Phần 87
Từ sáng hôm sau, các buổi tập thể lực của tụi nhỏ được xen kẽ bằng những buổi bơi lội.
Hồ bơi có suất sớm nhất là 5: 30 Đến 7 giờ sáng, so với giờ tụi nó chạy hàng ngày là khá trễ, nên con Loan rất thích vì được ngủ lâu hơn một chút.
Mặc dù tối mấy anh em nó đều ngủ trước 10 giờ, có hôm chỉ mới 9 giờ đã ôm nhau ngủ, nhưng con nhỏ vẫn thấy thèm ngủ lắm. Sáng mà bị mấy anh lôi khỏi giường để chạy sớm, nó đều phải mất cả mười phút vừa chạy vừa ngáp ngắn ngáp dài mới tỉnh ngủ. Giờ đi bơi chỉ phải dậy lúc 5 giờ sáng thì đúng là sướng hơn chạy bộ nhiều. Chưa kể xuống nước nó vận động thoải mái hơn chạy bộ, cảm giác phấn khích y như năm trước cả nhà cùng kéo nhau dậy đi bơi sớm. Mỗi lần nhớ tới cả nhà, nhất là ba mẹ, rồi anh Khanh, là nó lại muốn rơm rớm nước mắt…
Bơi lên xong thường anh em tụi nó đi ăn sáng ngay. Cũng có bữa mua về nhà ăn, vài bữa thì tự nấu.
Những ngày hè này của 3 anh em trôi qua rất dễ chịu.
… Cho đến một ngày…
Thằng Bo bám thành hồ, ngụp xuống dưới mặt nước, rồi ngoi lên “thở nước” liên tục sau vòng bơi nước rút cuối cùng của hôm nay.
Khi nó lấy lại hơi thở bình thường, nhịp tim đã chậm lại, nó ngước nhìn cặp mông căng mẩy của con em diêu diêu ra sau khi con nhỏ đang dẫm lên các bậc thang inox bước lên bờ. Bộ bikini siêu thiếu vải khiến cặp chân con nhỏ càng thêm dài miên man, và cái miếng vải bé tí che chỗ kín sau một tiếng bơi dưới nước đã dúm lại gần như một cọng dây, sắp sửa lọt thỏm vô giữa cái khe thịt gợi dục của con nhỏ, lòi một phần mép bướm ra ngoài khiến tim thằng nhóc lại đập loạn nhịp.
Lúc con bé leo hẳn lên bờ, quay người lại, thì mắt thằng nhóc lướt từ dưới đùi lên cái mu nhô cao của con nhỏ, và hai mép thịt nửa kín nửa lòi ra khỏi miếng vải tam giác vắt chính giữa cái thigh – gap giữa hai đùi, khiến thằng nhóc cứ phải nuốt nước miếng ừng ực.
Vì con ku đã dựng đứng lên trước quần nên thằng Bo đành bỏ ý định đi lên ngay. Ánh mắt nó lia quét liên tục vùng hạ thể của em gái, hận vì không được lột truồng con em ra ngay tại chỗ để úp mặt vô giữa háng mà bú cho đã.
Khi ánh mắt nó vừa lưu luyến rời vùng tam giác quyến rũ của con nhỏ thì chạm ngay cái bụng tròn nhô ra ngay bên trên của em gái. Góc nhìn từ dưới nước lên khiến bụng con em càng có vẻ phình tròn ra rõ hơn.
Thằng ku nói với lên với con em đang đứng trên bờ chờ tụi nó…
– Em xuống tắm trước đi. Tụi anh thở nước thêm mấy hơi rồi lên sau.
– Dạ. Vậy em tắm trước heng.
– Thằng Bo gật gật đầu vẫy tay với con em, rồi quay qua nói với thằng Bi…
– Nhìn bụng nó kìa Bi. Chắc mình phải tăng cường luyện thể lực cho nó quá. Chứ vòng hai ngày càng to rồi. Tập vậy mà vẫn không xẹp nổi.
– Ờ. Với giảm tinh bột nữa. Dạo này tao thấy nó ăn nhiều lắm.
– Uh. Chắc phải lên kế hoạch giảm cân khác cho nó. Từ lúc đi tour về coi như nó giảm cân không thành công.
– Thôi lên đi mày, người ta bắt đầu thổi còi đuổi lên hết rồi kìa.
– Đợi tao thở nước cho mềm xuống coi. Đang độn muốn bung quần ra sao lên được.
– Há há… Tao cũng vậy. Bơi xong sung quá mà.
– Ờ. Nhìn mà cứ ước được làm ngay tại thành hồ.
– Trời ạ. Mày muốn ở dưới hồ luôn hay gì mà nói tiếp vậy.
– Há há… Thôi, thở nước.
– Nói xong thằng Bo hụp xuống nước thở phọc phọc, thằng Bi cũng hụp xuống nước ngay sau đó.
Sau gần ba chục hơi như vậy, hai thằng cảm thấy ku đã xìu xuống bớt, không còn quá lộ liễu nữa, nên hai đứa nhoài người, chống tay lên thành hồ, rồi nhổm một phát lên khỏi mặt nước, co chân đứng thẳng lên bờ mà không cần dùng thang leo lên như con em khi nãy.
Vừa đi xuống phòng tắm, lắc lắc đầu cho nước ra khỏi hai lỗ tai, thằng Bi thì thào với thằng Bo…
– Mà cũng lạ ha. Tao với mày đi về chừng một tuần là eo ót ngon lành, tập thể lực căng một chút là bụng lên múi cứng ngắc như cũ luôn, còn nó sao nó khó xuống cân ghê.
– Chắc con gái á. Theo thống kê thì khả năng vận động và đốt năng lượng của nữ ít hơn nam.
– Ờ. Chắc vậy quá. Nghe nói nữ hay bị mỡ đùi nữa, chắc do cơ chế tích mỡ của nữ quá.
– Ờ. Nữ mà. Tích mỡ để nuôi con đó.
– Há há… Có lý! Chứ không thì nếu bầu rồi lấy đâu ra năng lượng dự trữ mà nuôi con chứ.
– Ờ. Nam đâu cần tích trữ, cứ xong là phọt hết ra mà sướng, khà khà…
– Hà hà. Đúng vậy. Mình cứ gọi là nhanh, gọn, khỏe ha, khỏi rườm rà như con gái phải vác cái bụng b… ủa ủa… Khoan đã!
– Hả? Gì vậy? Mày rớt kính bơi dưới hồ hả Bi?
– Kính bơi nào? No no! Vụ kia kìa… Hay là… Hic hic… Dám lắm á! Má ơi… Không biết có phải khả năng đó không… Trời ạ…
– Hả? Khả năng gì? Vụ gì? Đừng làm tao teo nha Bi!
– Thằng Bi hạ giọng thì thào khi tụi nó đã bước vào nhà tắm…
– Đeo ba lô ngược!
– Ai?
– Còn ai nữa?! Con Loan chứ ai!
– Ặc!
– Thằng Bo như đứng hình. Nghĩ lại cái dáng bụng tròn tròn của con em mà nó nghía lúc nãy từ dưới nước lên, nhất là cái cách phình lên rất khác thường kia… Thằng nhóc bỗng tái mét.
Nhìn qua thằng Bi, nó cũng thấy thằng ku đang tái xanh.
Hai đứa đứng sững như hai bức tượng ở trước cửa phòng tắm vài giây, rồi khi thấy nhiều người đi vào sau đang bị tụi nó cản đường, thằng Bo lắc lắc đầu đi tiếp và nói nhanh…
– Tắm xong nói tiếp. Tránh ra đi chứ đứng đây cản đường người ta kìa Bi!
– Hic hic…
Hai thằng chia nhau đi vô hai phòng tắm cạnh nhau. Cởi quần bơi ra vắt lên cửa, lấy dầu gội, xà bông ra rồi bắt đầu mở nước tắm.
Lúc tắm và bôi xà bông, con ku dài của tụi nó đều xìu xuống hết, rũ rượi dưới dòng nước phun ra từ vòi sen, chứ không có “cửng” lên như thường ngày, mặc cho sau hơn một tiếng vận động mạnh dưới nước, cơ thể ở tuổi “bẻ gãy sừng trâu” của đứa nào cũng đều sung sức bừng bừng.
Tắm xong, tụi nó đi ra chỗ gửi đồ, lấy túi đồ cầm vô phòng tắm trở lại, lấy khăn lau khô người và thay đồ sạch vô.
Lúc đi ra ngoài, đứa nào cũng tái mét chứ không có hứng khởi sau bơi xong, lại càng không có chuyện rôm rả hỏi nhau lát nữa ăn gì như mọi khi.
Hai thằng lúc này đều xanh mướt, ngồi trên băng ghế đá đợi con em.
Thằng Bi thì thào…
– Lỡ đúng vậy thì toang rồi.
– Mày làm tao ớn hà. Đợi đi về mua que thử cái đã.
– Rồi lỡ que thử ra… đúng vậy thì sao? Hic hic…
– Hơ hơ… Tao… tao không biết. Mày hỏi tao rồi tao biết hỏi ai đây?!
– Anh Đen!
– Ờ. Đúng đúng! Anh Đen!!!
– Ổng chuyên gia vụ đó mà. Nguyên cả bầy dê, cừu, chó má gì ổng còn cho sinh sản được tuốt, kể cả con bé Năm nhà ảnh cũng cho đẻ…
– Nghe tới đây, thằng Bo hoảng hốt trố mắt nhìn thằng Bi, rồi vội vàng đập vô vai thằng anh, và gắt nhỏ để chặn lại:
– Suỵt!!! Con lạy thánh Bi!!! Thánh ăn gì con cúng!
Thằng Bi cũng giật mình, hoảng hốt đưa tay tự bịt miệng mình lại, đưa mắt ngó dáo dác một vòng.
Tầm này là lúc hồ bơi vắng khách nhất. Suất đầu tiên còn có một số người đi tập sáng sớm, chứ suất tiếp theo bắt đầu ngay đầu giờ làm việc buổi sáng, nên hầu như chỉ có vài đứa học sinh đang nghỉ hè là xách túi đi vô mua vé thôi. Người lớn chẳng ai bơi giờ này hết.
Khi chắc chắn không có ai ở gần đó, thằng Bi mới thở phào nhẹ nhõm, rồi xoay lại thì thào với thằng em:
– Phù phù… Hic hic… Rối quá nên tao lỡ lời. Sorry mày!
– Haiz… Thôi bỏ qua đi. Tao cũng vậy à. Căng não cũng làm tao quên mất anh Đen. Mày còn nhớ tới ảnh là giỏi rồi. Ảnh là chuyên gia vụ này, hy vọng ảnh biết.
– Giờ gọi luôn hay sao? Không biết ổng dậy chưa. Thi xong nghe nói ổng hay ngủ nướng lắm.
– Trời ạ. Mày đừng làm tao rối thêm nha Bi! Đã kêu là để thử que mà!
– Nói tới hai tiếng “thử que”, thằng Bo hạ giọng thật thấp xuống, chỉ còn như tiếng muỗi kêu. Xong nó mới nói to hơn một chút, mặc dù vẫn trong phạm vi “thì thào”:
– Thử xong đi, rồi gọi gì gọi sau.
– Ờ. Hic hic. Tao đúng rối thiệt luôn. Nãy tắm mà tao thấy nước lạnh ngắt.
– Ờ. Teo trym lun chứ không lên nổi.
– Đúng đúng. Mày cũng vậy hả?! Tao tưởng chỉ mình tao chứ. Hic hic…
– Thằng Bi than thở, nhớ tới tình cảnh “thằng em” của mình mềm xèo lúc tắm hồi nãy. Còn thằng Bo thì không để ý vụ “hàng họ” của tụi nó, trong đầu thằng ku chỉ có hình ảnh cái bụng “chướng” lên rất “dị” của con em khi nãy. Nó nói:
– Mà lát về ghé mua que luôn, hay tách ra tao chở nó về còn mày đi mua?
– Ghé luôn đi chứ tách làm chi?
– Lỡ người ta… nghi ngờ gì không? Mình chở nó ngồi sau mà.
– Hơ hơ… Đúng á. Thôi mày chở nó về trước đi, tao mua một mình.
– Ờ. Vậy tốt hơn.
– Nhưng mà…
– Nói tới đây thằng Bi ngập ngừng, nó nhìn qua thằng em rồi cầu cứu:
– Hay… mày để tao chở nó về cho, mày mua được không?
– Sao vậy?
– Tao… ớn.
– Mắc cỡ á? Chơi nó tét lone mà không mắc cỡ?! Mua que lại mắc cỡ?!
– Thằng Bo bực mình gắt lên khiến thằng Bi hốt hoảng. Nó lật đật đưa ngón tay lên môi ra hiệu cho thằng em:
– Suỵt!!! Con lạy thánh. Cần nhang đèn gì thì nói con cúng!
– Úi! Sorry! Hic hic…
– Que gì vậy mấy anh? Kem á?
Hai thằng còn đang hoảng hốt thì chợt có tiếng con gái vang lên ngay bên cạnh khiến tụi nó giật bắn:
– Ặc. Em… em xong rồi hả?
– Làm anh hết hồn!
– Hihi… Nay mấy anh nhạy cảm ghê á.
Thằng Bi đưa tay lên gạt mồ hôi trán, cố gắng làm chậm nhịp tim đang đập bình bịch trong lồng ngực, cười khổ với em gái:
– Hà hà… hơ hơ… Tụi anh nhạy cảm thiệt mà. Anh từ xưa tới giờ chỉ yêu màu tým, thích màu hồng, ngại gió, sợ mù sương, sáng nắng chiều mưa trưa mát mát, em hông biết sao?
– Hahaha… Hèn gì anh thích… cái mông anh Nhàn. Rất hợp với bài quảng cáo anh vừa rao đó. Hí hí…
– Sặc. Hơ hơ… ơ ơ… Tại mày nha Bo!!! Tung tin đồn nhảm có thể bị phạt hai chục triệu nha ku! Chánh phủ đã quy định rồi á!
– Haha… Hot trend bây giờ là lộ tin đồn, lan tin đồn, phủ nhận tin đồn, xong… thực hiện lời đồn. Mày càng phủ nhận thì dân chúng càng tin là có vụ đó thật đó nha.
– Hơ hơ! Tao thẳng tưng nha ku. Làm gì có… cái trend quái quỷ kia?!
– Ờ. Vậy mà có đó. Ngay cả con Loan cũng nhận ra giới tính thật của mày thì sống thật với chính mình đi Bi ui! Càng phủ nhận người ta càng tin là có thật đóa! Hí hí…
– Sống thật cái… à mà thôi… phù phù… mày chở nó về đi, tao ghé nhà thuốc.
– Ủa? Sao anh ghé nhà thuốc? Mình không đi ăn bánh canh giò heo á? Hồi nãy nói vậy rồi mà?!
– Ơ… À… À… Hay là mua về nhà ăn được không em?
– Em đói lắm luôn á. Hồi nãy bơi bụng em kêu “ọt ọt” luôn á.
– Vừa nói con nhỏ vừa xoa xoa cái bụng tròn nhô ra của mình bên dưới cái áo thun bó sát. Bình thường thân hình mảnh khảnh của nó mặc áo đó còn rộng, khiến hai thằng ku nhìn mà cứ chảy nước miếng, bây giờ bụng con nhỏ đã lùm lùm, đội áo nhô lên, y như hai cái vú đang chĩa ra trên ngực nó vậy. Cái áo thun từ rộng đã trở thành bó sát luôn rồi.
Thằng Bi há miệng ra tính nói gì đó, nhưng không phát ra được âm thanh nào. Ngồi cạnh nó là thằng em sinh đôi cũng đang có biểu hiện giống y như đúc, mắt nhìn chằm chằm vô vòng 2 con em. Tụi nó trước nay hầu như chỉ quan tâm tới bộ phận giữa hai chân con nhỏ, mà khi lật ngửa con nhỏ ra thì cái bụng của đó cũng xẹp xuống bớt, không khiến tụi nó chú ý chút nào.
Bây giờ nhìn kỹ lại, và con nhỏ còn chủ động kéo hai bên hông áo thun ra sau, nên cái bụng nó càng nhô ra tròn hơn nữa, làm hai thằng càng nhìn càng tái mét. Cái bụng tròn như này, lại vào sáng sớm con nhỏ còn chưa có ăn gì, nghĩ tới nghĩ lui, hai thằng đều có chung một ý tưởng: “Toang rồi!”.
Tụi nó quay qua nhìn nhau, đứa nào cũng đọc được hai chữ “toang rồi” trong mắt đứa kia. Vẻ bàng hoàng hiện rõ trên gương mặt tụi nó. Là anh em sinh đôi gắn bó mười mấy năm, tụi nó không cần nói lời nào vẫn hiểu nhau. Ánh mắt hai đứa nhìn nhau trong vòng vài giây, rồi thằng Bo run rẩy, quay sang nhìn con em, ráng giữ giọng bình tĩnh và nói:
– Ờ ờ. Vậy đi ra quán ăn luôn đi. “Hai người” thì phải đói gấp đôi bình thường rồi.
– Gấp ba chứ. Mình có ba người mà. Hí hí…
– Ừ ừ. Gấp ba… thiệt!
– Thằng Bi biết con em không thể hiểu được chữ “hai người” khá “so deep” trong câu nói của mình, lại càng không muốn giải thích, nên cũng ừ à đồng ý với con nhỏ cho qua.
Hai thằng cùng con em ra lấy xe mà bước chân nặng như đeo chì, lưng thì lạnh như đang dựa vô tảng băng. Trời buổi sáng mát mẻ mà tụi nó đổ mồ hôi ướt hết áo, lúc đi cứ thấy lạnh lạnh sau lưng.
Lấy xe xong thì thằng Bo vẫn chở con em, còn thằng Bi thì chạy một mình nên nó tự hiểu mình phải làm “nhiệm vụ tự sát” rồi. Một thằng con trai mới lớn như nó, trong đời chưa từng đi mua… bao cao su, chứ nói gì ra nhà thuốc công khai mua que thử thai. Không biết người ta sẽ nhìn nó như thế nào, có cười cười hay chọc quê không, hay sẽ… tra hỏi nó đã làm gì mà lại đi mua que thử thai, rồi sau đó không biết người ta có… báo công an hay không… Mặc dù cái viễn cảnh xấu nhất mà nó vẽ ra trong đầu là vô lý ầm ầm, nhưng đầu óc thằng nhóc lúc này không phân biệt được nữa. Cảm giác lo, và sợ khủng khiếp càng khiến nó xanh mướt, chẳng khác gì đang bước những bước cuối cùng lên đoạn đầu đài. Cộng với nỗi lo cái bụng của con nhỏ là bụng bầu thật, nó thấy mình sắp xỉu tới nơi. Trong thân hình cường tráng, cao gần một mét chín, nhưng hơi thở thằng Bi lúc này gần như chỉ có thở ra nhiều hơn hít vào, nhịp tim tăng vọt, mồ hôi túa ra như tắm, mặt xanh mướt như tàu lá chuối khi càng chạy gần đến nhà thuốc…
Khi xe chạy đến chốn “định mệnh” đó, thằng Bi hít một hơi thật sâu, rồi quay qua nói với con Loan và thằng Bo với giọng như là Kinh Kha chuẩn bị xuống xuồng ba lá qua sông… Bến Thủy, đi hành thích Tần Thủy Hoàng vậy:
– Hai đứa tới quán ăn ngon miệng đi nha. Anh tấp vô đây mua cái này rồi tới sau.
– Ủa? Mua gì vậy anh Bi? Rồi anh có ăn không?
– Ờ… Có chứ! Anh mua… ba cái linh tinh thôi.
– Anh đi lâu không? Có cần em order cho anh luôn không? Hay anh tới lúc nào thì kêu lúc đó?
– Nghe tới ăn uống, lúc này thằng Bi mới “tỉnh hồn” lại chút xíu, cảm giác “một đi không trở lại” của chuyện mua que thử thai này cũng bớt “kinh khủng” một chút, nên nó nói với con em:
– Vậy… em kêu cho anh giò nạc đi.
– Dạ.
– Rồi như lấy lại tinh thần được một chút, nó nói tiếp:
– Đừng lấy giò móng.
– Dạ. Như mọi khi heng!
– Ờ. Phần đặc biệt nha.
– Dạ.
– Thằng Bo ngó thằng anh một cái đầy thông cảm. Nó thấy hết và cũng hiểu hết những lo sợ của thằng anh lúc này. Khi nãy mạnh miệng vậy thôi, chứ nếu chính nó phải đi mua que thử thai lúc này thì có khi nó còn tái xanh hơn thằng Bi nữa. Nên sau khi quăng ánh mắt động viên cho thằng anh xong, nó nhấn pedal đạp xe chở con em tới quán.
Bây giờ mới đầu giờ sáng, còn khá sớm nên quán chưa đông khách lắm. Hai anh em nó lấy một bàn, kêu 3 tô bánh canh, kêu thêm mỗi tô một khoanh giò nạc bự, như mọi khi.
Khi đồ ăn được bưng ra chừng vài phút thì thằng Bi đã thắng xe “kít” một tiếng trước quán. Nó dựng xe rồi tất tả bước vô quán với vẻ thất thần.
Thằng Bo nhìn nhìn nó, thằng Bi gật đầu một cái.
Con Loan ngạc nhiên:
– Ủa anh mua gì lẹ vậy anh Bi?
– Ờ. Ba cái đồ linh tinh thôi. Mua lẹ lắm.
– À. Tô của anh kìa. Mới dọn ra luôn á.
– Ừ. Anh biết rồi.
– Bữa sáng hôm đó hai thằng ăn mà mấy lần nuốt xuống cứ xém mắc nghẹn. Tụi nó toàn là nuốt trọng từng miếng to chứ không nhai được mấy cái, cũng chẳng thấy đồ ăn có vị gì hết, như đang nhai nuốt giấy bìa carton. Tâm trí tụi nó để ở đâu đâu, không dư chút quan tâm nào để thưởng thức tô bánh canh nóng bốc khói ngay trước mặt. Lâu lâu tụi nó lại lén liếc nhìn con em, rồi lén nhìn xuống bụng con nhỏ, rồi lại cảm thấy đổ mồ hôi lưng nhiều hơn, ướt cả áo.
Sau cơn mưa tối qua, khí trời rất mát mẻ, vậy mà hai thằng chỉ thấy lạnh sống lưng. Đứa nào cũng run rẩy tay chân, cầm muỗng múc ăn mà đổ nước lèo ra ngoài mấy lần.
Riết rồi thằng Bo không kiên trì được nữa, nó bưng cả tô lên húp sùm sụp cho lẹ, giải thoát mình khỏi bữa ăn như nhai rơm khô này. Tới phiên thằng Bi cũng vậy, cũng bưng tô lên húp cho lẹ chứ múc ăn mà đổ hoài thì bầy hầy, mà ráng gồng tay cho cái muỗng bớt run thì mệt quá.
Con Loan thích thú nhìn hai anh ăn uống như người tiền sử, rồi bật cười nói…
– Hai anh húp nguyên tô luôn, xấu quá! Hihi…
– Ờ ờ… Bắt chước Hàn Quốc đó em.
– Thằng Bo liếc nhanh qua thằng Bi rồi quay lại nhìn con em chống chế.
– Ủa. Vậy á?
– Đúng rồi. Bên đó họ húp cả tô chứ không múc từng muỗng như Việt Nam mình đâu.
– Trời ơi. Vậy mà hồi đó má nói húp vậy xấu lắm. Vậy để em cũng bưng húp cho giống, hí hí…
– Thôi thôi! Đừng bắt chước nha em.
– Tụi anh con trai mà xấu trai cũng hông sao, em con gái húp kỳ lắm.
– Ờ. Xấu gái đó.
– Có gì đâu. Giống Hàn Quốc mà. Em húp được. Hí hí…
– Nếu là ngày thường thì hai thằng sẽ cản con em thêm chút nữa, nhưng bữa nay tâm trí tụi nó không ở đây, nên nói mấy câu xong mà con nhỏ vẫn bưng cả tô lên, hai thằng cũng không cản nữa.
Ăn xong, tụi nó chở con em về nhà.
Đạp xe mà đùi đứa nào cũng run rẩy, thấy như hết hơi. Hai cặp đùi ếch đầy cơ bắp của tụi nó bây giờ giống như không đủ sức nhấn pedal nữa.
Về tới nhà, tụi nó đóng cửa, rồi kéo con nhỏ vô nhà tắm ngay sau đó.
Con Loan mới đầu hơi ngạc nhiên, rồi nó nghĩ là hai anh chắc là muốn “ăn sáng” với nó thêm lần nữa, nên cười khúc khích thò hai tay ra, lần tới trước quần của mỗi anh, nắm lấy “cái đuôi” mềm mềm của hai anh, rồi nó đi lùi ở phía trước, lôi theo hai anh phía sau, miệng thì cười tủm tỉm, mắt lúng liếng ngước lên nhìn hai anh.
Thằng Bi cúi xuống cởi đồ con em. Tay nó run rẩy cởi áo con bé ra, lia ngang cặp vú bắt mắt với hai đầu vú đang dựng đứng của con nhỏ, cảm nhận là da con em mình tỏa ra nóng ấm khi chạm tay vào, rồi mắt nó nhìn trừng trừng cái bụng tròn tròn của con nhỏ bên dưới.
Có thêm tô bánh canh giò heo, cái bụng này càng thêm tròn hơn lúc ở hồ bơi, không thể lẫn đi đâu được hết.
Tay nó run run đưa xuống chạm vô đó, rồi vội rụt lại như vừa chạm vô ngòi nổ bom hạt nhân vậy.
Con Loan hơi mắc cười trước thái độ kỳ kỳ của hai anh từ sáng giờ. Nó đưa tay sờ ku của thằng Bi và hơi ngạc nhiên khi thấy khúc thịt đó vẫn… mềm rũ xuống phía trước quần.
Hơi… thất vọng khi mình đã trần truồng rồi mà hai anh vẫn còn “mềm”, nên con nhỏ mím môi nắm lấy “cái vòi” của anh Bi qua lớp vải quần rồi sục mạnh. Vừa sục nó vừa nghĩ để coi mình kích thích cỡ này thì anh Bi còn dám “mềm” với nó không.
Thằng Bo đứng sau liền tuột váy em gái xuống, rồi nó cũng ngồi thụp xuống và nói với con nhỏ…
Em khụy chân xuống tí xíu đi, banh hai chân ra như tập swat đó.
Con nhỏ nghĩ anh Bo muốn đưa vô nó từ phía sau như mọi khi, dù ku anh còn chưa cứng nhưng nó vẫn thích thú làm theo. Gì chứ trong thâm tâm nó sợ nhất hai anh không thích nó nữa, mà đi thích con bé thiểu năng em anh Đen ngoài Phan Rang, hay hai con nhỏ sinh đôi em của nhỏ đó. Dù sao hai anh cũng là sinh đôi còn gì, sinh đôi chắc cũng thích sinh đôi, dám lắm.
Càng suy diễn lung tung, nó càng lo lắng hơn, cố gắng dang chân rộng ra, vểnh mông, đẩy cái bướm ra sau hết cỡ, gần như ịn vô mặt anh Bo luôn rồi. Nó cong lưng, duỗi lưng như một con rắn, bày ra tư thế mà nó nghĩ là sẽ kích thích hai anh mạnh nhất, và chờ đợi cảm giác hai mép âm hộ bị nong giãn ra bởi khúc thịt cứng ngắc, nóng hổi của anh Bo như mọi khi, hoặc… đã hơn, là một cái miệng đầy tham lam áp chặt vào mặt bướm nó để bú liếm chùn chụt ở màn dạo đầu…
Mới nghĩ tới đó nó đã thấy bắt đầu sướng rồi, âm hộ tự động tươm ướt át, tràn xuống tới hai mép bướm.
Nhưng trái với những mong đợi mà nó “vẽ” ra trong đầu, đợi mãi không thấy ai “làm” gì mình, rồi chợt nó thấy là lạ khi cảm giác bướm mình chạm vô cái gì đó cứng cứng, tròn tròn, lạnh tanh, có vành như… cái ly nước thủy tinh(?!).
Con nhỏ ngạc nhiên cúi đầu nhìn xuống háng, thì thấy anh Bo đúng là đang kê cái ly nước dùng để đánh răng súc miệng vô dưới bướm nó. Còn đang không biết anh Bo sáng nay lại nghĩ ra trò gì mới, thì nó nghe anh nói tiếp…
– Tè đi em!
– Hả? Sao anh?
– Tè vô đây đi.
– Trời ơi. Kỳ quá à!
– Thiệt mà. Tè cho anh một ly đầy coi!
– Trời đất! Thôi thôi! Dơ lắm! Cái ly đó mình để súc miệng mà.
– Chỉ một ly thôi mà. Em cứ tè đi. Có gì mình lấy ly khác súc miệng. Nhà nhiều ly lắm.
– Con nhỏ từ chối mấy lần, thằng ku đòi hỏi mấy lần. Cuối cùng nó cũng chịu thua trước sự năng nỉ dai dẳng của thằng anh. Nó nghĩ không biết có phải đây là cái trò biến thái gì mới mà hai anh đã coi tren mạng rồi lại bắt nó làm theo không. Lần trước hai anh lột trái chuối già nhét vô bướm nó, rồi bắt nó rặn cho ra để hai anh há miệng cạnh bướm nó cắn ăn ngon lành, nó đã thấy ghê ghê rồi, bây giờ lại tới trò bắt nó tè như này. Không biết từ đi tiểu như vầy rồi hai anh có leo thang thành… Con nhỏ rùng mình ớn lạnh một cái, cũng không dám nghĩ xa hơn nữa. Dưới háng nó, cái vành ly thủy tinh cứ dứ dứ vô bướm, anh Bo lại dùng vành ly để khều khều hột le nó, len vô kẽ bướm mà xoay xoay, trượt trượt như cố gắng thuyết phục nó… tè cho anh một ly. Rồi còn gương mặt hai anh đều tỏ ra chờ đợi nó như hai con chó con dễ thương nữa chứ. Con Loan trong thế chẳng đặng chẳng đừng, đành phải đỏ mặt… rặn ra.
Từ lỗ tiểu đang nở phồng ra giữa bướm con bé bắn ra một dòng nước thẳng vào cái ly cũng có, rớt ra ngoài háng cũng có, rồi có cả chảy theo mặt trong đùi nó xuống đất. Tiếng nước tiểu vừa “xè xè”, lại “loong toong”, và có cả “tanh tách” rất kỳ. Hơi nóng từ chính nước tiểu nó từ trong ly bốc lên, hắt vô mặt bướm, vô háng nó là lạ, rin rít khó chịu hơn khi nó tè bình thường. Con nhỏ nhắm mắt lại rồi, nhưng vẫn không kìm được mà nhăn mặt, chỉ mong hai anh dù tò mò làm theo trên mạng thì cũng chỉ “làm quá” tới đây thôi, đừng có “đi xa” hơn nữa là nó sẽ “đưa ra” hết tô bánh canh sáng nay luôn quá.
Thằng Bo dù đã hứng cái ly khá kỹ bên dưới, nhưng do cấu tạo cơ thể nữ giới nên không hứng được một ly gọn như con trai. Nữ mà “xòe” thì luôn “bầy hầy” hơn con trai móc ku ra tè rồi.
Xong xuôi, con nhỏ quay lại nhìn coi anh Bo làm gì, thì thằng Bi đã kéo mặt nó quay lại, và cúi xuống đặt lên môi con em một nụ hôn đắm đuối, trong khi thằng Bo thì nhăn mặt, rồi cầm vòi sen nước nóng dội lên mông, lên chân con nhỏ, lên tay chân mình, và cũng dội sạch dưới sàn.
Nó ra hiệu cho thằng Bi một cái, giữa anh em sinh đôi tụi nó không cần nói thành lời. Thằng Bi chớp chớp mắt ra dấu đã hiểu, và ngay sau đó thằng ku cúi xuống bế ngửa em gái lên, đi ra ngoài phòng…
… Năm phút sau, khi thằng Bi đang gồng mình “nện” những cú thật mạnh vào bướm con em, cả người con nhỏ rung lên bần bật khi con ku bự của thằng anh ép mạnh vào trong cửa mình con nhỏ, đẩy cái bụng tròn căng của con nhỏ nhấp nhô theo, thì thằng Bo cũng đang run lẩy bẩy, tay cầm cái que vừa được rửa sạch đi vào phòng.
Nó đứng ở cuối giường nhìn thằng anh sinh đôi của mình đang “cày cấy” trên mình con em, rồi ngồi phịch xuống góc giường như hết hơi.
Thằng Bi sau hơn năm phút trên thiên đường, cảm giác sắp sửa bắn ra đến nơi, thì giật mình nhận ra thằng Bo đã ở trong phòng, ngồi thù lù ngay đầu giường.
Vẫn nằm đè lên con em đang nhắm mắt “phê lòi”, nó quay đầu lại nhìn thằng Bo, như hỏi thăm, vừa há miệng thở ồ ồ sau một chuỗi dập như điên nãy giờ, để mặc cho hơi thở phà lên vai, lên một bên vú con nhỏ.
Hai thằng nhìn nhau không nói không rằng trong hơn chục giây.
Tới khi thằng Bi thở lại gần bình thường một chút, xúc giác nó cảm nhận cái bụng tròn của con em đang đẩy bụng nó từ bên dưới, hông con nhỏ nhúc nhích, hai chân dạn ra ép mu vô sát mu thằng nhóc, như đòi hỏi thằng Bi tiếp tục, thì tai thằng Bi nghe một câu nói như thất thần từ miệng thằng Bo:
– Hai vạch!
– Má ơi!
– Đậm lét!
– Hơ hơ… Phù phù… toang rồi… Hơ hơ…
– Vừa bình tĩnh nhịp tim và hơi thở được một chút, mặt thằng Bi lại có biểu cảm cực kỳ đặc sắc: Có sự thỏa mãn sĩ diện đàn ông vì đã “hoàn thành sứ mệnh thụ phấn” cho con em gái còn nhỏ như vầy, vừa có hoảng sợ, lo lắng cho tương lai, hoang mang tột độ với hậu quả chưa biết sẽ đến mức nào khi con em tụi nó còn quá nhỏ… tất cả trộn lẫn trong một biểu cảm mà có lẽ sau này nếu phải diễn tả lại, chính nó cũng không biết diễn như thế nào.
Thằng Bi thảng thốt quay lại nhìn xuống con em vẫn đang nhắm mắt dạng chân nằm chờ. Con nhỏ càng ngày càng mướt ra, cái bụng càng lúc càng phình ra, bất chấp hai anh em tụi nó đã rèn thể lực cho con nhỏ suốt hơn nửa tháng từ lúc đi tour về.
Thì ra là bởi vì “hai vạch”!
Mọi thắc mắc, nghi ngờ của nó dạo gần đây tự nhiên được giải thích hết bởi hai cái vạch đậm lét mà thằng Bo thông báo. Đã dính bầu như vậy thì hai anh em nó làm sao mà rèn cho con nhỏ xẹp bụng được, ngoại trừ… đợi sau 9 tháng 10 ngày.
Mà ác một nỗi, thậm chí tụi nó còn không biết con nhỏ đã bầu từ khi nào, thì làm sao biết chừng nào nó đẻ.
Nghe nói con gái dậy thì sẽ có kinh gì đó, chảy máu bướm mỗi tháng, mà tụi nó đã để ý con nhỏ này từ lúc vú bắt đầu đội áo nhô lên, mu có tí lông tơ, mà tới giờ làm gì có máu chảy đâu. Con nhỏ vẫn ăn uống, sinh hoạt bình thường, hàng ngày còn bị tụi nó lôi dậy sớm chạy bộ, hít xà đơn, gập bụng, gần đây còn là đi bơi thể lực nữa.
Nếu sáng nay thằng Bi không để ý tới tướng bụng “kỳ kỳ” của con nhỏ khi mặc đồ bơi thiếu vải, có lẽ tụi nó cũng còn chưa biết con em đã dính bầu như giờa.
Mười tuổi mà dính bầu! Tụi nó không thể tưởng tượng nổi. Thật ra, tưởng tượng chuyện đó được, vì em gái anh Đen đã là “tấm gương sáng”, là “lá cờ đầu” cho tụi nó biết con gái có thể mang bầu sớm như nào, sớm hơn cái mốc 10 tuổi này nữa, vì nhỏ kia đẻ lúc tầm 9 tuổi gì thôi.
Đã có tấm gương kia rồi, nhưng chính hai thằng tụi nó vẫn tự bịt mắt, bưng tai, tiếp tục “nhân trần” mà phang con em. Tụi nó cứ nghĩ là chuyện đó sẽ chẳng xảy ra với em mình đâu, con nhỏ vẫn còn bé lắm, vẫn còn xa mới tới lúc rụng trứng, hay “lên giống” như ngôn ngữ của dân chăn nuôi gia súc như nhà anh Đen.
Thậm chí nhiều lúc tinh trùng xông não, đang ra sức “bơm” cho con nhỏ mà từng thằng còn tưởng tượng chính mình đang thụ tinh cho con em như nào, bụng chửa phình to ra sao, nhìn kỳ cục thế nào, rồi còn có tâm lý ganh đua với mấy thằng khác để mình là đứa “chiến thắng”, “ghi bàn” vô bụng con nhỏ trước mấy đứa con trai khác.
Vậy mà bây giờ điều ấy đã xảy ra, thực sự xảy ra luôn chứ không phải là chuyện giữa mấy thằng nứng ku nói đùa nói tục với nhau cho thỏa dục vọng nữa.
Đối diện thực tế “đỏ lè” hai vạch như vầy, thằng nào thằng nấy đều hoang mang, lo sợ muốn chết. Nhất là cả hai đứa đều không biết phải làm gì tiếp theo.
Tâm lý tương thông, hai anh em sinh đôi tụi nó đều sợ y như nhau, dù là thằng sắp phọt ra trong âm đạo con nhỏ, hay là đứa đang ngồi xụi lơ ở góc giường.
Tương lai mờ mịt đang chờ đón 3 anh em mồ côi tụi nó, mà chưa đứa nào tới tuổi trưởng thành. Cảm giác hối hận, lo sợ, đại loại “giá như mà…” đều xuất hiện trong đầu hai thằng nhóc, đủ cả. Đứa nào cũng thấy tự dưng mức oxigen trong phòng bỗng giảm thấp, đột ngột khó thở, thấy lạnh, thấy choáng, thấy muốn nằm dài ra chứ ngay cả ngồi cũng không còn đủ sức. Hay như thằng Bi vẫn đang nằm đè lên mình con em, nhưng chỉ ngóc cổ lên cũng là một việc quá sức đối với nó.
Một loạt diễn biến tâm – sinh lý của hai thằng sinh đôi hoàn toàn chưa khiến con em nằm dưới chú ý. Nó vẫn đang nhắm mắt, co siết âm đạo, cố gắng “giữ chặt” con ku đang mềm dần xuống của anh Bi thêm chút nào hay chút đó. Thậm chí thấy anh Bi dừng hơi lâu, nó còn chủ động co hai chân lên quắp chặt lấy cặp mông của anh, hai tay nó dang ra ôm choàng lấy cái lưng ướt đẫm mồ hôi của anh, hơi thở gấp gáp, nặng nhọc, mu ưỡn ưỡn, co duỗi, cạ cạ hột le vô mu anh, ống âm đạo liên tục co thắt, bóp lấy khúc thịt đã có phần “nhũn” xuống như con lươn chết bên trong.
Nó không hiểu sao anh Bi đang hăng hái “thụt” trên mình nó, khiến bướm và tử cũng nó cũng sắp nóng lên, dự là sẽ mang cho nó một cơn cực khoái mãnh liệt, thì bỗng dưng anh ngừng lại để nói chuyện với anh Bo làm chi.
Tụi nó ở nhà cả ngày, mà anh Bi lại chọn ngay lúc này để nói chuyện “hai vạch, đậm lét” gì đó với anh Bo khiến con nhỏ bực mình lắm.
Hồi nãy vô nhà tắm, lột đồ nó ra mà hai anh còn mềm xèo là nó hổng vui tập một rồi, bây giờ đang chơi mà con ku anh Bi lại mềm xuống khi dừng lại tám với anh Bo thì con nhỏ sao nhịn được.
Nó lại mím môi, cố gắng kích thích lại khúc thịt vừa mềm, vừa đang dần dần bé lại trong ống sinh dục của mình, lòng cứ mong cho bộ phận đó của anh Bi trở lại hùng dũng, huy hoàng như hồi nãy.
Phải mất gần 5 phút, hai thằng mới lấy lại chút bình tĩnh. Riêng thằng Bi nhờ được ống âm đạo con em “vần về, bóp nặn”, mà con ku mềm của nó đã căng cứng trở lại. Dù sao nó vẫn đang ở tuổi bẽ gãy sừng trâu, những áp lực tâm lý như này chưa thể thể “bẽ gãy” độ cứng “chân giữa” của nó được.
Thằng Bi cúi xuống áp đôi môi còn xám ngoét của mình lên môi con em, run rẩy hôn nhẹ một cái. Cảm nhận con em cũng đang hôn trả lại mình một cách khai khát, cảm nhận độ nóng từ đôi môi, sức nóng hâm hấp từ cơ thể trần truồng của em gái, cái nóng hừng hực từ bên trong ống sinh dục đang nứng như điên của con em, thằng ku thấy cái “lạnh lẽo” khi vừa nghe tin dữ hồi nãy dần dần tan ra, cảm giác mình như được “hồi sinh”.
Thằng Bi choàng tay ra ôm cứng lấy con em, cảm nhận da thịt em gái đang áp sát vô người mình, hẩy con ku mấy cái, thúc quy đầu đâm vào cổ tử cung nóng rực của con em ruột thịt, tăng thêm cảm giác dễ chịu mà thằng nhóc rất cần vào lúc này để “tan băng” cho cột sống lạnh lẽo của nó. Đây là thứ nó rất cần vào lúc này.
Như một đống lửa gần tàn bỗng được tiếp thêm chất đốt, ham muốn tình dục trong thằng nhóc lại trỗi dậy mạnh mẽ, tạm thời xua tan đi những u ám trong đầu nó, hoặc nói cách khác giúp nó chạy trốn khỏi thực tại và tương lai “đáng sợ” đang đợi tụi nó ngay phía trước. Lúc này nó chỉ muốn ôm con em thật chặt, cắm ku thật sâu trong cửa mình con nhỏ, rồi cứ hưởng thụ như vậy, và nếu quên hết được mọi thứ thì càng tốt.
Nhưng chỉ quên được vài phút chứ không quên được mãi mãi, thực tại vẫn “đắng nghét” trong miệng dù môi miệng nó vẫn đang dính chặt lấy môi miệng em gái.
Hộn thêm vài phút thì thằng nhóc hít một hơi thật sâu, rời miệng con em ra, rồi chống chân ngồi dậy trên giường. Nó để con nhỏ co chân lại ngồi gọn trong lòng mình, con ku vẫn cắm ngập trong bướm, rồi run giọng nói với con em:
– Loan ơi!
– Dạ!
– Con Loan lúc này mới mở mắt ra nhìn thằng anh, trong mắt còn chứa đậm đặc những đê mê nhục dục mà nó đang nhận được từ con ku anh Bi cắm ngập bên trong bướm, nên dù trả lời anh Bi nhưng nó vẫn có vẻ không tập trung lắm.
– Anh muốn nói… nói em cái này…
– Dạ. Gì vậy anh? Hơ hơ…
– Vừa hỏi con nhỏ vừa thở một cách nặng nhọc.
Thằng Bi cũng hơi mất tập trung khi quy đầu đang ép mạnh vô cổ tử cung nóng rực của con em, mà thân hình mềm mại như không xương của con nhỏ đang ngồi trong lòng nó lại nhúc nhích nhè nhẹ, khiến thằng con trai phải cố gắng lắm mới lắp bắp trong hơi thở, dùng hết sức bú sữa mẹ để duy trì luồng suy nghĩ không bị đứt đoạn:
– À… Ờ… Hơ hơ… Em… em… Có thấy mình thay đổi gì không?
– Là sao anh? Hơ hơ…
– Vừa nói con nhỏ vừa háo hức ưỡn lưng ép cặp vú đã nhô cao của mình vào cơ ngực thằng Bi. Nó còn chủ động sàng người qua lại, cho đầu vú mình quẹt qua quẹt lại trên hai đầu vú thằng Bi, khiến thằng nhóc đang nói mà xém chút nữa cũng quên mình đang nói gì, để làm chi luôn.
Thằng nhóc mới lớn khổ sở hít sâu liên tục mấy hơi, tăng oxi trong máu, cố gắng đè xuống dục vọng đang bùng lên mãnh liệt dưới hạ thể, vậy mà vẫn lắp bắp trả lời con em:
– Ý anh là… Ờ… à… Sao ta…
Nói tới đây thằng ku nhăn mặt, ráng vượt qua cảm giác tê rần khi đầu vú con em cạ cạ vô đầu vú nó. Cái vú con nhỏ dạo này cạ vô sướng chết người. Thằng nhóc khổ sở truy lùng một ít “manh mối” ít ỏi còn sót lại trong đầu dù nó đã gần như quên sạch mình định nói gì, rồi sau đó mới khó nhọc tiếp tục mở miệng…
– À… à… nhớ rồi… hic hic… dạo này em có thấy mình có gì khác không?
Nó vừa nhớ ra thì tuôn luôn một tràng cho lẹ, sợ mình nói chậm quá lại quên mất.
– Em á? Anh hỏi em hả?
– Con Loan hỏi lại và tròn xoe mắt ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào đôi mắt có vẻ sắp “lạc đường” của anh Bi đang ở gần sát mặt nó. Đang lúc phê “ngay lúc này” tự dưng anh Bi lại hỏi nó chuyện “dạo này” khiến nó thấy hơi mắc cười, không biết anh có đang chọc ghẹo gì nó không. Con nhỏ nhìn qua anh Bo ngồi ở đầu giường.
Rồi không tìm ra được câu trả lời, nó nhìn lại anh Bi đang ôm mình.
– Ừ. Em đó.
– Em… có thấy gì đâu?
– Vừa nói, nó lại nhúc nhích hông, thắt bướm mấy cái quanh gốc ku thằng Bi.
– Ý anh là… em có thấy… nói sao ta? Anh cũng không biết nữa.
Con nhỏ đắc thắng, áp sát ngực mình vào ngực anh Bi, cạ cạ đầu vú mình vô cặp ngực cơ bắp của anh, vụ này làm nó thấy cũng phê lắm, nên anh Bi nói không ra lời thì nó hiểu được. Nó vừa cảm thấy đắc thắng khi mình nhỏ xíu như vầy mà cũng “chinh phục” được anh Bi cao to bự con, cũng vừa mắc cười vì thấy anh ấp úng mãi. Nó khoái chí tiếp tục trò mèo vờn chuột thú vị này với anh:
– Hihi… anh cũng không biết thì sao em biết được?
– Con Nhỏ cười khúc khích, vô thức nhíu âm hộ lại, khiến quy đầu thằng Bi đang ngập bên trong bị chạm mấy cái lên cổ tử cung lúc con bé cười, mang lại cho thằng anh cảm giác không thua gì những cú thúc ku nhẹ vào cổ tử cung.
Thậm chí thằng Bi còn xuất hiện ý muốn vứt hết mọi thứ, đè con nhỏ ra “hưởng thụ” cho đã rồi nói tiếp.
Nhưng cuối cùng nó cũng kiềm chế được. Dù sao cũng nên thông báo cho con em sự thật, rồi làm gì thì tính sau.
Thằng nhóc lại hít sâu mấy hơi, đè xuống “ngọn lửa” đang bừng bừng dưới hạ thể, thì con em như chợt nghĩ ra được cái gì đó, nó liến thoắng…
– À! Anh muốn hỏi em có thấy đỡ buồn từ đám tang nhà mình chưa đúng hông? Vụ này “so deep” lắm nha. Lâu lâu tối ngủ em thấy ba má, thấy cô Ba nữa, lúc đó em vui lắm, xong thức dậy hổng thấy ai nữa hết, em khóc á. Nhưng mà lúc đó thôi, chứ bình thường thì em… bình thường à. Có hai anh là em vui rồi.
Để thêm “trọng lượng” cho câu cuối, con nhỏ dùng trọng lượng của mình nhổm chân nhún nhảy, mang cái bướm “chụp” lút con ku thằng anh, tự chơi thằng anh trong tư thế ngồi này luôn.
Cảm nhận cái quy đầu cứng ngắc của anh Bi “dộng” ầm ầm lên cổ tử cung của mình trong bụng dưới khiến chỗ đó tê tê rất đã, còn môi âm hộ và cửa mình nó thì miết, thắt, kéo dọc chiều dài con ku thằng anh trong động tác nó tự nhổm đít lên rồi hạ xuống. “Thịt đâm vô thịt luôn luôn phê quá chừng”, con nhỏ thầm nghĩ, rồi nó nhe răng ra cười, nhìn đắm đuối vào gương mặt anh Bi ngay sát rạt và nói…
– Vui như này nè. Hihi…
Nói xong nó choàng tay ra ôm cổ anh Bi, rồi áp mặt vô hôn lên đôi môi đỏ rực của anh một cách đầy đam mê, nửa như một đứa em gái côi cút cần anh trai che chở, nửa như một đứa bé mới dậy thì đang động tình.
Biểu cảm của con Loan cực kỳ đặc sắc, khiến ai nhìn cũng muốn chăm sóc, vỗ về, ôm siết, và nếu được thì quất lút cây như thằng Bi lúc này. Mà tụi nó còn là anh em ruột thịt với nhau nữa, nên cảm xúc thằng Bi càng mãnh liệt hơn bao giờ hết.
Thằng Bi lúc này thật sự là “nạn nhân” của con em. Con nhỏ chẳng những “chơi” nó, giờ còn ôm cổ hôn nữa, báo hại những suy nghĩ nó uổng công sắp xếp để nói với em gái muốn “tan thành nước” hết rồi.
Thằng nhỏ bị em hôn mà ú ớ, giơ tay ra ôm lại con em, rồi chợt nhớ ra “nhiệm vụ” phải thông báo cho con em, nó vội buông tay ra mà hoàn toàn không nỡ rời tấm lưng cong ưỡn, làn da mịn màng đang nóng hổi của con bé. Hai tay nó ngập ngừng hạ xuống, nhưng lại gần như vô lực trong cố gắng ghìm hông con em lại. Chỉ cần kéo dài như vầy thêm vài phút nữa thì hỏi nó một cộng một bằng mấy nó cũng không trả lời được.
Sau vài giây cố gắng đưa suy nghĩ đang “thường trú”… bên dưới hạ thể con em quay về chủ đề chính, thằng nhóc nhẹ nhàng tách khỏi cái hôn nóng bỏng và quyến rũ “chết người” của con em, quyến luyến hương vị của cái hôn trên vành môi mà không nỡ bỏ, cũng ráng bắt mình quên đi hai cái đầu vú căng cứng của con nhỏ đang áp vô ngực mình, rồi nó hắng giọng mấy cái và nói…
– Khục khục… Ờ ờ… Vụ đó… Là… À… à… Nếu đúng vậy thì tốt rồi.
Não bộ thằng Bi lúc này gần như… phẳng, chỉ nghĩ đến cái âm hộ thắt bóp và nóng rực đang siết lấy con cu nó, nên thốt ra được những câu từ linh tinh như vậy đã là cố gắng hết sức của nó rồi. Nói xong, có vẻ tự nhận ra rằng khá vô duyên, không ăn nhập gì với mọi thứ, nên thằng ku ráng chêm vô thêm…
Tụi anh cũng thương em lắm.
Có vẻ thằng Bo là đứa vẫn… để ku ở ngoài cơ thể con em lúc này, nên đầu óc cũng tỉnh táo hơn. Nó lại là đứa cắm que thử thai vô ly nước tiểu con em lúc nãy, nên thấy thằng anh nói một vòng mà vẫn trớt quớt, lại toàn “à, ừ, ườm” gì đó, nó không kìm được mà vọt miệng chen vô để kéo hai đứa đang “nóng hừng hực” kia quay lại chính đề:
– Thằng Bi nó muốn hỏi em có thấy cơ thể mình có gì lạ không á.
– Cơ thể em á? Có gì đâu anh?
Con Loan quay qua nhìn thằng anh kia, rồi ngạc nhiên đưa tay lên sờ mặt mình, sau đó cúi xuống nhìn vú, sờ sờ. Tay nó vuốt vuốt bầu vú, rồi cầm hai đầu vú kéo kéo ra, măn măn giữa hai ngón tay cái và ngón trỏ, rồi mơ màng nói…
– Vú em dễ sướng hơn hồi trước… Hic hic… Đã quá mấy anh ơi… hơ hơ…
Hai thằng Bi – Bo xém xịt máu mũi khi thấy con em nhắm mắt mơ màng, ưỡn ngực, đưa tay tự bóp bóp, se se vú.
Sau màn tự sướng với hai cái vú non đang lớn của mình, con nhỏ mới chợt nhớ ra câu hỏi của anh Bo, nên nó mở mắt ra nhìn vú và nói…
– Vú em bự hơn nè!
– Ừ ừ… Ực ực… Còn gì nữa hông em? Hic hic…
– Thằng Bi rên rỉ. Nó đắp hết chịu nổi rồi.
Con Loan hơi mơ màng, dời ánh mắt xuống khỏi ngực, và khi ánh nhìn lia xuống tới bụng thì con nhỏ kêu lên:
– Chà. Bụng em bự rồi nè. Đi phượt mấy anh toàn cho em ăn ngon, lại ăn hai suất nên em bị béo phì rồi. Bắt đền hai anh đó! Hic hic…
Vừa nói nó vừa đưa tay xuống sờ sờ cái bụng đã ễnh ra của mình, nhất là phần bụng dưới. Rồi con nhỏ nhìn cả hai thằng anh và rên rỉ:
– Chắc mình phải tập mấy bài luyện thể lực căng hơn đi mấy anh. Lần này mệt bao nhiêu em cũng chịu. Chứ để vầy em mặc đồ thấy tức chỗ bụng lắm.
Rồi bỗng như nghĩ ra điều gì đó, nó ôm má hoảng sợ, kêu lên…
– Chết rồi! Bụng bự này thì mặc đồng phục xấu lắm. Lớp em có mấy con nhỏ mập địt á, bị cả lớp chọc hoài. Trời ơi!!! Em hổng muốn vậy đâu. Người ta đang mi – nhon như vầy tự nhiên sắp thành mập địt rồi, tại mấy anh đó! Hiu hiu…
Vừa nói nó vừa vịn vai thằng Bi, rồi lắc lắc hông dỗi hờn, làm cái bướm đang “chụp” trọn con ku bự cứng ngắc của thằng Bi cũng lấy đó làm cái cọc mà xoay qua xoay lại theo những cái lắc hông của con nhỏ, rất bót, rất trơn, rất… nóng!
Là đứa mở lời cho màn “thông báo” này, nhưng thằng Bi lại là đứa phải cố gắng hết sức để kéo tâm trí mình trở lại chủ đề của cuộc nói chuyện. Mỗi lần con nhỏ có hành động, dù chỉ là cười khúc khích, hay lắc hông làm nũng như vầy, thằng nhóc cứ như sắp “thất thủ”.
Nó thấy nếu tiếp tục im lặng thì càng không ổn, liền cố gắng lắp bắp để tham gia cuộc nói chuyện cho đỡ vô duyên:
– Hơ hơ… Cái đó… cái đó… tập nhiều cũng không giải quyết được đâu em.
Vừa nói, hai bàn tay nó vừa chới với trên hông con em, nửa muốn ngăn con em lại, nửa… không dám chạm vào làn da nóng rực của con em lúc này. Thằng Bi cảm giác con ku nó đang “xoáy” qua lại mấy vòng như vầy trong âm hộ con em, nhất là quy đầu như một mũi khoan ép mạnh lên cổ tử cung cưng cứng, khi con nhỏ xoay qua xoay lại khiến lỗ sáo quy đầu nó bị kích thích cực mạnh, cứ dí sát và xoáy trên cái cục cưng cứng và nóng hổi đó, theo một kiểu mà trước nay tụi nó chưa thử bao giờ. Nếu không phải hai thằng đang tìm cách gợi chuyện cho con em, thì có lẽ nó muốn con nhỏ ngồi xoay hông thêm chút nữa, chỉ thêm chút nữa là ku nó sẽ xịt hết vô con nhỏ, kèm bao nhiêu sướng khoái.
Nhưng liếc thấy thằng Bo còn đang rầu rĩ ngồi ở đầu giường nên nó không thể cư xử “khó coi” như vậy được, không nỡ ăn mảnh. Nên cuối cùng thằng Bi đành chạm hai bàn tay vào cái hông mềm mại của con em, để khiến con nhỏ dừng lại.
Con Loan vẫn chưa nhận ra được mình đang bị hai anh Bi – Bo dắt mũi, nó vô tư mở đôi mắt to của mình nhìn vào mắt anh Bi, rồi chu miệng ra nũng nịu, tiếp tục huyên thuyên:
– Hic. Chắc tại em ăn nhiều quá hả anh Bi? Vậy em giảm ăn lại được hông? À. Mà hổng được. Em thèm ăn lắm, lúc nào cũng đói á. Thèm đủ thứ luôn, giảm lại chắc thèm chịu hổng nổi đâu, hic hic…
– Cứ mỗi câu nói, con nhỏ lại nhúc nhích, đổi trọng tâm cơ thể từ bên này qua bên kia, linh động xoay hông tới lui y như một con sóc.
Thằng Bi vừa sướng vừa khổ không thể tả. Con ku cương tới mức đau nhức đang ngập trong “động đào nguyên” của em gái cứ bị kích thích rất mạnh bởi những chuyển động cả ngoài lẫn trong cơ thể của con em. Hai bàn tay đặt lên hông con nhỏ của nó đã không nghe sai khiến từ não bộ nữa rồi. Thay vì giữ ghịt con nhỏ lại không cho nhúc nhích, lúc này đã trở thành vịn hờ lên hông con em, để mặc con nhỏ loi nhoi tùy thích, thậm chí còn đẩy nhẹ hông con nhỏ mỗi khi nó xoay người khi nói chuyện, khiến cho cảm giác phê trên thân và đỉnh ku ngày càng tăng.
Tứ chi thằng Bi đã bị dục vọng tràn ngập, đã không thể điều khiển theo lý trí dù thằng nhóc vẫn ráng dỏng tai lên để nghe con em nói. Các neuron thần kinh thưa thớt còn sót lại của nó lúc này cũng được nó… lấy rổ mà xúc, gom lại được bao nhiêu hay bấy nhiêu, để có thể vận dụng trí não cho những chuyện đơn giản như đối đáp với con em lúc này.
Nó cười khổ nhìn xuống cái mu láng mịn với vài sợi lông măng hơi trong mờ của con nhỏ. Chỗ nhô cao đó đang áp sát đám lông mu đen mượt của mình, gắn chặt hai cơ thể với nhau đúng nghĩa máu mủ ruột thịt. Tới đây thằng nhóc đã hoàn toàn thúc thủ.
Con Loan lại chẳng biết thằng anh đang gần trong gang tấc, thậm chí đang “ở bên trong” cơ thể mình lại đang phải “đấu tranh” tư tưởng nhiều như vậy.
Con nhỏ cứ vô tư nhếch mày ra chiều suy nghĩ, chu miệng liến thoắng, đầu vú căng cứng của nó theo chuyển động cơ thể cứ rê qua, quẹt lại trên ngực thằng anh mà không biết.
– Giờ sao ta?! Em hổng muốn béo phì đâu anh Bi, xấu lắm. Anh nói gì đi anh Biiiii!
Con nhỏ kéo dài tiếng cuối cùng với vẻ mặt nhõng nhẽo rất đáng yêu.
Thằng Bi thì há miệng ra như cá mắc cạn, nhưng chỉ vì có thể lắp bắp vài tiếng vô nghĩa:
– Cái… cái đó… cái đó… hơ hơ…
– Lúc này ngôn từ của thằng Bi đã cạn khô như nước sông miền Trung mùa gió Lào. Nó cứ lắp bắp mãi mà không ra câu nào có nghĩa.
Cũng may thằng Bo hình như cũng hiểu được “tình thế” tinh trùng xông não của thằng anh, nên nó chen vô nói thay…
– Cái đó hổng do béo phì đâu em.
Con Loan nghe vậy thì xoay ra sau, ống sinh dục lại “xoáy” nửa vòng quanh con ku dựng đứng của thằng Bi, khiến thằng anh há miệng ra như cá mắc cạn, ngớp ngớp không khí.
Con nhỏ vẫn vô tư không biết chuyện đó, nó nhìn anh Bo rồi hỏi:
– Chứ do gì ta? Hay do em ngủ nhiều? Bạn em nói ngủ nhiều quá cũng mập lên đó. Nhất là cái mặt.
– Nói tới đây nó lại ôm má, rồi rên rỉ…
– Hic hic… Hình như mặt em cũng mập lên rồi. Em hổng muốn xấu đâu. Hiu hiu…