Phần 13
– Rầm(tiếng đập bàn)
– Gác kiếm, ý anh là sao, bộ anh chê tiền à?
Người phụ nữ ăn mặc sang trọng, bực tức đập tay xuống bàn quát hỏi.
– Haha. Tiền thì ai lại chê, tôi rất thích là đằng khác.
Gã trung niên rít một hơi dài, ngửa đầu lên trời phun ra làn khói thuốc lá dày đặc, tay bóp bóp trán mặt nhăn tỏ vẻ khó nghĩ.
– Vậy sao nay anh lại không muốn làm nữa?
– Không phải vì tôi, mà vì Hân.
– Ô hô, Phim giả tình thật?
– …
Người phụ nữ cười lớn liếc nhìn gã trung niên, có vẻ cô đã hiểu nguyên nhân vì sao gã lại muốn từ bỏ nhiệm vụ lần này.
– Việc đó để bàn sau đi, trước mắt kết quả điều tra đâu.
– Bịch(tiếng tập hồ sơ bị quăng trên bàn)
– Không có gì cần bàn sau cả…
Gã trung niên quăng tập hộp sơ trên bàn ngay trước mặt người phụ nữ, rồi đứng dậy, 1 tay chống lên bàn…
1 tay cầm điếu thuốc đang hút dở, dùng bìa tập hồ sơ như là gạt tàn thuốc để dập điếu thuốc, mắt trừng trừng nhìn người phụ nữ.
– Đây không phải là tôi năn nỉ cô, mà là thông báo, nhiệm vụ do thám của Hân cũng đã hoàn thành rồi.
Cô đừng tưởng tôi không biết, Tập Đoàn Khang Thịnh của nhà cô đã giành được dự án Skytower69…
Vậy thì nhiệm vụ của Hân ở Vương Phát Đạt cũng nên kết thúc.
Người phụ nữ mà gã thanh niên gọi là Dung chợt lóe lên 1 tia kinh ngạc, nhưng chỉ thoáng qua rồi với tay lấy tập hồ sơ trên bàn và lật xem…
Không thèm để ý tàn thuốc lá trên đó đang bay vương vãi ra khắp mặt bàn.
Càng đọc, khuôn mặt xinh đẹp, cặp mày lá liễu của cô càng nhăn lại.
Bên Vương Phát Đạt đã rút lui khỏi dự án này, rõ ràng Tập đoàn của bên cô là người dành được dự án.
Công lao đáng lẽ phải thuộc về vợ chồng cô mới đúng chứ, ngay cả sở thích của ông Tiến, cũng như 1 số thông tin mật của đối thủ cũng là 1 tay cô điều tra và giao cho ông Khang…
Nhưng từ nguồn tin mật thì cô lại nghe ba Chồng cô dự định giao ghế giám đốc cho tên em chồng bất tài kia, lý nào lại như vậy.
Mạng lưới do thám mà vợ chồng cô cài cắm và theo dõi nhiều như vậy, vậy cô đã bỏ lỡ điều gì? Không lẽ?
– Nói đi, anh đã phát hiện điều gì mà lại tính gác kiếm, đây không giống phong cách của anh lắm?
Chợt đôi mắt cô nhíu lại, nhìn về phía gã trung niên và hỏi.
– Cô có biết Hân suýt nữa bị hiếp?
– Biết.
– Cô có biết để theo dõi chủ tịch, tôi phải tham gia một nhóm kín?
– Biết.
– Vậy cô tự xem đi.
Vừa nói, gã trung niên đưa cho Dung chiếc điện thoại đang mở sẵn một nhóm chat.
Dung cau mày, lần lượt đọc từng đoạn chat, cặp chân mày cau có dần dãn ra thay vào đó là khuôn mặt đầy vẻ ngạc nhiên, miệng há hốc.
– Hừ! Đàn ông thật thú vị! Thú vị!
– Không lẽ giờ tôi muốn tiếp tục theo dõi ông Khang, thì phải dâng vợ tôi cho thằng khác…
ĐM, cô gọi đây là thú vị?
Gã trung niên ức nghẹn không không dám nói hết câu, hắn mất hết kiên nhẫn mà văng tục, nhưng Dung không màng thái độ của gã mà vẫn ung dung trả lời hắn.
– Thứ nhất, Hân không phải vợ anh, đó chỉ là vỏ bọc để 2 người hành động.
– Nhưng…
– Thứ hai, anh hay Hân muốn gác kiếm cũng được, thậm chí tôi sẽ tăng tiền công lên gấp đôi, nhưng có 2 điều kiện!
– Là gì?
– Anh cần kéo dài đến khi có được video từ người tên Khang kia.
– Được, còn điều kiện kia?
– Theo như báo cáo thì ông Phát không làm gì được con trai hắn vì bị nắm nhược điểm đúng không?
– Đúng… nhưng khoan, tôi không chấp nhận. Cô tính kêu Hân điều tra nhược điểm đó là gì từ tên Vương háo sắc kia ư?
– Chậc chậc, No no no! Điều anh sợ thì tôi cũng nghĩ rồi, dù sao công lao của Hân cũng rất lớn, anh cũng biết rồi, tôi không phải hạng người ăn cháo đá bát đó.
Vậy đi, tôi sẽ sắp xếp dụ tên Vương đi xa 1 chuyến, nhiệm vụ còn lại tiếp cận và mọi thông tin từ ông Phát thì giao cho Hân, anh thấy thế nào?
– Tôi…
– Sở thích của ông Phát chắc anh cũng đã biết đúng không, anh Huy?
– … Ok, tôi chấp nhận.
Dung ném trả điện thoại cho gã trung niên tên Huy rồi xoay ghế lại, nhìn lên cái logo tập đoàn Khang Thịnh trên tường vẻ mặt đăm chiêu và thèm muốn…
Bỏ mặc Huy thở dài nhưng như trút được lo lắng, gật đầu đồng ý rồi quay lưng bước ra khỏi phòng.
Khuôn mặt hốc hác hiếm khi nở nụ cười với ai ngoài với Hân của hắn, giờ mới lại hiện lên nụ cười.
Vì theo dõi ông Khang, hắn đã hạ mình giả dạng thành kẻ thích NTR để xâm nhập vào nhóm chat kín…
Phải thốt ra những từ dâm dục để tạo lòng tin của chúng, nhưng hắn sợ, sợ 1 ngày phải chứng minh như ông Khang thì phải làm sao đây.
Rồi hắn càng lo sợ hơn khi nghe được Hân khi làm nhiệm vụ mà suýt nữa bị làm nhục, làm sao hắn chấp nhận điều đó được.
Hắn trân trọng Hân như bảo vật, hắn không ngờ có ngày, trái tim sắt đá của một kẻ làm nghề do thám đã quen vứt bỏ hết mọi mối quan hệ cố định để không vướng bận khi làm nhiệm vụ như hắn…
Lại bị tan chảy bởi cô gái trẻ hơn tuổi hơn hắn rất nhiều, tình yêu và cả cái đêm cô trao thân cho hắn làm hắn thèm muốn một nơi chốn cố định, xây dựng mái ấm, cùng cô trải qua những tháng ngày yên đẹp.
Ra khỏi tòa nhà, Huy trùm kín người, đeo khẩu trang và lên mô tô phóng đi, sau đó trên 1 đoạn vắng Huy dừng lại miệng huýt sáo, vạch quần vừa đứng đái vừa nhắn tin cho Hân.
“Bà xã! Nấu món số 2 xong thì nghỉ ngơi, cố lên! Món em không thích chị 2 sẽ đổ”
Tin nhắn ngắn gọn có vẻ chỉ những người làm nghề này mới hiểu, Huy nhắn xong bỏ điện thoại vào túi, đang tính kéo khóa quần, quay lại mô tô thì hự một tiếng, mắt tối sầm ngất đi.
Phía bên kia đang làm việc ở văn phòng thì tít tít, Ngân nhận được tin nhắn, cô mỉm cười đầy hạnh phúc.
Nếu chị 2 đã lo thì chuyến du lịch công ty này cô có thể yên tâm mà hành động rồi!