Phần 25
Sáng hôm sau, Vũ tông sư cho một xe ngựa và vài người đến tận học viện hộ tống Dương đến giả kim hội. Mục đích của Dương không phải đi tham quan mà để tìm một Bảo Vật dạng phòng ngự để hộ thân. Bảo Vật hệ tấn công đa số đều phụ thuộc vào linh lực người sử dụng, nghĩa là người dùng càng mạnh thì Bảo Vật tấn công uy lực càng lớn, Bảo Vật phòng ngự thì ngược lại phụ thuộc vào linh lực người chế tạo và chất liệu chế tạo, nghĩa là người chế tạo có linh lực càng mạnh, nguyên liệu càng tốt thì Bảo Vật phòng ngự càng hiệu quả.
Nói thế không có nghĩa một thằng nhóc mặc Thần Bảo phòng ngự thì có thể nghịch thiên, bởi vì để thúc động Bảo Vật phòng ngự còn cần một lượng lớn linh lực, ví dụ một Linh Sĩ cấp 6 có linh hồn to lớn như Dương chỉ có thể thúc động Tiên Bảo phòng ngự cao cấp được 1 lần duy nhất để chống đỡ 1 đòn của Linh Tá cấp cao.
Đến giả kim hội, Dương được Vũ tông sư chào đón và dẫn đi tham quan, giới thiệu một vài vị giả kim thuật gia cấp cao trong hội. Dù mới là đại sư, nhưng là đại sư ở tuổi 13 thì Dương có thể nói là tiền đồ vô lượng, thậm chí tương lai còn có khả năng trở thành Thần Sư, cho nên các vị tông sư không ai dám xem mình là kẻ bề trên mà luôn niềm nở tiếp đón Dương.
Vũ tông sư dẫn Dương vào một căn phòng được canh chừng cẩn mật.
“Đây là phòng nghiên cứu Bảo Vật bí ẩn, chỉ có tông sư trở lên và có nhiều cống hiến mới được vào, nhưng ta đã xin hội trưởng phá lệ cho cậu vào một lần để mở mang tầm mắt.”
Bên trong phòng có một lão già tuổi tương đương Vũ tông sư đang cầm một miếng sắt rỉ sét.
“Chào Lâm tông sư!” Vũ tông sư dẫn Dương lại chào.
“A Vũ tông sư, dẫn cháu nội đi tham quan à, coi chừng bị phạt đấy!”
“Bậy nào, đây chính là đại sư 13 tuổi Võ Phi Dương!” Vũ tông sư trịnh trọng giới thiệu.
“Vậy sao? Chào tiểu thiên tài!” Lâm tông sư đổi hẳn thái độ.
“Chào ngài, Lâm tông sư.” Dương ra vẻ lễ phép chào lại.
“Ông nghiên cứu cục sắt rỉ đó thế nào rồi?” Vũ tông sư hất cầm vào miếng sắt rỉ to cỡ bàn tay và hỏi.
Lâm tông sư lắc đầu: “Không biết nữa, nó có vẻ là một mảnh vỡ của bảo giáp nào đó, nhưng có lẽ thành thứ vô dụng rồi.”
Lại một mảnh vỡ, Dương không khỏi nhớ lại mảnh vỡ Nghịch Thiên kiếm, liền hỏi Google: “Đó là thứ gì?”
Google vô cảm đáp: “Mảnh vỡ của một trong 12 thần vật, Phù Đổng Thiên Vương giáp.”
Phù Đổng Thiên Vương, hay còn được gọi là Thánh Gióng, một trong Tứ bất tử của Việt Nam.
Tương truyền, đời Hùng vương thứ sáu, ở làng Phù Đổng có một phụ nữ mang thai 12 tháng, đứa bé tên Gióng sinh ra đến 3 tuổi vẫn chưa biết nói. Rồi giặc không biết từ đâu tràn vào, Hùng vương được Long Quân báo mộng, rao tin tuyển người tài cứu nước.
Nghe tin, đưa bé bổng nhiên nói được, bảo mẹ gọi người rao tin vào và nói: “Xin cho một thanh gươm, một bộ giáp sắt và một con ngựa, vua không phải lo gì”
Vua ban cho gươm, giáp và ngựa, đứa bé đột nhiên lớn nhanh như thổi, mặc giáp cưỡi ngựa xông ra chiến trường đánh tan quân giặc rồi cưỡi ngựa về trời.
Tuy có những chi tiết phóng đại nhưng người anh hùng tên Gióng là có thật, và minh chứng rõ ràng nhất chính là Phù Đổng Thiên Vương giáp, một trong 12 món thần bảo.
Lâm tông sư lúc này xem xét miếng sắt thêm một lúc rồi chán nản nói: “Chắc chỉ là miếng sắt rỉ thôi, đem đi làm nguyên liệu luyện kim vậy…”
“Lâm tông sư, ngài cho cháu xin miếng sắt đấy được không?” Dương vội nói, Google đã chỉ cho hắn một phương thức phục chế mảnh giáp.
“Cậu biết công dụng của nó sao?”
“Không có, cháu chỉ thấy tò mò về đồ cổ, muốn tìm hiểu thử.”
“Được thôi, tặng cậu đây!”
Dương giấu vẻ mừng rỡ, cố làm ra vẻ tò mò nhận lấy rồi cảm ơn Lâm tông sư.
Sau đó Dương nhờ Vũ tông sư giúp mua một ít nguyên liệu rồi trở về trường.