Phần 151
Triệu Ngu còn đang chìm trong dư vị sau đợt cao trào mãnh liệt, tuy nghe được Kỷ Tùy nói có món quà muốn tặng, nhưng cô cũng không quá để ý, thẳng đến khi một chiếc hộp nhung tinh xảo được đặt trước mặt cô.
Đó là…
Mọi mệt mỏi bủn rủn lập tức không còn chút nào, cô ngay tức khắc từ trên giường ngồi dậy, hoảng hốt nhìn hắn.
Kỷ Tùy đang muốn cầu hôn cô? Bọn họ ở bên nhau mới bao lâu, sao có thể nhanh như vậy được?
Nhưng mà với tính cách của hắn, nếu đã xác định người mình yêu là cô, thì dường như việc tiến đến cầu hôn cũng không có gì là lạ.
Phút chốc, trong đầu cô đã lóe lên vô số suy nghĩ, cũng đã suy xét đến vài cách để từ chối hắn, thậm chí còn đã tính đến cả tình huống xấu nhất.
Nhưng khi bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của Kỷ Tùy, Triệu Ngu lập tức ý thức được phản ứng của mình có hơi quá khích, cô nhanh chóng thu hồi biểu tình, điều chỉnh tốt cảm xúc, lại ra vẻ thoải mái hỏi: “Đây là gì vậy?”
Kỷ Tùy chăm chú nhìn cô thêm mấy giây, lúc này mới cười mở hộp ra: “Em thích không?”
Trong hộp không phải là chiếc nhẫn như cô nghĩ, mà là một hoa tai kim cương và xà cừ trắng kiểu dáng đơn giản*.
Kỷ Tùy ngồi vào mép giường, kéo cô vào lòng, xoa lên vành tai cô nói: “Anh thấy em rất thích những đôi hoa tai dài thế này, nên đã chuẩn bị thứ này cho em.”
“Hoa tai dài làm mặt thon hơn, thật đẹp quá, cảm ơn anh.” Triệu Ngu ôm cổ hôn lên khóe môi hắn một cái, lại cẩn thận nhìn cái túi hắn đem đến.
Vừa rồi chỉ lo nghĩ đến chuyện của Tiết Tử Ngang, nên lúc Kỷ Tùy vào cửa cô cũng không chú ý, ngoại trừ bó hoa, trên tay hắn còn cầm theo một cái túi, hơn nữa logo in trên túi là của Lan Tỉ.
Bất quá cái hộp nhỏ thế này, cần phải đựng trong chiếc túi lớn đến vậy sao?
Kỷ Tùy đã lại nhanh chóng giải đáp thắc mắc cho cô… hắn lấy từ trong túi ra hai cái hộp khác, một hộp dài chứa dây chuyền, và một hộp hình vuông chứa lắc tay.
Đến đây thì Triệu Ngu đã nhớ ra, bộ trang sức này chính là dòng sản phẩm Bride vừa được Lan Tỉ phát hành, hơn nữa còn là phiên bản số lượng giới hạn, thời điểm Lan Tỉ mở cuộc họp báo về sản phẩm cô có chú ý qua.
Triệu Ngu nhớ rõ, trừ bỏ vòng cổ, lắc tay, hoa tai, còn có thêm nhẫn để tạo thành một bộ hoàn chỉnh, nhưng mà Kỷ Tùy lại vẫn chưa đưa nhẫn cho cô.
Cô cũng giả vờ như không biết, chỉ cười nói: “Đột nhiên tặng em nhiều như vậy, sao em dám nhận được?”
“Chỉ là anh cảm thấy bộ trang sức này rất thích hợp với em nên mới đặt mua, có gì mà dám nhận hay không dám nhận?” Kỷ Tùy nhẹ nhàng cắn mút môi cô: “Thích không?”
“Em rất thích, có điều…” Triệu Ngu nghịch ngợm nhìn hắn thè lưỡi, “Món quà quý giá như vậy, hình như em chỉ có thể trả bằng thịt thôi.”
Kỷ Tùy không nhịn được cười, xoay người đè cô xuống dưới: “Vậy thì cứ lấy thịt trả đi.”
Những nụ hôn dày đặc từ cổ lan dần xuống trước ngực, Triệu Ngu thở hổn hển vặn vẹo vòng eo, hơi quay đầu nhìn chiếc túi đặt trên tủ cạnh giường.
Cô đã hiểu tại sao Kỷ Tùy không tặng hết quà cùng một lúc, người đàn ông này muốn lặng lẽ làm một phép thử với cô.
Trước tiên hắn đem hộp hoa tai được đóng gói rất giống hộp nhẫn kia đưa tới trước mặt cô, rồi quan sát kỹ phản ứng của cô, nếu cô không kháng cự, rất có thể tiếp theo sẽ là một màn cầu hôn.
Đáng tiếc lúc nãy phản ứng của cô quá kịch liệt, cho nên khi thấy cô hoảng hốt như vậy, chắc hẳn hắn đã rất thất vọng.
Nhìn người đang cúi đầu ở trước ngực cô ra sức liếm mút cặp vú sữa, Triệu Ngu không khỏi tò mò, hắn lấy đâu ra nhiều ý nghĩ đến vậy?
Tuy rằng ngày thường lúc nói chuyện hắn cũng sẽ ngẫu nhiên thử xem cô có thật sự đã quên Tiết Tử Ngang hay chưa, nhưng sự thăm dò đó rất đơn giản, mà cách làm hôm nay, lại không hề giống với phong cách của hắn.
“Ưm…” Đầu vú căng cứng bị hắn hung hăng mút vào, Triệu Ngu lập tức cong người lên, miệng thở hổn hển, “Kỷ Tùy…”
Giống như trận làm tình lúc nãy, động tác của hắn không còn dịu dàng như xưa, mà trở nên gấp gáp hơn, thậm chí còn mạnh mẽ cường thế.
Trong khi liếm mút trêu đùa đầu vú, tay phải của hắn cũng vội vàng thăm dò vào giữa hai chân cô, vừa sờ thấy chất lỏng dính nhớp còn lưu lại đã liền cắm ngón tay vào, không ngừng moi móc chà sát vách thịt trong nhục huyệt, ngón tay ở bên trong lúc nông lúc sâu mà quấy loạn lên.
“A…” Đôi tay cô gắt gao giữ chặt đầu Kỷ Tùy, Triệu Ngu ở dưới thân hắn không ngừng vặn vẹo, yêu kiều rên rỉ, “Kỷ Tùy… Kỷ Tùy… Vào đi…”
Hắn tách hai bắp đùi của cô ra, dùng tư thế xâm nhập từ bên sườn, cố gắng đem dương vật cắm vào giữa hai chân cô.
Âm hộ mẫn cảm chạm vào quy đầu, Triệu Ngu lập tức bị kích thích đến run rẩy, nhưng cô cũng cảm giác được hắn còn chưa mang bao.
Cô cho rằng hắn sẽ kịp thời mang vào, dù sao về phương diện này từ trước đến nay hắn đều rất tự giác. Nhưng mãi vẫn không thấy hắn đi lấy áo mưa mà vẫn chỉ cọ xát ngoài hoa huyệt không có một màng cách trở, Kỷ Tùy hôn lên vành tai cô, thấp giọng nói: “Sinh cho anh một đứa con, có được không?”
Cơ thể cô theo bản năng cứng đờ, ngây người mất vài giây, Triệu Ngu mới phản ứng được, cô đẩy lồng ngực hắn: “Đeo bao.”
Vỏn vẹn hai chữ, nhưng đáp án đã sáng tỏ.
Kỷ Tùy yên lặng nhìn Triệu Ngu, cố nhếch khóe miệng lên cười rồi mới đưa tay lấy áo mưa xé mở đeo vào, hắn nâng bờ mông căng tròn của cô lên cắm vào tận cùng âm đạo, nhanh chóng đưa đẩy mỗi lần đều đâm vào thật sâu, rút ra nhanh chóng rồi lại tiếp tục đút vào lút cán.
Triệu Ngu đương nhiên cảm giác được sự khác thường của hắn, chỉ là cô không nghĩ tới, Tiết Tử Ngang đối với hắn lại có lực sát thương lớn đến vậy.
Một Tiết Tử Ngang mà đã có thể khiến hắn mất tự chủ, nếu như hắn biết nguyên nhân thật sự cô tiếp cận hắn, thì sẽ còn thế nào nữa?
Trong một khoảnh khắc, cô thế nhưng bỗng cảm thấy sợ hãi. Người đàn ông như vậy mới là người cô không nên lừa gạt lợi dụng nhất.
Cao trào qua đi, cô lặng lẽ nằm trên ngực hắn, trầm mặc hồi lâu mới hỏi: “Anh có phải… Đã nghĩ muốn cưới em không?”
Bị cô hỏi ra trực tiếp như vậy, hắn cũng không phản bác, chỉ thấp giọng đáp lại: “Ừm.”
Triệu Ngu cười: “Chúng ta mới ở bên nhau được có bao lâu?”
Hắn ôm chặt cô không nói một lời, nhưng câu trả lời rõ ràng đã nằm trong đó.
Triệu Ngu lại cười hỏi: “Là ai dạy anh cách thăm dò em như vậy? Anh không phải là người sẽ làm mấy chuyện quanh co lòng vòng thế này.”
“Là Trang Diệp.”
Triệu Ngu sửng sốt: “Hắn biết chuyện của chúng ta?”
Kỷ Tùy nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cô: “Anh không nói cho hắn biết, anh đã hứa với em là sẽ không nói cho gia đình, cũng chưa nói với người nào cả. Chỉ là lần trước hắn cùng Tiết Tử Ngang đánh nhau, anh đi theo giúp đỡ, đối với Tiết Tử Ngang thì… có xuống tay hơi tàn nhẫn, hắn cảm thấy kỳ lạ liền hỏi anh…”
“Cho nên anh nói với hắn?”
Triệu Ngu không ngừng hồi tưởng lại những lúc bên nhau cùng Kỷ Tùy, cô không có ảnh chụp chung, cũng không gửi hình cho hắn, Trang Diệp chắc không thể biết bạn gái của anh hắn lại là cô.
Nhưng cô cũng không thể bảo đảm Kỷ Tùy có chụp lén giống Lăng Kiến Vi lúc trước hay không, lỡ bị Trang Diệp nhìn thấy thì mọi việc coi như kết thúc mất.
Có điều cho tới bây giờ tất cả đều bình yên, vậy hẳn là Trang Diệp không biết.
Cho rằng Triệu Ngu tức giận, Kỷ Tùy vội hôn lên trán cô: “Là anh không tốt, lúc Trang Diệp hỏi đến, nhẽ anh nên nói dối để gạt hắn bỏ qua chuyện này.”
Triệu Ngu buồn bã nhìn hắn: “Anh không biết nói dối thì làm thế nào mà gạt người khác được? Không sao mà, anh cũng đâu có cố ý, em trai anh biết thì thôi vậy.”
Kỷ Tùy cười nói: “Trang Diệp còn bảo khi nào anh rảnh thì đưa chị dâu đi gặp hắn, em có muốn gặp không?”
Triệu Ngu bất giác siết chặt khăn trải giường dưới thân, cô lắc đầu: “Tạm thời em vẫn chưa chuẩn bị tốt tâm lý để gặp người nhà anh, cho em ít thời gian nữa để suy nghĩ, có được không?”