Phần 84
Mười phút sau đó…
Cả đám run rẩy, xanh mướt lên xe đi tiếp.
Chạy một đoạn xa, thằng Bo chạy lên nói…
– Nhiêu vậy anh Nhàn.
– Một chai.
– Trời ạ!
– Đưa 500K nó không lấy, kêu em không có bằng lái phạt mấy chai, giam xe gì lận. Anh nói hoài, sau móc đại 1 chai đưa luôn cho rồi.
– Hic. Về tới đây còn không thoát. Sao em… mất cảm tình với cái thành phố Hà Giang này quá. Đừng hòng em trở lại… nếu chưa có bằng lái. Hừ hừ…
– Haiz. Cười hổng nổi lun à. Còn chưa tới một cây số rưỡi nữa là tới chỗ trả xe mà vậy đó. Hình như nhà này cũng có quan hệ rộng hay gì đó, nên mới đầu nó biết em chưa bằng lái thì làm căng ghê lắm. Sau nói thuê xe nhà này thì nó im im. Thấy vậy anh biết nó “nghĩ lại” rồi, chỉ chờ mình tăng tiền lên thôi, nên đưa 1 chai thì nó mới chịu tha cho đi đó.
– Ve kêu!
– Ờ. Vãi đái!
– Huhu… em còn run nè. Cười hổng nổi mí anh ơi.
– Anh cũng vậy mà. Ghét tụi nó ghê lắm, mà cứ bị vẫy lại là run.
– Thôi thôi, đi nhanh về trả xe thôi anh Nhàn. Em ớn rồi!
– Không tay lái lụa nữa hả?
– Thôi khỏi! Em từ nay ‘hoàn lương’, làm người tử tế thôi anh.
– Câu này nghe quen quen, haha…
– Rất nhanh tụi nó đã thắng xe ngay trước nhà cho thuê xe máy.
Anh Nhàn làm thủ tục trả xe, thanh toán thêm tiền mấy ngày dôi ra ngoài dự kiến, rồi cả đám vác ba lô qua cái khách sạn to đùng đối diện để thuê một phòng.
Con Loan nói…
– Xe tối nay đi chuyến mấy giờ vậy anh?
– À. Chuyến 7 giờ. Anh gọi book vé rồi.
– Cũng nhà xe được mình tặng free 4 vé tối qua hả anh?
– Haha. Đúng nhà xe đó luôn. Họ nói khách quen nên không phải mua vé trước. Book qua điện thoại là được rồi.
– Ờ. Tự nhiên dư ra 4 chỗ rước khách dọc đường cũng được mớ tiền.
– Lỗi do mình, trách họ sao được em?!
– Cả đám thuê một phòng hai giường đôi, rồi thằng Bo cầm chìa khóa, đi trước bấm thang máy, và cả đám mở cửa kéo nhau vô phòng.
Khi đặt mông xuống cái giường êm ái, thằng Bi thốt lên…
– Mình đã trở lại với thế giới văn minh rồi!
– Đúng á. Tối qua ngủ trên sàn tre tao đau lưng ve kêu.
– Haha… Đau gì mà đau. Anh thấy hai đứa ngáy pho pho ngon lành mà.
– Tối thì không biết, sáng dậy mới biết đó anh. Phải chi ván gỗ còn đỡ, chứ tre dù đập dẹp ra nó vẫn cong cong, không phẳng như ván được.
– Đừng có tưởng là thơm bơ nha. Anh từng đi ngủ nhờ trên sàn ván gỗ rồi. Nó vẫn cong vênh, chỗ ghép mối nó còn vênh ác hơn cả thanh tre nữa á. Chưa kể ván gỗ cưa xẻ họ không bào láng, mà để sần sần, nằm cả đêm k ngủ được luôn.
– Hic. Ghê vậy? Mà thôi. Quá khứ đen tối đã qua rồi. Giờ có cái giường nệm này em ngủ luôn tới tối cũng được. Haha…
– Ờ. Ngủ đi rồi dậy tắm rửa, đi ăn sau.
– Yeah!
– Thế là cả đám lấy sạc ra cắm điện sạc điện thoại, sạc pin máy chụp hình, rồi chia nhau ra trên 2 cái giường và ngủ ngon lành.
Khi thằng Bi thức dậy, mở điện thoại lên nhìn thì đã hơn 2 giờ trưa.
Trời vẫn còn nắng nhưng không nóng, mà vẫn lành lạnh rất dễ chịu. Nhìn qua giường bên kia thì thấy con nhỏ đang nằm nghiêng qua ôm anh Nhàn ngủ ngon lành. Một chân con nhỏ duỗi thẳng, một chân co lên gác lên chân anh Nhàn, tà váy ngắn hé ra, để lộ cặp mông tròn trắng tinh và hai mép bướm như con hàu căng múp đang khép miệng, bị kẹp giữa cặp mông tròn to đang bao bọc bên ngoài khiến thằng ku nuốt nước miếng ừng ực. Mắt nó cứ dán vào hai miếng “hải sản” múp míp đến mức lồi ra ngoài.
Trong tư thế nằm nghiêng này, những sợi lông măng mới nhú của con nhỏ gần như không nhìn thấy được, nhưng kích thước hai môi ngoài âm hộ đang ngày một phình lên là dấu hiệu rõ rệt nhất cho biết con em gái của nó đang bắt đầu giai đoạn phát dục mãnh liệt nhất trong cuộc đời.
Thằng Bi để ý nếu như những con chó cái tới kỳ lên giống thì bím sẽ căng đỏ, phình to ra hơn bình thường gấp nhiều lần, rồi sau thời kỳ đó thì bím teo nhỏ lại, xuống màu nâu hoặc đen sẫm đi, nhưng… em gái của nó, và hình như nhân loại đều có điểm chung, đó là một khi cái bướm bắt đầu dậy thì, thay đổi hình dạng rõ rệt để chuyển từ âm hộ một em bé sang thiếu nữ, và sau đó là trưởng thành, thì có lẽ sẽ giữ nguyên được hình dạng múp míp như vậy luôn quá, chứ không thay đổi phồng lên rồi xẹp xuống như mấy con chó cái nó thấy trong xóm nữa. Và chính những dấu hiệu gần như “không tên” đó của con em lại kích thích bản năng giống đực bên trong thằng Bi.
Thằng Bi không kìm được nữa, nó liền bước xuống đất, đi qua giường em gái, rồi nhẹ nhàng bò lên giường, áp mặt vô phía sau mông con nhỏ, và đưa cái mũi cao của nó chạm vào hai cái mép “hàu” căng múp của em gái hít mạnh mấy cái liền, rồi đờ đẫn ra như đang phê thuốc. Thằng thiếu niên này cực kỳ thích làm mọi thứ liên quan đến cái bướm quyến rũ của em gái, bao gồm cả việc hít, ngửi hạ thể con nhỏ như vầy. Mùi bướm con em nó cực nhạt, như có như không, hòa cùng mùi hạ thể con nhỏ bay vào hai cánh mũi đang nở phồng ra của thằng ku, khiến cho mọi đầu mút thần kinh khứu giác của thằng nhóc bị kích thích cực mạnh. Chỉ ngửi không chưa đã, nó còn tì mạnh phần chóp và hai cánh mũi của mình vào giữa cái vưu vật mềm mại của em gái, cảm nhận được nhiệt độ ấm áp tỏa ra từ hạ thể con bé, và cảm nhận được những pheromone gần như không mùi đang tỏa ra “ngào ngạt” từ bộ phận sinh dục bắt đầu dậy thì này.
Tất cả những mùi hương có thể gọi tên, hoặc “vô hình” tiết ra từ bộ phận tuyệt đẹp giữa hai chân con nhỏ lúc này kích thích thiếu niên 17 tuổi cực mạnh.
Con em lớp 5 vẫn say ngủ, hơi thở đều đều, không hề biết thằng anh học cấp 3 đang chiêm ngưỡng vùng kín của mình, rồi còn hít lấy hít để mùi bướm nó một cách say sưa, thiếu điều muốn chảy nước miếng. Cái bướm của con nhỏ lúc ngủ rất khô ráo, sạch sẽ, hoàn toàn không giống trạng thái ẩm ướt như bình thường, nhưng chính vì vậy những pheromone sinh dục dưới dạng những mùi hương “vô hình” nhưng cực kỳ kích thích con trai mới tỏa ra “ngào ngạt” như thế, khiến thằng Bi sau một lúc hít, hửi đã chếnh choáng như say rượu.
Đang một chân co, một chân duỗi, con nhỏ bỗng co nốt chân kia lại, mang cái mông tròn căng của mình nhô hẳn ra sau. Hai gò mông săn chắc của nó “ép” hai mép bướm múi mụp ở giữa càng “lồi” ra ngoài hơn.
Tư thế nằm nghiêng của con nhỏ lúc này cũng rất hay, múi bướm không hở ra như khi nằm ngửa dạng chân, mà khép chặt lại, và cong cong vòng lên trên mu, nhìn rất quyến rũ. Cái lỗ âm đạo nửa khép nửa hở ở cạnh hậu môn, loang loáng có chút ẩm ướt, và chỉ cần nhiêu đó khoảng hở cũng đủ khiến cho mùi hương nhẹ nhàng từ bộ phận sinh dục của bé gái bay ra ngoài, và lọt hết vào hai cánh mũi đang dang rộng ra hứng lấy của thằng Bi.
Hạ thể thằng ku lúc này đã có một “cây côn” dựng đứng chĩa xuống nệm từ nãy giờ rồi.
Được “thừa kế” một em gái như vầy, thằng Bi thấy còn đáng giá gấp trăm lần những gia tài nhà, đất hay vàng mà cậu mợ, và má để lại cho anh em tụi nó nữa. Nhất là con em vẫn còn rất nhỏ tuổi, “thời gian sử dụng” của anh em nó sẽ lại càng dài hơn gấp mấy lần “bình thường”, từ giờ cho tới “tuổi 20 rực rỡ” nhất của một thiếu nữ thì cơ thể non mềm này của con nhỏ vẫn còn gần một thập kỷ cho hai anh em tụi nó hưởng thụ, một khái niệm thời gian khổng lồ so với nhận thức của đứa con trai 17 tuổi như nó.
Nhìn ngắm hạ thể em gái đến mãn nhãn trong cự ly gần, hít ngửi mùi chỗ kín của con em đến căng đầy hai buồng phổi, thằng Bi lại bắt đầu thèm cái khác…
Một lát sau…
Anh Nhàn và thằng Bo đang ngủ mê man, chợt bị đánh thức bởi những tiếng “chụt chụt” không kiềm chế, đang vang lên trong phòng.
Cả anh và thằng Bo dụi dụi mắt nhìn lại, rồi sau đó đồng loạt trố bốn con mắt ếch ra mới tin được cảnh đang diễn ra.
Thằng Bi đang đứng dạng chân dưới đất, trần truồng, hai cánh tay giơ lên cao bế ngang hông con em, con nhỏ thì đang trong tư thế… trồng cây chuối, tóc dài lòa xòa thõng xuống dưới, mặt úp vô háng thằng anh, miệng há ra bú ku ngon lành.
Hai cánh tay thằng Bi phải gồng hết cơ bắp lên để nâng và vịn chặt hông em gái trong tư thế giơ bướm con em lên ngang mặt, miệng thì đang úp vô cái bướm non chổng ngược lên trời của con em mà bú chùn chụt.
Hai chân con bé sau một hồi giơ lên, loạng choạng trong không khí, rồi cũng tìm được tư thế dễ chịu hơn khi co lại, hai đùi gác lên hai cầu vai thằng anh, để cho anh nó bú bướm, trong khi hai tay con nhỏ cũng không rảnh, mà đang giơ ra bấu chặt lấy hai bên hông thằng Bi, đầu con nhỏ hướng xuống đất, cổ lúc lắc liên tục trong động tác bú ku ngập đến tận gốc trong cái miệng bé bé xinh xinh của nó.
Cơ thể con nhỏ mảnh khảnh và quá nhỏ so với thân thể cao tầm một mét chín và đầy cơ bắp của thằng Bi, nên thằng ku dù đang gồng lên nhưng vẫn bế ngược con em rất thoải mái, thậm chí còn điều chỉnh độ cao để sao cho con nhỏ có thể dễ dàng nuốt con ku dài của nó vô hết trong cuống họng, và nó cũng có thể cúi mặt bú cái bướm non của em gái được thoải mái nhất.
Làn da ku của thằng Bi lâu lâu đụng hàm răng con em, cảm giác hơi tê tê, nhưng không ngăn cản những khoái cảm tuyệt vời truyền từ quy đầu đang cắm ngập sâu trong cổ họng con em lên não bộ. Cái bướm con nhỏ đang trồng cây chuối giơ ra trước mặt nó cũng lồ lộ, hai múi căng phồng nở bung ra như hai cánh thịt hàu ngon múp, đường chẻ loang loáng quyến rũ đôi môi và cái lưỡi thằng Bi, khiến nó gần như không rời miệng khỏi “miệng dưới” của con em, mà trong tư thế đang trồng cây chuối này của con nhỏ, khái niệm đó phải đảo ngược lại thành “miệng trên”, theo đúng nghĩa đen.
Lúc nãy thằng nhóc có gần 5 phút hít mùi lol của con em, giờ đây lại được bú cái bưu vật đó bằng miệng một cách say sưa, và cũng được con em bú ku trở lại, thằng Bi thấy sướng không tả nổi. Nó liên tục há miệng ra ngậm hết múi bên trái, nút thật mạnh đến mức kéo cái múi đó phồng to ra, đỏ rựng lên, rồi mới nhả ra kêu “chụt” một tiếng rõ to, rồi lại ngoạm lấy múi bên trái để nút nút, kéo kéo như đang giỡn và kích thích hai môi ngoài âm hộ con em. Sau đó nó thè cái lưỡi dài của mình ra, đánh qua đánh lại đầu lưỡi như đang “rà quét bom mìn” ngang dọc khắp cái khe bướm đỏ hồng thịt non con nhỏ. Mỗi lần đụng phải “ngòi nổ” đỏ rựng, căng bóng và nhô cao trên đỉnh bướm, lưỡi thằng ku lại dừng ở đó khá lâu để rà rà, vét vét, đánh lưỡi lên xuống, thậm chí nó còn chu miệng ra nút mạnh cái hột le cương đỏ kia khiến cơ thể con em run lẩy bẩy như bị điện giật.
Kích thích quá mạnh của thằng nhóc lên khắp bộ phận sinh dục con em khiến lỗ âm đạo đỏ hồng của con nhỏ hết co thắt, lại giãn ra, vang lên những tiếng kêu “ộp ộp” nho nhỏ do không khí bị luồn vào bên trong ống âm đạo liên tục co giãn kia gây nên. Bụng con nhỏ liên tục phồng lên, xẹp xuống, rồi nhiều lúc thì hóp lại thật sâu khi hột le nó bị thằng Bi chu môi ra ngậm lấy và nút chùn chụt. Thậm chí mấy lần thằng nhóc thử thọc cái lưỡi dài của mình vào trong cái lỗ thịt đỏ rực của em gái, thì lưỡi nó liền bị cái lỗ đó thắt chặt lại, nhưng không đến nỗi bị đau vì lưỡi vốn trơn ướt sẵn nên dễ dàng tuột ra ngoài, không như ngón tay hay con ku có độ cứng nhất định.
Thế là thằng ku lại phát hiện ra một trò chơi mới, cứ liên tục thò lưỡi vào cái lỗ thịt đó, để rồi vừa mới cảm giác bị siết lại thì ngay lập tức rụt lưỡi ra.
Không hiểu “cái miệng thứ hai” này của con em có cảm nhận được trò chơi mới đó không, nhưng sau vài lần “bắt” hụt thì cũng có vài lần bắt dính lưỡi của thằng anh. Tuy không giữ chặt được như thường làm với những con ku bự, cứng ngắc, nhưng cơ vòng cửa mình con nhỏ siết lại cũng khiến thằng ku phải chật vật mới rụt lưỡi lại được. Để rồi sau đó thằng nhóc chỉ dám đưa lưỡi rà rà mấy vòng xung quanh cái lỗ “bẫy rập” của con em, chứ không thọt sau vào bên trong nữa. Cái kiểu nửa nhát, nửa như muốn chọc tức con em của thằng Bi này khiến cái lỗ của con nhỏ hình như thấy bất mãn. Mà càng như vậy, thằng ku càng nhìn cái lỗ thịt co thắt liên tục mà chẳng “bắt” được cái lưỡi “ranh ma” của mình, rồi thầm cười khoái trá với trò chơi mới phát minh này.
Hai anh em mải mê với trò chơi mới trong tư thế 69, hoàn toàn không thấy chán. Theo những lần co thắt, nơi cửa mình con em không ngừng đùn lên những búi chất dịch trong suốt và trơn nhớt, bị đẩy đùn lên trên đường chẻ, khiến cho cái miệng thằng Bi bú liếm mà cứ vang lên những tiếng “chụt chụt” liên tiếp, hòa với những tiếng “ọc ọc” phát ra từ cổ họng đang ngậm cứng con ku bự của thằng nhóc ở bên dưới, khiến hai thằng còn lại vừa mới ngủ dậy đã tỉnh rụi như uống liền một lúc 3 ly cafe đậm đặc.
Nhìn hai đứa bú nhau 69 trong tư thế đứng như vậy, cả anh Nhàn và thằng Bo đều choáng váng, tim đập thình thịch trong lồng ngực, hai con kon ku bự cũng đội quần giương lên cứng ngắc như cái lều…
Hơn nửa tiếng sau đó…
Bắt đầu từ thằng Bi, rồi kéo theo hai thằng còn lại đều tham gia, cả đám lần nữa lại gangbang con nhỏ tơi tả. Lần này có cả 3some hai thằng – một con cùng một lúc chứ không chỉ từng đứa xếp hàng lần lượt chơi con nhỏ như mấy ngày ở trên cao nguyên đá, hay tối qua ngủ nhờ nhà người dân.
Căn phòng kín đáo, giường nệm êm ái, ấm áp khiến tụi nó cảm thấy như được “sống lại” trong thế giới văn minh, nên chuyện tình dục cũng… văn minh hơn, tiên tiến hơn khi còn ở vùng sâu, vùng xa.
Hết chơi trên giường, anh Nhàn còn bế bổng con nhỏ lên để chơi đứng dưới sàn, rồi từ phòng ngủ tụi nó lại kéo nhau vào phòng tắm, cùng nhau “yêu” con nhỏ ngay dưới vòi nước nóng.
Dù ở chỗ nào, dù 2some hay 3some thì cả đám đều “phang” con nhỏ đến bừng bừng khí thế, như để bù lại cả buổi tối ngủ nhờ hôm qua đã phải lén lút, nhẹ nhàng đến khó chịu kia. Cả ba thằng đều cảm thấy “phang” con nhỏ một cách mạnh bạo như vầy mới “đúng với lứa tuổi” của tụi nó, còn cách chơi lén lút, nhẹ nhàng trong thời gian dài như tối qua chỉ dành cho… mấy ông già thôi, thanh niên không nên áp dụng thường xuyên, hại… ku và dái lắm.
Sau khi đứa bé gái 10 tuổi gần như lả người vì cực khoái nhiều lần liên tiếp, vì mệt, vì đói, da dẻ cũng nhăn lại vì ở dưới vòi nước rất lâu, đám con trai mới tạm tha cho con nhỏ.
Tụi nó lấy khăn lông lau khô người, rồi thay đồ và cõng con nhỏ xuống đường đi ăn trưa, hoặc cũng có thể nói là đi ăn xế chiều luôn rồi.
Lần này tụi nó gọi taxi công nghệ, rồi cả bốn đứa thoải mái ngả lưng vào trên ghế xe hơi để tài xế chở đến quán cháo ấu tẩu lừng danh kia. Khi còn ở trên phòng, anh Nhàn “quảng cáo” cháo này bồi bổ sức khỏe, nhất là khoản tráng thận bổ dương, nên không chỉ hai thằng Bi – Bo nghe xong thì mắt sáng rỡ, mà cả con nhỏ đang mệt lả cũng kêu lên đòi đi ăn.
Ngồi trong xe thoải mái, thằng Bo nói…
– Sau vụ bị cá vàng túm hồi trưa, giờ em tự nhiên thấy hưởng thụ cảm giác được tài xế chở ghê á anh Nhàn.
– Ờ. Bị vậy em mà hổng sợ thì anh nể em luôn rồi.
– Hồi nãy em thấy mặt anh Bo xanh lè, hihi…
– Xanh còn đỡ á em. Đứng lâu chút nữa chắc anh xỉu.
– Haha… Nói quá vậy mấy đứa. Làm gì xỉu? Có bắt bớ gì đâu mà sợ. Cùng lắm giam xe phạt nặng à.
– Uh. Nhưng cứ bị vẫy vô là em ớn. Chạy ra khỏi chỗ đó rồi mà tay còn run.
– Thôi, coi như của đi thay người. Cả tour mình cũng an toàn rồi. Tụi em thử nghĩ coi, đèo dốc toàn cua tay áo, rồi ổ gà, rồi mưa, rồi bể bánh xe giữa đèo vắng mà mình vẫn còn nguyên đai nguyên kiện, không rách rời chấp vá gì hết là nên mừng chứ.
– Bị trễ giờ phải ngủ nhờ nữa anh.
– Ờ. Còn vụ đó nữa. Nhưng may mà ở nhờ được trong cái nhà đẹp.
– Em chỉ nhớ nhất cái hồ nướng khoáng nóng thôi. Công nhận phê hơn tắm bồn tắm khách sạn có sao nữa. Hí hí…
– Yeah. Hồ nước đó đã thiệt á. Nhà anh mà có là chắc tắm suốt ngày. Chưa kể có hồ đó thì khách cứ gọi là ra vô nườm nượp luôn. Haha…
– Cảnh lúc bình minh cũng đẹp ghê anh. Nãy anh duyệt hình lại chưa?
– Em thấy anh có thời gian không?
– Có mà. Lúc ngủ dậy mình có cả tiếng đó còn gì. Tại anh lười nên không duyệt hình thôi, haha…
– Ờ ờ… Em hay lắm nha Bi! Hừ hừ…
– Haha… Chứ anh nói cả tiếng trong phòng hồi nãy anh làm gì? Hổng làm biếng thì làm gì nữa. Haha…
– Được lắm! Lát ăn về rảnh ta duyệt hình ngay. Cứ thấy hình của hai đứa bây ta xóa hết cho trống thẻ nhớ, lại đỡ mang tiếng ‘làm biếng’ heng!
– Haha… Làm người ai làm thế anh?! Hihi…
– Hai thằng nhóc lợi dụng đang ngồi trên taxi, anh Nhàn không thể nói gì vụ tụi nó gangbang con nhỏ vừa nãy, nên hai đứa thoải mái cùng nhau tung hứng, liên hoàn chọc ghẹo anh Nhàn, rồi cười ha há khi thấy anh ấm ức lắm mà không thể hé răng gì được.
Xe chạy một chút thì dừng ở quán cháo ấu tẩu. Cả đám háo hức xuống xe để ăn thử món mà tụi nó đã đợi chờ bao lâu rồi. Thằng Bo còn nói…
– Bay gần hai ngàn cây số, đi xe mấy trăm cây chỉ để ăn món này đó.
– Chẹp chẹp, lại đang đói nữa chứ. Chắc ăn ngon lắm đây.
– Mấy anh làm em thèm dễ sợ, hí hí…
Đến khi món ăn được dọn ra, ăn thử vài muỗng, rồi ăn thiệt đến hơn nửa tô, cả đám cứ đứa này nhìn đứa kia mà cười không nổi.
Thằng Bi thì thào…
– Mình tới đúng quán đặc sản không anh Nhàn?
– Hay là, mình có gọi đúng món cháo ấu tẩu không anh?
– Thì anh coi giới thiệu trên mạng chứ đâu. Địa chỉ này mà. Chắc chắn đúng quán, đúng món rồi á.
– Em không cảm giác gì hết. Nó sền sệt, không có mùi gì đặc trưng, còn giò heo thì hầm nhừ quá, da nhũn hết trơn.
– Ờ. Anh cũng ngạc nhiên á. Giò heo này trong mình nấu vừa tới, da giòn, gân giòn, thịt vừa mềm, còn dai giòn thì ngon hơn hầm nhừ cỡ này.
– Đúng đó. Ăn giò có da luôn mà hầm nhũn ngán ghê.
– Thôi ăn hết đi mấy đứa. Nói nữa coi chừng bị đuổi ra khỏi quán.
– Hic hic… Làm em trông chờ bao lâu nay.
– Bay mấy ngàn cây số nữa chứ.
– Lát ăn xong đi dạo coi có đồ nướng hay gì thì ăn đi anh Nhàn.
– Em thèm món gà nướng hạt dổi trên Đồng Văn ghê!
– Ờ. Món đó ăn lề đường vậy mà ngon ha. Mình cũng còn dư thời gian mà, đi kiếm mấy cái đó ăn thêm là chắc bụng thôi.
– Cả đám chỉ ăn mỗi đứa một tô, không kêu thêm tô thứ 2, hay ăn thêm topping như mọi khi, nên ăn xong thằng nào cũng chỉ lưng lửng bụng. Tới lúc này bỗng nhiên món bánh cuốn mà có cả tô nước lèo ninh từ xương heo kia bỗng trở nên rất được khi so vớ món cháo nổi tiếng này.
Riêng món cháo của quán này, đứa nào cũng thấy sao sao ấy, không dở, cũng không ngon, gifhehaafm mềm nhũn lại quá dễ ngán, cũng giống như món lạp sườn nồng nặc mùi khói, ăn xong mà ngày hôm sau mùi khói vẫn còn nồng trong cổ họng muốn nhợn luôn.
Cả đám lúc đến háo hức bao nhiêu, thì lúc về tiu nghỉu bấy nhiêu.
Anh Nhàn book taxi cho cả đám về lại khách sạn. Trên đường về còn hơn 1 cây số thì tụi nó thấy có một quán đồ nướng gì đó ven đường, khói bốc nghi ngút, thế là tụi nó kêu xe dừng lại, thanh toán xong liền ùa vô quán.
Vô xong mới biết thì ra quán họ mới chỉ vừa… nhóm bếp, đang chuẩn bị mở hàng thôi, sẵn lúc nãy thấy chợ Hà Giang gần đó, nên tụi nó rủ nhau đi dạo chợ rồi lát quay lại quán này sau.
Bốn thanh thiếu niên kéo nhau đi dạo phố phường một chút, con Loan sau tô cháo có vị thuốc kia cũng tự bước đi lại được rồi, không cần mấy anh thay phiên nhau cõng nó nữa. Tụi nó đi loanh quanh trước chợ, rồi rẽ vào cổng chính của khu chợ.
Nhà lồng chợ bán đủ thứ đồ, nhưng tụi nó chỉ chú ý đến những sản vật địa phương thôi, nên anh Nhàn dắt tụi nó đi đến những quầy hàng thảo dược và gia vị. Trên Quản Bạ có bán cái gì thì chợ này bán đầy đủ hết, thậm chí số lượng mỗi món còn nhiều hơn chỗ Quản Bạ nữa.
Thằng Bi nhìn một vòng rồi nói…
– Biết vậy xuống đây mua luôn cho rồi ha anh Nhàn. Mình chở từ trên kia về lỉnh kỉnh quá.
– Bạn anh nói rồi, ở đây họ mua buôn, gom hàng các nơi về, không ngon, không thơm bằng, và đặc biệt là không thể mới tinh như trên kia được đâu. Trên đó người dân trồng được cái gì là thu hái mang đi bán ngay, chỗ này trữ hàng thì sao bì được em?!
– Oh, thì ra… Mà anh có tính mua gì thêm không? Em thấy trên kia mình đã mua quá trời rồi mà.
– Hạt dổi. Trên kia không phải vùng trồng, mà họ chở từ tỉnh khác qua, nên giờ mua luôn ở đây.
– À. Đúng là anh ‘làm homework’ kỹ ghê. Đồ gì mua ở đâu là tốt nhất, cứ hỏi anh là biết tuốt.
– Anh mà lị! Haha…
– Tụi nó đi lòng vòng, nghe anh Nhàn nói hạt dổi nếp và hạt dổi tẻ gì đó, mà… chính anh cũng không biết phân biệt như thế nào. Nên nhìn một loạt mấy chỗ bán, tụi nó tấp vô đại một chỗ, rồi anh Nhàn mua luôn 100g mà có giá đến mấy trăm ngàn khiến cả đám trố mắt ra nhìn loại gia vị đắt đỏ này. Thấy anh Nhàn mua, hai thằng Bi – Bo nhìn nhau rồi cũng mua theo để về nhà chế biến thử.
Sau khi lang thang ở hàng gia vị, mua được vài thứ, những hàng trái cây, rau củ bên ngoài nhà lồng chợ lại níu chân tụi nó. Cả đám tò mò và thích thú nhìn ngắm những loại rau củ quả có quen, có lạ.
Chợt con Loan reo lên…
– Có đào kìa mấy anh!
– Đào Trung Quốc đó.
– Trái vàng ươm đẹp như vậy chỉ có đào Trung Quốc thôi. Đào ta trái xanh, ăn lạt nhách à. Không ngọt đâu. Chỉ được mỗi cái là giòn.
– Kệ đi anh. Ăn ngon là được mà. Hihi…
– Ờ. Thôi mua ha?! Chứ biết chắc hàng Tung Của rồi ăn cũng không mạnh miệng gì đâu.
– Có vải nữa kìa. Vải thiều?
– Vải này chắc vải ú rồi. Hột bự và chua lắm, cơm mỏng lét.
– Chà. Phân biệt sao anh?
– Vải thiều nhìn khác lắm, chưa tới mùa đâu. Nhưng mà… anh không biết mô tả như nào. Haha…
– Trời. Vậy mà em tưởng anh rành lắm.
– Hahaha…
– Thế là trong một đống những túi nylon lỉnh kỉnh tụi nó đang xách theo lại được bổ sung một túi đào Trung Quốc.
Con Loan thó một trái to, chùi chùi vô váy, sau đó đưa lên miệng cắn ăn ngon lành, rồi kêu lên…
– Chẹp chẹp… Ngon lắm mấy anh! Ngọt ghê. Giòn nữa.
– Giòn quá. Cái này đúng là đáng tiền. Khác xa túi mận chua lè bữa hổm.
– Haha… Giờ bỏ cái tật cứ thấy là mua một đống rồi ha. Tốt nhất thử trước rồi mua như vầy đỡ lầm hơn.
– Đúng là hóa chất Trung Quốc mạnh hơn hẳn Việt Nam luôn, ăn giòn ngọt ghê.
– Haha… Đừng làm anh mất hứng chớ. Lỡ mua thì im lặng mà ăn đê!
Tụi nó lang thang dạo chợ hơn nửa tiếng, rồi thằng Bi nói…
– Giờ quay lại chỗ quán nướng kia ăn, hay ăn món khác vậy anh?
– Hay ăn lẩu dê không? Google thấy cách đây ba trăm sáu chục mét nè.
– Yeah! Lẩu đi anh! Nhưng mà… đồ nướng cũng ngon.
– Haha… Chọn một món thôi. Quán nướng ở hướng ngược lại!
– Gia vị trên này khác dưới mình mà, thơm ghê.
– Mắc khén hạt dổi tụi em đã mua rồi đó. Nhà có lò nướng thì về ướp đi, mùi giống y chang.
– Dạ. Vậy em yên tâm rồi anh. Đi ăn lẩu dzê đi anh.
– Haha…
Tụi nó xách lỉnh kỉnh túi này tới túi kia, đi theo bản đồ trên điện thoại, đi vài chục mét thì thấy một quán bán thịt quay nóng hổi, những miếng thịt ba chỉ được quay vàng ươm, mỡ tươm tra nhiễu xuống cũng như nước miếng của cả đám lúc này vậy. Chưa kể lớp da được quay rất khéo, đỏ cam rất bắt mắt, và nổ bung lên nhìn không nhịn nổi. Bụng đói vì quá cữ, tô cháo “ngán” hồi nãy chả bõ bèn gì với bao tử to của mấy thằng, nên đứa nào cũng thèm thuồng, rồi một cách tự nhiên như đã thỏa thuận trước, anh Nhàn tấp vô mua nửa ký thịt ba chỉ quay, một cái giò heo trước quay nhồi lá mắc mật, rồi cho quán xắt, chặt nhỏ bot hộp xốp cho tụi nó luôn.
Xong xuôi, tụi nó xách hộp, xách bịch nylon đi tiếp một đoạn, rồi tấp vào một quán lẩu với cả một con dê to quay vàng ươm trong tủ kính trước quán.
May mắn là quán đã mở cửa từ sáng, bán cả ngày, nên tụi nó thở phào nhẹ nhõm chọn bàn rồi ngồi xuống.
Nhìn menu một hồi, đứa nào cũng trầm trồ. Anh Nhàn nói…
– Ăn dê tái chanh không mấy đứa?
– Giờ có gì em cũng ăn hết á. Bụng đói em ăn tới trái đào thứ ba rồi nè, anh không thấy sao?
– Haha… Ok. Vậy ăn dê tái chanh cuốn rau rừng, lẩu dê, dê xào sa tế ha.
– Dạ. Lẩu kêu bún chứ đừng kêu mì tôm nha anh. Em ớn mùi mì tôm lắm rồi.
– Haha… Ok em.
– Quán rất vắng, chỉ có 4 đứa tụi nó nên đồ ăn được làm rất nhanh. Lát sau mọi thứ được dọn lên, cả đám không khách sáo gì cả, xúm nhau ăn ào ào. Mấy hộp ba chỉ quay, giò heo quay cũng được tụi nó bày hết lên bàn để “ăn kèm”. Chủ quán khá dễ tính nên chẳng phản đối gì, phục vụ bàn còn hỏi tụi nó có cần thì quán cho mượn dĩa để đựng.
Những âm thanh xì xụp húp nước lẩu, nhai da heo quay rôm rốp vang lên như có cả chục người ăn, dù bàn này chỉ có 4 thanh thiếu niên.