Phần 152
Để đột phá Chúa Tể cần một lượng linh lực khổng lồ, khi đạt đến Linh Đế cấp cao và lĩnh ngộ thuần thục cảnh giới Hư Hóa, người luyện hồn sẽ có thể thu gom linh lực tự nhiên để tích trữ vào một kho chứa trong linh hồn để dự phòng. Lượng linh lực này sau khi đột phá dù thành công hay thất bại cũng sẽ tiêu tán.
– Ngon!
Dương mừng rỡ, khi Đức Cường thần sư ngồi xếp bằng vận công đột phá thì hắn cũng ngồi xếp bằng vận công ăn hôi, chờ đợi lượng linh lực tự nhiên tản ra là lập tức hốt vào.
Ba tiếng sau, hai người một già một trẻ cùng mở mắt ra cười hà hà đắc ý, riêng Đức Cường thần sư đã trẻ ra thấy rõ nhờ đột phá cấp bậc thành công.
– Nhóc! Công pháp của ngươi lợi hại lắm!
– Hà hà! Chúc mừng thành chủ sáng tạo ra Kỳ Bảo và thành công đột phá lên Chúa Tể!
Một lời chúc mừng, nhưng thật ra là Dương đang nhắc khéo. Đức Cường thần sư có chút luyến tiếc, nhưng vẫn rất biết ơn Dương vì nhớ hắn mà lão đột phá Chúa Tể, giữ lại cái mạng già, lão lấy ra một chiếc chìa khóa màu bạch kim được chạm trỗ tinh xảo đưa cho Dương:
– Đây là chìa khóa Tri Thức, người giữ chìa khóa này chính là chủ nhân của tòa nhà Tri Thức, cũng là chủ nhân của Giả kim thành!
Phen này hời to, Dương cười đến tét miệng nhận lấy, nhưng lại yêu cầu Đức Cường thần sư giúp hắn che giấu thân phận, bởi hắn còn quá yếu để có thể ngồi lên chiếc ngai thành chủ.
– Còn món Kỳ Bảo này, ngài muốn đặt tên là gì ạ?
Đước Cường suy nghĩ rồi đáp:
– Đa Tình!
– Đa Tình? Tại sao lại có tên này?
Đức Cường thần sư nhướng mày:
– Một cái cán kiếm mà lưỡi kiếm nào cũng đút vào được…
– À rồi hiểu! Còn chuyện này cháu muốn nhờ ngài…
– Chuyện gì?
– Hiện tại đã hoàn thành tâm huyết, sắp tới chắc ngài đã rảnh rỗi, cháu muốn nhờ ngài tiếp tục quản lý Giả kim thành, ngoài ra…
Dương lấy ra một chồng bản vẽ đặt lên bàn:
– Đây là một số bảo vật do cháu thiết kế, ngài xem thử đi.
Đức Cường thần sư tò mò lấy xem thử rồi trợn mắt ngạc nhiên:
– Thánh Bảo hạ cấp!
Lật vài trang rồi lại thốt lên:
– Thánh Bảo trung cấp!
– Trời ạ còn cả Thánh Bảo cao cấp! Sao toàn là Thánh Bảo thế này!
Là một giả kim thuật gia gạo cội, đương nhiên phải biết để sáng tạo một Thánh Bảo gian nan cỡ nào, bản thiết kế Thánh Bảo quý giá cỡ nào, vậy mà Dương dễ dàng lấy ra hàng chục bản vẽ, càng giúp Đức Cường chắc chắn trong Dương có tàn hồn một vị Thần sư, nhưng đây là bí mật cá nhân nên lão cũng không dám hỏi nhiều, bởi có thể lưu lại tàn hồn thì cũng là Chúa Tể trở lên.
– Cháu sẽ tặng toàn bộ bản thiết kế và công nghệ đi kèm cho ngài với một điều kiện…
– Điều kiện gì?
– Trong hai tháng tới hãy chế tạo cho cháu ít nhất ba món, tiền công và tiền nguyên liệu cháu sẽ trả, nếu không đủ thì cho cháu nợ nhé…
Đức Cường trợn mắt:
– Ngươi bị điên à? Với đống thiết kế và công nghệ này đã dư đổi lấy tiền công và nguyên liệu rồi! Nhưng trong 2 tháng thì quá ngắn, dù là ta và thêm hai Thánh Sư cộng với kho nguyên liệu dồi dào của Giả kim thành thì tối đa cũng chỉ tạo được hai món Thánh Bảo hạ cấp và một món Thánh Bảo trung cấp!
– Như vậy cũng được, đây là đống phần thưởng vượt tháp, ngài xem cần gì cứ lấy dùng nhé.
– Được! Ta sẽ tạo cho ngươi sản phẩm tốt nhất có thể! Hai tháng sau đến lấy hàng!