải có công việc để mưu sinh nên chị khó có thể nào liên lạc với nó kể cả gia đình chỉ trừ một cú điện thoại gọi về báo tin cho ông Thạnh là chị đã chính thức ly hôn với chồng và chỉ có thế thôi chứ chẳng hề có thêm tin tức gì khác.
Phải nói là đã từ lâu, nhiều đêm nước mắt lưng tròng, canh cánh trong lòng nỗi niềm nhớ nhung cảm giác của xác thịt chẳng biết giải bày cùng ai, chị đành ôm gối ôm ngậm ngùi, tức tưởi như đứa trẻ do đó đêm nay, chị nhủ thầm với lòng rằng chị sẽ trao tặng cho nó hết tất cả những gì còn lại trên người chị, trong cuộc đời chị và chị sẽ đáp ứng hoàn toàn 100% những gì nó đòi hỏi, ham muốn nơi chị.
Chính xác là vợ chồng chị chỉ làm tình với nhau có duy nhất một lần một vào đêm tân hôn, nằm trong vòng tay chồng, chị hoàn toàn vô cảm vì trái tim cũng như đầu óc chị tuyệt nhiên chỉ có hình bóng thằng em út nhỏ hơn chị những mười một tuổi mà thôi.
Chị Sáu Minh lúc này ở Bà Rịa đang nằm trên tấm nệm nơi gian trước lầu bên cạnh bé A Phương say sưa ngủ, dù khuya lắm rồi nhưng chị vẫn thao thức vì chị cũng đang nhớ đến nó, chị nghe chị Hường nói là nó đi chơi và ở lại đêm tại rẫy nhà thằng An nào đó, mới đấy chị mà chị cảm thấy nhớ nó vô cùng, chị bồi hồi xao xuyến hồi tưởng lại những gì mà hai chị em đã trao cho nhau đêm qua tại nhà chị Nghĩa nơi Sài Gòn để không khỏi ngượng ngùng, xấu hổ.
Chị làm sao mà ngờ được rằng ngay giây phút hiện tại nơi vùng biển Lộc An hoang vắng dưới làn mưa xối xả, trong căn nhà mái tranh vách lá dùng để chứa lưới, thằng em chị đang ngất ngây, mê mệt ân ái cùng người chị thứ tư ghen tuông quá độ.
Chị Nghĩa bất chợt bỗng khẽ nhỏm hai mông mình lên một chút vì chị thấy hai bàn tay Lợi lần nắm lấy hai bên lưng chiếc quần đồ bộ màu đỏ bông chấm trắng của chị tuột cởi xuống khỏi hai bờ mông săn chắc và cặp đùi no tròn của chị, tiếp đó, khi hai chân chị bắt đầu co duỗi thì hai ống quần chị cứ thế tuột qua hai đầu gối, trượt theo cặp giò thon dài đến hai bàn chân trắng ngần, nuột nà rồi ra hẳn bên ngoài sau khi nó kết thúc thao tác giải phóng y phục chị một cách chuẩn xác, tinh vi, điêu luyện.
Không hề tỏ ra hối hả vội vàng làm gì, nó thong thả thận trọng để chiếc quần chị vào mé trong giường cùng với áo đồ bộ và nịt vú của chị nhưng chưa phải là xong đâu anh bạn vì trên người chị vẫn còn một chiến lũy cuối cùng quan trọng nhất đó là chiếc quần lót bằng thun voan màu trắng mới tinh của chị dùng để che chắn bộ phận kín đáo tối mật nhất cuộc đời phụ nữ và đấy cũng chính là mục tiêu tối thượng mà nó cần phải tìm hiểu, khám phá và chiếm đoạt tuy là năm trước nó đã hai lần dũng mãnh công phá tan tác vô biên.