Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Trở về (Full)

Truyện Sex: Trở về (Full)


Phần 213

Lăng Kiến Vi không ngờ sẽ gặp được Trang Diệp ở dưới chung cư Kỷ Tùy, Trang Diệp hiển nhiên cũng không thể ngờ việc Lăng Kiến Vi sẽ xuất hiện ở đây, cho nên trong lúc nhất thời, hai người đều ngẩn cả ra.
Cho dù chân tướng mọi chuyện năm đó đã rõ ràng, nhưng rất nhiều điều đã xảy ra đã không thể coi như chưa từng xảy ra, giữa bọn họ đã không còn cừu hận, nhưng vẫn mang bầu không khí bối rối khó hiểu.

Lúng túng nhìn nhau trong chốc lát, cuối cùng vẫn là Lăng Kiến Vi mở miệng trước: “Cậu tới tìm anh Kỷ Tùy?”

“Ừ.” Trang Diệp nói, “Cậu cũng tới tìm anh ấy?”

Lăng Kiến Vi do dự một chút, nói: “Tôi đưa Hi… Đưa Triệu Ngu tới tìm anh Kỷ Tùy.”





Trang Diệp kinh ngạc nhìn thoáng qua tầng lầu: “Cô… Cô ấy ở trên?”

“Ừ.”

Sau đó, Trang Diệp không nói gì tiếp nữa.

Thấy hắn xuất thần nhìn chằm chằm cổng vào phía trước, Lăng Kiến Vi cũng có thể đoán được, giờ phút này trong lòng hắn hẳn cũng không ngừng rối rắm… muốn gặp cô, nhưng lại không dám xuất hiện trước mặt cô.

Kết quả, không đợi Trang Diệp quyết định, cánh cửa đang đóng chặt kia đã bị người kéo ra, Triệu Ngu đi ra từ bên trong, nhưng tinh thần cô rối bời chỉ nhìn xuống mặt đất, vẫn chưa phát hiện Trang Diệp đang đứng cách đó không xa.

Từ khi Kỷ Tùy đuổi ra theo, đi lên trước rồi kéo Triệu Ngu vào lòng, mọi chuyện đều phát sinh quá bất ngờ, không chỉ có Triệu Ngu không kịp phản ứng, ngay cả Lăng Kiến Vi và Trang Diệp cũng trố mắt mất vài giây.

Tuy rằng đã sớm biết quan hệ của Triệu Ngu và Kỷ Tùy, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên bọn họ tận mắt nhìn thấy hai người thân mật đến thế.

Một cái ôm, lại có thể chói mắt đến vậy, nhưng cũng chẳng ai có tư cách nói gì, thậm chí phản ứng đầu tiên của Trang Diệp, lại là xoay người trốn đi.

“Trang Diệp.” Kỷ Tùy kinh ngạc gọi một tiếng, hắn dường như theo bản năng gọi ra cái tên Trang Diệp, đồng thời cũng vội vàng buông cánh tay đang ôm Triệu Ngu ra, vô cùng bối rối lùi lại vài bước.

Vừa rồi, người trước mắt hắn đến cùng là Triệu Ngu, hay là Đường Hi, hắn cũng không phân biệt được nữa, chỉ muốn ôm lấy cô thật chặt. Nhưng hiện tại nhìn thấy Trang Diệp, não bộ bị cồn làm tê liệt cuối cùng cũng thanh tỉnh.

Cho dù cô là Đường Hi hay Triệu Ngu, thì đều từng là bạn gái của Trang Diệp, là người mà Trang Diệp vẫn không thể nào quên đến tận giờ, chỉ dựa vào điểm này, hắn đã không nên có bất kỳ suy nghĩ không an phận nào nwữa, nếu không tất cả những việc hắn làm, đều sẽ là vết đâm vào lòng Trang Diệp.

Nhưng mà Trang Diệp lại cười với hắn: “Em tới trả lại anh tiền.”

Hắn chậm rãi đến gần, lấy ra tấm chi phiếu đưa cho Kỷ Tùy: “Trước giờ anh đều không nợ Trang gia.”

Kỷ Tùy cúi đầu liếc mắt nhìn chi phiếu, nghi hoặc nhìn hắn: “Cậu…”

Bên trên là con dấu của một công ty nhỏ do bản thân Trang Diệp đầu tư, chuyện của Trang gia hẳn là không liên lụy đến công ty này, đây cũng là con đường duy nhất sau này của Trang Diệp.

Hiện tại xem ra, cho dù không bị liên lụy thì Trang Diệp cũng sẽ đem tất cả tài sản còn lại ra gán nợ cho Trang gia.

Tất cả đều nói muốn đoạn tuyệt quan hệ với Trang gia, nhưng cuối cùng, lại chẳng ai thực hiện được lời nói tàn nhẫn của mình, cũng không ai có thể thờ ơ lạnh nhạt cho nổi.

Nhét chi phiếu vào trong tay Kỷ Tùy, Trang Diệp nói: “Từ hôm nay trở đi, anh và Trang gia đã hoàn toàn thanh toán xong, về sau, dù anh có làm gì cũng không cần lo ngại đến cảm nhận của bất cứ ai trong Trang gia nữa.”

Khó khăn kéo khóe miệng, Trang Diệp cười nói: “Hết thảy ân oán đều đã qua rồi, hy vọng mọi người… Đều có thể hạnh phúc.”

Dừng một chút, hắn lại thấp giọng bổ sung: “Chị dâu.”

Lăng Kiến Vi nghĩ, thế giới này đại khái là điên rồi.

Ngày trước, hắn gọi Đường Hi là “chị dâu”, hiện tại, Trang Diệp lại gọi Triệu Ngu một tiếng “chị dâu”.

Ba người họ, quen biết với nhau từ mười mấy năm trước, nhưng khi đó ai cũng không thể ngờ rằng, có một ngày sẽ đi đến bước hiện tại.

Nơi này thẳng hướng gió lùa của chung cư, vào đông gió lạnh thổi vào ào ạt, len lỏi từng chút một vào trong áo khoác, Triệu Ngu rụt vai, chỉ cảm thấy cả người đều lạnh lẽo.

Cô đã biết trước kết cục giữa mình và Trang Diệp sẽ ra sao, dù cho không có Kỷ Tùy, không có Lăng Kiến Vi, giữa bọn họ, cuối cùng cũng chỉ có thể xem như người dưng nước lã.

Nhưng nhìn thân ảnh hắn dần đi xa, nhìn thân hình hắn không biết từ khi nào đã gầy đi một nửa, trong ngực cô như có gì bị nghẹn lại, buồn bực đến không thể thở nổi.

Chi phiếu trong tay bị gió thổi hơi rung động, Kỷ Tùy ngước mắt, lẳng lặng nhìn sườn mặt của Triệu Ngu, khẽ mấp máy môi, nhưng cũng không biết nên nói gì nữa.

Triệu Ngu ngẩng đầu, hít sâu một hơi, cười nói: “Em đến ngân hàng chuyển khoản cho anh, tạm biệt.”

Hai chữ này, cực kỳ giống như ly biệt. Kỷ Tùy không tự chủ được mà siết chặt tấm chi phiếu trong tay, nhưng vẫn không thể thốt ra được tiếng nào.

Lăng Kiến Vi theo sát đằng sau Triệu Ngu đi ra ngoài chung cư, mở cửa xe cho cô đi lên, do dự một lát vẫn không nhịn được nói: “Em ở trên xe nghỉ ngơi một chút, anh đi mua ly trà nóng cho em.”

Triệu Ngu hiểu ý hắn, hắn muốn cho cô không gian riêng để cô có thể không kiêng nể gì mà khóc, cũng không cố kỵ gì mà phát tiết.

Nhưng cô không muốn khóc nữa.

“Không cần.” Cô mỉm cười, “Đi đến ngân hàng thôi, chậm chút nữa sẽ là giờ cao điểm mất.”

Đến ngân hàng gửi tiền cho Kỷ Tùy xong, khi trở về dưới chung cư của mình, trời cũng đã tối.

Triệu Ngu xuống xe, nói: “Đừng tiếp tục ở đây nữa, anh trở về đi.”

Lăng Kiến Vi không hé răng, nhưng sự trầm mặc của hắn đã nêu rõ đáp án.

“Anh đã quên chuyện lần trước phát sốt rồi sao? Cứ ở đây để làm gì đâu?”

Hắn vẫn không hé răng.

“Lăng Kiến Vi!” Triệu Ngu mất kiên nhẫn, “Một người đàn ông như anh, có thể đừng làm những việc ấu trĩ như vậy nữa được không?”

Hắn cúi đầu, nhưng vẫn không nói một lời.

Triệu Ngu lấy điện thoại ra chuẩn bị gọi cho Lăng Kiến Uyên: “Được, vậy em gọi người nhà anh tới nhận lại.”

“Anh trai anh sẽ không tới.” Hắn ngẩng đầu, bình tĩnh nhìn cô, “Anh ấy biết, dù cho ai tới cũng vô dụng.”

Đèn trong xe sáng lên, cô mơ hồ có thể thấy được đôi mắt hắn đã đỏ bừng, trong màn đêm se lạnh, hắn dường như càng thêm vô cùng ủy khuất.

Triệu Ngu khẽ cắn môi, cười nhạo ra tiếng: “Anh cho rằng anh như vậy…”

“Em có thể nổi giận với anh, vậy cũng coi như anh đang giúp em, không phải sao?” Trong lòng hắn hơi thấp thỏm, nhưng vẫn quật cường nhìn cô, “Bác sĩ tâm lý nói, chỉ cần em còn có hỉ nộ ái ố, mọi thứ đều sẽ dần tốt lên, em cứ việc mắng anh, muốn mắng thế nào cũng được, chỉ cần em mắng xong, trong lòng có thể thoải mái hơn được một chút.”

Triệu Ngu thật sự cảm thấy mấy ngày nay cô đã kiềm giữ quá nhiều chuyện trong lòng, cũng thật sự sắp không khống chế được cảm xúc, nhưng trong nháy mắt, những lời mắng chửi sắp phát ra lại bị chặn lại.

Nhìn hắn bứt rứt bất an nhưng vẫn vô cùng kiên định, cô ngây ngốc hơn nửa ngày mới chậm rãi phun ra một câu: “Anh hâm rồi sao?”

Nghe được âm thanh cô khóc nức nở, Lăng Kiến Vi mới ý thức được chuyện gì đang xảy ra, nhìn kỹ lại, gương mặt cô đã đầy nước mắt.

Hắn lập tức cuống cuồng lên, vội vàng mở cửa xe đi xuống, chân tay luống cuống nhìn cô: “Em… Em đừng khóc…”

Vốn hắn không phải muốn chọc giận cô, càng không phải muốn làm cô khóc, chỉ là chị dâu nói cho hắn phương pháp phải mặt dày lì lợm, hắn cũng không biết phải làm cụ thể thế nào, huống hồ mỗi khi đối mặt với cô, hắn đến cả bình tĩnh cũng mất sạch, nào có thể sử dụng thủ đoạn thuần thục gì nữa?

“Xin… Xin lỗi… Anh không phải…” Hắn muốn đưa tay lau nước mắt giúp cô, nhưng sắp đụng vào cô lại không dám chạm đến, chỉ có thể vội vàng thu tay lại, lúng túng tìm khăn giấy trong xe, “Em… Em đừng khóc, anh biết sai rồi, anh lập tức rời đi, em nói gì anh cũng nghe lời…”

Thấy hắn sốt ruột đến vậy, ngược lại làm Triệu Ngu càng không thể khống chế cảm xúc một cách rất khó hiểu, hai vai run rẩy không ngừng khóc nức nở.

Triệu Ngu như thế này, trừ một lần đối mặt với cha mẹ nuôi, Lăng Kiến Vi còn chưa từng thấy bao giờ.

Khi cô còn là Đường Hi, dường như mỗi ngày chỉ đều sống trong hạnh phúc, chưa bao giờ phải chật vật đến vậy.

Sau này vì báo thù, cô lại hết sức bình tĩnh, thậm chí là máu lạnh, vĩnh viễn đều là dáng vẻ không để ý đến bất kỳ ai, bất kỳ cái gì.

Hiện tại nhìn thấy cô như vậy, sau khi hoảng loạn, hắn lại bỗng nhiên cảm thấy an tâm.

Cô như vậy mới giống một người sống, sẽ tức giận, sẽ mắng người, sẽ không màng hình tượng mà khóc lóc.

Tay hắn cầm khăn giấy chuẩn bị lau nước mắt cho cô ngưng lại giữa không trung, Lăng Kiến Vi ngập ngừng một chút, cuối cùng đưa tay kéo cô vào lòng: “Nếu em muốn khóc, vậy… cứ khóc đi, anh sẽ ở bên em.”

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng