Phần 48
Chuyện chẳng đi tới đâu nếu như cô cứng rắn, cô biết chuyện này có thể sẽ xảy ra đúng chứ? Chắc chắn là đúng rồi nhưng cố lại vờ như chẳng để tâm đến, cho tới bây giờ cơ thể cô lại đón nhận thêm 1 người đàn ông hoan lạc trên cơ thể này của mình.
“Mày sao vậy Thu? Mày biết ông ta chính là một con dê già vậy tại sao mày lại để cơ thể vào trong vòng nguy hiểm như vậy?”
Thu đang chất vấn bản thân… nhìn mình trong gương, cô len lỏi một suy nghĩ tủi nhục chán nản muốn kết thúc cuộc đời… nhưng đó chỉ là một suy nghĩ thoáng chống vụt qua mà thôi.
Cô mặc quần áo, trong đầu trống rỗng mọi suy nghĩ ngổn ngang…
Thu bước ra ngoài, ánh mắt vô hồn mà nhìn vào khoảng không cô lững thững đi tới giường rồi nằm xuống. Ông Vinh dường như vẫn còn đang thỏa mãn với cái mình đã chiếm hữu được, ông ta không tới quấy rầy Thu nữa mà đi ra ngoài.
Cứ như vậy, trôi qua ngày cuối cùng ở tại đây. Thu và ông Vinh lên máy bay trở về Việt nam. Trong suốt quá trình bay, ông Vinh có bắt chuyện nhưng Thu dường như bị mất hồn cô không hề trả lời gì cả chỉ ngồi đó lẳng lặng nhìn qua khung cảnh ngoài cửa sổ máy bay. Nhìn những áng mây bay lượn lờ, Thu chợt như đắm chìm vào khung cảnh này trong đầu miên man bao nhiêu là suy nghĩ…
Tới khi xuống máy bay và trở về nhà cô cũng chẳng nói năng gì với ông Vinh cả.
“Ping… bong…”
Tiếng chuông nhà vang lên, ông Hải chạy ra thấy Thu đứng ở ngoài bên cạnh là chiếc vali.
– Công tác về rồi à cháu, đưa vali đây chú xách vào cho. – ÔnG Hải mở cổng, hăm hở nhìn đứa cháu gái xinh đẹp rồi tiện tay kéo chiếc vali vào trong. Nhưng điều làm ông Hài thấy hơi bất ngờ là thái độ và vẻ mặt của Thu cứng đơ cứ như người bị xuất hồn vậy, cô lững thững đi vào nhà mà không hề chào hỏi người chú của mình.
Chẳng biết cháu mình sao nữa cho nên ông Hải đành im lặng không hỏi gì nhiều, chỉ khuyên cháu lên phòng nghỉ.
Đến qua giờ chiều, cô Lam về nhà nghe chú Hải nói về Thu đang trên gác và tả Thu như thế nào khi về nhà.
– Bà lên xem cháu nó thế nào, tôi là đàn ông cũng ngại hỏi. – Chú Hải nói.
– Được rồi, để tôi lên xem sao. – Cô Lam liền lên phòng Thu.
“CỘC… CỘC…”
– Thu ơi, cô vào được chứ? – Cô Lam cất giọng hỏi, không thấy Thu đáp lại. Cô liền đẩy cửa đi vào.
Thu đang ngồi co ro ở giữa giường, gục đầu xuống gối. Cô Lam vội vàng đi tới ngồi cạnh Thu hai mắt nheo lại nhìn.
– Cháu có chuyện gì vậy? Cô vừa nghe chú nói nên lên đây luôn. – Cô Lam nhẹ nhàng hạ giọng ngồi sát cạnh Thu mà ôm lấy cô.
Thu như nhận được một hơi ấm cô liền không kìm nén được nữa mà sà vào lòng cô Lam. Như bị chọc thủng một tấm bìa ngăn cách cảm xúc, Thu òa khóc trong vòng tay của cô Lam.
Cô lam là người rất hiểu chuyện, cô không hỏi nữa chỉ ngồi đó mà vuốt ve lấy tấm thân mảnh mai của Thu, cô Lam cũng là người mẹ, cô hiểu mình phải làm gì cho nên Thu ôm chặt lấy cô Lam mà thút thít.
Cô Lam ôm Thu khoảng một tiếng sau thấy Thu có vẻ đã dừng khóc, cô Lam cúi xuống vén mái tóc của Thu thấy đã nhắm mắt và thở đều, cô Lam biết Thu đã ngủ nhưng vẫn không đặt Thu ra mà vẫn để Thu ôm lấy mình chìm vào giấc ngủ.
Một tiếng…
Hai tiếng…
Xế chiều… khi đồng hồ đã điểm quá 5h chiều, Thu mới tỉnh dậy. Cô Lam vẫn vòng tay ôm lấy Thu mà nhìn cô nở nụ cười hiền từ.
– Hic… cháu xin lỗi… cháu… – Thu sụt sùi.
– Không sao cả, con bé này… cháu tắm rửa đi rồi xuống nhà ăn cơm cho mau khỏe. – Cô Lam vuốt mái tóc của Thu như con gái mình.
Thu như lấy lại được tinh thần, cô làm theo lời cô Lam nói. Chú Hải nay có việc phải ra ngoài nên chỉ còn hai cô cháu ở nhà. Ăn cơm xong, hai người lên tầng thượng, chỗ này thỉnh thoảng hai cô chú cũng lên để uống trà hoặc ngồi hóng gió. Có đầy đủ bàn ghế và cả những chậu cây, hoa đủ màu…
– Chuyến công tác vừa rồi, cháu gặp chuyện gì à? – Cô Lam bắt đầu cuộc trò chuyện.
– Cháu… – Thu ấp úng, cô chẳng biết nói thế nào… trong đầu những câu hỏi đè lên nhau, có nên nói với cô Lam hay không? Chuyện này… có nên nói ra hay không…
– Cô nhìn biểu cảm của cháu, cô cũng đoán được phần nào. Chuyến đi này, cô đoán cháu gặp khó khăn trong việc trao đổi với đối tác hoặc là… – Cô Lam ngừng lại, ánh mắt nhìn Thu như muốn đào xoáy nội tâm của Thu vậy khiến Thu cảm thấy như bị moi hết chuyện dấu diếm trong lòng ra vậy.
– Hoặc là gì ạ… – Thu hỏi.
– Cháu bị người khác giở trò đúng không? – Cô Lam phán một câu khiến Thu đứng hình mất mấy giây…
– Cháu đang ngạc nhiên à? Vì sao cô lại đoán như vậy à? – Cô Lam cười, nụ cười chất chứa những hàm ý sâu xa, chất chứa những sự trải nghiệm của người đi trước…
Thu còn không biết có nên nói với cô Lam không bởi cô Lam dù gì cũng chỉ là cô cháu chuyện này liên quan tới khí tiết của người phụ nữ rất khó để mở lời vậy mà cô Lam lại có thể nói gần như trúng phóc khiến Thu rơi vào tình huống ngoài dự đoán không thốt nên lời.
– Ông Vinh, bạn của chú Hải là loại người gì? Cô biết, khi chú Hải nói cháu sẽ có chuyến công tác cùng với ông ta, Cô đoán chắc chắn sẽ có chuyện xảy ra. Nhưng cô không biết chuyện xảy ra đó đã đi tới giới hạn nào. – Cô Lam bình tĩnh nói, cô như đi dép trong bụng của Thu vậy.
– Cháu… cháu… hic… Chú Vinh… hic… – Thu như nhớ lại mọi chuyện vào ngày hôm ấy, khi cái chuyện đó xảy ra… Nước mắt và cảm xúc của Thu lại như vỡ òa…
– Nhìn tình trạng của cháu thế này, cô hiểu rồi. Chuyện này cô cũng không mấy bất ngờ lắm, cháu là người phụ nữ gần như không có tên đàn ông nào cưỡng lại được. Cháu có tri thức, có khuôn mặt xinh đẹp, có dáng người chuẩn chỉ, có tính cách dịu dàng… không mấy khó đoán đúng chứ? – Cô Lam tiếp tục phân tích.
– Rơi vào tình huống này, cô cũng không nghĩ cháu có thể kiềm chế lại mà chỉ khóc thôi đấy, có vẻ như trước đây cháu cũng đã từng rơi vào hoàn cảnh rồi nhỉ? Để có thể không làm gì dại dột thì ít nhất nó cũng đã xảy ra không dưới một lần phải không cháu? – Cô Lam nhấp một ngụm trà, cô nói tới đâu Thu liền á khẩu tới đó. Thu bất chợt nghi ngờ liệu cô Lam có phải thầy bà bói toán gì không mà lại có thể nói ra trúng hết như vậy.
– Cháu… – Thu muốn lên tiếng nhưng bị cô Lam dơ tay gạt đi.
– Trước khi nói về chuyện của cháu, có muốn nghe cô chia sẻ một chút về cuộc đời của cô không? Cô nghĩ nó sẽ giúp ích cho cháu đấy. – Cô Lam nở nụ cười hỏi.
– Vâng… cháu nghe ạ. – Thu chẳng biết cô Lam sẽ chia sẻ điều gì nữa nhưng có vẻ đoán ra được là có thể cô Lam đã từng rơi vào hoàn cảnh giống Thu bây giờ…
– Vậy để cô kể lại cho cháu nghe. – Cô Lam ánh mắt nhìn ra xa như đang nhớ lại một khoảng thời gian nào đó… miệng cô hơi giật lên một chút…
Khi đó cô Lam mới chỉ 17 tuổi, vì muốn được phát triển về suy nghĩ và thoát ra khỏi sự bao bọc của bố mẹ và anh trai là ông Hùng – bố của Thu. 18 tuổi, cô đã xin vào làm một công ty.
Cô Lam nhớ lại khi đó, ngoại hình của cô rất thu hút những người khác giới. Cô Lam được những lão sếp trong công ty cực kỳ ưu ái, chỉ trong vòng có 2 – 3 năm cô đã từng bước leo lên các vị trí trong công ty nhanh chóng. Nhưng… đổi lại cô phải đáp ứng nhu cầu sinh lý cho những lão sếp đó.
Bắt đầu khi cô Lam được cất nhắc lần đầu tiên cho vị trí trưởng phòng nhưng do cô không học đại học vì vậy vấp phải khá nhiều ý kiến của mọi người trong công ty.
– Anh Minh, em nghĩ anh nên suy nghĩ lại chứ em mới vào làm chưa có cống hiến gì đã lên chức trưởng phòng, sợ rằng mọi người… – Cô Lam nói với người đàn ông trước mặt.
– Em cứ làm những việc của mình, những thứ khác không cần để ý tới. – Người đàn ông tên Minh nói.
Khi được Minh nâng đỡ, Lam cũng xiêu lòng trước anh ta, vẻ ngoài lịch lãm cùng sự nam tính khiến cho Lam ngày càng đem trọn trái tim của người con gái mới lớn trao cho anh ta.
Hai người nảy sinh quan hệ, Lam trao cho Minh cái ngàn vàng của mình khi cô mới tròn 19 tuổi.
Ngày hôm ấy là vào sinh nhật của Lam, Minh đặt trước một nhà hàng mời cô tới tổ chức sinh nhật khi có sự chứng kiến của toàn bộ nhân viên trong công ty. Khung cảnh lãng mạn kèm theo sự bất khiến người con gái nào không đổ gục chứ.
Khi tiệc tàn, Minh đưa Lam về một khách sạn to oạch ở trung tâm thành phố. Hai người mau chóng quyện vào nhau. Nụ hôn cháy bỏng của tình yêu, sự say đắm của men rượu… Minh đưa tay muốn cởi cúc áo của Lam nhưng cô chợt giữ tay Minh lại ánh mắt cô nhìn Minh như thay lời muốn nói.
– Em yên tâm, anh cởi được áo của em thì sẽ mặc cho em chiếc váy cưới lộng lẫy nhất. – Lời Minh nói như rót mật vào tai, Lam không còn giữ nữa, cô buông tay để cho Minh được gặm nhấm tấm thân ngọc ngà của mình…
Minh cởi hết quần áo của Lam, hôn từ miệng của Lam dần xuống bên dưới vùng kín. Lam ngại ngùng đưa tay đỡ mặt của Minh lên…
– Đừng… anh, em… xấu hổ… – Lam ngượng nghịu nói, lần đầu tiên cô để cho người khác giới chiêm ngưỡng “cô bé” của mình.
Minh nở nụ cười rồi cầm lấy tay Lam, hôn lên tay cô nhưng rồi lại cúi xuống hít hà lấy vùng kín của Lam. Mùi thơm của gái còn trinh là sự khiêu khích mãnh liệt với một người như Minh, cơ thể Lam hơi run lên vì xấu hổ, cũng vì hơi nóng mà miệng Minh phả vào nơi nhạy cảm…
Minh vuốt ve đám lông mu của Lam, không dày và rậm như những người đàn bà mà Minh đã từng thử qua nó lại rất ít và có màu hơi giống râu ngô còn non. Minh không thể kiềm chế được mà úp thẳng mặt vào vùng kín đó.
Lam giật mình, cô khép chân lại khiến Minh bị kẹp chặt vào giữa háng Lam. Minh dường như không hề có thái độ khó chịu mà ngược lại rất cảm thụ cái hành động này của Lam. Chiếc lưỡi của Minh quét lên chiếc khe màu hồng kích thích kia.
“A… anh…”
Lam kêu trong thất thanh, lần đầu tiên âm đạo của Lam đón nhận một thứ mềm mềm âm ấm lại còn ướt át nữa chạm vào. Từng tế bào của “cô bé” bị kích thích ngay từ cái chạm đầu tiên, Lam cong người, cô thở hắt ra…
Minh biết Lam đã cảm nhận được cho nên lưỡi của Minh tiếp tục quét, đục khoét từng chi tiết trong âm đạo của Lam… rồi bất chợt Minh cảm nhận được lưỡi mình đang có một thứ nước gì đó chảy qua, Minh vội vàng nếm thử thứ nước đó… là dâm thủy, Lam đang bị thích thích và cô cũng cảm nhận được cơn nứng do chiếc lưỡi mang lại, chính vì vậy dâm thủy chảy ra như đáp lại công sức chiếc lưỡi của Minh mang đến…
Minh không chịu được nữa, dâm thủy của Lam đã chảy ra ướt cả hai bên khóe miệng của Minh bóng nhẫy. Minh ngồi giữa háng Lam mà banh hai chân cô ra rộng hơn, con cặc đang chĩa vào âm đạo Lam như thăm dò. Lam mặc dù đang nứng lắm rồi nhưng bản năng đang báo tín hiệu cho cô biết Minh sẽ làm gì Lam liền lập tức lấy tay che đi “cô bé” của mình.
Minh cúi xuống hôn lấy môi của Lam.
– Hãy trao cho anh, anh sẽ chịu trách nhiệm cả đời này với em. – Minh nói xong tiếp tục hôn khiến lam mụ mị mà quên hết tất cả, hai bàn tay mất đi ý thức… rời khỏi vị trí bảo vệ “cô bé”.
Minh liền nhanh chóng cầm đầu cặc của mình mà ấn nhè nhẹ vào cái lỗ sâu hun hút của Lam…
“A…”
Lam kêu lên một tiếng, Minh không chút do dự đã ấn con cặc xé tan lớp màng trinh mà Lam giữ gìn bao lâu nay…
Bên dưới cơn đau do bị xé rách màng trinh bủa vây lấp đầy giác quan của Lam… Lam như chết lặng trong cơn đau như xé thịt, nước mắt trào ra hai bên khóe mắt. Minh dường như chẳng để ý, bên dưới con cặc đang được Minh kéo ra mang theo màu đỏ do máu trinh của Lam bám vào… Minh bất chợt nở nụ cười tà mị… tiếp tục đút vào con cặc ngày một sâu hơn…
Lam đau đớn kêu lên, hai tay cô vung lên nhằm giải tỏa cơn đau do bên dưới đang bị cặc Minh nong ra…
…
Còn tiếp…