Phần 27
Đến hơn 2 giờ rưỡi thì anh Khanh dậy trước, kêu lên…
– Bớt nắng rồi. Ra đi bơi đi mọi người.
– Mấy giờ rồi anh?
– Hai rưỡi hơn rồi…
– Dậy đi bơi đi mọi người. Tắm cho đã rồi về.
– Oh yeah. Đi bơi, hú hú.
Đám con trai trừ anh Nhàn ra, đều ở ngay tại chỗ cởi áo và tuột quần dài xuống, quần bơi đã mặc sẵn bên dưới rồi. Anh Nhàn chạy xe từ trên Bảo Lộc xuống nên mặc quần bơi sẵn bất tiện, nên anh đi vô góc nhà thay đồ. Con Loan thì đi ra sau chỗ nhà tắm quây lại bằng bao tải, vô đó thay đồ luôn. Hồi ở khách sạn nó thấy đau bướm quá nên không có mặc bikini sẵn như mấy anh. Mặc sịp cho “êm mu”, ai ngờ mới lên giữa dốc thì bị hai anh lớn lột ra chụp hình, rồi tới đỉnh núi hải đăng lại bị anh Nhàn đè ra chơi nữa, làm cho nó vừa hết đau xong lại phải nhờ anh Khanh cõng gần hết đoạn đường xuống núi.
Khi con nhỏ thay đồ xong, bước ra ngoài, cả đám con trai đều bị ấn tượng thị giác cực mạnh bởi bộ bikini dây nhỏ xíu, gần như chỉ đủ che chỗ kín, lộ hết ra toàn bộ thân hình cực kỳ khêu gợi của con nhỏ. Đám 3 đứa Bi – Bo và anh Khanh lẫn anh Nhàn khi thấy con nhỏ mặc bikini siêu nhỏ như vầy thì quần bơi ai nấy đã độn lên một cục to. Nên khi anh Nhàn dẫn đầu đi ra biển thì cả đám đều nhanh chân phóng qua bãi cát khô nóng phỏng chân, bỏ lại con nhỏ phía sau mà chạy vù vù, ra đến chỗ cát ướt rồi nhảy ùm xuống nước ngay lập tức. Đám con trai đều rất cần xuống nước càng nhanh chàng tốt để giấu đi khúc thịt khủng cứ muốn đội lưng quần nhô lên trước bụng. Những cái quần bơi boxer không tài nào nhốt nổi mấy cây hàng ngoại khổ đó.
Con Loan bị bỏ lại phía sau, thấy mấy anh đột nhiên chạy ù xuống biển, nó cũng co giò chạy theo sau, vừa chạy vừa cười thích thú. Mấy sợi dây gút ngang hông của cái bikini siêu nhỏ cứ chực bung ra trước những vận động mạnh của con nhỏ.
Xuống biển, cả đám thỏa sức bơi lội dưới làn nước mát rượi. Biển hôm nay trong vắt và êm tới mức gần như không có một con sóng nào hết, nước chỉ dập dềnh lên xuống nhẹ nhàng khiến anh Nhàn phải nói…
– Tao thấy giống hồ Dầu Tiếng quá Khanh ơi.
– Ờ. Đúng vậy á. Biển gì mà êm ru giống hồ nước ngọt hơn là biển nữa. Hổng có tí sóng nào, haha.
– Em thích biển như vầy nè. Chứ biển sóng mạnh quá bơi hổng đã.
– Uh. Vậy bơi đi mấy đứa. Từ đây tới cái bãi đá kia ha.
– Hơi xa đó. Nhưng chơi luôn. Anh Khanh bơi chốt đoàn kèm con Loan nha.
– Rồi, mọi người bơi trước đi, anh chốt cho.
Thế là cả nhóm trai gái ra sức bơi lội. Nước biển xanh ngọc rất đẹp, lại có lực đẩy lớn hơn nước hồ bơi nên ai cũng rất thích. Vừa ăn no, sau đó là một giấc ngủ trưa ngon lành nên lúc này ai cũng bơi rất khỏe. Tất nhiên hai thằng nhóc sinh đôi lại bơi đến nơi đầu tiên, rồi tới anh Nhàn, con Loan bơi sau một đoạn, còn anh Khanh thì cứ bơi chầm chậm phía sau con nhỏ, phía sau và đúng chính xác… giữa hai chân nó. Thằng Bo gỡ kính bơi ra, phun nước phèo phèo rồi cười hô hố nói…
– Mày coi anh Khanh bơi kìa!
– Ngắm bướm biển.
– Haha. Hai đứa nói quá chính xác. Nó bơi ếch kiểu đó chắc để săn bướm biển quá.
Con Loan vừa bơi tới, hạ chân đứng xuống cát thì nước lên tới ngực, nó vừa phun nước phèo phèo vừa nghe mấy anh cười nói loáng thoáng mà không rõ chuyện gì, nên nó cũng cười chay hùa theo.
Suốt gần một tiếng, cả đám bơi tới bơi lui mấy vòng bãi biển, rồi mấy đứa chụm tay lại chịu lực để cho một đứa đứng lên nhảy bật ngửa ra sau, hạ xuống nước kêu “ùm” một tiếng, kể cả con Loan cũng chơi trò này mấy lần. Còn những trò như chơi tạt nước, bơi đua, lặn đua cũng không thể thiếu.
Chơi thêm chừng mười lăm phút sau thì thằng Bo kêu lên…
– Tay chân em nhăn hết rồi. Mình có lên bờ chụp hình một chút không mấy anh?
– Lên đi. Tí nữa thèm bơi lại xuống.
– Okie.
– Nhàn ui, mày vô lấy máy chụp hình hả? Đừng vác máy ra đây, lấy điện thoại tao chụp đi cho lành, có chống nước đó.
– Thôi, tao chụp máy cho đẹp. Điện thoại chụp lên hình coi liền thì ảo vậy thôi, chứ mở trên máy tính chán lắm.
– Ờ. Tùy mày thôi. Mang chai nước ra với.
– Dẹp. Tự đi vô lấy đi ku. Tao vác ba lô máy ảnh rồi hổng có xách nước đâu nha.
– Chời! Làm ghê hà. Xách dùm chai nước cũng hổng được nữa.
– Hông. Còn lâu tao mới xách. Há há…
– Để em xách cho.
– Ờ. Vậy Loan đi đi. Mang chai lớn nha em.
– Dạ.
Con Loan cùng anh Nhàn đi bộ vô cái chòi. Điện thoại bóp ví trước khi xuống tắm cả đám đã… tin tưởng mà gửi chủ nhà hết, nên anh Nhàn vô gặp chị chủ nhà lấy cái ba lô máy chụp hình rồi cầm ra. Anh cẩn thận tắm nước ngọt rồi lau khô người trước khi lấy máy, nên con Loan không đợi mà cầm chai nước đi về góc đằng kia của bãi biển, chỗ mấy cái gộp đá to đám con trai đang trú nắng ở đó.
Con nhỏ vừa bước ra khỏi chòi thì chạm mặt thằng nhóc ở chòi kế bên cũng vừa đi ra, thằng nhỏ vừa thấy con Loan mặc bộ bikini hầu như chỉ có model áo tắm trên mạng mới dám mặc, nó há hốc, phô hàm răng niềng kín mít ra không khép lại được. Cái mu nhô cao của con nhỏ đội cái bikini dây nhỏ xíu lên khiến cái tam giác thần bí cùng cặp đùi thẳng tắp càng thêm khiêu khích thằng con trai mới dậy thì.
Con Loan không để ý lắm, nó vô tư bước qua thằng nhóc đi về phía cuối bãi biển, không biết thằng ku đang nhìn như bị thôi miên bởi cặp mông gần như trần trụi phô ra phía sau. Bộ bikini siêu nhỏ này hầu như chỉ chú ý phía trước, che đậy tí xíu chỗ mép bướm cho lấy lệ, lộ ra gần hết cái mu, còn phía sau thì phô ra gần như trọn vẹn, chỉ có mấy cọng dây nhỏ thắt ngang thắt dọc như khiêu khích đàn ông con trai tới… giật mở mấy cái gút đó ra. Đứa con gái 10 tuổi hoàn toàn không biết nó mặc bộ này vô còn kích thích hơn là không mặc gì nữa. Và nguy cơ bị… hãm hiếp nếu mặc bộ này đi một mình nơi vắng vẻ là rất cao. Nhưng đó là sau này lớn lên, chứ bây giờ nó vẫn còn vô tư chẳng biết tí gì cả.
Con nhỏ lững thững đi dọc theo mép nước cho mát, cát cũng nén chặt dễ đi hơn, không tốn năng lượng như đi trên cát xốp.
Nó đi ra tới nơi thì cả đám cầm lấy chai nước 1.5l chia nhau uống ừng ực hết sạch. Thằng Bo để vô một góc kẽ đá để lát nữa mang về chòi sau.
Trong lúc đợi anh Nhàn, cả đám leo trèo chỗ cái gộp đá để ngắm cua đá, tìm ốc, hàu, và nhiều sinh vật biển lạ như sao biển bám trong các kẽ đá. Đợi cũng khá lâu tụi nó mới thấy anh Nhàn đi trở ra. Anh vác ba lô ống kính lỉnh kỉnh bên hông, máy ảnh ở đằng trước, anh Khanh kêu lên…
– Mày vô đó chắc ngủ được một giấc hả Nhàn?
– Tao phải tắm lại nước ngọt, lau khô người mới dám đụng vô máy. Chứ nó mà dính nước biển là toi ngay.
– Hèn chi lâu dữ. Lấy điện thoại tao chụp thì không chịu, cầu kỳ chi cho lâu.
– Rồi giờ mày hổng chụp đúng hông?
– Hơ hơ. Chụp chứ. Nhưng cằn nhằn thì vẫn không thể thiếu, haha…
– Giờ chụp góc nào đẹp mấy anh? Đây toàn đá không mà?
– Đá lên hình làm hậu cảnh đã lắm em. Đứng vô góc kia đi, không, không phải chỗ đó, kế bên, rồi, nó đó, tạo dáng đi.
– Trời! Anh mà chụp con Loan trước thì tới tối luôn tụi em cũng hổng có tấm nào.
– Hí hí. Vậy mấy anh vô chụp với em luôn đi.
– Ờ. Cả đám vô chụp nhóm trước đi.
Thế là cả đám lại xúm lại, đứa ngồi, đứa nằm dài ra cát, đứa đứng trên đá, con Loan thì làm động tác dang tay dang chân, nghiêng người hình chữ X.
Anh Nhàn chụp xong thì theo yêu cầu và cả… đe dọa, xỉ vả của cả đám con trai, anh ưu tiên chụp cho cả nhóm trước, rồi cho đám đực rựa, rồi tụi nó mới để anh chụp cho con Loan sau cùng. Vì đợi để chụp “nàng thơ” của mình nên anh Nhàn đành cắn răng chụp đủ kiểu cho 3 thằng đực rựa. Thỏa mãn đủ thứ yêu cầu của tụi nó.
Xong đâu đó anh mới quay qua chụp cho con Loan. Và lúc này show chụp hình mới thực sự… bắt đầu. Từ những góc chụp gợi cảm, như khi con nhỏ đứng hai chân lên hai cục đá cách xa nhau, anh Nhàn chĩa máy từ dưới lên trên, cho tới gợi ý của thằng Bi…
– Em kéo đáy bikini lệch sang bên tí.
Con nhỏ còn đang mắc cỡ thì cả đám đã háo hức nhìn nó chằm chằm. Anh Nhàn vừa nuốt nước miếng ừng ực vừa gật đầu nói…
– Ý hay đó! Em giữ tư thế đứng đó nhưng kéo lệch quần qua một bên đi. Đừng lệch nhiều quá. Rồi, như vậy đủ rồi, nửa kín nửa hở mới đã.
Anh Nhàn lại bấm máy lia lịa ở các góc chụp thần thánh đó, có cả góc chụp dọc theo đùi còn nhỏ chĩa lên nữa, khi cái quần bikini lệch sang bên thì con bướm con nhỏ càng bị “nặn” ra rõ hơn bởi cái bikini hằn vô một bên mép bướm thì lại đẩy bên kia lên.
Chụp một lát thì con nhỏ bị kêu kéo lệch đáy bikini ra hẳn một bên luôn, lộ hoàn toàn cái bướm ra chứ không chỉ có nửa kín nửa hở, kiểu “hững hờ” như mới đầu nữa. Anh Nhàn bấm máy lia lịa, xong nói…
– Có đứa nào đó bú cho nó mọng ra đi. Bú một tí là nó căng lên hơn á, chụp đẹp lắm.
Khỏi cần nói cũng biết cả 3 thằng còn lại đều muốn làm hết, nhưng anh Khanh nhanh chân và đứng gần con nhỏ nhất nên anh chạy tới, quỳ xuống cát, áp miệng vô bú cái bướm con nhỏ kêu chùn chụt. Anh Nhàn kêu…
– Hai đứa Bi – Bo làm cảnh giới nha. Coi có ai không. Chứ hồi sáng… bể mánh quá đi!
– Dạ. Anh yên tâm, hổng có… Ai!!!
Chữ cuối nó nói mà như hét, nửa giật mình nửa lo sợ làm cả đám giật thót. Tụi nó quay hết ra sau thì thấy một thằng nhóc cỡ 12 – 13 tuổi đang trố mắt đứng nhìn cảnh nóng đang diễn ra trong hốc đá.
Nãy giờ cả đám trốn trong những hốc đá to nhỏ nhấp nhô của cái gộp đá này mà chụp hình nên cứ tưởng là sẽ chẳng ai để ý. Ai ngờ thằng nhóc khỉ gió này lại mò ra tuốt góc bãi biển này luôn. Hai hàm răng niềng chằng chịt của thằng ku đang há ra không khép lại được. Đám con trai thì lo sợ và giận dữ, con Loan thì mắc cỡ đỏ mặt, vội vội vàng vàng kéo đáy quần bikini lại che được bao nhiêu thì che, nhưng bản chất cái đồ chơi này là để khoe tối đa bộ phận sinh dục, nên nó gấp gáp kéo mạnh thì chỉ kéo cái miếng vải bé tí đó chạy từ bên này sang bên kia háng, còn cái mu trụi lũi cùng hai mép đang căng phồng của nó vẫn phơi ra ở chính giữa, không gì che chắn hết.
Tụi mấy thằng Bi – Bo chưa biết nói gì, thì thằng nhóc niềng răng đã lắp bắp mấy tiếng, giọng run rẩy…
– Mấy anh… cho em… cho em tham gia với… em chưa… em chưa… có lần nào.
Cả đám nghe vậy thì há hốc ra như thằng nhóc vừa nãy vậy. Đây là đề nghị “khiếm nhã” nhất mà cả đám từng nghe, chưa kể lại đến từ một thằng nhóc lạ hoắc. Nhưng bây giờ “vô thế” rồi nên đây cũng gần như là đề nghị không thể từ chối được, và cũng có lẽ là “giải pháp” tốt nhất có thể rồi.
Sau vài giây định thần lại được, tụi con trai im lặng, liếc nhìn nhau trong tích tắc, rồi gần như trong một phần trăm giây đó tụi nó đều đọc thấy chữ “ok” trong mắt nhau, thế là cả 4 thằng đều gật đầu. Anh Khanh nói…
– Được. Cho em tham gia, nhưng phải làm nhanh rồi đi chỗ khác nha. Chứ ba mẹ với mấy đứa em thấy vắng mặt rồi đi tìm…
– Dạ. Em nói đi tè, nên hổng có ai tìm em đâu. Mọi người còn ngủ chưa dậy đâu.
– Vậy thì… còn chưa tuột quần nữa?! Để tụi anh tuột dùm là cho em bò về luôn đó, há há.
– Ặk. Gì ghê vậy anh Khanh? Anh phải nói giảm nói tránh chứ em nó sợ teo rồi kìa! Hic hic…
– Giờ thì em đã hiểu. Thì ra…
– Tiếc là không có điện thoại quay lại, hơ hơ.
– Nhảm nhí. Anh chỉ tính nói…
– Thôi thôi, mày làm thằng nhóc sợ teo hết rồi kìa, hà hà. Nó nói vậy chứ nó vẫn còn zin vụ dầu ăn lắm, đợi anh hoài mà anh đâu có thèm. Cơ mà cỡ nhóc chắc là gu anh đó, haha…
– Hahaha… Mấy ảnh dọa em đó. Muốn làm gì thì nhanh lên nha. Đứng đó tới tết cũng hổng có hết zin được đâu. Có cần anh bóc tem cho em không? Anh nhẹ nhàng lắm… há há…
– Dạ dạ, thôi, hơ hơ… để tự em…
Cả 4 anh con trai đều cao to bự con, ai cũng như cười như không nhìn nó chằm chằm khiến thằng nhóc… thốn lỗ đít. Lỡ mà cả đám này đều là xăng pha nhớt thì chắc nó tàn đời trai ở đây luôn quá.
Thằng ku đổ mồ hôi hột, nó lật đật tuột cái quần lửng xuống. Nó ở trần nên sau khi tuột cái quần xuống thì trên người chỉ còn lại bộ đồ mà nó mặc lúc chui ra từ bụng mẹ. Con ku khoảng 13cm cứng ngắc, quy đầu đỏ lòm cong xéo xéo lên trên nhìn rất con nít, càng chứng tỏ mức độ “còn zin” của thằng nhỏ. Lông mu nó còn chưa nhú cọng nào hết, gốc ku và quanh mu vẫn “sạch tinh tươm” đến phát tội. Thằng nhóc run rẩy đi tới trước mặt con Loan, run rẩy của lo lắng lẫn phấn khích cực độ vì những gì nó sắp làm.
Con nhỏ thấy mấy anh đã “bán đứng” mình rồi thì cũng không nghĩ gì nữa, đây cũng chỉ là một thằng nhóc hơn nó vài tuổi thôi. Nghĩ vậy nên nó tự động nằm ngửa ra trên mặt đá. Cũng may chỗ này đá rất phẳng, tương đối láng, nên con nhỏ nằm xuống khá thoải mái. Thằng nhóc hồi hộp cầm con ku trắng trẻo run run đút vô cái bướm đã hé mở và ướt mem kia. Chất nước nhờn không rõ của “chính chủ” tiết ra hay là nước bọt của anh Khanh vừa bú lúc nãy dính vô cái đầu ku lõ ra đỏ lòm, khiến cho cả con ku được bôi trơn khi chui vô trong bướm. Thằng nhóc há miệng ra trước xúc cảm cực mạnh này, cảm giác như bay thẳng lên tới thiên đường khiến nó gần như không thể khống chế được biểu hiện trên mặt mũi, lẫn toàn bộ cơ thể, nhìn rất lúng túng nhưng cũng rất mắc cười.
Con Loan lại thấy anh con trai này có vẻ dễ thương, mắt saang môi hồng giống giống thằng ku tí hàng xóm, nhưng con ku của anh đang chui vô giữa hai chân nó thì không hề “tí” chút xíu nào, dù rất trắng trẻo và nhìn rất “non”, không to khủng được như của anh Khanh nhưng cũng đã khiến lỗ âm hộ nó cảm giác được sự banh rộng lúc đút vô trong. Dù sao con nhỏ cũng chỉ mới 10 tuổi, âm đạo dài “tiêu chuẩn” cũng chỉ đạt 8cm, bình thường luôn ở tình trạng co lại, nên con ku 13cm của anh con trai niềng răng này đút vô trong là nó cảm nhận được ngay áp lực giữa hai chân.
Cả đá con trai đứng ngoài nhìn thằng nhóc đang cong đít nắc ku lia lịa vô bướm con nhỏ mà không biết nói gì. Con ku trắng trẻo của nó nhìn thậm chí mịn màng gần tương đương với cái bướm không lông của con nhỏ mà nó đang chơi. Hai đứa này còn chưa có một cọng lông mu để làm thuốc nữa, nên nếu kích thước con ku thằng nhóc niềng răng cũng không đến nỗi nào, nếu không muốn nói cũng khá to so với lứa tuổi của nó, thì nhìn bên ngoài vô ai cũng sẽ nghĩ đến chuyện hai đứa con nít chơi nhau, thậm chí còn nghĩ đến chuyện không biết thằng nhóc đã có thể bắn tinh ra được chưa. Nhìn thằng nhóc lạ hoắc đang chơi con nhỏ khí thế, con ku kha khá cũng nong, giã cái bướm non của con Loan, cặp mông tròn trịa trắng muốt của nó nếu không biết trước là của đực rựa thì sẽ khiến cho khối thằng “thẳng” phải chảy nước miếng và mơ ước, còn mấy đứa “cong” thì chắc đã bắn ra rào rào khi thấy cảnh này rồi.
Ngay từ đầu anh Nhàn ra hiệu cả đám im lặng, rồi anh kín đáo mở camera lên quay phim từ khi thằng nhóc chạm vô con nhỏ, cho tới lúc này nó đang ôm lấy con nhỏ mắc như điên. Anh quay ở nhiều góc độ, từ sau ra, từ ngang hông, từ trên xuống, rồi lại chìa ống kính ngay dưới mông thằng nhỏ mà quay chỗ hai đứa nhóc đang “tuy hai mà một” đó.
Cả đám 3 thằng có liên hệ máu mủ với con Loan thì đứng ngoài nhìn “cuộc vui” ngoài kế hoạch này xảy ra với con em họ mà không biết nghĩ gì luôn. Cũng may thằng nhóc có lẽ là lần bóc tem con trai để trở thành đàn ông, nên nó vừa đút ku vô đã dập nắc lung tung, sút ku ra ngoài mấy lần, rồi sau đó vội vã cầm ku đút vô lại như sợ ai giành cái lỗ đó của nó vậy. Biểu cảm trên gương mặt của nó chỉ cần gói gọn trong hai từ… “dại ra”. Miệng nó há ra không cần khép lại, khung xương sườn căng lên hạ xuống liên tục khi đang chơi. Cây hàng trắng trẻo rút ra rồi cắm ngập vô trong bướm con nhỏ liên tục. Những tiếng “bạch bạch” vang vang dội lại từ những gộp đá, cùng tiếng nước “óc ách” khi biển dâng lên hạ xuống vỗ nhẹ vào đá, tất cả tạo nên một bản giao hưởng nóng bỏng.
Đút ku vô là nắc như điên, nên hằng nhóc niềng răng chỉ trụ được chừng một phút là đã trân mình co thắt mông đít.
Đám con trai đứng ngoài xem và quay phim không cần nói cũng biết chuyện gì đang xảy ra.
Và rồi khi nó rút con ku non nhất trong đám đực rựa ở đây ra khỏi người con nhỏ thì nó há miệng ra thở và kêu lên…
– Trời ơi! Em đã mất zin rồi. Sướng quá mấy anh ơi, huhuhu…
Nước mắt nước mũi nó thực sự chảy ra khiến đám thằng Bi – Bo ngạc nhiên tới mức bối rối không biết làm gì luôn. Không ngờ cảm xúc của thằng ku lại mạnh dữ vậy, chơi gái sướng đến chảy nước mắt nước mũi, rồi khóc hù hụ như vầy thì có lẽ hai thằng sinh đôi mới nghe lần đầu.
Anh Nhàn vẫn làm “người quay phim thầm lặng”, bấm máy quay không dừng từ đầu tới cuối, thu hết những giọt tinh dịch ít ỏi của thằng nhóc trào ra khỏi bướm ngay khi nó rút ra khỏi người con nhỏ, cho tới những giọt nước mắt vui mừng vì quá sung sướng của thằng nhỏ lăn dài trên má. Đối với anh, biểu cảm của thằng nhỏ thật xuất sắc. Anh chỉ tiếc mình không thể phân thành hai người, để có thể chụp lại khoảnh khắc này, song song với quay phim.
Mãi cho tới khi thằng nhóc tương đối bình tĩnh lại, đưa tay quẹt nước mắt mấy cái khiến cho gương mặt đỏ hồng của nó cũng ướt mem, nhìn rất… con nít, lúc đó anh Nhàn mới ngắt máy rồi nói…
– Xong rồi thì em đi về chòi đi. Ở đây lâu có người đi kiếm đó.
– Dạ dạ. Em cảm ơn mấy anh nhiều. Hu hu… Em sướng quá…
– Biết rồi biết rồi. Ai đánh đâu mà mít ướt vậy.
– Về đi ku. Mình ở cùng tầng, tối có thấy thiếu thiếu thì qua phòng hai anh.
– Gì không có chứ dầu ăn tụi anh luôn có sẵn. Hahaha…
– Eo! Em thẳng nha mấy anh. Hic hic.
– Thẳng mà mất zin xong khóc hù hụ ghê vậy?
– Ờ. Cứng rắn lên chớ. Giờ đã thành đàn ông rồi thì phải khác hồi còn con gái chớ. Hahaha…
– Hừ. Ai làm con gái. Mấy anh thấy em nhỏ nên ăn hiếp em hoài nha.
– Anh hổng có ăn em bao giờ à. Chứ nói gì là hiếp, há há.
– Vậy em mới buồn đó. Đồ quỷ sứ hà. Người ta đợi hoài mà hổng có chiệu làm gì người ta hết.
– Ui mợ ơi! Tưởng dò đài chơi chơi ai dè lọt trúng kho bom, hự hự.
– Cho mày chừa nha Bo, hahaha… Thằng ku này cũng biết giỡn đó mấy anh, haha…
– Ờ ờ. Hạ hồi phân giải, còn bây giờ mà đợi lâu thì… phân… lỏng… Í, quên, bậy hà. Mày có chịu đi về chưa hả ku?! Đứng nói hoài. Cái chòi của mày có mấy người đi ra đằng trước rồi kìa.
– Dạ, hihi. Cảm ơn mọi người nhiều nhiều nhiều lắm! Hẹn gặp lại mọi người. Hí hí…
– Con lạy ông nội. Mặc quần vô rồi hãy về!!!
– Í quên, haha.
– Haiz. Mới mất cái ngàn dzàng nó đã quên cả mặc quần…
– Bye mấy anh, bye em nha!
– Bye… (biến) nha ku!
Sự cố không mong muốn cuối cùng cũng kết thúc, cả đám con trai một lần nữa lại nhìn nhau, rồi anh Nhàn hỏi…
– Nó chơi sướng không em?
– Thua mấy anh, hí hí…
– Thua là thua như nào? Nhanh quá hả?
– Dạ. Lại còn nhỏ nữa, hí hí…
– Haiz. Em toàn gặp hàng to như tụi anh, mốt hổng biết sao lấy chồng nữa. Dễ gì kiếm ra hàng to giống tụi anh đây.
– Thì em cưới mấy anh luôn cho rồi, kiếm chi mệt, hí hí…
Con nhỏ vừa nói vừa ngồi dậy sửa đáy quần bikini. Anh Nhàn đột nhiên đưa ba lô chụp hình cho anh Khanh, đưa luôn máy cho anh Khanh đeo vô người. Anh Khanh nói…
– Tao chưa tắm nước ngọt đó. Đưa tao không sợ hư máy hả? Hè hè.
– Kệ bà cái máy! Nứng quá rồi. Hơ hơ.
– Hahaha…
… Bạn đang đọc truyện Truyện loli tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/03/truyen-loli.html
Lần này rút kinh nghiệm, anh Khanh ôm máy đi lang thang ngoài gộp đá, canh chừng người lạ. Chỗ này ở cuối bãi biển, tuốt ở một đầu bãi, lại không có nhà cửa gì, nên hầu như chẳng có mấy ai tới hết, biển cũng vắng hoe nên hai thằng Bi – Bo chứng kiến được từ đầu tới cuối anh Nhàn với cây hàng không phải dạng vừa đâu chơi con nhỏ trong lúc nó dạng rộng hết cỡ ra. Anh chơi mạnh bạo y chang anh Khanh, cứ quất cây nào là lút cán luôn cây đó, con nhỏ cứ nhăn mặt suốt, nhưng tay lại cứ đưa ra bấu mông đít anh ghì vô theo từng cú nắc của anh. Hai thằng nhóc không cần nghĩ cũng biết lát nữa con nhỏ lại “trekking” qua sa mạc trên lưng anh Khanh hoặc anh Nhàn “tội đồ” này rồi. Mà khả năng anh Nhàn sẽ phải cõng nó qua sa mạc là cao hơn nhiều vì lúc sáng anh Khanh đã cõng nó gần cả đoạn đường lên núi rồi.
Khi anh Nhàn rút ra khỏi con nhỏ thì đưa tay đẩy vô ngực con Loan, không cho nó ngồi dậy. Rồi vội vàng quay lại lấy máy chụp hình từ tay anh Khanh, dí ống kính vô cái lỗ bướm còn đang nở tròn ra của con nhỏ mà chụp.
Anh chụp rất nhiều góc độ khác nhau, từ lúc cái lỗ còn chưa khép lại, cho tới lúc cái lỗ đóng chặt lại và ép trong đó ra cả nùi tinh dịch chảy lênh láng xuống kẽ mông đít nó, nhiễu xuống mặt đá. Vừa chụp con nhỏ anh Nhàn vừa nói…
– Cảnh thiên nhiên luôn là số 1. Ánh sáng, màu sắc gì cũng đẹp gấp mấy lần cảnh ở trong studio.
– Ủa. Anh chụp trong studio rồi hả anh Nhàn?
– Anh nói vậy đó. Chứ anh chỉ chụp nó trong lều bữa đi phượt thác 8 tầng hà.
Thằng Bi lẫn thằng Bo quay qua vỗ tay nhau kêu cái “bốp” thật to, rồi nói cùng lúc…
– Thấy chưa! Haha.
– Hai đứa cũng đoán ra rồi hả, haha…
– Đoán rồi anh.
– Lộ liễu quá mà, hè hè.
– Ờ. Xong rồi. Có ai lên không? Hay xuống tắm tiếp?
– Em ham hố lắm, mà… thôi để về khách sạn đi.
– Em đau quá hà. Hổng chịu nổi ai nữa đâu.
– Ờ. Vậy thôi em ngồi dậy mặc đồ vô đi.
– Mày phải nói là kéo quần lại đi chứ cái bikini của nó mặc cũng như không à. Haha…
– Ờ ờ. Kéo quần lại đi em. Để đó tụi anh lại cầm lòng hổng đậu mà kéo nhau lên hết là lát sau em xụi hai giò luôn đó. Haha…
Con Loan khó nhọc ngồi dậy, kéo đáy bikini, sửa lại cho đúng ngay chính giữa. Xong nó cùng với cả đám đi ra phía ngoài gộp đá, chỗ bãi biển bắt đầu. Con nhỏ ngồi trên đá, chân thòng xuống nước nhìn 3 anh bơi lội. Con anh Nhàn thì đeo ba lô và máy chụp hình, chụp cho nó những lúc nó không chủ đích tạo dáng, rồi lại tấm tắc khen mấy tấm hình chụp tự nhiên này của nó rất có thần thái. Đám 3 thằng bơi ầm ầm dưới nước thấy vậy cũng nhao nhao nhảy lên ở dưới nước đòi chụp, nên anh Nhàn cũng chụp cho cả đám đực rựa đó nữa.
Tụi nó bơi tới lúc mấy ngón tay ngón chân lại nhăn nheo lần 2 thì mới chịu lên bờ.
Thằng nhóc niềng răng hồi nãy tới đây “ăn xin” một lần xong thì cũng biết điều không có tới lần nào nữa, mà ngoan ngoãn ở giữa bãi biển chơi với gia đình. Hoặc cũng có thể nó bị đám em họ quấn lấy, có cả phụ huynh đông đúc nên không tách ra được để chạy lại đây lần nữa.
Khi cả nhóm Bi – Bo đi lên, tắm nước ngọt, thay đồ sạch xong thì đã gần 5 giờ. Mặt trời đã xế về Tây, gần khuất sau rặng núi.
Thanh toán xong xuôi, cả đám lại cùng nhau vượt sa mạc đi ra ngoài đường chính. Con Loan lần này lại được cõng, nhưng không phải anh Khanh mà là anh Nhàn, đúng như hai thằng Bi – Bo dự kiến. Anh Khanh trước đó thì thầm nói đứa nào ăn thì đứa đó cõng, anh Nhàn giao ba lô máy ảnh lại cho anh Khanh rồi hăng hái cõng con nhỏ.
Anh Nhàn cao ngang hai thằng Bi – Bo, nhưng lại rất lì đòn. Cõng con nhỏ đi một mạch từ dưới biển lên, băng qua sa mạc cát khô mà không cần dừng lại lần nào. Dọc đường hai thằng Bi – Bo cười trêu chọc anh…
– Bi, ảnh mần 2 nhát rồi mà vẫn đi khỏe ghê đó mày.
– Bạ của khủng long thì đâu có là bánh bèo được. Haha…
– Ê ê! Phải nói là bạn anh Khanh thì không ai bánh bèo hết. Haha.
– Dạ. Anh Khanh khủng long. Hihi…
– Em nha. Được nó cõng thì ngồi yên đó hưởng thụ đi, còn tham gia chọc ngoáy anh nữa.
– Con Loan sao mà chọc ngoáy ai được anh. Anh nói oan cho em nó rồi.
– Đúng rồi. Mày nói đúng đó Bi. Chỉ có anh em tụi mình chọc ngoáy được thôi. Nhưng chọc ngoáy anh Khanh thì cần phải có dầu ăn…
– Ê ê…
– Chính xác đó Bo. Anh Khanh thì tốn dầu ăn lắm, nhưng với anh Nhàn thì chắc tiết kiệm được dầu ăn hơn, vì ảnh quan hệ rộng mà.
– Hahaha…
– Mày hả bưởi! Cười tao nè! Haha…
– Khục khục… Tui nằm cũng trúng đạn nữa hả trời?! Nãy giờ tui im re làm ngựa thồ mà cũng ngoáy tới chỗ tui rồi hả?
– Haha…
Ra tới mép đường nhựa anh Nhàn vừa thả con Loan xuống thì anh Khanh vỗ tay nói ngay…
– Đúng là sư phụ môn phượt của tao. Mày đi một mạch tao nhìn mà còn thấy sợ. Quá lì đòn.
– Phù phù… lì cái con khỉ! Cứ sợ dừng lại nghỉ mệt giữa đường tao mệt quá không đi nổi nên ráng đi thí mịa đây này!
– Ủa. Haha… Vậy hả? Vậy mà em với thằng Bo còn đang ngưỡng mộ anh sát đất luôn, đang tính hỏi anh chơi môn thể thao nào mà bền dữ vậy, haha…
– Thôi thôi, lấy xe đi mấy đứa. Đi ăn đi. Lên tới đây anh đói meo.
– Ờ đúng đó. Ăn hồi trưa nhiều vậy mà qua sa mạc này xong em đói meo.
– Em cũng đói nữa, hihi…
– Trời. Em nằm trên lưng anh cõng sướng quá chừng mà cũng đói hả?
– Người ta cũng bơi quá chừng mà, hihi.
Cả nhóm lấy xe, bỏ các túi đồ bơi ướt vô cái ba lô chung, gửi anh Nhàn rồi cùng nhau chạy về trung tâm.
Con đường 2 chiều có con lươn ở giữa rộng thênh thang và vắng tanh vào hoàng hôn. Mặt trời buông xuống gần sát dãy núi phía xa, hắt ánh sáng vàng ươm lên những đụn cát hai bên đường khiến cả đám chạy xe mà cứ trầm trồ mãi. Ngay cả anh Nhàn cũng không chịu được, mấy lần kêu nhóm dừng lại, lấy máy ra chụp cảnh, chụp cho nhóm, xong rồi mới đi tiếp được.
Về gần trung tâm thì người và xe đông lên một tí, buổi chiều cuối năm ai cũng có vẻ bận rộn làm cho thành phố du lịch nhỏ này sinh động hẳn lên. Cả nhóm chạy qua một cây cầu rất cao, lên tới nơi không thể thiếu màn dừng lại chụp hình. Anh Khanh nói…
– Ủa Nhàn? Nãy mình đi đâu có qua chỗ này đúng hông?
– Đúng rồi, sáng tao dẫn tụi bây đi đường làng, còn giờ đi đại lộ để thay đổi không khí.
– Ờ ờ. Thằng này được, tao ưng cái bụng dồi, haha.
Cả đám chụp hình nhanh chỗ cây cầu rồi đi tiếp vô trung tâm. Mọi người cũng không hỏi anh Nhàn đang dẫn đi đâu, cứ thoải mái vừa đạp xe vừa ngắm cảnh hai bên đường, cái gì cũng lạ lẫm, chỉ có những điểm bán hoa cảnh ngày tết trên lề đường thì cũng giống Sài Gòn.