Phần 52: Làm bảo vệ
Âu Dương Bác nói: “Chỗ tôi không có chuyện lớn gì, đều là những chuyện nhỏ nhặt thôi, ngược lại là cậu đó Sơn Thành, tôi lúc nào cũng lo lắng cho cậu, không biết cả ngày cậu làm những gì mà lại đắc tội với nhiều người như vậy?”
“Chuyện lần này cậu cũng đã giải quyết ổn thỏa rồi, như vậy tôi cũng yên tâm”.
Tôi nói: “Chú Âu Dương, cảm ơn chú đã quan tâm”.
“Một người bạn của tôi nói rằng phong thủy của toà cao ốc Long Đằng của chú không tốt, có thể xảy ra chuyện chẳng lành, vậy nên tôi gọi điện hỏi xem gần đây có xảy ra chuyện gì không, nếu có thì tôi có thể giúp chú một tay”.
“Phong thủy không tốt sao?”, Âu Dương Bác nghe vậy thì nghĩ ra điều gì đó, giọng điệu trở nên nghiêm nghị, nói: “Gần đây công ty tôi quả thực đã xảy ra một số chuyện”.
“Khoảng hai mươi ngày trước, chủ quản của một bộ phận đã tự tử bằng cách nhảy từ tầng 15 tòa cao ốc xuống, cách đây tám ngày, hai nhân viên trẻ trong bộ phận hậu cần và kỹ thuật đột ngột qua đời”.
Nghe đến đây tôi vô cùng sửng sốt, hỏi: “Cảnh sát đã xử lý mấy chuyện này rồi sao?”
Âu Dương Bác nói: “Kết quả điều tra của cảnh sát là tự tử và đột tử, nhưng tôi thấy vô cùng kỳ lạ”.
“Chủ quản bộ phận kia có gia đình hòa thuận, thu nhập cao, cô ta còn mới mới sinh con thứ hai, con người cô ta cũng rất tốt, là người tài giỏi, hoàn toàn không có lý do gì phải tự sát cả”.
“Mười ngày trước hai người kia cũng cùng nhau đột tử vào đêm cả hai tăng ca ở công ty”.
“Điều kỳ lạ hơn nữa là ba người chết đều là phụ nữ”.
“Sơn Thành, chuyện này tôi giao cho cảnh sát xử lý, cảnh sát cũng trấn áp chuyện này xuống rồi. Cậu nói phong thủy của tòa cao ốc Long Đằng không tốt là có ý gì?”
Có vẻ như tòa cao ốc Long Đằng đã xảy ra chuyện, cái chết của những người kia chắc hẳn có liên quan đến dám khí đen đó.
Tôi không trả lời câu hỏi của Âu Dương Bác mà nói: “Chú Âu Dương, chú nói cho tôi biết, gần đây chú có đắc tội với ai không? Hoặc, có biến cố gì xảy ra trong công việc kinh doanh hoặc các vấn đề của công ty không?”
Âu Dương Bác nói: “Lần trước công ty xảy ra chuyện, cậu và tổng giám đốc Đàm đã giúp tôi giải quyết ổn thỏa rồi, từ đó công ty không có xảy ra chuyện gì nữa, mọi việc của công ty vẫn hoạt động bình thường. Chỉ có mấy ngày nay liên tiếp có ba người chết khiến cả công ty đều vô cùng hoảng sợ”.
Thật kỳ lạ, gần đây Âu Dương Bác không hề đắc tội ai, tại sao lại có người muốn đưa Âu Dương Bác vào chỗ chết?
Tôi nói: “Chú Âu Dương, bạn cháu rất giỏi xem phong thủy. Hôm đó đi ngang qua tòa cao ốc của chú thì cô ấy nói rằng tòa cao ốc có vấn đề và có thể sẽ xảy ra chuyện”.
“Thế này đi, hãy để tôi điều tra chuyện này, tôi nghĩ có người ngấm ngầm muốn đối phó với chú”.
“Đối phó với tôi ư?”, Âu Dương Bác nói: “Sơn Thành, tuy rằng ba người phụ nữ kia chết một cách kỳ lạ, nhưng cảnh sát đã điều tra rồi, không có điểm đáng nghi nào, đó là vụ tự sát và đột tử”.
“Hơn nữa, nếu có người nào đó muốn đối phó với tôi thì chắc chắn người đó sẽ nhắm thẳng vào tôi thay vì làm hại nhân viên của công ty tôi, đúng không? Hơn nữa nạn nhân bị người đó giết chết đều là nhân viên cốt cán trong công ty”.
Âu Dương Bác không phải là tin tôi mà ông ấy cảm thấy sự việc không nghiêm trọng như tôi nghĩ.
Tôi nói: “Chú Âu Dương, chú cũng đã được chứng kiến sức mạnh của tôi. Tôi đã trải qua rất nhiều chuyện, trên đời này có rất nhiều chuyện vượt quá nhận thức của người thường”.
“Những chuyện này không hề đơn giản như vậy, chú hãy giao chuyện này cho tôi điều tra, gần đây tôi cũng sắp xếp được thời gian để điều tra chuyện này”.
Âu Dương Bác nghe thấy giọng điệu nghiêm túc của tôi, rồi nhớ lại sức mạnh của tôi, trong lòng cũng bắt đầu lo lắng, nói: “Sơn Thành, lẽ nào thật sự có người muốn hại tôi sao?”
Tôi nói: “Chú Âu Dương, chú đừng lo lắng, chú cứ làm việc bình thường như mọi ngày, việc còn lại cứ giao cho tôi. Chú hãy sắp xếp cho tôi một công việc ở công ty chú để tôi thuận tiện điều tra”.
Nếu muốn bí mật điều tra trong tòa cao ốc Long Đằng thì có một công việc ở đó có thể giúp tôi che giấu thân phận của mình.
Và nếu tôi muốn nhờ Mộc Dịch giúp đỡ, tôi phải khéo léo tìm cách khơi chuyện này lên.
Sự việc này phải được điều tra trong thầm lặng, cách tốt nhất để dẫn dụ Mộc Dịch tham gia vụ này là tôi phải đến công ty Long Đằng làm việc.
Tôi làm nhân viên bảo vệ, chịu trách nhiệm tuần tra ban đêm.
Bằng cách này, tôi có thể ở lại tòa cao ốc Long Đằng một cách đàng hoàng, bí mật quan sát mọi người và bí mật điều tra những khí đen trên tòa cao ốc.
“Làm bảo vệ sao?”, Âu Dương Bác cảm thấy hơi kỳ quái: “Tôi sẽ cho cậu làm ở một chức vụ cao và công việc cũng rất nhẹ nhàng, cậu có thể ra vào mọi nơi, như vậy không phải tốt hơn sao? Tại sao cậu lại muốn làm bảo vệ?”
Tôi nói: “Tôi đã quyết định rồi, tôi muốn làm bảo vệ, chú chỉ cần làm cho tôi một thẻ tự do ra vào là được”.
Âu Dương Bác định giao cho tôi vị trí khác, rất nhiều nơi tôi không thể tới vì có quá nhiều phòng ban trong công ty, còn nếu làm bảo vệ thì tôi có thể đi nhiều nơi để tiện cho việc điều tra ban đêm.
Sau khi vấn đề được quyết định, tôi gọi cho Mộc Dịch và nói tôi sẽ làm bảo vệ ở công ty Long Đằng.
Mộc Dịch ngạc nhiên, hỏi: “Anh tới công ty của Âu Dương Bác làm bảo vệ sao? Anh đùa gì vậy?”
Tôi nói: “Chẳng phải cô nói tôi cả ngày nhàn rỗi không có việc gì làm hay sao? Tôi đã tìm được việc để làm rồi còn gì?”
“Khai thật mau”, Mộc Dịch không hề tin tôi.
Tôi nói: “Gần đây đột nhiên có ba người trong công ty Long Đằng đã chết, chuyện này hết sức kỳ lạ, Âu Dương Bác là bạn của tôi, tôi muốn giúp ông ấy điều tra”.
Mộc Dịch nói: “Âu Dương Bác là người giàu có, chết mất vài người thôi, chuyện này cảnh sát sẽ xử lý, cần gì đến anh phải nhúng tay vào?”
“Bây giờ anh còn đang tai họa ngập đầu, phiền phức còn chưa giải quyết được mà vẫn còn muốn đi lo chuyện thiên hạ hả?”
Tôi nói: “Cái chết của ba người này rất kỳ lạ, có nhiều nghi vấn nên tôi muốn điều tra xem sao. Nếu cảnh sát điều tra được manh mối thì tại sao tôi phải điều tra chứ?”
“Tóm lại là tôi muốn đi làm, phải làm ca đêm dài dài, cô làm sao thì làm”.
Mộc Dịch thấy tôi đã quyết định như vậy, bất lực liếc tôi một cái, nói: “Anh đúng là ăn no dửng mỡ, cứ thích lo chuyện thiên hạ, anh muốn làm gì thì làm, tôi sẽ ở gần tòa cao ốc Long Đằng, theo sát anh mọi lúc mọi nơi”.
“Khi nào anh đi làm?”
Tôi cười và nói: “Tối nay”.
Mộc Dịch lấy ra khẩu súng lục nhỏ màu đen trong túi ra và nói: “Cho anh để phòng thân”.
“Ồ?”, tôi đang cầm lấy khẩu súng, khẩu súng lục này nhỏ hơn súng lục bình thường một vòng, tôi hỏi: “Chắc nó không có tác dụng khi đối phó với người tu luyện đâu nhỉ? Hơn nữa nó còn gây ra tiếng ồn rất lớn”.
Mộc Dịch nói: “Anh cho rằng đây là súng lục bình thường sao? Đây là súng lục để đối phó với người tu luyện. Sau khi viên đạn chui vào cơ thể người tu luyện, nó sẽ sinh ra sức mạnh áp chế linh khí và các chức năng của cơ thể, khiến người tu luyện nhanh chóng trở nên yếu ớt”.
“Khẩu súng lục này được tích hợp bộ giảm thanh nên âm thanh nó phát ra rất nhỏ”.
Tôi rất ngạc nhiên, có vẻ như đây là vũ khí do quốc gia đặc biệt chế tạo để đối phó với người tu luyện.
Tôi còn tưởng người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí luôn sử dụng vũ khí lạnh.
Mộc Dịch rất lo lắng cho tôi, vì vậy cô ta đã đưa cho tôi súng để phòng thân.
Tôi cất nó đi, Mộc Dịch nói: “Nhớ kỹ, viên đạn rất quý, chỉ có tám viên trong khẩu súng đó, nếu dùng hết thì phải xin cấp trên, tuy nhiên thủ tục xin đạn rất phức tạp, anh không được dùng bừa bãi”.
Buổi chiều, tôi đến toà cao ốc Long Đằng để báo cáo, tôi nhờ Mộc Dịch chăm sóc cho Triệu Vũ, Âu Dương Bác chắc hẳn đã bảo người của công ty thu xếp công việc cho tôi rồi.
Tôi hào vào dòng người và tiến vào tòa cao ốc nguy nga.
Bước vào trong là sẽ thấy quầy lễ tân và khu vực sảnh rộng rãi sáng sủa, ở quầy lễ tân có sáu nhân viên đều là những trai xinh gái đẹp mặc đồng phục đứng trực, hướng thang máy có tám lối đi, mỗi lối đi đều có cửa điện tử, nhân viên đi vào đều phải quẹt thẻ mới có thể được vào trong.
Ở mỗi lối đi là có một bảo vệ đứng canh gác.