Phần 110
Triệu Ngu cũng không biết Hứa Thừa Ngôn cuối cùng đã xử trí Trang Như Vân như thế nào về việc dám tính kế hắn, nhưng mà mấy ngày sau khi thấy Kỷ Tùy liên tiếp phải về Trang gia, khẳng định là Hứa Thừa Ngôn đã nói thẳng chuyện này với Trang gia.
Loại việc xấu trong nhà này Kỷ Tùy cũng không muốn nói nhiều, nhưng hắn lại không coi Triệu Ngu là người ngoài cuộc, hơn nữa còn làm liên tục vài ngày không thể đến gặp cô, trong lòng hắn thấy áy náy nên có thể coi như cũng thành thật mà nói hết với cô.
Hành vi của Trang Như Vân đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến chuyện liên hôn của hai nhà Trang Hứa, cho dù Trang Chấn có muốn một điều nhịn chín điều lành, thì Trang Diệc Tình cũng có lý do để không thuận mà buông tha, cho nên cuối cùng kết quả xử trí là, Trang gia đưa Trang Như Vân xuất ngoại du học.
Trang Diệp thì đang ở nước ngoài phải vội vã trở về để giải quyết việc công ty, còn Trang Như Vân đang ở trong nước thì ngược lại bị cưỡng chế đưa ra nước ngoài, nghe thế nào cũng thấy đây là thắng lợi trên mọi mặt của Trang Diệc Tình, lại còn là thắng lợi do kẻ địch ngu dốt tặng không cho.
Nhưng người như Trang Như Vân mà đã chịu bỏ qua sao?
Không bao lâu sau, Triệu Ngu đã có được đáp án.
Hôm nay cô tan việc như bình thường, dựa theo lời hẹn với Kỷ Tùy nên đi đến trước chung cư của hắn, nhưng trên đường lại bỗng nhận được tin nhắn, nói cô có đến thì tạm thời đừng đi lên, vì em gái hắn đang ở đó.
Em gái hắn, ngoại trừ Trang Như Vân ra thì còn có thể là ai?
Việc Trang Như Vân lưu luyến si mê Kỷ Tùy đã sớm không phải chuyện gì bí mật, cho nên đây là cưỡng ép ngủ với Hứa Thừa Ngôn không được, lại tiếp tục trở về định tấn công Kỷ Tùy sao?
Đàn bà không có đầu óc thế này, đây là cô ta nghĩ sẽ hạ thuốc mạnh hơn, hay là cởi sạch quần áo trần trụi câu dẫn hắn?
Tuy rằng Triệu Ngu cũng không để ý lắm việc Kỷ Tùy liệu có chung thủy hay không, nhưng lại rất có lòng tin với hắn.
Nếu hắn là dạng đàn ông có thể để Trang Như Vân ngủ được, vậy trên đời này chỉ sợ sẽ không còn đàn ông nào đáng tin.
Điều cô lo lắng chính là, không biết liệu Kỷ Tùy có che dấu tốt về dấu vết tồn tại của cô hay không, nhỡ chẳng may Trang Như Vân xuất hiện quá đột ngột, đánh cho hắn không kịp trở tay, lại nhìn thấy những vật phẩm phụ nữ đó của cô, chỉ sợ sẽ gieo lên mầm họa.
Thế nên mặc kệ có hữu dụng hay không, Triệu Ngu vẫn gửi tin nhắn cho Kỷ Tùy, nhắc nhở hắn đừng để sự tồn tại của cô bị bại lộ, hiện tại cô còn chưa chuẩn bị tốt tâm lý để gặp người Trang gia.
Giờ cao điểm vốn luôn rất tắc đường, cô đã không thể hiện thân để xem kịch, bèn dứt khoát hòa vào dòng người, trực tiếp rẽ phải vào một khu trung tâm thương mại, gửi xe vào bãi đỗ dưới tầng hầm, nghĩ sẽ nhân cơ hội này mua cho Kỷ Tùy một món quà để bồi dưỡng tình cảm.
Đồ nam ở tầng hai khu TTTM, cửa hàng còn là vị trí dọc theo sát phố, cô một đường đi dạo qua, cuối cùng định chọn cho hắn một chiếc áo sơ mi thông thường.
Quầy thu ngân ở ngay bên cạnh thang cuốn, Triệu Ngu vừa đi vừa cúi đầu tìm thẻ trong túi, lại bỗng nghe được tiếng bước “thịch thịch thịch” từ phía thang truyền đến, theo bản năng bèn hơi liếc mắt nhìn xuống xem thử.
Nhưng máu trong cơ thể cô, cũng ở ngay một khắc này nháy mắt đã đông cứng.
… Người đang vội vã xông lên từ thang cuốn, thế nhưng lại là Trang Diệp.
Không kịp nghĩ đến vì sao hắn lại ở chỗ này, Triệu Ngu chỉ trố mắt hai giây đã lập tức phản ứng lại, vội vàng ẩn mình vào giữa các giá hàng, kịp thời ngồi xổm xuống.
Ánh mắt Trang Diệp vẫn luôn nhìn thẳng về phía trước, Triệu Ngu lại đang ở bên trái, nên hẳn là hắn không phát hiện ra cô.
Quả nhiên, sau khi bước mấy bước dài xông thẳng lên, Trang Diệp cũng chưa liếc nhìn sang bên cạnh lấy một cái, mà thẳng tắp chạy về cửa hàng phía trước thang cuốn kia, cũng chính là cửa hàng mà Triệu Ngu vừa mua chiếc áo sơ mi.
Triệu Ngu lần này đã có thể chắc chắn, hắn là thấy cô nên mới chạy đến.
Thừa dịp Trang Diệp còn chưa đi ra, cô cũng vội vàng đứng dậy, lặng lẽ chạy ra phía sau, loại TTTM này, nơi duy nhất có thể giấu người, hình như cũng chỉ có WC nữ.
Nhưng khi sắp đi đến cửa toilet, cô mới bỗng sực tỉnh lại từ trong cơn hoảng loạn, nếu Trang Diệp đã nhìn thấy cô, còn cố ý tới tìm cô, vậy liệu cô có thật sự trốn được không? Liệu hắn có thể một mực tử thủ ngoài WC hay không?
Quay đầu lại nhìn con đường còn không thấy bóng dáng của Trang Diệp đâu, Triệu Ngu lại thay đổi phương hướng chạy vào lối thoát hiểm, cũng cởi áo khoác buộc tóc lên cao, theo cầu thang chạy xuống dưới.
Cô cũng không dám lập tức lái xe rời đi, sợ như vậy sẽ chỉ càng gây chú ý, thành ra chỉ có thể lặng lẽ trốn vào trong xe yên tĩnh chờ đợi.
Dù sao dưới tầng hầm cũng có nhiều xe như vậy, Trang Diệp cũng không có khả năng sẽ đi từng chiếc từng chiếc một kiểm tra.
Có điều, cô cũng thật sự rất tò mò, đến cùng là bản thân đã bị bại lộ thế nào vậy.
Nhìn dáng vẻ của Trang Diệp thì rõ ràng đã biết cô đang ở trong cửa hàng kia, cho nên hẳn khi cô đang ở bên cửa sổ chọn quần áo, thì Trang Diệp từ bên ngoài thấy được? Nhẽ có chuyện trùng hợp đến thế sao?
Ngẫm lại thì dòng xe ngoài đường đang tắc chặt như nêm cối, cùng với TTTM lại sáng ngời đèn đóm, cũng đúng là có khả năng này thật, mà vấn đề nữa là vị trí khu Trung Tâm Thương Mại này, cách chỗ của Kỷ Tùy cũng không xa.
Triệu Ngu móc di động ra nhắn tin Wechat thử thăm dò Kỷ Tùy: [Nếu anh có gì không tiện làm, có thể tìm người hỗ trợ mà.]
Kỷ Tùy: [Trang Diệp sắp qua.]
Quả nhiên là thế.
Thân phận của Kỷ Tùy ở Trang gia khá xấu hổ, không có khả năng xé rách tầng hòa hảo với Trang Như Vân.
Nhưng Trang Diệp thì không giống, cho dù hắn có chỉ thẳng vào mặt Trang Như Vân mà mắng cô ta không biết xấu hổ, thì cũng đúng là chuyện mà hắn có thể làm được.
Vì thế Kỷ Tùy nhắn cho Trang Diệp bảo hắn đến hốt vị em gái tiện nghi kia đi, kết quả Trang Diệp cũng vừa vặn đi trên con đường này, lại vừa vặn bởi vì tắc đường, nhàm chán ngó đông ngó tây mà nhìn thấy Triệu Ngu đang trong khu TTTM?
Triệu Ngu thật sự cũng không ngờ, bản thân ngày thường đã cẩn thận đến thế, vậy mà còn có thể gặp phải loại trùng hợp chết người này, xem ra về sau trước khi ra cửa còn phải đeo cả khẩu trang mới được.
Mà chiếu theo cái tư thế xông lên tìm cô vừa rồi của Trang Diệp, nếu tìm không thấy, hắn sẽ ngoan ngoãn từ bỏ ý đồ sao?
Từ trong xe ở dưới đường nhìn lên cửa hàng trên tầng 2 khu TTTM, hẳn là hắn không nhìn thấy rõ ràng, cũng hẳn là không thể khẳng định người kia chính là Triệu Ngu, nhưng nếu không tìm thấy cô, hắn có dễ từ bỏ như vậy không?
Nếu là trước kia, Triệu Ngu còn dám đưa ra kết luận, nhưng sau đêm đó nghe được lời nói mớ trong cơn say của Trang Diệp, cô lại có chút không dám khẳng định.
Hắn tuy rằng hận cô, nhưng cũng vẫn luôn nhớ thương cô.
Nếu lỡ hắn đã sống chết muốn đòi một đáp án, một hai phải tìm cho ra cô, hoặc là một hai phải xác định xem người hắn nhìn thấy kia có phải là cô hay không, vậy cô biết làm thế nào bây giờ?
TTTM lại là nơi dày đặc camera, chỉ cần hắn nghĩ cách muốn xem giám sát, không chỉ có có thể thấy rõ được mặt cô, thậm chí cả biển số xe của cô cũng có thể nhìn thấy, đến lúc đó một đường tra xuống, ngay cả thân phận hiện tại của cô cũng không thể giấu nổi.
Một khi Trang Diệp đã phát hiện ra sự tồn tại của cô, chuyện Trang Diệc Tình cũng biết sẽ chỉ là chuyện sớm hay muộn, khẳng định ả sẽ xuống tay trước để đối phó với cô, mà cô, hiện tại căn bản không phải là đối thủ của Trang Diệc Tình.
Cô không thể để nguy cơ nguy hiểm này tồn tại, nhưng hiện tại, cô còn có thể làm gì đây?
Triệu Ngu không suy tư quá lâu đã quyết đoán đưa ra quyết định, cô mở di động ra gọi điện thoại cho Thương Lục: “Có thể giúp tôi một việc được không? Càng nhanh càng tốt.”
Ngoại trừ Thương Lục, cô không biết còn có thể tín nhiệm vào ai, hơn nữa tòa nhà khu TTTM này cũng chính là bất động sản của Khoáng Thế Kỷ, có lẽ Thương Lục thật sự có thể làm được gì đó.