Phần 198
Trước khi nhìn thấy Trang Diệp lần đầu tiên, Đường Hi đã biết đến cái tên Trang Diệp này từ trước.
Khi đó cô mới vừa tiến vào sân trường đại học, quay cuồng giữa một đống môn học, lại nghe được một CLB không cần phải làm quá nhiều việc: Hiệp hội Yêu Răng.
CLB này là trường học mới vừa thành lập, rất thiếu người, hiện trường chiêu mộ người mới cũng không cần phỏng vấn, tất cả người báo danh đều nhận hết, vì thế Đường Hi vào nhóm Wechat của CLB ngay tại chỗ, mà bên trong cũng chỉ có 20 – 30 người.
CLB định lên kế hoạch chào đón người mới vào buổi tối chủ nhật, bởi vì có thành viên mới gia nhập, từ buổi chiều thứ 7, trong nhóm đã bắt đầu náo nhiệt hẳn lên.
Đường Hi sửa lại ghi chú, tùy tiện chào hỏi một cái rồi cũng không xuất hiện ở trong nhóm nữa, tới buổi tối mới nhìn thấy có người tag cô và một người gọi là Trang Diệp từ mấy tiếng trước, hỏi bọn họ có phải một cặp hay không, ngay cả tên mà cũng giống như người yêu.
Đường Hi nhìn kỹ mới phát hiện, cô với Trang Diệp từ họ đến tên đều giống nhau ở bộ thủ, ngay cả âm “Đường” và “Trang, nghĩa “Hi” và “Diệp” cũng rất giống nhau.*
((*): 唐曦 – Đường Hi – Táng xī / Hi: Ánh sáng mặt trời.
庄晔 – Trang Diệp – zhuāng yè / Diệp: Không phải là “xanh”, mà là Diệp trong “sáng chói rực rỡ”. Họ cả 2 đều giống nhau ở Bộ: Nghiễm 广, Cả bộ Nhật 日 ở chữ Hi và Diệp nữa 日)
Vốn dĩ loại trêu chọc này cười một tiếng rồi cũng qua nhanh thôi, nhưng mà người ta tag cô mà cô vẫn không xuất hiện thì không được lễ phép cho lắm, cho nên cô vẫn nên trả lời học trưởng kia.
Ai ngờ bởi vì sự lộ diện của người trong cuộc là cô, vài câu trêu chọc ít ỏi buổi chiều lập tức bị kéo dài vô hạn, trưởng CLB cũng lên tiếng nói một người soái ca, một người mỹ nữ thật sự rất xứng đôi, còn nói mấy ngày nay muốn tuấn nam mỹ nữ hai người bọn họ đi tuyên truyền bốn phía một phen, tranh thủ thu nhiều người mới vào CLB.
Nhưng mà cô cũng chỉ là một nữ sinh bình thường, ngày thường sẽ cùng nhau xem phim rồi si mê mấy anh soái ca với Ngu Cẩn, nghe thấy lời trưởng CLB nói, còn không nhịn được tò mò mở Wechat của Trang Diệp.
Đáng tiếc hình đại diện của hắn chỉ là một bức ảnh bình thường, danh sách bạn bè cũng thiết lập không cho người lạ có thể xem xét, cô cũng chẳng nhìn được cái gì.
Nhưng thật ra không bao lâu sau, người trong cuộc Trang Diệp này cũng lộ mặt ngay trong nhóm, tỏ vẻ trước đó hắn không thấy tin nhắn giống như cô, đáp lại lời trêu chọc của mọi người không mặn cũng không nhạt.
Nhìn hắn trả lời, Đường Hi chỉ cảm thấy khó hiểu, có lẽ tính cách người này cũng giống với cô, đều không phải loại dễ dàng hòa mình với người khác.
Ôm tâm thế muốn nhìn thử xem rốt cuộc hắn đẹp trai cỡ nào, buổi tối hôm sau lúc mở họp, Đường Hi có hơi mong chờ, mà sự thật cũng không phụ sự kỳ vọng của cô… khoảnh khắc nhìn thấy Trang Diệp kia, cô thật sự không khỏi kinh diễm.
Không biết có phải Trang Diệp cũng ôm mục đích giống như cô hay không nên mới nhìn về phía cô, thời điểm bốn mắt chạm nhau, hai người đều ngẩn cả ra, cô hơi ngượng ngùng đỏ mặt, rồi lại không khống chế được khẽ giương khóe miệng, ngay lập tức gửi Wechat cho Ngu Cẩn: [A a a a trường học chúng ta hình như có nhiều soái ca lắm, tớ lại phát hiện thêm một người nữa rồi.]
Khả năng dựa vào mánh khóe soái ca mỹ nữ quả nhiên có chút hiệu quả, sau đó CLB lại tuyển thêm được mười mấy sinh viên năm nhất vào, tới cuối tuần, toàn bộ CLB sẽ cùng nhau hoạt động và hợp tác với siêu thị gần trường học để gửi chút bàn chải và kem đánh răng để dùng thử, sau đó tuyên truyền việc “Yêu răng, bảo vệ răng miệng”.
Đúng như lời mọi người nói, CLB này rất nhàm chán, hơn nữa đa số mọi người đều là tới để kiếm thêm điểm cho môn học, ngày thường làm hoạt động cũng không nhiệt tình cho lắm.
Da mặt Đường Hi mỏng, luôn cảm thấy ngày thường mà không tham gia hoạt động, về sau xin thêm học phần sẽ hơi ngượng ngùng, cho nên cô chưa bao giờ vắng họp, bất kể nhàm chán tốt xấu cỡ nào cũng đều nghiêm túc tham gia, dần dà, cô lại phát hiện, Trang Diệp cũng như thế, một buổi hoạt động cũng chưa từng bỏ qua.
Trừ khi trao đổi cần thiết, hai người bọn họ cũng không nói chuyện nhiều, mặc dù soái ca đẹp mắt, cô cũng sẽ bí mật buôn chuyện vài câu với Ngu Cẩn, nhưng cô cũng không nghĩ tới việc tiếp cận hắn.
Cô nhìn ra được, hắn và cô giống nhau, đều là loại ở trước mặt người không thân thì sẽ khá yên lặng, đối người khác cũng đủ lễ phép, nhưng cũng luôn duy trì cảm giác xa cách.
Toàn bộ bước ngoặt là từ một ngày nọ, sau khi kết thúc kỳ nghỉ lễ Quốc Khánh.
Tối hôm đó Đường Hi vẫn tới trường để học bài như thường lệ, trên đường cùng mẹ gọi một cuộc video call rất dài, chờ đến lúc cô phản ứng lại, thì đã sắp đến thời gian đóng cửa ký túc xá.
Toàn bộ phòng học cũng chỉ có một mình cô, cô vội vàng thu thập đồ đạc chuẩn bị rời đi từ cửa sau, vừa ngẩng đầu mới phát hiện, không biết Trang Diệp đã đứng ở đó từ khi nào.
Cô hơi kinh ngạc, ngượng ngùng cười nói: “Vừa rồi cậu… Cũng trong phòng học này sao? Có phải mình đã làm ảnh hưởng tới cậu không?”
Trang Diệp cười lắc đầu: “Không có, mình cũng chỉ đi ngang qua, cậu mau đi đi, ký túc xá sắp đóng cửa rồi.”
Hai người khá thân thiết cùng xuống từ lầu ba, tới bên ngoài mới phát hiện trời đang mưa nhỏ.
Đường Hi còn chưa quen thời tiết ở Đông Hải, ra cửa cứ luôn quên mang ô, nhưng nhìn mưa cũng không lớn, cô cũng không định chờ thêm, nhưng vừa mới định đi vào màn mưa đã bị người gọi lại.
Trang Diệp đưa ô của mình cho cô: “Dùng cái này đi.”
Đường Hi vội lắc đầu: “Không cần, mưa này nhỏ thôi, sẽ không bị ướt đâu.”
Trang Diệp không nói chuyện, lại nhét chiếc ô vào trong tay cô, lướt qua cô đi lên trước.
Nhìn bóng dáng cao dài của hắn, Đường Hi ngẩn người, căng ô ra đuổi theo, giơ qua đỉnh đầu hắn giúp hai người che chắn.
Hắn thật sự quá cao, che ô cho hắn cũng phải tốn sức, Trang Diệp nhìn cô một cái, tự giác tiếp nhận lấy chiếc ô, hai người cứ như vậy yên lặng đi trong màn mưa, ai cũng không mở miệng nói chuyện.
Cô không rõ ký túc xá của hắn ở đâu lắm, đi được một đoạn bèn chỉ có thể nói với hắn: “Mình đến quảng trường phía Bắc là được.”
Hắn nói: “Cửa hàng đều đã đóng cửa, không mua được ô đâu.”
Ngay sau đó hắn lại hỏi: “Cậu ở tòa nào? Không sao, mình đưa cậu về trước.”
Đường Hi báo số tòa nhà, chờ đi đến dưới lầu, cô đã càng thêm ngượng ngùng: “Cậu ở tòa nào vậy? Giờ mà chạy về liệu có kịp không?”
“Không xa lắm.” Hắn cười: “Mau vào đi.”
“Hôm nay… cảm ơn cậu.” Cô vào ký túc xá rồi còn xuyên qua cửa sổ hành lang nhìn ra bên ngoài, phát hiện hắn còn chưa đi, lại không khỏi có chút thất thần.
Dường như hắn cũng sực tỉnh lại, mỉm cười với cô, chậm rãi xoay người biến mất trong cơn mưa.
Tuy rằng mới khai giảng chưa được bao lâu, cả tòa nhà cũng đều là sinh viên năm nhất, nhưng đã có những cặp tình nhân nói lời tạm biệt sến súa ở cửa. Lẳng lặng nhìn một màn kia, lại nhìn khung cảnh Trang Diệp đang đi xa, Đường Hi không khỏi giương khóe môi cười.
Cô cũng không thể nói tại sao, chỉ là cứ cảm thấy vui vẻ, vừa về đến ký túc xá đã vội vàng gửi Wechat cho Ngu Cẩn: [Cậu nói xem nếu tớ yêu đương thì phải làm sao bây giờ?]
Hiển nhiên Ngu Cẩn cũng bị lời của cô gợi lên cơn tò mò, sửng sốt buộc cô phải nghiêm túc kể lại chuyện đã phát sinh lúc tối cho mình, nghe xong thì đưa ra được kết luận: [Anh chàng này cũng không tệ nha, muốn thử cưa anh ta không?]
[Có thế mà đã vác cưa ra rồi á? Tớ cũng không có cảm giác thích người ta lắm, chỉ cảm thấy hắn đẹp trai, có vẻ cũng tốt, hơn nữa khẳng định người ta cũng không thích tớ, chỉ là đơn thuần tốt bụng giúp đỡ mà thôi.]
[Nhưng biết đâu ý, đống nam sinh có dụng ý không tốt với cậu còn ít lắm sao? Càng đẹp càng phải túm chặt, lỡ bị người khác cướp mất thì đáng tiếc lắm đó.]
Nói thì nói như vậy, nhưng từ trước đến nay Đường Hi là một người lý trí, tất cả vẫn còn trong giai đoạn mông lung, cô cũng không có khả năng nói hay làm ra hành động gì như Ngu Cẩn bảo, chỉ là nghĩ trong lòng, lần sau gặp mặt, có nên cảm ơn hắn lần nữa hay không?
Cô cho rằng thời điểm gặp mặt tiếp theo sẽ là khi hoạt động CLB, không ngờ mới chỉ 3 ngày, bọn họ đã lại gặp gỡ thêm lần nữa.
Tiết thứ nhất buổi sáng hôm đó, cô còn muốn đổi phòng học để học tiết thứ hai, lúc đi qua hành lang giữa hai khu dạy học với bạn cùng phòng, lại đột nhiên nghe được phía sau có người dùng giọng không lớn không nhỏ nói: “Chân rộng thế, chắc chắn không phải gái trinh, cũng không biết đã bị bao nhiêu thằng chơi rồi.”
Cô không chắc có phải tên nào đang nói về mình hay không, nhưng lời bàn luận tởm lợm như thế, quả thật khiến người ta thấy phản cảm.
Nhưng trong những năm sống nương tựa lẫn nhau cùng mẹ, cô đã hình thành nên hai nguyên tắc cư xử quan trọng: Chuyện nhỏ có thể nhịn được thì nhịn, cố gắng ít gây chuyện, nếu như thật sự không thể nhịn nổi, thì cũng đừng sợ gây chuyện, bởi vì biểu hiện càng mềm yếu sẽ chỉ làm kẻ khác càng giẫm lên mặt mũi.
Rất rõ ràng, loại tình huống này thuộc về loại thứ nhất, đừng nói còn không xác định được có phải nói cô hay không, coi như phải, thì chỉ cần nhịn một chút là qua, không cần phải so đo.
Nhưng lúc cô kéo cánh tay bạn cùng phòng tăng tốc đi nhanh về phía trước, lại đột nhiên nghe được giọng nói quen thuộc truyền đến: “Chân rộng như vậy, khẳng định bị người ta thông nát đít, cũng không biết bị bao nhiêu thằng chơi rồi.”
Giọng nói không phải quá lớn, nhưng toàn bộ người xung quanh đều có thể nghe rõ, trong chốc lát, tiếng cười ầm nổi lên, rất nhiều ánh mắt người khác cũng không kiêng nể gì mà rơi xuống tên nam sinh vừa nói mấy lời hạ lưu kia.
Đường Hi quay đầu nhìn lại, quả nhiên là Trang Diệp.
Hắn cười rất khoa trương với đám bạn học, thấy cô quay đầu lại, còn nhướng mày với cô, vẻ mặt đắc ý kia giống như đang hỏi, hắn có ngầu hay không.
Đường Hi không nhịn được cúi đầu cười, lặng lẽ giương ngón tay cái về phía hắn.
Tiết học kế tiếp cũng là tiết duy nhất cô không nghiêm túc học từ khi lên đại học tới nay, bởi vì toàn bộ quá trình cô đều chỉ mải buôn dưa lê với Ngu Cẩn.
[Làm sao bây giờ? Tớ cảm thấy Trang Diệp rất ngầu, đặc biệt là hôm nay luôn, siêu ngầu, siêu soáiiiii.]
[Hình như tớ hơi thích hắn mất rồi, ai, cậu nói xem, như vậy có phải là thích hay không?]
[Cậu nói xem, người ta đẹp trai như vậy liệu đã có bạn gái hay chưa nhỉ?]
[Toi rồi, tớ thật sự muốn yêu đương rồi.]