Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: 12 nữ thần – Quyển 2

Truyện Sex: 12 nữ thần – Quyển 2


Phần 3

Nghe Long Ẩn tiết lộ, Long Ngạo gật đầu: “Long thành là Thăng Long thần thành? Bảo sao mà Lý gia Hà thành lại thù ghét Long tộc…”
Dứt câu, Long Ngạo liền đứng dậy.

“Đi đâu?” Long Ẩn hỏi.

Long Ngạo đáp: “Đi thực chiến! Đánh nhau với ngươi thật là nhàm chán!”

Long Ẩn bật cười: “Ha ha! Làm sư phụ như ta thật quá thất bại mà!”





Long Ngạo lắc đầu: “Ngươi vốn không xem ta là đồ đệ, ta cũng không xem ngươi là thầy!”

Long Ẩn hỏi: “Ta tò mò muốn biết ngươi xem ta là gì đấy, thiếu tộc trưởng…”

Long Ngạo không đáp, thu ngọn thương vàng vào tay rồi cất bước rời khỏi tòa điện thờ.

Nhìn Long Ngạo đi khuất, Long Ẩn vỗ trán tự nói: “A! Quên nói cho hắn biết là Võ Phi Dương đã cải trang thành người khác, cũng quên dặn dò hắn không nên chọc giận Liêu Thiên Ý…”

“À mà thôi…”

Phất tay cho qua, Long Ẩn ngồi bệt xuống đất, lấy ra một tấm gương ngồi soi nặn mụn ngay giữa điện thờ.

Hiện tại đã là vài ngày kể từ khi Dương lấy danh Lý Hữu Thực tiến vào bí cảnh, nơi xung quanh vết nứt lại xuất hiện một lượng người chờ cơ hội tiến vào. Âm thanh bàn tán không ngớt…

“Nghe nói vài ngày trước đã có người được đưa ra…”

“Là một thiên tài của Lưu Gia, Linh Tướng cấp 4, kẻ này bị hành hung đến nỗi suýt nữa thì liệt toàn thân! Cũng may được đưa ra ngoài chữa trị kịp.”

“Không phải bị hành hung, mà là bị Tử Vong linh lực hủy diệt sức sống! Hơn nữa là do Tử Vong khí của một Linh Tướng cấp 1!”

“Linh Tướng cấp 1 dùng được Tử Vong hệ? Lại còn đánh bại Linh Tướng cấp 4? Nhảm nhí!”

Người khác nói: “Ta thì nghi là bên trong có linh thú Tử Vong hệ sinh sống, chứ Linh Vương trở lên chưa vào được thì lấy đâu ra người mang Tử Vong hệ!”

“Khó nói… Khó nói… Nếu đúng là có một Linh Tướng cấp 1 sở hữu Tử Vong khí chất lượng cao thì quả thật là một tin chấn động đây…”

Một người có nhiều thông tin hơn: “Không chỉ sở hữu Tử Vong khí, hắn còn có thể triệu hồi âm binh cấp Vương chỉ bằng một cú giậm chân! Kẻ này tên là Lý Hữu Thực, không rõ tuổi tác, tự xưng là Vua Âm Binh và đang đứng đầu Chiến Thần bảng.”

“Chiến Thần bảng? Có thể nói rõ hơn không?”

Người có nhiều thông tin bắt đầu hào phóng giảng giải sơ về Chiến Thần trụ, chiến trường Lê – Mạc…

Nghe xong, một người gật gù: “Ra vậy… Vậy tình hình chiến sự thế nào?”

“Phe Lê đông áp đảo, toàn bộ Linh Sĩ, Linh Úy tiến vào đều chọn phe Lê, hầu hết Linh Tướng cấp thấp cũng tương tự, duy chỉ có 4 người theo phe Mạc.”

“Bốn người? Vậy không phải phe Lê mỗi người phun một bãi nước bọt cũng đủ dìm chết phe Mạc sao?”

Người kia lắc đầu: “Ngược lại! Bốn người phe mạc này chính là bốn người đứng trên đỉnh Chiến Thần trụ, bao gồm cả Vua Âm Binh – Lý Hữu Thực và Bạch Long Bá Vương – Sùng Hạo!”

“Sùng Hạo cũng có mặt ư?”

Nghe câu này, một người mang khăn trùm che kín mặt đang đứng khoanh tay liền quay sang nhìn kẻ vừa nói, sau đó quay đi và tiếp tục đứng khoanh tay nhìn vết nứt.

“Đúng vậy, nghe nói tuy không ai thấy mặt nhưng tên hắn vẫn xếp thứ 3 Chiến Thần bảng, chỉ sau Lý Hữu Thực và Liêu Thiên Ý.”

“Lại còn cả Liêu Thiên Ý? Nghe nói cô nàng này nổi danh khắp Long thành sau khi dùng linh lực vô hệ cấp Tướng đánh bại Linh Vương lĩnh ngộ Hữu Ý?”

“Nghe nói gã Linh Vương bị nàng ta đánh bại tự xưng họ Long… Tên là Long Hiện?”

Hai từ Long Hiện phát ra, một người đang bước đến liền khựng lại, hắn nhếch miệng cười rồi tiếp tục tiến đến gần khe nứt…

“Vào được rồi!”

Phía bên kia vết nứt vẫn là vị trí cũ nơi Dương đặt chân đến, khác chăng là Chiến Thần trụ phe Lê sừng sững giờ đã không còn trước mắt, thay vào bằng một bãi đất khô cằn với đá vụn vỡ văng khắp nơi.

Trong những người mới tiến vào có ai đó lên tiếng: “Đây là mảnh vỡ của một Chiến Thần trụ phe Lê, nghe nói đã bị Vua Âm Binh Lý Hữu Thực phá vỡ, muốn được ghi nhận chiến tích thì phải báo danh lên trụ.”

“Theo tin tức thì đi thẳng một đoạn sẽ có một cặp trụ của cả hai phe Lê – Mạc…”

Đoàn người gồm vài chục Linh Tướng cấp cao tiến sâu vào vùng tử khí, nhờ những cột sáng bắn thẳng lên trời nên dễ dàng tìm đến vị trí đặt hai Chiến Thần trụ.

Thu hút ánh mắt mọi người đương nhiên là những dòng chữ sáng chói gần đỉnh trụ:

“Đệ Nhất – Mạc – Lý Hữu Thực – 28.165”

“Đệ Nhị – Mạc – Liêu Thiên Ý – 24.495”

“Đệ Tam – Mạc – Sùng Hạo – 13.183”

“Hạng 4 – Mạc – Phan Phúc Pháp – 12.047”

“Hạng 5 – Lê – …”

“Quả đúng như tin tức, top 4 đều là người phe Mạc, Sùng Hạo vậy mà chỉ xếp hạng 3!”

“Chắc là hắn chưa dùng thực lực thôi, dù sao thì Lý Hữu Thực và Liêu Thiên Ý chỉ là ngôi sao mới nổi, làm sao có thể so sánh với thiên tài thế hệ phi thường như Sùng Hạo.”

“Đúng vậy! Hơn nữa bọn chúng chỉ là Linh Tướng cấp thấp và cấp trung, chúng ta ra tay thì chúng sẽ rớt hạng ngay!”

Trong khi đám đông đang bàn tán, một người bước thẳng đến trụ đen phe Mạc, người này chính là Long Ngạo đang cải trang.

Không lâu sau, một dòng chữ chập chờn hiện ra trên thân trụ: “Mạc – 4 – Long Hiện – 0”

“Long Hiện? Hóa ra kia chính là gã Linh Vương bị Liêu Thiên Ý đánh bại trong lời đồn? Khoan đã…”

“… Linh Vương làm sao vào được đây?”

“Vậy nghĩa là tin đồn chỉ là giả ư?”

Xung quanh xôn xao bàn tán, vì chú ý vào tin đồn về Long Hiện mà không ai để ý đến một chi tiết bất thường, con số 4 trước tên của Long Hiện.

Một người khác tiến lên, vẫn về phía trụ đen, người này cao to tương đương Long Hiện, không rõ mặt mũi vì đã bị khăn trùm che kín.

Kẻ này đặt tay lên trụ, không lâu sau thì một dòng chữ hiện ra, chập hờn hơn hẳn dòng chữ của Long Hiện trước đó.

“Mạc – 5 – Âu Bạch – 0”

“Âu Bạch? Tên lạ quá, hẳn không phải người Long thành!”

Tên lạ và người cũng giấu mặt nên không ai bàn tán thêm về người này, ngoại trừ một thanh niên ăn mặc đơn giản đang đứng phía xa.

Người này cũng cải trang, chính là Hoài Bão, hắn hỏi thầm: “Sư phụ chắc chứ? Âu Bạch đó là Sùng Hạo?”

“Chắc mà, khí tức khá quen thuộc, đủ để khẳng định Chiến Thần trụ này hỏng nặng rồi! Ngươi còn không mau báo danh, nó hỏng luôn thì khỏi dùng tên giả nhé!”

“Vâng!”

Hoài Bão gật đầu rồi tiến đến trụ đen, bên trụ trắng cũng có người bước lên báo danh.

Hoài Bão đặt tay lên trụ, không lâu sau thì có kết quả: “Mạc – 6 – Vũ Lôi Phong – 0”

Lão sư phụ tán thưởng: “Bão thì phải có mưa, gió và sấm chớp, hay cho cái tên Vũ Lôi Phong!”

Nhưng khi dòng tên Vũ Lôi Phong hiện ra, đột nhiên chữ viết trên thân trụ đen này cũng vụt tắt, những vết nứt trên thân trụ lan ra rồi vỡ vụn. Trụ hư hại nặng nên đã tự hủy, những người đến sau muốn gia nhập phe Mạc chỉ còn cách tìm trụ khác báo danh, đương nhiên trường hợp trụ hỏng nặng nhưng vẫn còn báo danh được là cực kỳ hiếm thấy, và thực ra trụ duy nhất làm được điều này đã hỏng sau khi Vũ Lôi Phong báo danh.

Quá trình báo danh tiếp tục, những người báo danh xong liền tản ra để trải nghiệm cuộc chiến chống âm binh trên chiến trường…

Sâu trong chiến trường, nơi Tử Vong khí nồng đậm âm u nhất, người ta phát hiện ra một tòa cung điện nhỏ trông như điện thờ, nơi này hiện tại đã bị một nhóm 3 người chiếm cứ làm doanh trại riêng, chính là 3 trong 4 người xếp đầu Chiến Thần bảng, Lý Hữu Thực, Bành Thu Thúy (dưới danh Sùng Hạo) và Phan Phúc Pháp.

Sau khi những người mới tiến vào không lâu, một tin đồn được lan truyền rằng Vua Âm Binh đang kêu gọi quần hùng tập trung về Vong Linh Điện để công bố một phát hiện lớn. Đa số đều bán tín bán nghi, lo sợ Vua Âm Binh nổi danh tàn độc này lập ra quỷ kế để hốt trọn ổ và tiêu diệt toàn bộ đối thủ, nhưng cũng có một số người can đảm muốn diệt trừ Vua Âm Binh này nên đã liên kết thành nhóm để chờ đến ngày hẹn tụ hội ở Vong Linh Điện.

Khi mà chiến trường sục sôi với những anh tài mới gia nhập, lại có một nơi trầm lặng an bình…

Một ốc đảo nhỏ giữa vùng đất khô cằn, Liêu Thiên Ý ngồi trên tảng đá giữa bãi cỏ héo úa, môi hồng kề vào ống tiêu để thổi lên một khúc nhạc buồn…

Cô độc, nàng không hiểu sao bản thân luôn luôn cảm thấy cô độc, cô độc đến nỗi tưởng chừng nỗi cô đơn chính là cảm giác bình thường nhất trong lòng nàng…

Nhưng trạng thái bình thường đó giờ đây thỉnh thoảng lại gợn sóng mỗi khi hình bóng một người vô tình hiện ra trong ký ức nàng.

“Đây là cảm giác khi thù ghét một người sao?” Nàng tự hỏi lòng, nhưng cũng chính nàng lắc đầu phủ nhận: “Không phải… Tuy hắn đáng ghét, nhưng ta không ghét…”

“Vậy phải chăng chính là khi nhớ một người?” Nàng lại tự hỏi và rồi tự phủ nhận: “Cũng không phải… Ta không hề thích kiểu người như hắn… nhất định sẽ không…”

Rồi tiếng sáo ngừng, Thiên Ý đưa tay chống cằm, phồng má bực dọc mắng thầm: “Tên đáng ghét đó… Ta vì hắn chịu một kiếm, vậy mà hắn nỡ lòng nào trơ mắt nhìn ta bỏ đi…”

Thiên Ý đâu biết rằng, trong màn tử khí phía xa, “tên đáng ghét đó” của nàng đang âm thầm nấp sau thân cây, mắt hắn khờ dại ngắm nhìn nàng, đóa bạch hoa xinh đẹp nở tươi giữa chiến trường u ám…

Hắn là Dương, hắn là Hữu Thực, kể từ trận đánh trước thì hắn luôn âm thầm tìm kiếm tung tích nàng, và đến tận hôm nay, khi thấy nàng khỏe mạnh bình yên thì hắn mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

Chợt một tiếng bước chân, có người đang tiến về phía Thiên Ý, kẻ này lên tiếng: “Nghe tiếng tiêu liền nghĩ ngay đến nàng, hóa ra đúng là nàng!”

Thiên Ý thấy người quen đến, mỉm cười nói: “A! Nhóc bại tướng! Ngươi cũng đến đây sao!”

Nụ cười của Thiên Ý khiến tim Dương rung động, hóa ra nàng cũng không phải người băng lãnh như hắn tưởng.

Khi Dương đang suy nghĩ, kẻ mới đến cũng lên tiếng: “Ta không phải bại tướng! Chẳng qua là ta không thích đánh con gái… Hơn nữa, tại sao ta không thể đến đây?”

Liêu Thiên Ý cười đắc ý: “Quả nhiên chỉ là một tên nhóc! Chiến đấu sao lại có chuyện phân biệt giới tính chứ! Thua rồi tìm cớ!”

Kẻ kia cố kềm cơn giận: “Ta không tìm cớ! Có giỏi thì đánh lại đi! Ta khiêu chiến nàng!”

Thiên Ý trêu chọc: “Khiêu chiến ta? Thôi đi, ta không muốn làm nhục kẻ bại tướng! Mà ngươi tên là gì ấy nhỉ? Long Hiện? Luyện 10 năm nữa rồi đến tìm ta!”

Câu nói và ánh mắt xinh đẹp của Thiên Ý làm gợi lại ký ức trong đầu Long Ngạo. Lúc đó là vài ngày trước khi Thiên Ý tiến vào bí cảnh. Long Ngạo xin Long Ẩn một bảo vật cải trang để dạo chơi Long thành một cách thoải mái…

Tưởng là có một cuộc du ngoạn thoải mái, nào ngờ một vụ giết người đoạt bảo xảy ra, hung thủ bỏ chạy rồi đem món bảo vật cướp được dí vào tay Long Ngạo, lúc tên này kịp nhận ra thì liền ném món bảo vật đi nhưng không qua được ánh mắt của Thiên Ý, vốn đang truy đuổi tên cướp.

Vậy là một trận đánh diễn ra, Long Ngạo mang ra một bảo vật dài, thứ này được vải băng kín bên ngoài nên trông khá bình thường, lại có thể tự bay nên khiến người khác lầm tưởng hắn là Linh Vương Hữu Ý. Cuối cùng Long Ngạo bị Thiên Ý đánh mẻ đầu và giải lên đồn công an, sau đó mới được giải oan.

Lúc đấy thì Thiên Ý rối rít xin lỗi: “Hì hì… Là do ta nhầm lẫn, ngươi tên gì?”

Long Ngạo ngơ ngác trước vẻ đẹp thuần khiết và nụ cười tỏa nắng của Thiên Ý, lắp bắp đáp: “Ta tên Long… Hiện!”

Thiên Ý gật đầu: “Long Hiện? Được, gặp rắc rối gì cứ đến tìm ta!”

Thấy Long Hiện đang trong dòng hồi tưởng, Thiên Ý tò mò hỏi: “Ngươi cười cái gì?”

Long Hiện lắc đầu: “Không! Ta đâu có cười? Nghe nói mấy hôm trước nàng bị thương?”

Thiên Ý xụi mặt xuống: “Đừng nhắc nữa…” Nữa câu sau nàng lầm bầm rất nhỏ: “Tên đáng ghét đó…”

Cảm thấy có chút buồn bực, Thiên Ý quyết định đi diệt âm binh cho khuây khỏa, nàng nói với Long Hiện: “Ngươi mới vào đúng không? Đi, ta giúp ngươi lấy điểm…”

Nhìn Thiên Ý lướt đi và kẻ tên Long Hiện ngơ ngẩng theo sau, tim Dương cảm thấy một cơn mất mát, hóa ra có một người có thể khiến nàng từ lạnh lùng trở thành tươi tắn, có một người mà nàng muốn sát cánh nơi chiến trường, và người đó không phải hắn…

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252 Phần 253 Phần 254 Phần 255 Phần 256 Phần 257 Phần 258 Phần 259 Phần 260 Phần 261 Phần 262 Phần 263 Phần 264 Phần 265 Phần 266 Phần 267 Phần 268 Phần 269 Phần 270 Phần 271 Phần 272 Phần 273 Phần 274 Phần 275 Phần 276 Phần 277 Phần 278 Phần 279 Phần 280 Phần 281

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng