Phần 137: Tình hình căng thẳng
“Ừ”, tôi gật đầu.
“Còn Thụ Yêu thì sao? Anh cũng biết nó đúng không?”, thanh niên tiếp tục hỏi tôi.
Tôi lại gật đầu, trong lòng có một dự cảm không lành.
Đôi mắt của thanh niên lộ ra vẻ hung ác: “Trương Sơn Thành, còn ai biết chuyện này nữa? Bạn của anh đúng không? Cả những người phụ nữ của anh nữa, rốt cuộc có bao nhiêu người biết chuyện này?”
Sắc mặt của tôi trở nên lạnh lùng: “Làm sao vậy? Anh muốn giết chết tất cả những người biết chuyện này hay sao?”
Thanh niên nói: “Những chuyện này vô cùng quan trọng, không thể coi thường, nếu như truyền ra ngoài, Đạo Hội sẽ lập tức trở mặt với Bạch Long Sơn chúng tôi, thậm chí còn lấy đó làm cớ để tiêu diệt Bạch Long Sơn”.
“Cái gì?”, nghiêm trọng vậy sao?
Tôi nói: “Tôi nghe nói mối quan hệ giữa Đạo Hội và Bạch Long Sơn chẳng phải vẫn luôn rất tốt sao? Đó chỉ là một xung đột nhỏ thôi, làm sao Đạo Hội có thể lấy cớ đó để hủy hoại Bạch Long Sơn được?”
“Làm sao Đạo Hội có thể tuyên chiến với Bạch Long Sơn chứ?”
“Tôi biết chuyện thánh vật của Đạo Hội và thánh vật của Bạch Long Sơn rất quan trọng, anh cũng khó tránh khỏi lo lắng nên mới nói vậy”.
Thanh niên nói: “Những việc này không hề đơn giản như anh tưởng tượng”.
Tôi tức giận nói: “Những người biết những chuyện này, đều là bạn bè và người thân thiết của tôi, tôi sẽ không để họ xảy ra chuyện gì, anh không được đụng vào họ!”
Thanh niên không hề tức giận, mỉm cười nói: “Tôi không nói là tôi sẽ giết bọn họ. Tất cả những người liên quan đến chuyện này đều có thể tới Bạch Long Sơn cùng anh”.
Tôi trừng mắt nhìn thanh niên, giận dữ nói: “Cái gì? Anh bắt tất cả người của tôi đi và khống chế họ ở Bạch Long Sơn, anh định làm vậy để uy hiếp tôi, bắt tôi phải làm việc cho các anh à?”
“Không phải vậy”, thanh niên nói: “Tôi sợ tin tức bị lộ”.
“Trương Sơn Thành, đừng căng thẳng. Những chuyện này không đơn giản như anh nghĩ đâu, nó không phải chỉ là chuyện về thánh vật. Tôi sẽ không uy hiếp và bắt anh làm bất cứ việc gì. Có những chuyện anh không được phép làm nhưng anh vẫn sẽ làm”.
“Tôi hứa với anh là tôi sẽ không bao giờ làm tổn thương người của anh, trước giờ tôi chưa bao giờ nói dối ai cả”.
Tôi càng nghe càng mơ hồ, lạnh lùng nói: “Anh nghĩ anh là ai? Chuyện này rất quan trọng, tại sao tôi phải tin vào lời hứa bảo đảm của anh?”
“Tôi? Haha …”, thanh niên tháo khăn che mặt xuống, lộ ra khuôn mặt vô cùng tuấn tú, một khuôn mặt khiến phụ nữ phải ghen tị, hắn ta nói: “Ở Bạch Long Sơn … những lời tôi nói là thánh chỉ, là mệnh lệnh, bố tôi cũng chưa bao giờ phản đối quyết định của tôi”.
Lý Giai Dao lúc này mới lên tiếng: “Sơn Thành, tin chị đi, người trước mặt em lúc này chính là thiếu chủ của Bạch Long Sơn, là con trai út của Bạch Long Vương – Long Tần”.
Con trai của Bạch Long Vương?
Trời ơi, Long Tần hóa ra là con trai của Bạch Long Vương! Thiếu chủ của Bạch Long Sơn, đời kế tiếp của Bạch Long Vương!
Dưới một người, trên vạn người!
Tất cả chúng tôi đều vô cùng sửng sốt, không ai nghĩ rằng địa vị của Long Tần lại đáng sợ như vậy.
Không khí dường như đã đóng băng!
Lý Giai Dao lại nói: “Hiện giờ giới tu luyện đang gặp phải thảm họa, Sơn Thành, những chuyện này thật sự không thể để lọt ra ngoài, không thể để cho người của Đạo Hội biết”.
“Chị cam đoan với em rằng Long Tần sẽ không bao giờ làm tổn thương chúng ta. Sau khi đến Bạch Long Sơn, anh ấy sẽ giải thích rõ ràng mọi chuyện”.
Hắn ta sẽ không làm hại chúng tôi sao? Chính Long Tần là hung thủ giết chết bố mẹ của Lý Giai Dao!
Tuy nhiên, lần này tôi không thể vạch trần hắn ta được, bây giờ không phải lúc để nói với Lý Gia Bảo những chuyện này.
Tôi nói: “Long Tần, tôi không quan tâm anh là ai, anh đưa tôi về Bạch Long Sơn có chuyện gì?”
“Tôi hy vọng anh có thể nói cho tôi biết mọi chuyện, như vậy tôi mới quyết định xem có đi theo anh hay không”.
Long Tần nói: “Rất nhiều chuyện đều là thông tin mật, hiện tại tôi cũng không thể nói ra được, Trương Sơn Thành, anh nhất định phải đi theo tôi, anh không có sự lựa chọn nào khác đâu”.
“Còn nữa… lần này người của Đạo Hội chết rất nhiều, tất cả đều là vì điều tra chuyện của anh, có liên quan đến anh, nếu anh không đi cùng tôi, anh sẽ phải đối mặt với lệnh truy nã”.
“Chỉ có Bạch Long Sơn mới có thể bảo vệ anh”.
“Đi theo tôi là con đường duy nhất của anh. Nếu anh không đi, tôi cũng ép anh phải đi. Hiện giờ trong thôn của cậu vẫn có người của chúng tôi, lần này còn có một người khu ma cấp bốn đi cùng tôi”.
“Anh chắc chắn không thể thoát được”.
Người khu ma cấp bốn …
Tôi suy nghĩ một lúc rồi nói: “Anh biết về thân thế của tôi và Lý Giai Dao đúng không?”
Trước đó, trước khi Lục Trưởng Không qua đời, ông ta đã đề cập đến chuyện gì đó của hơn hai mươi năm trước, bây giờ tôi muốn hỏi cho rõ.
“Đúng vậy”, Long Tần gật đầu: “Những chuyện này, đợi đến Bạch Long Sơn hãy nói”.
Xem ra tôi chỉ có thể đồng ý với sự sắp đặt của Long Tần, dù biết phía trước còn nhiều nguy hiểm, hoặc là hắn đưa tôi đến Bạch Long Sơn vì có âm mưu gì đó thì tôi cũng phải đi, nếu không thì người của Đạo Hội Hội sẽ tiếp tục điều tra tôi và có thể sẽ bắt những người xung quanh tôi.
“Trương Sơn Thành, tôi không thể đi cùng anh”, lúc này, Mộc Dịch đột nhiên lên tiếng, sắc mặt của cô ta rất khó coi: “Tôi không thể đến Bạch Long Sơn”.
Dù gì Mộc Dịch cũng là người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí, cô ta đến Bạch Long Sơn chính là phản bội lại Đạo Hội.
Lữ Tuệ San cũng nói: “Tôi cũng không muốn đi, nếu như tới Bạch Long Sơn, e rằng cả đời cũng không ra khỏi đó được”.
Mộc Dịch và Lữ Tuệ San biết chuyện đã xảy ra ở đây, nếu họ không đến Bạch Long Sơn, Long Tần nhất định sẽ không tha cho bọn họ.
Long Tần liếc mắt nhìn Mộ Dịch và Lữ Tuệ San, nói: “Tất cả những người biết chuyện này đều phải đi. Hai người nhất định phải đến Bạch Long Sơn cùng tôi”.
“Trương Sơn Thành, tất cả những người biết chuyện này, bao gồm người phụ nữ của anh, bạn bè của anh đều phải đi cùng tôi tới Bạch Long Sơn”.
“Nếu anh không đồng ý, tôi cũng không ngại người!”
Với tình hình hiện tại thì hai người phụ nữ chỉ có thể đi cùng tôi, tôi nói: “Mộc Dịch, Lữ Tuệ San, hai người đi cùng tôi đi”.
“Hiện giờ bao nhiêu người tài giỏi của Đạo Hội đều đã chết, Đạo Hội nhất định sẽ điều tra, Mộc Dịch, tôi không muốn cô gặp phải phiền phức”.
“Lữ Tuệ San, tôi hứa với cô rằng khi mọi chuyện xong xuôi, tôi sẽ đưa cô ra nước ngoài”.
Mộc Dịch tỏ vẻ kiên quyết: “Tôi thà chết chứ không đến Bạch Long Sơn!”
“Tôi là người của Đạo Hội, sư phụ đã nuôi tôi khôn lớn, tôi không thể phản bội Đạo hội!”
“Hoặc là giết tôi hoặc để tôi đi”.
Long Tần đột nhiên ra tay, vọt về phía Mộc Dịch khiến tôi giật nảy người.
Mộc Dịch bị đánh ngất đi, tôi thở phào một hơi, tôi rất sợ Long Tần sẽ giết chết Mộc Dịch.
Lữ Tuệ San nở nụ cười bất đắc dĩ, nói: “Xem ra tôi chỉ có thể tới Bạch Long Sơn rồi”.
“Về phần Thụ Yêu…”, Long Tần nhìn chằm chằm nhánh dây mây bên cạnh tôi, nói: “Trương Sơn Thành, Thụ Yêu này là bạn của anh sao?”
“Đúng vậy”, tôi nói: “Thụ Yêu luôn ở dưới vách núi, sẽ không rời khỏi đây, không thành hình, cũng không để rò rỉ tin tức, anh cứ yên tâm”.
Long Tần nói: “Mặc dù Thụ Yêu này chưa thành hình, nhưng để đề phòng, sau này tôi sẽ tìm người đưa Thụ Yêu tới Bạch Long Sơn của chúng tôi. Bạch Long Sơn của chúng tôi có rất nhiều người tài và bảo vật quý hiếm, rất có lợi cho Thụ Yêu”.
Long Tần còn định đưa cả Thụ Yêu đi!
Nếu người của Bạch Long Sơn phát hiện ra quỷ cây là Yêu Vương thì rắc rối to!
Nhánh dây mây bên cạnh khẽ lắc đầu với tôi, ý của Thụ Yêu rất rõ ràng, bà ấy không thể đến Bạch Long Sơn.
“Tôi sẽ đi với các người, Thụ Yêu bắt buộc phải ở lại đây”, tôi nói: “Thụ Yêu là yêu, người ở Bạch Long Sơn đều là con người, đều có trách nhiệm trừ yêu diệt ma, Thụ Yêu chắc chắn không tin Bạch Long Sơn”.
Long Tần nói: “Chúng ta đã hợp tác với rất nhiều yêu quái mạnh mẽ, ngoài ra còn hợp tác với người của Tà Đạo và hợp tác với tất cả người trong giới tu luyện chỉ vì một mục đích duy nhất, đó là chống lại Đạo Hội, chống lại chính phủ”.
“Bạch Long Sơn của chúng tôi sẽ không làm hại bất kỳ yêu quái mạnh mẽ nào”.
“Thậm chí chúng tôi còn rất cần sự giúp đỡ của yêu quái”.