Phần 5: Thăng hoa cảm xúc
Khi cả đội trở về trụ sở, không khí trở nên trầm lắng. Hà Nhi đi bên cạnh Thành Trung, gương mặt nàng hiện lên với sự mệt mỏi và không cảm xúc sau một tình huống nguy hiểm.
Thành Trung nhìn thấy điều đó và cảm thấy lo lắng. Anh bước gần nàng, đặt bàn tay nhẹ lên vai Hà Nhi và nói:
“Hà Nhi, em đã làm việc tốt rồi. Em đã chiến đấu mạnh mẽ và giữ bản thân an toàn. Chúng ta đã bắt được hết tất cả bọn chúng. Những hành động kiểu này luôn chứa đựng những rủi ro, em đừng lo lắng quá nhé.”
Hà Nhi chỉ thoáng nhìn Thành Trung, nàng khẽ gật đầu nhưng không nói tiếng nào. Hà Nhi lặng lẽ bước đi, mặc cho sự quan tâm từ Thành Trung.
Cả đội sau đó phải ở lại để xử lý tội phạm, nhưng Thành Trung đã xin phép cấp trên cho Hà Nhi được về sớm nghỉ ngơi vì nàng vừa trải qua tình huống nguy hiểm. Lúc này, Hà Nhi vẫn không biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào. Nàng chỉ lặng lẽ cảm ơn cấp trên rồi rời trụ sở để về nhà. Sự im lặng và cảm xúc kín đáo của nàng khiến mọi người trong đội, đặc biệt là Thành Trung cảm thấy lo lắng vô cùng.
Sau khi Hà Nhi trở về nhà, bên ngoài nàng vẫn giữ vững vẻ bề ngoài của một nữ cảnh sát mạnh mẽ, tự tin. Tuy nhiên, ngay khi cánh cửa sau lưng đóng lại, những cảm xúc mà nàng kìm nén nãy giờ bỗng dưng tuôn trào. Nàng cảm thấy như mình không thể kiềm chế được nữa.
Trong căn nhà yên bình, nơi mà nàng từng cảm thấy an toàn nhất, Hà Nhi bỗng cảm thấy mình đổ sụp. Nước mắt trào ra không ngừng, tiếng khóc nấc vang lên, bộc lộ sự đau đớn và lo lắng của nàng cảnh sát. Lúc này, nàng chỉ là một con người bất lực, đang đối mặt với những cảm xúc mà bản thân không thể kiểm soát được.
*Cốc cốc cốc* – Tiếng gõ cửa vang lên phía bên ngoài, làm cho Hà Nhi có chút giật mình.
Nàng nhanh chóng lau khô những giọt nước mắt còn đọng lại, Hà Nhi tự hỏi ai lại đến tìm nàng vào giờ này. Trong khi tinh thần đang không còn mạnh mẽ, nàng bước ra mở cửa mà không hề suy nghĩ nhiều…
“Anh Trung!” – Hà Nhi bất ngờ gọi tên khi thấy Thành Trung đứng trước cửa nhà.
Anh nở một nụ cười ấm áp và hỏi nhẹ nhàng: “Anh vào được chứ?”
Hà Nhi cảm thấy có chút e thẹn, nàng ngập ngừng một chút trước khi mời Thành Trung vào nhà. Mặc dù cố gắng giữ bình tĩnh, trên nét mặt của nàng vẫn còn dấu vết của những giọt nước mắt. Thành Trung không hỏi gì thêm về nguyên nhân, vì anh đã hiểu rõ từ cái nhìn đầu tiên.
“Không phải anh đang cùng toàn đội giải quyết những kẻ bị bắt giữ sao?” – Hà Nhi lên tiếng hỏi Thành Trung.
“Việc đó anh đã giao lại cho các thành viên khác làm,” Thành Trung đáp, “Anh có một việc quan trọng hơn cần làm, đó là giúp cho thành viên trong đội của mình vượt qua lúc khó khăn nhất, khi người đó cần anh nhất.”
Nhìn sâu vào đôi mắt của Hà Nhi, Thành Trung lan tỏa một sự ấm áp, một điều gì đó nói lên sự quan tâm và sẵn lòng giúp đỡ. Trong không gian lạnh lẽo của căn nhà, Hà Nhi cảm thấy như bị ôm lấy bởi một tia ấm áp, đủ để làm tan đi mọi lo âu và sự cô đơn.
Khi hai ánh mắt hòa quyện làm một, Thành Trung tiến đến và ôm chặt Hà Nhi trong vòng tay, như muốn che chở cho cô gái mình yêu. Một lần nữa, nước mắt Hà Nhi tuôn trào, nhưng lần này lại là nước mắt của hạnh phúc, nước mắt của một người con gái được người mình yêu quý che chở, bảo vệ. Đó không còn là nước mắt của sự tủi nhục và bất lực như trước đó. Trong vòng tay của anh, nàng cảm thấy yên bình và an toàn, những cảm xúc tích tụ bấy lâu nay giờ đã được giải thoát.
Sau khoảnh khắc ôm nhau, Thành Trung chủ động cúi xuống và ôm chặt Hà Nhi, đôi môi của anh nhẹ nhàng chạm vào bờ môi mềm mại của nàng. Hà Nhi không từ chối, nàng đón nhận sự ấm áp, ngọt ngào từ nụ hôn nồng nhiệt của Thành Trung. Đôi môi mỏng manh của nàng từ từ hé mở, để lấy sự kết nối, sự chia sẻ và sự yêu thương từ người đàn ông mà nàng luôn trân trọng. Trong khoảnh khắc ấy, không gian xung quanh dường như im lặng, chỉ còn lại họ, đắm chìm trong tình yêu và sự chia sẻ.
Hai chiếc lưỡi bắt đầu tìm thấy nhau, trao cho nhau những gì tinh túy nhất, chúng như dính chặt vào nhau không muốn xa rời. Những cảm xúc nồng cháy này làm Hà Nhi thấy phấn khích hẳn lên, nàng nhớ lại chuyện đêm qua ở nhà Thành Trung, cảm giác kích thích bỗng chạy khắp cơ thể của nàng.
“Ưm…” – Những tiếng rên khẽ của Hà Nhi làm cho Thành Trung cũng cảm nhận được ngọn lửa đang bùng lên trong cơ thể mình. Anh từ tốn dùng tay cởi bỏ từng chiếc cúc áo của Hà Nhi trong khi vẫn ngậm chặt lấy đôi môi ngọt ngào của nàng.
Hà Nhi không ngăn Thành Trung lại, cũng không thẹn thùng như đêm hôm trước, nàng nhẹ nhàng phối hợp cùng Thành Trung để anh giúp mình cởi bỏ chiếc áo sơ – mi trên người. Sau khi cởi bỏ áo trên, Thành Trung tiếp tục giúp Hà Nhi kéo quần nàng xuống, thân thể ngọc ngà trắng hồng xinh đẹp của Hà Nhi giờ đây chỉ còn được che đậy bởi bộ đồ lót mỏng manh.
Nàng ngại ngùng rời bỏ đôi môi của Thành Trung, sau đó lùi lại hai bước để anh có thể nhìn rõ trọn vẹn thân thể của mình. Ánh mắt Hà Nhi nhìn xuống, nàng hỏi nhỏ Thành Trung đầy thẹn thùng:
“Anh… thấy em đẹp chứ?”
“Đẹp, em là người con gái đẹp nhất anh từng gặp!”, Thành Trung không đợi dù chỉ 1 giây, ngay lập tức trả lời.
“Kể cả khi thân thể của em lúc này không hề sạch sẽ…”, Hà Nhi hỏi khi mắt vẫn không dám nhìn vào Thành Trung.
Thành Trung hơi ngưng lại một chút, sau đó hiểu ra câu hỏi của Hà Nhi. Khi nãy ở vũ trường, nàng đã bị cả đám thanh niên giật tung áo, tuy anh không chứng kiến bọn chúng đã làm gì nàng nhưng với câu hỏi vừa rồi của Hà Nhi, anh phần nào hiểu ra nàng đã trải qua những gì.
“Phải, em là đẹp nhất và sẽ mãi mãi là đẹp nhất trong mắt anh!”, Thành Trung vừa nói vừa tiến đến cạnh Hà Nhi, hai cánh tay anh chậm rãi đưa lên trước bộ ngực phập phồng đang bị ép căng ra bởi chiếc áo lót của nàng.
Hà Nhi trong giây phút đó, cảm nhận rõ sự ấm áp đến từ đôi bàn tay Thành Trung. Nàng nhắm mắt, hơi ưỡn ngực mình một chút để cặp tuyết lê nằm trọn trong tay anh.
“Um!” – Hà Nhi cắn môi để tiếng rên của mình không thoát ra thành tiếng khi Thành Trung áp sát mặt anh vào khe ngực nàng. Hà Nhi cảm nhận được chiếc lưỡi Thành Trung đang đánh nhẹ lên hai bên ngực căng tròn của nàng. Nàng hơi e ngại vì khi từ lúc ở vũ trường trở về nàng vẫn chưa kịp lau chùi cơ thể, những cái miệng tham lam của đám thanh niên khi nãy đã để lại đầy nước miếng dính lại trên người nàng, giờ đây Thành Trung đang phải liếm sạch chúng đi như là một hành động chứng tỏ anh yêu nàng, sẵn sàng giúp nàng lau sạch vết nhơ trong cuộc sống.
Về phía Thành Trung, anh đang tận hưởng từng phút giây được hôn hấp da thịt của Hà Nhi, anh không cần biết nàng có “dơ bẩn” cỡ nào, anh sẵn sàng liếm sạch những sự “dơ bẩn” đó. Hai tay anh đưa ra sau, giúp bộ ngực đang căng cứng của Hà Nhi thoát khỏi sự trói buộc của chiếc áo ngực chật chội. Khi hai núm hồng của nàng hiện ra, Thành Trung lập tức đưa miệng ngậm chặt, anh nhẹ nhàng mút lấy chúng, dùng chiếc lưỡi điêu luyện làm cho Hà Nhi cảm thấy vừa thoải mái, vừa kích thích tột cùng.
Hà Nhi lúc này ngã đầu ra sau tận hưởng cảm giác mà Thành Trung đem lại, nàng dùng tay ép chặt đầu anh vào ngực mình như muốn nói cặp tuyết lê này chính là của anh, anh muốn làm gì nàng cũng chấp nhận.
Trong lúc cảm xúc xác thịt đang dâng trào, Thành Trung vội vã cởi bỏ trang phục trên người. Khúc thịt ấm nóng của anh đưa ra ngoài vô tình chạm vào bàn tay đang buông lỏng của Hà Nhi.
Nàng bất giác giật mình trong trong giây phút đó, nhưng sau đó lại chủ động dùng tay nhẹ nhàng nắm lấy cây thịt của anh. Hành động của Hà Nhi làm cho Thành Trung cảm thấy hưng phấn cùng cực, anh thích cái cách Hà Nhi dù e ngại nhưng vẫn có một chút chủ động để giúp anh cảm thấy kích thích nhiều hơn.
Bàn tay Hà Nhi khi nắm lấy dương vật to dài của Thành Trung thì chầm chậm vuốt ve lên xuống, bản thân nàng chưa có kinh nghiệm trong chuyện này nên tất cả chỉ là hành động theo bản năng. Sự kích thích từ bộ ngực liên tục được bú liếm làm cho tốc độ tay của Hà Nhi ngày một tăng, nàng vô thức sục thật nhanh cây thịt nóng hổi của Thành Trung.
“Aaa, khoan…” – Thành Trung trong giây phút đó bỗng dưng lên tiếng…
“Em xin lỗi, em làm anh đau sao?” – Hà Nhi không biết mình đã làm sai điều gì, liền xin lỗi Thành Trung.
Nhưng đáp lại, anh chỉ nở một nụ cười và nhẹ nhàng lắc đầu, “Không phải, không phải em làm cho anh đau đâu, mà là em làm cho anh… sướng quá. Anh sợ mình không chịu nổi nữa thôi. Hihi”
Câu nói có phần trêu chọc của Thành Trung làm Hà Nhi thẹn thùng đỏ mặt, ánh mắt nàng vô thức nhìn xuống để né tránh ánh nhìn của anh… nhưng điều đó lại vô tình hướng mắt của nàng vào thẳng “thằng nhỏ” đang căng cứng của Thành Trung.
Giây phút này, Hà Nhi mới thật sự được chiêm ngưỡng sự vĩ đại của dương vật Thành Trung, lần trước nàng chỉ nhắm mắt để anh giúp mình trong lần đầu, nàng cảm nhận nó thông qua cô bé và phần nào biết được nó rất to lớn, nhưng khi nhìn trực tiếp như bây giờ Hà Nhi càng phải kinh ngạc vì sự “vĩ đại” của nó.
“Nó… to quá…” – Bất giác cầu nói của Hà Nhi buông ra, sau đó nàng hối hận cùng cực, tự hỏi sao lại nói như vậy.
Nhưng câu nói đó càng kích thích Thành Trung nhiều hơn, anh nắm lấy một tay Hà Nhi, vừa hỏi “Em thích nó chứ?” Vừa chậm rãi đặt tay nàng nắm lấy khúc dương vật của mình.
Hà Nhi chỉ dám e ngại nép sát mặt mình vào ngực Thành Trung, nàng không dám trả lời câu hỏi của anh, chỉ âm thầm vuốt ve dương vật anh trong tay mình, như thầm xác nhận: “Có, em rất thích nó!”
Thành Trung nở một nụ cười vì sự dễ thương nhưng có phần “dam dang” của Hà Nhi. Trong đầu anh bỗng nảy lên một ý định táo bạo…
Anh đặt hai tay lên vai Hà Nhi, đẩy nhẹ nàng ra phía trước, sau đó nhẹ nhàng nâng cằm nàng để ánh mắt nhìn thẳng vào mắt anh. Tiếp theo, Thành Trung ép nhẹ vai Hà Nhi như muốn nàng ngồi xuống trước mặt anh…
Hà Nhi chưa hiểu ra Thành Trung muốn gì, nàng chỉ đơn giản là làm theo hướng dẫn của anh. Chỉ cho đến khi trước mắt nàng là khúc thịt nóng hổi, đang hùng dũng đung đưa thì Hà Nhi mới hiểu ra ý định của Thành Trung. Nàng thoáng ngại ngùng, đôi môi bất giác cắn nhẹ, ánh mắt như bị khúc thịt của anh thôi miên… cổ họng nàng cảm thấy khô khát, chiếc môi xinh đẹp từ từ hé mở, đồng thời hai mắt nàng nhắm chặt lại.
Thành Trung chỉ chờ có thế, một cử chỉ đồng ý của Hà Nhi, anh chậm rãi đưa khúc thịt của mình tiến tới… Sự mềm mại đến từ đôi môi Hà Nhi chạm lấy đầu nấm to đùng của Thành Trung, cảm giác kích thích truyền thẳng lên não anh.
Về phần Hà Nhi, khi cảm nhận được dương vật của chàng chạm vào môi mình, nàng từ từ mở to miệng hơn… to hơn nữa. Khúc thịt của anh tiến vào bên trong một cách từ tốn, nhưng không kém phần kích thích. Đến khi khúc thịt đó gần như nằm trọn trong miệng Hà Nhi, nàng cố gắng nhắm chặt mắt, kìm nén sự khó chịu khi có một vật to dài đâm sâu vào cổ họng mình, nhưng nàng không nhả nó ra, không ngăn anh lại, nàng muốn mang đến cho anh cảm giác sung sướng nhất có thể…
Thành Trung giữ dương vật mình trong miệng Hà Nhi một lúc lâu, để cảm nhận được cảm giác lân lân không thể tả, đến khi anh nhận ra mình đang làm nàng khó chịu thì mới bất giác rút nó trở ra.
“Hực hực…” – Tiếng nấc từ cổ họng Hà Nhi vang lên khi được giải thoát khỏi cây thịt nóng dài.
Nàng khó khăn hít thở để lấy lại không khí, trong khi nước bọt tuôn trào dính thành một vệt dài kéo từ miệng nàng đến khúc dương vật hùng dũng của Thành Trung.
“Anh xin lỗi, em không sao chứ!” – Thành Trung lúc này mới quỳ xuống hỏi thăm Hà Nhi, anh biết mình đã hơi “lố”.
Hà Nhi chỉ lắc đầu nhẹ, nàng nhìn anh và hỏi: “Em làm anh… thích chứ?”
“Ngốc quá, đương nhiên rồi.”, Thành Trung nói rồi lập tức trao cho nàng một nụ hôn…
Nhưng hôn không được bao lâu thì Thành Trung lại nói: “Mình tiếp nhé!”. Hà Nhi như hiểu ý, nàng gật đầu nhẹ, rồi quỳ hẳn xuống sàn nhà, đôi môi hé mở chờ đợi…
Thành Trung lập tức đứng thẳng người dậy, dương vật anh một lần nữa hùng dũng đưa đến trước mặt Hà Nhi. Nàng lập tức áp sát, mở miệng ngậm lấy dương vật của anh…
“Aaaa, anh sướng!” – Thành Trung bật rên khẽ, cảm giác dương vật anh được bao bọc bởi chiếc miệng xinh xắn của Hà Nhi làm anh thật sự không thể kiềm chế.
Hà Nhi lúc này chủ động hơn, nàng ngậm dương vật Thành Trung sâu vào trong miệng mình một cách đầy bản năng. Hà Nhi mút nó ra vào chậm rãi, rồi sau đó nhanh dần đều, một cảm giác đầy khao khát tràn ngập lồng ngực của nàng, cảm giác như nàng muốn được thưởng thức thứ đàn ông của Thành Trung dâng trào mạnh mẽ.
Bên dưới cô bé của Hà Nhi lúc này cũng đã ướt đẫm dâm thủy, nàng cũng cảm nhận được điều đó, một sự bức rức khó chịu, như muốn được lấp đầy chạy khắp các tế bào Hà Nhi. Điều này dẫn dắt nàng buông bỏ dương vật của Thành Trung ra khỏi miệng. Hà Nhi đứng hẳn người dậy, nàng đưa tay tự mình nắm lấy 2 bên quần lót rồi kéo xuống…
Ngay lập tức, Thành Trung lao đến bế cả người nàng lên, anh đưa nàng tiếng đến chỗ chiếc sofa gần đó. Thành Trung đặt Hà Nhi nằm ngửa ra giữa sofa, hai tay anh dang rộng cặp chân dài miên mang của nàng ra hai bên, mặt anh áp sát đến vị trí cô bé đang nhòe nhoẹt nước nhờn của Hà Nhi.
“Ưm… anh ơi!” – Hà Nhi rên khẽ khi chiếc lưỡi của Thành Trung quét mạnh lên âm đạo đang bị kích thích của nàng.
Chiếc lưỡi đó sau đó cố gắng chui vào bên trong hai mép môi hồng bên dưới hạ thể Hà Nhi, vét sạch mọi thứ bên trong nàng, rồi sau đó được Thành Trung nuốt xuống một cách ngon lành.
Cảm giác khi được Thành Trung mơn trớn làm cho Hà Nhi như điên dại, nàng tự mình dang rộng hai chân hết mức có thể, để anh rút đầu vào đó mà tận hưởng. Ngọn lửa nhục dục bùng cháy làm cho Hà Nhi muốn được “yêu” hơn bao giờ hết. Nàng chủ động đề nghị Thành Trung:
“Yêu em đi anh…”
Thành Trung ngưỡng mặt lên nhìn nàng, nở một nụ cười ấm áp, anh một lần nữa trao cho nàng một nụ hôn, đồng thời di chuyển cơ thể lên trước, đưa khúc dương vật đến đúng vị trí ở giữa hai chân nàng.
Cô bé Hà Nhi mở rộng, trơn ướt, chực chờ để được dương vật Thành Trung xâm chiếm. Khúc thịt Thành Trung cũng vậy, cương cứng, nóng hổi, từ tốn áp sát hai mép âm đạo Hà Nhi chuẩn bị tiến vào bên trong…
“Ưm…” – “AAA” – Cả hai đồng loạt buông ra tiếng rên đầy đê mê và sung sướng khi dương vật Thành Trung chui tọt vào trong âm đạo Hà Nhi.
Cảm giác chật khít và trơn ướt bên trong âm đạo nàng, một lần nữa mang cho Thành Trung sự kích thích không thể diễn tả, dù là lần đầu hay lần thứ hai, cảm giác đều như mới… Còn với Hà Nhi, sự to dài, ấm nóng của dương vật anh khi lấp kín từng khoảng trống bên trong âm đạo làm cho nàng như muốn điên lên vì sung sướng.
“Anh Trung ơi… em sướng…”
“Anh cũng sướng, Nhi ơi, anh yêu em…”
Cả hai trao cho nhau những lời “yêu” khi mà dương vật chàng vẫn không ngừng dập mạnh liên hồi vào âm đạo nàng. Cảm xúc thăng hoa làm cho Hà Nhi chấp nhận mọi yêu cầu từ Thành Trung lúc này.
Anh nhẹ nhàng xoay người nàng lại, để Hà Nhi chống hai tay lên thành ghế sofa, mông nàng đưa ra phía sau mời gọi, Thành Trung cầm lấy khúc thịt của mình, từ tốn xâm chiếm nàng từ phía sau.
“Aaaa, anh ơi…” – Hà Nhi rên lên mãnh liệt, đây là lần đầu nàng làm tình với tư thế này, nàng đã có nghe qua về nó khi người ta nói đây là tư thế làm tình tuyệt vời nhất, nhưng phải tới khi thực sự trải nghiệm, Hà Nhi mới biết được người ta đã nói đúng như thế nào.
*Bạch bạch bạch…*
Âm thanh da thịt va chạm khi Thành Trung ôm sát vòng eo thon của Hà Nhi và tăng tốc dập mạnh dương vật của mình vào sâu bên trong nàng. Cả cơ thể Hà Nhi rung lắc theo từng nhịp địt của Thành Trung, nó cũng như cảm xúc của nàng lúc này, rung rắc dữ đội, dâng trào như muốn vỡ òa…
“Anh ơi, em… ra… mất…”
Hà Nhi bỗng rên lớn, nàng cảm nhận được cô bé của mình vừa mới tuôn trào một đợt lũ thác, cảm giác mọi thứ trên đời đều tan biến trong khoảnh khắc đó, làm nàng biết được mình mới vừa lên đỉnh.
Nhưng chưa ngừng lại ở đó, Thành Trung nhìn yêu Hà Nhi, sau đó ngồi xuống chiếc ghế sofa, để dương vật anh chĩa thẳng từ dưới lên. Hà Nhi lúc này biết anh muốn gì, nàng lập tức nhấc 1 chân lên, bước qua người anh, rồi chậm rãi cấm lấy khúc thịt cương cứng kia để nó chui vào âm đạo mình và… ngồi xuống.
“AAAA”
Cả hai lại rên lên hòa nhịp, Thành Trung lắc nhẹ hông mình, Hà Nhi hơi nhón gót chân để hạ thể mình dễ dàng lên xuống… Tư thế này làm cho dương vật anh đâm sâu hết cỡ, nằm trọn trong âm đạo nàng. Hà Nhi ngã đầu ra sau tận hưởng cảm giác lạ khi tư thế mới mang đến cho nàng.
Cả hai cứ thế tiếp tục làm tình cho đến khi Thành Trung không còn chịu được nữa, anh gồng mình lên… run nhẹ hạ thể rồi bắn hết tinh dịch của mình vào sâu trong tử cung Hà Nhi…
“Anh… xin lỗi…”
Thành Trung bẽn lẽn nói, Hà Nhi hiểu ra lý do tại sao, nàng chỉ lắc đầu cười nhẹ, sau đó trao cho anh một nụ hôn, rồi từ từ nhấc người mình lên… khi âm đạo nàng rời khỏi dương vật của Thành Trung, thì một dòng nước đục trắng bệt từ từ chảy ra khỏi hai mép môi đang đỏ ửng đầy khêu gợi đó.
Hà Nhi nhanh chóng đi vào nhà tắm để lau chùi hạ thể, Thành Trung lập tức đi theo nàng…
Ở đây cả hai tiếp tục trao cho nhau những nụ hôn, những cử chỉ yêu thương và vài lần ân ái…