Phần 90: Bí mật điều tra
Mộc Dịch nói: “Nếu anh muốn tôi báo cáo thì tôi sẽ làm, anh không muốn tôi báo cáo thì anh tự mình giải quyết”.
“Kẻ địch lần này quá mạnh, e là tôi cũng không giúp được nhiều”.
Những gì Mộc Dịch nói là sự thật.
Bây giờ tôi đang ở trong tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Mời pháp sư từ các thế lực khác cũng không thực tế lắm, mời pháp sư cấp bốn thì rất khó mời, tôi không có mạng lưới quan hệ, vả lại nếu tôi có thể thì chủ tịch Lữ cũng có thể.
Hơn nữa, loại chuyện này quá nhiều phiền phức, e rằng không ai muốn dây dưa.
Mộc Dịch nói tiếp: “Còn có một chuyện, Lý Dật Phi phát hiện trong phòng anh ta có thiết bị giám sát, liền tháo ra, thay luôn cả sim điện thoại”.
“Không cách nào giám sát được Lý Dật Phi”.
Bị Lý Dật Phi phát hiện?
Vậy có nghĩa là chúng tôi đã “bứt dây động rừng”!
Kẻ địch đã biết có người đang điều tra bọn chúng.
Tôi cũng muốn Mộc Dịch theo dõi chủ tịch Lữ, nhưng xem ra không được rồi.
Sau khi bàn bạc với Mộc Dịch, không có kết quả, tôi hỏi Âu Dương Bác số điện thoại và ảnh của chủ tịch Lữ, nhờ Mộc Dịch giúp tôi điều tra thân phận của chủ tịch Lữ bằng hệ thống của Cục điều tra hiện tượng huyền bí.
Vài phút sau, Mộc Dịch gửi cho tôi kết quả điều tra qua điện thoại di động, tất cả thông tin đều được tìm thấy qua ảnh và tên, Lữ Siêu là một doanh nhân bình thường, năm nay ông ta đã bảy mươi chín tuổi.
Thân phận của ông ta vô cùng trong sạch, không có bất cứ nghi ngờ nào.
Như Âu Dương Bác đã nói với tôi, đám người này ẩn mình quá sâu.
Về phần hai người Trần Quân và Lôi Dương, Cục điều tra hiện tượng huyền bí cũng có hồ sơ, là hai pháp sư, không thuộc môn phái nào, thân phận cũng hết sức trong sạch.
Chỉ là tôi không ngờ rằng chủ tịch Lữ già như vậy, bảy mươi chín tuổi, nhìn ông ta như chỉ ngoài sáu mươi tuổi.
Bây giờ tôi có chín ngày, mười ngày để suy nghĩ.
Tôi nên làm gì?
Tiên nữ Thanh Thuỷ nói: “Đầu tiên hãy tìm ra nơi họ làm chuyện này ở trong tòa nhà Long Đằng, sau đó lập kế hoạch”.
Bây giờ chỉ có thể từng bước thực hiện.
Mười hai giờ ba mươi phút tối, Lý Dật Phi lại bắt đầu đi tuần tra, tôi xem camera giám sát thì thấy anh ta đã lên đến tầng cao nhất rồi biến mất khỏi camera.
Tôi để Hàn Thế Trung ngủ tiếp, tôi ấn huyệt của Hàn Thế Trung, Hàn Thế Trung lại chìm vào giấc ngủ sâu.
Tôi tiếp tục leo lên đỉnh tòa nhà để theo dõi Lý Dật Phi.
Giống như lần trước, Lý Dật Phi lấy ra tám viên đá Âm Sát, đặt ở xung quanh mình, bắt đầu dùng bí pháp kích thích sức mạnh của đá Âm Sát, duy trì trận pháp.
Sát khí xung quanh càng ngày càng mạnh, mạnh hơn lần trước rất nhiều.
Tiên nữ Thanh Thuỷ nói: “Lý Dật Phi mỗi đêm đều tới duy trì trận pháp, trận pháp rất nhanh sẽ thành hình. Ta sợ rằng mười ngày nữa trận pháp sẽ hoàn chỉnh. Đêm đó, bọn họ sẽ đem các cô gái từ câu lạc bộ đến toà nhà Long Đằng, sau đó lấy đi sức mạnh trong bụng các cô gái”.
Trước đây tiên nữ Thanh Thủy đã tính toán trận pháp sẽ mất khoảng hai tháng để hình thành, nhưng Lý Dật Phi đã tiếp thêm sức mạnh cho trận pháp, đẩy nhanh tốc độ.
Tôi theo dõi một lúc rồi rời đi, tiếp tục quay lại phòng bảo vệ chơi điện thoại di động của mình.
Sáng sớm hôm sau, giao ca trực ban ngày, tôi và Hàn Thế Trung cùng nhau rời đi. Khi xuống đến tầng một, tôi đột nhiên nói mình đau bụng, muốn đi vệ sinh, bảo Hàn Thế Trung đi trước.
Có tổng cộng mười hai nhà vệ sinh ở tầng một, tôi kiểm tra từng phòng một, thực ra tôi chỉ vào xem một lượt rồi đi ra.
Nếu có bất kỳ điều gì bất thường, tiên nữ Thanh Thuỷ có thể cảm nhận được.
Tôi mất hơn nửa tiếng để kiểm tra tất cả các nhà vệ sinh nam, các phòng đều được kiểm tra, không có gì bất thường.
Tiên nữ Thanh Thuỷ nói: “Xem ra… ở nhà vệ sinh nữ”.
Tôi nói: “Nhà vệ sinh nam và nhà vệ sinh nữ ở cạnh nhau, và tôi có thể nhìn thấy nhà vệ sinh nữ qua thấu thị nhãn của mình. Lẽ nào cô không phát hiện ra điều bất thường sao?”
Tiên nữ Thanh Thuỷ nói: “Nếu dễ bị phát hiện như vậy thì bất cứ đạo sĩ nào cũng tìm được, không đơn giản thế đâu”.
“Vừa rồi ta yêu cầu ngươi kiểm tra, không phải từng phòng đều kiểm tra sao?”
“Cánh cửa bí mật, cánh cửa bí mật của ảo trận, bí pháp, đều phải ở nơi bí mật”.
“Để Mộc Dịch giúp ngươi đi, la bàn của Mộc Dịch, cộng thêm máu của ngươi, chắc chắn có thể kiểm tra ra được”.
Tôi không biết đạo pháp, mà đạo pháp của Mộc Dịch rất mạnh.
Tôi rời khỏi tòa nhà Long Đằng, sau khi ăn xong bữa sáng, tôi trở về nhà, lập tức gọi cho Mộc Dịch.
Mộc Dịch lạnh giọng nói: “Làm sao vậy?”
Tôi nói với Mộc Dịch phân tích của mình và nhờ Mộc Dịch giúp kiểm tra nhà vệ sinh nữ.
Mộc Dịch nói với giọng kỳ lạ: “Phòng bí mật? Trong nhà vệ sinh nữ?”
“Nếu muốn dùng bí pháp ảo trận tạo ra một căn phòng, chắc chắn phải ở sau tủ trong phòng nào đó, chắc chắn phải ở tầng bí mật, hoặc là phòng nghiên cứu, phòng cất giữ tài liệu quan trọng… làm sao có thể ở trong nhà vệ sinh được?”
“Anh đang nói đùa đấy à?”
Tôi nói: “Ảo trận, bí pháp là làm cho thị giác của người ta lẫn lộn. Đồ thật không thể là giả, đồ giả không thể là thật”.
“Âu Dương Bác nói với tôi rằng vài năm trước, ông ấy đã cải tạo toàn bộ tòa nhà, không thể có căn phòng bí mật nào cả. Nếu phòng bí mật được đặt ở một tầng nhất định thì cần diện tích nhất định, mà bố cục của từng tầng trong tòa nhà Long Đằng đều giống nhau. Bây giờ, các bức tường ngăn lại với nhau đã được coi là một phòng rồi, chắc chắn không có vách ngăn bí mật nào cả”.
“Nếu vị trí gây án của kẻ địch là ở tầng hầm, thì cửa bí mật chắc chắn phải ở một nơi bẩn thỉu ở tầng một, ở một chỗ nào đó tối tối”.
“Cửa bí mật không phải là cửa dịch chuyển, không thể bố trí cửa bí mật ở các tầng khác, mà phải là chỗ nào đi xuống lòng đất được”.
Mộc Dịch nghe tôi phân tích vô cùng ngạc nhiên: “Ai đã dạy cho anh những thứ này vậy…?”
Tôi nói: “Sư phụ của tôi”.
Thực ra, tôi nói theo lời của tiên nữ Thanh Thuỷ.
Mộc Dịch suy nghĩ một hồi rồi nói: “Vậy tôi đi kiểm tra, tôi không phải đang giúp anh, tôi cũng muốn điều tra chuyện này”.
Hôm nay thái độ của Mộc Dịch với tôi tốt hơn rất nhiều, có vẻ như hơn sáu mươi tin nhắn tôi gửi tối qua đã có tác dụng.
Cuối cùng, tôi và Mộc Dịch gặp nhau trước, sau khi Mộc Dịch đến nhà tôi, vẻ mặt vẫn có chút lạnh lùng.
Tôi và Mộc Dịch nói chuyện kỹ càng một hồi, sắc mặt của Mộc Dịch dần dần tốt lên, tôi cho một ít máu của mình vào một cái lọ nhỏ và đưa cho Mộc Dịch.
Khi Mộc Dịch kiểm tra, cô ta sẽ nhỏ máu của tôi xuống la bàn, năng lực cảm ứng sẽ tăng lên gấp đôi.
Mộc Dịch hiểu điều này, máu của tôi rất mạnh, đã từng phá phong ấn của Mạc Vũ.
Sau đó, tôi gọi cho Âu Dương Bác, Mộc Dịch đến tòa nhà Long Đằng, tìm người của phòng nhân sự, lấy thẻ mở khóa cửa.
Việc quản lý tòa nhà Long Đằng rất nghiêm ngặt, chỉ có thể làm đúng quy trình mới không gây chú ý.
Hơn hai giờ sau, Mộc Dịch gọi cho tôi, cô ta nói rằng tất cả các nhà vệ sinh đã được kiểm tra, không có gì bất thường.
Đạo pháp của Mộc Dịch chưa đủ sao?
Tiên nữ Thanh Thuỷ nói: “Không phải là đạo pháp của Mộc Dịch không đủ. Cửa bí mật không nằm trong nhà vệ sinh, chúng ta nhầm rồi”.
Bận rộn cả buổi sáng, cuối cùng lại nhầm rồi?
Tiên nữ Thanh Thuỷ cũng khó hiểu: “Theo phán đoán của ta, căn bản không có gì sai sót cả, làm sao có thể sai được?”
“Nếu không có cửa bí mật trong nhà vệ sinh, việc điều tra những nơi khác sẽ khó khăn hơn nhiều”.
Mộc Dịch đã quay lại, tôi bàn bạc với Mộc Dịch để Mộc Dịch đến làm việc ở tòa nhà Long Đằng với tư cách là… nhân viên lao công.
Nhân viên lao công có thể ra vào bất cứ đâu, vì cả văn phòng của nhân viên bình thường và văn phòng tổng giám đốc đều cần người dọn dẹp sạch sẽ.