Phần 133: Rèn luyện chiến đấu
“Tự do?’, tiên nữ Thanh Thủy nói: “Thế giới này chính là một nhà tù, ai cũng không thể thoát ra được, không ai thực sự có được tự do”.
“Ta sớm đã coi ngươi là bạn, ngươi là một người rất lương thiện, cũng là người rất cố chấp”.
“Sau khi ngươi cứu ta ra, đến lúc đó, ngươi sẽ đi cùng ta, hay là muốn ở lại, ngươi tự mình chọn, đừng nghĩ ngươi giải quyết xong những phiền phức này thì có thể tự do”.
“Ta tin lúc đó ngươi sẽ lựa chọn đi cùng ta, bởi vì người có rất nhiều chuyện cần làm… Trước khi cô chú Lý qua đời, người đã thề ngươi sẽ báo thù cho họ và cả bố mẹ ngươi…”
Tôi hít sâu một hơi: “Yêu Vương có cách để mở phong ấn, bà ta nói, dùng ngọc bội Cửu Âm, ngọc bội Cửu Dương và cả đá Nữ Oa là có thể mở được ấn Song Long”.
“Tôi sẽ nghĩ mọi cách để giúp cô thoát ra ngoài, tôi cũng muốn nhanh chóng thoát khỏi những chuyện này”.
“Tôi không muốn trở thành quân cờ của bất cứ ai, tôi càng không muốn… bị bất cứ ai lợi dụng”.
“Đồng ý chuyện của cô, kí hiệp ước, tôi sẽ giúp đỡ cô, nhưng chuyện sau này… tôi sẽ không giúp cô nữa”.
“Chuyện sau này thì để sau này nói, kế hoạch sẽ mãi mãi không thay đổi, kế hoạch nghìn năm của ta, sau khi gặp ngươi, thì tất cả thay đôi?”, tiên nữ Thanh Thùy nói: “Tạm thời ở lại đây, tu luyện cho tốt, đợi sau khi Yêu Vương luyện hóa xong máu của ngươi, rồi bàn bạc với Yêu Vương tiếp”.
Buổi tối, tôi nằm cạnh một cái cây, đi nghỉ ngơi sớm, buổi tối thời tiết lạnh, nhưng sẽ không ảnh hưởng đến người tu luyện.
Cả một đêm tôi không được nghỉ ngơi, trong đầu vẫn luôn suy nghĩ về những việc đáng sợ”.
Sáng sớm hôm sau, sau khi tôi ăn cùng Lữ Tuệ San xong thì bắt đầu tu luyện.
Tôi tu luyện cả một ngày, sức mạnh trong cơ thể cũng không mạnh hơn được bao nhiêu.
Tôi và Lữ Tuệ San ở cùng nhau, ăn một chút đồ ăn nhanh, Lữ Tuệ San nói: “Sơn Thành, ban nãy cậu tu luyện, tôi vẫn luôn quan sát cậu, sức mạnh của cậu rất lớn, nhưng hơi bị phân tán, nguyên nhân là thiếu sự rèn luyện và chiến đấu”.
“Điều cậu cần là rèn luyện, chém giết, như vậy, sau nhiều lần sức mạnh của cậu được rèn luyện, sức mạnh tập hợp sẽ ngày càng mạnh, không bị vụn vặt nữa”.
“Nếu chỉ ngồi khoanh chân tu luyện, nhiều chất chỉ có thể tu luyện được thể chất, cần phải tập hợp sức mạnh, khiến cho chất lượng của sức mạnh ngày càng lớn mạnh hơn, hiệu quả ít quá rồi”.
Lữ Tuệ San nói đúng, tôi nói: “Ý cô là… để tôi và cô đánh nhau, rèn luyện sức mạnh?”
“Ừ”, Lữ Tuệ San nói: “Bây giờ phiền phức chúng ta gây ra quá lớn, tôi mong cậu có thể sớm đột phá, nhanh chóng mạnh lên, tuy chúng ta ở lại đây không gặp nguy hiểm, nhưng chúng ta không thể ở lại đây lâu dài được”.
“Từ ngày mai chúng ta sẽ cùng rèn luyện, thêm vào đó là ma công mà chúng ta tu luyện, có thể tương sinh sức mạnh, cho chúng ta thời gian một hai năm, chúng ta có thể đột phá lên người khu ma”.
“Đợi sau khi chúng ta thành người khu ma, chúng ta có thể hoàn toàn che giấu khí tức của mình, chúng ta cùng nhau trốn ra nước ngoài, sẽ không bao giờ quay lại nữa”.
Tôi không hề nói chuyện của mình cho Lữ Tuệ San, tôi cũng không muốn cô ta tham dự vào, liên lụy đến cô ta.
Ăn cơm xong, tôi và Lữ Tuệ San cùng rèn luyện.
Vết thương của Lữ Tuệ San đã được chữa khỏi, không thể không nói, sức mạnh phục hồi của pháp sư cấp bốn rất mạnh, không cần sự giúp đỡ của Yêu Vương, vết thương nặng cũng có thể tự hồi phục.
Hai người chúng tôi không dùng bất cứ vũ khí nào, tay không chiến đấu, Lữ Tuệ San khống chế thực lực ở cảnh giới cấp ba.
Hai tay Lữ Tuệ San xuất hiện sức mạnh vô hình, trên hai tay tôi cũng đầy linh khí.
Tôi không dùng kĩ năng về thị lực, hoàn toàn dựa vào sức lực vốn có của bản thân để chiến đấu, không cần những năng lực bổ sung, Lữ Tuệ San cũng vậy, chỉ là rèn luyện linh khí và kĩ năng chiến đấu.
Tiên nữ Thanh Thủy đang chỉ đạo tôi, nhưng không chỉ đạo tôi chiến đấu với kẻ địch như thế nào mà chỉ chỉ đạo tôi cách rèn luyện sức mạnh.
Khi mới bắt đầu, đến một chiêu của Lữ Tuệ San tôi cũng không qua được, liên tục mười mấy lần, Lữ Tuệ San chỉ cần dùng một chiêu là có thể đánh tôi phải lùi về sau, hoặc đánh cho tôi ngã xuống.
Vì từ trước đến nay tôi chưa từng học bất cứ chiêu thức nào, không có sức mạnh của thị lực giúp đỡ thì sức mạnh tôi có rất nhiều sơ hở và thiếu sót.
Lữ Tuệ San không giống vậy, từ khi cô ta sinh ra đã được Lữ Vô Thiện cải tạo cơ thể, từ năm ba tuổi đã bắt đầu tu luyện, đã tu luyện hơn ba mươi năm.
Cô ta thường xuyên chiến đấu, rèn luyện với bố và những người bạn của bố, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú.
Tôi ngã xuống hết lần này đến lần khác, rồi lại hết lần này đến lần khác đứng lên, chỉ bị thương nhẹ, Lữ Tuệ San sẽ không ra chiêu quá mạnh mẽ.
Sau khoảng năm mươi lần ngã xuống, tôi mới tiếp được một chiêu của Lữ Tuệ San, nhưng đến chiêu thứ hai lại bị đánh ngã hoặc đánh lui về sau.
Lữ Tuệ San cũng rất ngạc nhiên, tôi nói chuyện của mình cho Lữ Tuệ San, tôi chưa từng chiến đấu, rèn luyện thực sự với những người có thực lực ngang với mình, những kẻ địch giao chiến với tôi, không phải ngươi chết thì là ta sống, hoàn toàn sử dụng kĩ năng thị lực và sức mạnh huyết mạch để chiến đấu với kẻ địch.
Sau khi Lữ Tuệ San hiểu được tình hình của tôi, chỉ có thể dần dần chỉ dạy tôi một vài chiêu thức, những chiêu thức này đều là những chiêu thức phổ biến, dùng để rèn luyện sự dẻo dai, nhạy bén và linh hoạt của cơ thể.
Tôi sẽ không học bất cứ chiêu thức chiến đấu và công pháp của những môn phái khác, bởi vì tiên nữ Thanh Thủy từng nói tôi không cần học, không cần bất cứ chiêu thức nào, sẽ giúp tôi hiểu mọi kĩ năng công pháp của tất cả các môn phái, cô ấy chỉ cho tôi học thuật phá giải.
Tôi vừa rèn luyện sức mạnh, vừa hóa giải các chiêu thức của Lữ Tuệ San, sau năm ngày hai chúng tôi rèn luyện cùng nhau, tất cả các chiêu thức của Lữ Tuệ San đều bị tôi hóa giải.
Năng lực cấp ba của cô ta không phải là đối thủ của tôi, dù chiêu thức của cô ta có mạnh đến thế nào, sức mạnh tập hợp có mạnh đến đâu đều sẽ bị tôi áp chế.
Sau đó, chúng tôi tiếp tục luyện tập, Lữ Tuệ San nâng sức mạnh lên cấp bốn, tôi liền không thắng nổi một chiêu.
Cấp bốn mạnh hơn cấp ba một cấp, sức mạnh cấp bốn có thể hoàn toàn áp chế được tôi, tuy là cùng một chiêu thức, tôi biết phải phá giải thế nào, những sức mạnh của tôi không đủ, sức mạnh cấp bốn mạnh gấp sáu lần sức mạnh của tôi, tôi vẫn sẽ bị đánh bại!
Hơn nữa, chiến đấu với người có năng lực cấp bốn rất nguy hiểm, bất cứ lúc nào cũng có thể bị thương nặng.
Cấp ba và cấp bốn có ranh giới rõ ràng, bởi vì khi phóng sức mạnh ra có thể công kích xa, tôi còn chưa đến trước mặt Lữ Tuệ San, thì sức mạnh của Lữ Tuệ San đã đến rồi.
Tiên nữ Thanh Thủy nói với tôi, năng lực thiên phú của tôi vẫn chưa được kích hoạt, đợi sau khi được kích hoạt, sức mạnh mới mạnh lên được, đến lúc đó, dù tôi là cấp ba cũng có thể đánh bại Lữ Tuệ San.
Sáu ngày qua đi, chiều ngày hôm đó, tôi và Lữ Tuệ San vẫn rèn luyện như trước, có vài dây mây thò lên từ trong nước.
Âm thanh của Yêu Vương phát ra từ dây mây: “Người của Đạo Hội đến rồi, đang ở trên vách núi, tổng cộng có mười bốn người, có hai người là người khu ma cấp một”.
Yêu Vương rất lợi hại, đây là địa bàn của bà ta, hoa cỏ khắp nơi đều có thể thông linh, không lên trên vách núi nhưng đã biết được bên trên xảy ra chuyện gì.
Sớm muộn gì người của Đạo Hội cũng sẽ tìm đến, tôi không ngờ bọn họ lại đến chậm như vậy, sáu ngày mới đến, chỉ có hai người là người khu ma cấp một và vài pháp sư cấp bốn.
Tôi nghĩ, những người ở bên trên đều là những người lần trước đã truy sát chúng tôi, bây giờ thông tin về thánh vật của Đạo Hội và thánh vật của Bạch Long Sơn cùng xuất hiện, tại sao Đạo Hội không cử những người mạnh nhất đến?