Phần 32: Không lối thoát
Người dị năng cấp ba có sức mạnh ngang với Hoàng Tiểu Tinh, hơn nữa ở đây không chỉ có một người!
Tôi sao có thể chống lại họ đây?
Lần trước giết Hoàng Tiểu Tinh, Mạc Vũ, Lãnh Nguyệt và tôi hợp lực đối đầu trực diện với Hoàng Tiểu Tinh nhưng hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn, cuối cùng phải dùng kế sách mới giết được Hoàng Tiểu Tinh.
Tôi hét lên: “Anh là ai?”
“Lẽ nào mày không nhận ra sao?”, thanh niên cười: “Tao đến đây để giết mày!”
“Tuy nhiên, trước khi chết, hãy trả lời một vài câu hỏi của tao. Chỉ cần câu trả lời của mày làm tao hài lòng, tao có thể cho mày được chết toàn thây”.
Thanh niên không có ý định giết người, hắn ta vẫn luôn nở nụ cười, nụ cười đó ẩn chứa sự nguy hiểm, nhất định hắn ta sẽ giết tôi!”
Tôi hét lên: “Ông chủ Trang, Lý Tam Quý và Trịnh Lệ Quyên đều do anh giết đúng không?”
“Đúng vậy”, thanh niên rất thản nhiên thừa nhận: “Đương nhiên là tao giết họ, không phải tao thì còn có thể là ai?”
“Những người đó đều vì mày mà chết. Chỉ cần mày không điều tra về miếng ngọc bội kia thì sẽ không có chuyện gì”.
“Thật đáng tiếc … mày vẫn đang điều tra”.
“Các người rốt cuộc là ai?”, tôi vô cùng hoảng sợ, hỏi: “Làm sao các người biết tôi đang điều tra chuyện này?”
Thanh niên cười nói: “Tất nhiên là thằng ngu ông chủ Trang của mày gọi điện báo cho người của bọn tao. Ông ta còn định mật báo thông tin này cho bọn tao xong sẽ đòi tiền thù lao”.
“Năm đó bọn tao không giết ông ta bởi vì sau khi giết chết người mua miếng ngọc bội, sự việc đã trở nên náo động khiến lãnh đạo của Cục điều tra công năng đặc dị phải can thiệp, vậy nên bọn tao không muốn nhúng tay vào để làm chuyện rối tung lên. Nếu không, Cục điều tra công năng đặc dị chắc chắn sẽ tìm ra bọn tao”.
“Ông chủ Trang rất biết thức thời và luôn tuân thủ quy tắc. Còn người đã bán miếng ngọc bội cho ông ta cũng là người thường. Sau khi Cục điều tra công năng đặc dị kết thúc quá trình điều tra, sự việc đã lắng xuống nên bọn tao cũng không có ý định giết hai người này nữa”.
“Vốn dĩ mọi chuyện đã kết thúc, nhưng thậtkhông ngờ rằng sau ba năm lại có người khác điều tra chuyện này, hơn nữa đã điều tra ra ông chủ Trang”.
“Phải công nhận rằng ông chủ Trang là người rất tốt, tao cũng không ý định giết ông ta. Tuy nhiên, ông ta đã nói cho mày biết quá nhiều thứ nên bất đắc dĩ tao mới phải giết chết ông ta”.
“Sư muội của tao nói nếu đã giết chết ông chủ Trang rồi thì phải giết sạch những người còn lại kia, diệt cỏ phải diệt tận gốc, để tất cả những người biết chuyện này đều… biến mất!”
Chết tiệt, hóa ra ông chủ Trang không nói sự thật cho tôi biết, ông chủ Trang biết ai lấy miếng ngọc bội, hơn nữa còn có liên hệ với những người này!
Biết tôi đang điều tra về miếng ngọc bội, ông chủ Trang lập tức báo tin cho mấy người này, kết quả chính ông ta cũng bị những người này giết chết!
Tiên nữ Thanh Thủy nói: “Có lẽ ông chủ Trang thấy sợ rồi, ông ta không dám nói cho ngươi biết thân phận của những người kia. Ông ta sợ ngươi sẽ tìm ra những người kia, mà ngươi lại có quan hệ tốt với người của Cục điều tra hiện tượng đặc dị nên ông ta không thể đắc tội với ngươi, hơn nữa ông ta cũng không dám làm vậy”.
“Vì vậy, ông chủ Trang đã nói chuyện ngươi đang điều tra về miếng ngọc bội cho mấy người kia, như vậy ông ta sẽ không liên quan gì đến chuyện này nữa, chúng ta và mấy người kia muốn giải quyết thế nào thì tùy. Thậm chí ông ta còn muốn nhân cơ hội này mật báo cho mấy người kia để đòi tiền thù lao, kết quả là không trộm được gà còn mất nắm thóc, khiến bản thân phải chết”.
Những phân tích của tiên nữ Thanh Thủy không sai.
Tôi lạnh lùng nói: “Tại sao anh lại ác độc đến mức giết hại cả những người bình thường?”
“Lý Giai Dao thì sao? Có phải anh cũng giết chết Lý Giai Dao rồi hay không?”
Thanh niên cười nói: “Có vẻ như mày rất quan tâm đến người phụ nữ đó nhỉ? Ha ha, tao phát hiện ra thể chất của người phụ nữ đó cũng không tồi, vậy nên tao giết chết bố mẹ cô ta và nhờ sư muội đóng giả người tới cứu cô ta đi”.
“Dù sao thì cô ta cũng không nhìn thấy bề ngoài của tao, đến lúc đó cô ta sẽ cảm thấy biết ơn bọn tao, sẽ làm việc cho bọn tao”.
“Bọn tao nhất định sẽ đào tạo người phụ nữ đó thật tốt”.
Những người này đúng là điên rồi!
Lý Giai Dao không chết, những người này đã phát hiện ra thể chất của Lý Giai Dao, họ giết bố mẹ của Lý Giai Dao, sau đó đàn em của hắn ta xuất hiện và giả vờ giải cứu Lý Giai Dao!
Họ khiến Lý Giai Dao coi kẻ thù giết chết bố mẹ chị ấy như ân nhân của mình!
Tại sao lại có người không biết xấu hổ như vậy!
Trái tim tôi đang rỉ máu, chú Lý và cô Lý đều vì tôi điều tra ra chuyện này mà chết!
Ông chủ Trang chết tiệt đó, tại sao lại mật báo cho những người điên này chứ?
Tất cả mọi thứ đã xảy ra và không thể thay đổi nữa.
Hôm nay, tôi nhất định phải trốn thoát, nhất định phải rời khỏi đây!
Thanh niên nói tiếp: “Tao đã nói hết những gì mày muốn biết rồi, tao cũng rất dễ nói chuyện, chúng ta giao dịch công bằng, bây giờ, hãy thành thật trả lời những câu hỏi của tao”.
“Tại sao mày lại điều tra chuyện này, tại sao lại muốn điều tra về miếng ngọc bội kia?”
“Rốt cuộc mày là ai? Ngoài mày ra, còn ai biết về miếng ngọc bội?”
Có vẻ như trước khi chú Lý và cô Lý chết đều không nói cho Lý Giai Dao biết bất cứ điều gì.
Tối hôm đó, chú Lý và cô Lý chỉ nói với một mình tôi, không nói cho Lý Giai Dao biết, hai người họ chỉ muốn Lý Giai Dao được sống một cuộc sống bình yên nên mới không nói cho chị ấy biết.
Thanh niên vẫn nở nụ cười, giọng điệu bình thản, cả người toát ra vẻ ấm áp như gió xuân, hắn ta cũng đã trả lời hết câu hỏi của tôi.
Nhưng tôi biết rằng loại người này rất đáng sợ, thậm chí còn đáng sợ hơn những người vừa xuất hiện đã ra tay. Bây giờ hắn ta là kẻ bất khả chiến bại và kiểm soát được toàn bộ tình hình nên đương nhiên hắn ta chẳng coi tôi là cái thá gì. Dù hắn ta có nói cho tôi biết nhiều hơn nữa thì cuối cùng cũng vẫn giết chết tôi.
Tôi không trả lời câu hỏi của hắn ta, cố gắng trấn tĩnh bản thân, nói: “Tôi vẫn chưa hỏi hết, tôi muốn biết anh là ai, cho tôi biết thân phận và khuôn mặt thật của anh, và hãy cho tôi biết tại sao anh lại ra tay tuyệt tình đến như vậy, đó chỉ là một miếng ngọc bội mà thôi! “
“Tao á?”, thanh niên cười: “Tao không thích lừa dối người khác, tao cũng ghét nhất những kẻ nói dối”.
“Trong giới tu luyện có rất nhiều môn phái, tao chỉ cần nói bừa một thân phận là sẽ lừa được mày, mày chỉ là một người chưa bước chân vào giới tu luyện bao giờ, thế nhưng tao cũng không thèm nói dối, tóm lại, thực lực mà tao đang có vô cùng lớn mạnh, loại người như mày mãi mãi không có cách nào chạm tới được”.
“Miếng ngọc bội là bảo vật vô giá, rơi vào tay chúng ta, nó đã rơi vào tay bọn tao thì chắc chắn bọn tao không để lộ bất cứ thông tin nào ra bên ngoài, không để bất cứ người nào có thể điều tra được”.
“Tao đã trả lời hết các câu hỏi của mày rồi, giờ thì nói đi, tại sao mày muốn điều tra về miếng ngọc bội đó?”
Tôi lạnh lùng hỏi: “Tôi nói hay không thì anh vẫn giết tôi đúng không?”
“Đương nhiên”, thanh niên nói: “Mày không có lựa chọn nào khác”.
“Vậy thì tại sao tôi phải trả lời anh?”, tôi nói bằng giọng giễu cợt.
Thanh niên cân nhắc một chút rồi nói: “Để tao nói cho mày biết, cả nhà ông chủ Trang ba người đều đã chết, cả vợ chồng Lý Tam Quý cũng đã chết, còn Lý Giai Dao, cô ta không biết về điều đó, cô ta có thể chất rất tốt, vì vậy bọn tao đã mang cô ta đi, nếu mày không trả lời câu hỏi của tao thì cô ta cũng chỉ có một con đường chết thôi”.
“Nếu mày không nói, sau khi giết chết mày, tao sẽ băm xác của mày thành trăm mảnh. Đương nhiên, tao sẽ điều tra về người thân và bạn bè của mày, sau đó giết sạch không trừ một ai!”
“Nếu như mày nói, tao chỉ giết một mình mày, đâm một nhát dao vào tim là mày sẽ chết, không hề đau đớn gì cả”.
“Ông chủ Trang chỉ bị đâm một nhát dao là chết, còn vợ chồng Lý Tam Quý không cho tao biết thông tin gì nên tao đã tặng hai người họ vô số nhát dao. Tất nhiên, nể mặt Lý Giai Dao nên tao cũng không ra tay quá độc ác”.