Phần 78
“Em và Tiết tổng muốn giận dỗi tới khi nào nữa?”
“Không phải giận dỗi, em rất nghiêm túc, em thật sự muốn tiếp cận Tiết đổng, thật sự muốn câu dẫn hắn.”
Vương Kỷ không nói gì, liếc mắt với Hạ Nam và Tần Ý ở phía đối diện, cả 3 đều dùng ánh mắt để bày tỏ sự bất đắc dĩ.
Sự tình buổi sáng đã huyên náo lớn như vậy, toàn bộ văn phòng bọn họ đều đã biết, tuy rằng không dám truyền ra bên ngoài, nhưng mấy trợ lý và thư ký tất cả đều ngầm chạy tới tìm Vương Kỷ hóng hớt chuyện tình yêu bí mật của Tiết Tử Ngang và Triệu Ngu.
Cô đương nhiên không cần gạt Hạ Nam và Tần Ý, hơn nữa Hạ Nam cùng Tần Ý và tất cả những người biết chuyện này đều giống nhau, vô cùng chắc chắn Triệu Ngu và Tiết Tử Ngang chỉ đang giận dỗi nhau, nhưng đương sự từ đầu đến cuối vẫn vịt chết lại còn mạnh miệng.
Chậm rãi đưa miếng rau xanh vào miệng, Triệu Ngu không khỏi cảm thấy, trên đời này có rất nhiều chuyện đúng là buồn cười.
Rõ ràng tất cả những gì cô nói đều là thật, nhưng nói thẳng ra như vậy, ngược lại không ai tin cả, ngay cả Tiết Tử Ngang và Tiết Trạm cũng cho rằng cô chỉ đang giận dỗi cáu kỉnh, cho rằng ngày đó cô cố ý hôn Tiết Trạm là vì muốn ép Tiết Tử Ngang phải buông tay.
Nhưng thật ra, cô chỉ sợ đã đánh giá cao phân lượng của mình trong lòng Tiết Tử Ngang, nên mới cần dùng người đàn ông khác để kích thích hắn, khơi dậy ý chí chiến đấu của hắn, khiến hắn càng thêm không chịu buông tay.
“Nói thật thì, em cảm thấy… Tiết tổng đối với chị khá tốt.” Tần Ý cúi đầu ăn vài miếng cơm, vẫn do dự mở miệng, “Anh ấy là người có thân phận như vậy mà còn có thể hạ mình xuống xin lỗi chị, cũng có thể coi là có thành ý mà.”
Triệu Ngu cười khổ: “Mọi người biết vì sao em lại chia tay với hắn không? Bởi vì… Em chỉ là một thế thân, là thế thân của bạn gái cũ mà hắn từng nhớ mãi không quên.”
“What?” Cả ba người đều trợn to mắt không dám tin nhìn cô.
Ba giây sau, ba tiếng mắng chửi đồng thời vang lên, Tần Ý tức giận bất bình vỗ vỗ vai cô: “Theo đuổi Tiết đổng đi, yên tâm, cứ mạnh dạn mà theo đuổi, em tìm giáo trình cho chị, cho tên tra nam kia tức chết thôi!”
Đã biết Triệu Ngu là bạn gái Tiết Tử Ngang, mấy trợ lý và thư ký của Tiết Trạm cũng không dám tùy tiện sai bảo cô, nhưng cô vô cùng tự giác đặt bản thân vào vị trí trợ lý, chủ động yêu cầu công việc, tích cực hỗ trợ, đương nhiên cũng không ai cự tuyệt.
Thành ra thân phận hiện tại của cô rất vi diệu.
Không có thông báo thay đổi nhân sự, cô vẫn là thư ký của Tiết Tử Ngang như cũ, nhưng lại làm công việc của thư ký của Tiết Trạm, nơi làm việc cũng là ở chỗ Tiết Trạm, người ngoài nhìn vào, đây… có thể tính như mượn dùng người trong thời gian ngắn hoặc dùng thử.
Về phần những người biết nội tình thì đã sao? Đương nhiên họ đều cho rằng cô làm ở tầng này không được bao lâu là Tiết Tử Ngang sẽ dỗ cô trở về.
Thấy chưa, Tiết Tử Ngang lại tới nữa rồi, đi theo sau là hai anh trai giao hàng, xách mấy túi đồ lớn.
“Mời mọi người, không cần khách khí.” Tiết Tử Ngang vung tay lên, tư thế kia muốn phóng khoáng bao nhiêu thì có bấy nhiêu phóng khoáng.
Mọi người đều biết hắn tới vì Triệu Ngu, bọn họ chỉ là may mắn được hưởng sái, cho nên sau khi yên lặng đi lấy phần đồ ăn nhẹ của mình, liền tự giác lui về chỗ của mình, cũng tự giác biến mình thành người tàng hình luôn.
Đồ ngọt mà mình yêu thích nhất được đặt trên bàn, Triệu Ngu cũng không ngẩng đầu lên, tiếp tục đánh máy viết báo cáo.
Tiết Tử Ngang đứng trước bàn nhìn cô một lúc, khẽ cắn môi, rồi bỗng nở nụ cười.
Không bao lâu sau, mấy người mặc đồng phục công nhân nâng sofa ra từ thang máy đi ra, Tiết Tử Ngang chỉ vào phòng tiếp khách ở một bên, nói: “Mang vào gian phòng kia.”
Triệu Ngu nhận ra, đây là sofa trong văn phòng Tiết Tử Ngang, hắn muốn dọn văn phòng lên tầng lầu này sao?
Thấy cô cuối cùng cũng phản ứng lại, Tiết Tử Ngang nhướng mày, lớn tiếng nói: “Tuyên bố một chút, về sau, kia chính là văn phòng của tôi.”
Bọn Vương Kỷ bị dọa chết khiếp rồi, nhưng nhìn vẻ mặt Tiết Tử Ngang, lại thấy người của công ty vận chuyển động tác nhanh nhẹn, liền biết đây không phải chihr là đùa giỡn.
Văn phòng của Tiết Trạm chiếm nửa tầng lầu, bên ngoài cũng đủ rộng rãi, còn có mấy phòng tiếp khách lớn nhỏ, lấy một phòng cho Tiết Tử Ngang làm văn phòng cũng không phải không thể, người này đối với vị tình nhân nhỏ cũng thật là… Quá chịu chơi* rồi.
(*会玩 (biết chơi/chịu chơi): Xuất phát từ câu “người thành thị biết chơi/chịu chơi”, dùng để châm biếm việc một số người làm mà người thường không thể hiểu được)
Triệu Ngu cũng không ngờ Tiết Tử Ngang sẽ dùng chiêu này, nói chính xác hơn, là không ngờ độ khoan dung của Tiết Tử Ngang có thể cao đến thế. Cô đã làm mọi chuyện bung bét thành ra như vậy, mà hắn còn có thể điều chỉnh tâm tình để trả lại làm ra một màn này.
“Anh phát điên cái gì vậy?” Cô tức giận trừng mắt nhìn Tiết Tử Ngang, “Rốt cuộc anh muốn thế nào?”
Tiết Tử Ngang nhún vai, vẻ mặt vân đạm phong khinh: “Đổi nơi làm việc mà thôi, tầng cao nhất này cũng khá tốt, đứng cao nhìn xa, phong cảnh cũng đẹp.”
Triệu Ngu cười nhạo một tiếng, quyết định trầm mặc.
Tiết Tử Ngang tiếp tục chỉ đạo người của công ty vận chuyển bận rộn đi đi lại lại, đến khi Tiết Trạm trở lại công ty, văn phòng mới cũng đã được bày trí xong xuôi.
Sắc mặt Tiết Trạm đã tái xanh: “Ai cho anh làm loạn ở đây?”
Vẻ mặt Tiết Tử Ngang vô tội: “Cháu đã xin chỉ thị của ông, ông bảo được, thật ngại quá chú út, chú không có quyền can thiệp vào lệnh của Chủ tịch.”
Tiết Trạm liếc mắt nhìn Triệu Ngu một cái, không nói lời nào bước vào văn phòng.
Tiết Tử Ngang đắc ý huýt sáo, khi đi đến trước cửa văn phòng mới của mình, còn cố ý quay đầu lại cười hì hì nói với Triệu Ngu: “Thư ký Triệu, vị trí của em đối diện với văn phòng của anh, thật khéo a.”
Sau khi tan làm, Triệu Ngu dọn dẹp xong muốn rời đi, Tiết Tử Ngang đã lại nhanh hơn một bước ngăn cô lại: “Cùng nhau ăn cơm.”
Mặt Triệu Ngu vô cảm, nhàn nhạt trả lời: “Có hẹn rồi.”
Tiết Tử Ngang cũng không ép buộc cô, chỉ cười nói: “Vậy trưa mai cùng nhau ăn cơm.”
“Ngày mai cũng có hẹn rồi.”
“Vậy tối mai.”
“Đã có hẹn.”
“Vậy ngày kia, ngày kia không được thì ngày kìa, ngày kìa không được thì ngày tiếp theo.”
Triệu Ngu: “…”
Lần này cô thừa nhận, cô quả thực vẫn chưa hiểu rõ Tiết Tử Ngang.
Sau khi lái xe rời công ty, cô vẫn đến chỗ của Kỷ Tùy, Kỷ Tùy đã đưa cô chìa khóa, cô có thể trực tiếp đi vào, nhưng không ngờ hắn tan làm còn sớm hơn cả cô.
“Tôi còn tưởng rằng em sẽ không trở lại.” Mặc tạp dề đi ra từ phòng bếp, Kỷ Tùy mỉm cười, rất tự nhiên nói, “Đợi một chút, đồ ăn sắp xong rồi.”
Theo như hai ngày nay ở chung, bầu không khí giống như vậy là vô cùng bình thường, Triệu Ngu không nói thêm gì, đi theo vào bếp giúp hắn.
Ăn cơm xong, hai người sóng vai ngồi trên sofa, hắn mới hỏi: “Hôm nay… Thuận lợi không?”
Triệu Ngu gật đầu, rồi lại lắc đầu.
“Hắn vẫn không chịu chia tay? Cũng không cho em từ chức?”
“Không phải.” Dừng một chút, cô lại do dự mở miệng, “Nếu em nói mình… có phần không muốn từ chức, anh có xem thường em không?”
Kỷ Tùy sửng sốt: “Sao lại không muốn từ chức? Bởi vì… Hắn sao?”
Triệu Ngu lắc đầu: “Em không giống anh, anh lớn lên ở Trang gia, trong tay còn có cổ phần công ty, anh căn bản không cần lo lắng về sự nghiệp, nhưng em… Em vào làm việc trong Hoa Xán đã hơn 3 năm, đều nhờ vào thời gian và kinh nghiệm tích lũy được mới có được công việc này, nếu từ chức, đến công ty mới lại sẽ phải làm lại từ đầu, em vốn chẳng có gì cả, nên em không muốn dễ dàng từ bỏ như vậy.”
“Vậy em ở lại Hoa Xán, với hắn… Liệu có bị ảnh hưởng không?”
Triệu Ngu lắc đầu: “Hôm nay em đã xin đổi vị trí, cũng đã nói rõ ràng với hắn, sau này chỉ có thể thi thoảng gặp phải trong công ty, nhưng em… Đã không có quan hệ gì với hắn nữa. Chỉ là em cảm thấy, bản thân chẳng có cốt khí chút nào, rõ ràng nên trực tiếp từ chức rời đi, nhưng hôm nay sau khi tới công ty lại vẫn do dự.”
Nhìn khóe mắt cô đã hơi ướt át, Kỷ Tùy chỉ có thể vội vàng an ủi: “Đây là chính lựa chọn của em, em có quyền làm bất cứ thứ gì mình thích, chỉ cần em đã nghĩ rõ ràng, thì không có gì không thể.”
Bàn tay to lớn vỗ vỗ bên vai cô, thấy cô thoáng co rúm lại, lúc này Kỷ Tùy mới nhớ ra vết xước cô lưu lại buổi sáng trước khi ra cửa.