Phần 36: Lần thứ hai xoa bóp
“Chị Ngọc Liên, thế này không ổn lắm thì phải? Dù sao nam nữ thụ thụ bất thân, hơn nữa còn chị còn là góa phụ, nếu chuyện này truyền ra ngoài thì sẽ gây tiếng xấu cho cả hai chúng ta”
Lý Ngọc Liên vừa nghe thấy lời tôi nói lập tức ngồi dậy, che mặt khóc thút thít: “Sơn Thành, chị biết mình là góa phụ ngày nào cũng chạy đến chỗ cậu, nhất định sẽ khiến cậu bị người khác chê cười”.
“Không sao, chị Ngọc Liên, không ai cười tôi cả”, tôi vội vàng lắc đầu tỏ ý không có chuyện đó.
“Vậy thì… Sơn Thành…”, Lý Ngọc Liên nắm lấy tay tôi luồn vào áo của chị ấy, nói: “Cậu giúp chị có được không?”.
Tôi nuốt nước bọt, làn da dưới bàn tay tôi cực kỳ mềm mại và mịn màng, dưới ánh đèn vàng lờ mờ, bầu không khí bắt đầu trở nên mập mờ khiến cơ thể tôi nóng lên.
“Được rồi, chị nằm xuống đi”, tôi bất đắc dĩ nói.
Sự u ám trên khuôn mặt Lý Ngọc Liên lập tức biến mất, chị ấy lại nằm lên giường, khuôn mặt vẫn ửng hồng một cách đáng ngờ, hai gò má giống như hai bông hoa mỏng manh và tươi tắn đang chờ được hái.
Lý Ngọc Liên và tôi nhìn nhau, chị ấy xấu hổ quay đầu qua chỗ khác, lúc này trong lòng tôi dâng lên một cảm giác kỳ lạ.
Vòng eo của Lý Ngọc Liên không có chút mỡ thừa, khi chạm vào có cảm giác có tính đàn hồi, ngón tay tôi di chuyển lên trên một cách khéo léo, mỗi lần tôi di chuyển ngón tay, Lý Ngọc Liên không kìm lòng được mà uốn éo rồi rên rỉ trong miệng.
Tôi đột nhiên chạm vào một nơi vô cùng mềm mại. Tôi dừng lại, Lý Ngọc Liên lại không mặc đồ lót sao? Lúc này tôi mới phát hiện ra rằng quần áo của Lý Ngọc Liên hôm nay cũng rất mỏng, cổ áo mở rộng khiến tôi có thể thấy rõ bộ ngực trắng như tuyết của chị ấy.
Tôi bóp chặt bộ ngực đang run rẩy của Lý Ngọc Liên và ấn lòng bàn vào nhũ hoa ở giữa ngực chị ấy, từ từ xoa bóp như đang nhào bột.
“A a a, ưm… thoải mái quá”, Lý Ngọc Liên vừa nói vừa cắn đôi môi hồng đào.
Thấy Lý Ngọc Liên thích thú đến nỗi các ngón chân của chị đều co quắp lại, bàn tay cũng nắm chặt hơn. Bộ ngực của Lý Ngọc Liên khá săn chắc, mỗi tấc thịt của chị ấy đều đang hấp dẫn và quyến rũ tôi.
“Ưm, a a a, Sơn Thành, cứ dày vò chị đi, không sao đâu”, Lý Ngọc Liên nói.
Không ngờ, Lý Ngọc Liên lại thích những động tác mạnh mẽ một chút. Tôi điều chỉnh lại tư thế, hai tay bắt đầu dùng sức bóp lấy bộ ngực căng mọng của Lý Ngọc Liên, thực sự vô cùng mềm mại.
Đầu tiên tôi vân vê hai đầu nhũ hoa đỏ ửng của bầu vú để nó đứng thẳng, sau đó liên tục chà xát lên đó, lúc mạnh lúc nhẹ.
“Ưm ưm… Sướng quá, thật thoải mái, thích quá”, Lý Ngọc Liên ngượng ngùng rên rỉ.
Ngay khi tôi mạnh tay hơn, Lý Ngọc Liên không nhịn được mà cong eo lên, ma xát vào khuỷu tay tôi. Ngọn lửa trong lòng tôi như được dội thêm dầu rồi bốc cháy hừng hực.
“Sơn Thành, tay cậu thật to, xoa bóp khiến tôi rất thoải mái”, Lý Ngọc Liên thở hổn hển, ngẩng đầu lên lộ ra cái cổ xinh đẹp, tôi thật sự muốn lao tới cắn vào đó một phát.
“A a, ưm ưm… Sơn Thành, mấy năm nay chị vô cùng cô đơn, đặc biệt là khi đêm đến, khi không có ai ở bên, thật sự rất lạnh lẽo”, Lý Ngọc Liên khóc lóc kể lể.
Tôi không lên tiếng và cũng không biết phải nói gì.
“Sơn Thành, Sơn Thành, hôn chị có được không?”, Lý Ngọc Liên nhìn tôi bằng ánh mắt đầy tình ý, mắt chị ấy trong veo như hồ nước.
Lý Ngọc Liên chậm rãi ngồi dậy, áo của chị ấy nửa kín nửa hở, một vạt lên vai, vạt kia trượt xuống khuỷu tay, cảnh xuân trước ngực lộ rõ trước mắt tôi, Lý Ngọc Liên vươn tay sờ lên má tôi và vuốt ve từng chút một, sau đó tay chị chậm rãi trượt xuống dưới.
Một tay tôi vuốt ve lưng chị ấy, như có như không khiêu khích chị rồi ôm chị vào lòng, hôn lên vành tai đầy đặn của chị, vành tai Lý Ngọc Liên lập tức đỏ bừng lên.
“A a a…. Ưm ưm, thích quá a….”, Tay của Lý Ngọc Liên sờ vào bụng dưới của tôi.
Bụng dưới của tôi chợt thắt lại, một luồng nhiệt nóng xông thẳng lên. Tôi siết chặt tay của Lý Ngọc Liên để ngăn chị ấy tiếp tục châm lửa, tôi đè Lý Ngọc Liên xuống giường, chị ấy mặc cho tôi chơi đùa, bây giờ ngọn lửa dục vọng như đang thiêu đốt tôi và chị.
Quần áo của tôi bị Lý Ngọc Liên cởi ra gần hết, lồng ngực màu đồng và phần bụng dưới của tôi đều trần trụi trong không khí.
“Sơn Thành… Sơn Thành…”, Lý Ngọc Liên gọi tên tôi hết lần này đến lần khác, giọng nói của chị nũng nịu như một chú mèo con đang cào vào người tôi, cảm giác căng trướng ở bụng dưới ngày càng mạnh hơn.
Tôi cúi đầu cắn lên cổ Lý Ngọc Liên, tay phải tôi kéo quần của Lý Ngọc Liên xuống, cơ thể đột nhiên bị lộ ra nên Lý Ngọc Liên hơi run lên, cơ thể chị ấy nhạy cảm vô cùng.
Tôi nhẹ nhàng mút cổ chị ấy, cắn một miếng rồi tiếp tục dùng lưỡi liếm.
“A a a…”, Lý Ngọc Liên chủ động ưỡn người về phía tôi, châm ngòi lửa trên người tôi.
Cả người Lý Ngọc Liên bây giờ mềm nhũn, tôi dễ dàng khống chế chị ấy bằng tay trái còn tay phải luồn vào phía dưới của chị ấy. Cặp mông của Lý Ngọc Liên cũng rất đầy đặn, tôi thô lỗ nắn bóp cặp mông tròn trịa của chị.
“Sơn Thành… a a a, ưm…”, Lý Ngọc Liên càng rên rỉ ác liệt hơn.
Cậu nhỏ của tôi trở nên cương cứng và sưng phồng, đôi chân của Lý Ngọc Liên vô thức quấn lấy thắt lưng tôi. Tôi rướn người hôn từ cổ xuống xương quai xanh của chị, gặm nhấm từng chút một, mỗi khi tôi dùng lưỡi liếm một vòng tròn, hai chân của Lý Ngọc Liên dường như không thể kiềm chế mà xiết chặt lấy tôi hơn.
Ham muốn trong lòng tôi ngày càng dâng cao, chút lý trí cuối cùng trong đầu tôi cũng sắp tan biến.
“Trương Sơn Thành, lúc này không vào thì đợi đến khi nào? Ngươi còn do dự gì?”, tiên nữ Thanh Thủy đột nhiên lên tiếng.
“Tôi……”
“Trương Sơn Thành, ngươi còn là đàn ông nữa không? Mau xông lên, lề mà lề mề như vậy làm sao luyện được thuật lấy âm bổ dương đây?”, tiên nữ Thanh Thủy lại nói.
Vốn dĩ tôi sắp không thể chịu nổi nữa, bộ dạng chờ đợi được giày vò của Lý Ngọc Liên cùng với vạt áo rộng mở và dấu răng đỏ hồng trên cổ…
Đôi môi ẩm ướt của Lý Ngọc Liên đang rỉ máu, hai má ửng hồng, tai và cổ chị ấy cũng ửng đỏ, một cảnh xuân tươi đẹp như vậy đang hiển hiện trước mắt tôi.
Chút lý trí trong đầu tôi cuối cùng cũng tan biến.
Vì trong lòng đã nghĩ thông suốt rồi nên tôi nhanh chóng cởi quần áo ném xuống đất, sau đó nằm lên người trên người Lý Ngọc Liên, hai thân thể nóng bỏng áp sát vào nhau, không khí trong phòng như muốn bốc cháy.
Sau khi cởi bỏ quần áo của Lý Ngọc Liên, tôi đẩy hai chân chị ấy ra, nơi đó của chị đã ướt đẫm, tôi hít một hơi thật sâu, cảm thấy dễ chịu vô cùng.
“Ầm! Ầm! Ầm!”, đột nhiên vang lên một tràng tiếng đập cửa.
Âm thanh rất lớn, sợ rằng nếu đập thêm phát nữa thì cửa sẽ sập mất.
Lý Ngọc Liên và tôi giật nảy người, tôi và chị nhìn chằm chằm nhau trong giây lát rồi bừng tỉnh sau cơn ham muốn vừa rồi. Tôi định trèo ra khỏi người Lý Ngọc Liên nhưng Lý Ngọc Liên đã giữ tôi lại.
Cảm giác được Lý Ngọc Liên ôm chặt vô cùng sảng khoái, tôi cũng không muốn rút ra, vì vậy tiếp tục nằm trên người Lý Ngọc Liên.
Lý Ngọc Liên ho khan rồi hỏi: “Ai đó?”
“Ầm! Ầm! Ầm!”
Không ai trả lời, nhưng tiếng đập cửa ngày càng lớn hơn.
“Chị ra ngoài xem đi”, tôi nói.
Tôi thực sự muốn ăn tươi nuốt sống kẻ đang đập cửa kia! Ông đây phải khó khăn lắm mới có dũng khí tiến vào “hang động” ẩm ướt của Lý Ngọc Liên, vẫn chưa hoàn toàn tận hưởng được sự ấm áp và ẩm ướt ở đó, vậy mà đã bị tên khốn kia làm gián đoạn.
Lý Ngọc Liên nhẹ nhàng nói: “Cậu ở đây đừng cử động, tôi ra xem ai”.
Tôi miễn cưỡng rút ra khỏi người Lý Ngọc Liên rồi ngồi xuống bên giường.
Lý Ngọc Liên mặc quần áo xong thì đi ra ngoài.
Tôi cảm thấy người bên ngoài không có ý tốt nên nhanh chóng mặc quần áo vào để đề phòng bất trắc.
“Ai vậy?”, Lý Ngọc Liên mở cửa, tức giận hỏi.
Sau đó, tôi lại nghe thấy tiếng chị ấy giật mình hỏi: “Sao lại là anh?”.