Phần 88
Sau cuộc mây mưa phía trước sân nhà, Dương và Hồng Ảnh trang phục chỉnh tề rồi ngồi trước sân nhà vận công khôi phục.
Khi ở trong không gian của khe nứt, Hồng Ảnh đã hấp thu phần lớn linh lực của Huyết Ảnh Yêu Hỏa và hiện tại vẫn còn lại một phần, làm tiền đề giúp cho tốc độ hồi phục của nàng tăng nhanh.
Còn trong người Dương, Huyết Ảnh Yêu Hỏa trở nên suy yếu, đương nhiên sẽ hồi phục dần nhưng đã không còn khả năng gây nguy hiểm cho Dương, bởi hắn hoàn toàn đủ sức khống chế, giờ chỉ cần thời gian để thu phục hoàn toàn. Quả thật lúc này Dương đang thầm cảm ơn cái khe nứt kia…
Không chỉ vậy, nhờ cuộc truy hoan vừa qua, tuy chưa vận Thôn Thiên Địa công để dung hợp hoàn toàn với linh hồn Hồng Ảnh, nhưng Dương vẫn cảm nhận được khả năng hấp thu và tự hấp thu linh lực thiên địa của hắn đã phát triển hơn nhiều, chỉ là chưa xuất hiện khả năng đặc biệt của tầng tiếp theo.
Nói về khả năng đặc biệt, mỗi tầng Thôn Thiên Địa sẽ sinh ra một khả năng giúp đẩy nhanh quá trình tu luyện. Theo Dương biết, tầng 0 sinh ra khả năng hấp thu linh lực thiên địa, tầng 1 sinh ra khả năng tự động hấp thu linh, còn tầng 2 sẽ sinh ra khả năng tự tạo linh lực. Tự tạo linh lực, nghĩa là khi vận công, linh hồn sẽ tự sản sinh ra một lượng nhỏ linh lực vượt mức để phát triển, khả năng này khi luyện Thôn Thiên Địa đến tầng 2 mới có, nhưng thật ra mọi công pháp thông thường đều có khả năng này. Nói vậy không có nghĩa là Thôn Thiên Địa không bằng công pháp thông thường, mà do linh hồn Dương quá khác thường.
Xem xét công pháp của bản thân xong, Dương quan tâm hỏi Hồng Ảnh:
– Sư phụ! Nàng thấy sao rồi?
Hồng Ảnh đỏ mặt đáp:
– Còn hơi đau, nhưng không sao…
Vốn ý Dương hỏi là về linh lực của nàng sau khi hàn gắn vết nứt, nào ngờ Hồng Ảnh hiểu lầm sang chuyện bị Dương tạo ra vết nứt. Nhìn nét nhu tình trên gương mặt Hồng Ảnh, Dương nổi ý định muốn nhào tới đè nàng ra làm tình thêm lần nữa.
– Lần sau ta sẽ nhẹ nhàng hơn…
– Ai cho ngươi lần sau mà nhẹ với mạnh! – Hồng Ảnh đáp.
– Không cho mà được à!
Dương cười dâm dê, xông đến đè Hồng Ảnh ngửa ra đất, môi hắn hôn cổ nàng.
– A! Thả ra! Nói không cho là không cho mà! Ta đánh chết ngươi, tên đệ tử đồi bại!
Hồng Ảnh giãy giụa, làn eo mảnh mai uốn éo làm ngực nàng mềm mại cọ vào ngực Dương.
Đang lúc hấp dẫn, đột nhiên có một giọng non nớt trong trẻo la to:
– A! Sao pa pa với sư phụ đánh nhau rồi!
Thì ra là Bảo Ngọc mới đi chơi về.
Hồng Ảnh ngượng chín mặt, đẩy Dương ra và chạy vào phòng úp mặt vô gối, còn Dương gãi đầu cười hề hề cho qua.
Đêm xuống, ngọn đèn lay lắt tỏa ánh sáng nhẹ nhàng quanh căn phòng nhỏ, Dương đang trùm chăn lim dim ngủ thì chợt cảm thấy có thứ gì đó mềm và ấm chui vào chăn, liền giật mình ngồi dậy, va vào một cơ thể mềm mại.
– Suỵt!
Chính là Hồng Ảnh đang ra hiệu im lặng, lúc này mặt nàng và mặt Dương chỉ cách nhau gang tấc.
– Sư phụ! Có chuyện gì vậy? – Dương thì thào hỏi.
– Ta…
Hồng Ảnh ngập ngừng, dưới ánh đèn mờ, Dương có thể thấy hai gò má nàng đang dần điểm lên chút ánh hồng.
– Ta không ngủ được…
Nàng bẽn lẽn nói hết câu, ngượng ngùng đáng yêu cúi mặt xuống.
Tim Dương đập đến điên cuồng, trên đời này sao lại có một vị sư phụ đáng yêu đến cực độ như vậy, hắn hiểu nhưng giả vờ trêu:
– Vậy ta kể chuyện cho sư phụ nghe tiếp nhé?
Hồng Ảnh đỏ mặt lắc đầu.
– Vậy ta hát ru sư phụ nhé?
Hồng Ảnh lại lắc đầu.
– Thế sư phụ muốn sao?
Hồng Ảnh lúc này đang quỳ trên người Dương, có thể cảm nhận rõ cái thứ cứng nóng của hắn đang giương ra cọ vào giữa hai chân nàng, hơi thở dồn dập, nàng nói khẽ:
– Th… thiếp muốn chàng…
Nói xong, nàng áp môi vào môi Dương, nhưng vừa chạm vào đã bị Dương lùi đầu rời ra.
– Không được đâu… – Dương nói.
– Được mà!
Hồng Ảnh ôn nhu khẳng định, lần nữa áp môi nàng lên môi Dương.
Dương lại lui ra:
– Không được! Sư phụ ta nói nếu ta làm chuyện đồi bại sẽ đánh chết ta mà.
Hồng Ảnh bĩu môi đe dọa một cách đáng yêu:
– Chàng không làm ta cũng sẽ đánh chàng chết!
– A! Nàng đúng là không biết nói lý lẽ mà! Thật là bất công quá mà.
Hồng Ảnh bật cười khúc khích, trong lúc đang cười thì bàn tay Dương nhẹ nhàng ôm vào eo nàng, môi hắn tìm đôi môi nhỏ ngát hương của nàng hôn lấy, trao hương gửi tình…
– Ưhm…
Tay Dương vịn lấy bấu vú tròn của Hồng Ảnh âu yếm vuốt ve, làm nàng bật ra một tiếng tình khe khẽ. Còn phía dưới, Hồng Ảnh mông tròn đưa đẩy, làm dương vật của Dương và âm vật của nàng âu yếm lấy nhau, dù cách hai lớp vải vẫn đủ sức gợi tình.
Rồi hai sư đồ cùng cởi áo nhau ra, Dương liền cúi mặt bú lấy đôi gò bồng đẫy đà thơm ngon của Hồng Ảnh, tay hắn thì luồn vào quần nàng, tìm đến cặp mông to tròn vừa săn chắc vừa mịn màng của nàng để bóp véo.
– Ư… A… Thoải mái quá…
Hồng Ảnh vịn chặt vai Dương, không ngừng cọ âm vật nàng lên dương vật hắn, dòng suối tình bắt đầu phát tiết, thấm ướt đáy quần. Còn Dương thì nghịch phá đôi vú tròn của sư phụ, hết dùng miệng ngoạm một miếng thật to lại đến dùng lưỡi liếm ướt cả hai quả, sau đó chuyển sang dùng răng gặm hai đầu ti xinh xắn, thỉnh thoảng cắn nhẹ kéo ra làm Hồng Ảnh bật lên những tiếng rên kích thích.