Phần 5: Sắc tình
Xem màn biểu diễn múa hát chưa đến mười phút, đã có bốn người đàn ông mời Tô Tình uống rượu, cô chỉ vào bàn chân bị thương của mình, chỉ cầm lấy ly nước trái cây.
Bên cạnh Tô Tình không có người đàn ông nào, hơn nữa những vị khách hôm nay mới đến, không biết Tô Tình được kim chủ bao dưỡng, chỉ nghĩ là một mỹ nữ xinh đẹp một mình đến cưỡi ngựa, cho nên không nghĩ quá nhiều, thuần túy là ham muốn, muốn tìm cô để tình một đêm.
Tô Tình đương nhiên nhìn ra được dục vọng dưới đáy mắt của mấy người đàn ông đó.
Cô ở cái vòng này lăn lộn nhiều năm như vậy, sớm đã đem lời nói và sắc mặt của người khác nhìn thấu.
Trên mặt cô mang theo ý cười, dù cự tuyệt nhưng vẫn rất dịu dàng, những người đàn ông bên cạnh dù mang theo phụ nữ đều bị cô mê hoặc, thỉnh thoảng quay đầu lại liếc nhìn cô một cái.
Nhưng Tô Tình chỉ chuyên tâm xem biểu diễn múa hát.
Cô trước kia cũng từng học qua khiêu vũ, vì để thân thể dẻo dai, vì xây dựng khí chất tốt hơn, cũng vì lấy lòng kim chủ, học suốt bốn năm, một tiết cũng chưa từng thiếu.
Đáng tiếc, chân cô bị thương, bằng không cũng có thể lên nhảy một cái.
Dù sao cô cũng bị kim chủ vứt bỏ.
Để lộ mặt nhảy cho người đàn ông khác xem cũng để thỏa mãn sự hư vinh của cô.
Cô dựa vào ghế trên, nhìn thật lâu, mới phát hiện mình có chút đói bụng, ánh mắt nhìn thịt nướng trên giá, tình cờ có người đàn ông bưng thịt nướng cùng sữa dê đến chỗ cô.
Hai người nhìn nhau, Tô Tình cười với hắn, người đàn ông lập tức đi tới đưa cho cô, Tô Tình mỉm cười nói cảm ơn.
Cô không dùng đũa, chỉ dùng ngón tay xé miếng thịt, chấm ít nước sốt nếm thử, hương vị thực không tồi.
Cô liếm liếm môi, nhìn người đàn ông cười đến thoải mái vài phần.
“Ăn ngon.”
Một người phụ nữ nổi giận đùng đùng đi tới, kéo cánh tay người đàn ông “Anh làm gì vậy!”
Người đàn ông nhíu mày: “Cô làm gì vậy? Tôi thấy chân cô ấy bị thương, giúp một chút mà thôi.”
“Giúp một chút? Có mà anh muốn cùng cô ta lên giường thì có!” Người phụ nữ nổi điên, nói không suy nghĩ mà lớn tiếng ồn ào.
“Nói bậy gì đó!” Người đàn ông nhìn thấy ánh mắt của những người xung quanh, đưa người phụ nữ đi ra ngoài, trước khi đi, còn đem đĩa thịt nướng đặt trước mặt Tô Tình.
Tô Tình không hề bị quấy rầy, ngón tay xé miếng thịt nướng, một miếng lại một miếng mà ăn, còn uống một ngụm sữa dê.
Khi cô ngẩng đầu, nhìn thấy Lý Quân dẫn một con ngựa đen vào chuồng, anh ở nơi vô cùng tối, nhưng cô chỉ liếc mắt một cái là nhận ra anh.
Người đàn ông thân hình cao lớn, trang phục cưỡi ngựa màu đen mặc trên người trông anh đẹp trai đến khác thường, khuôn mặt mang theo vẻ thẳng thắn, mắt đen nặng nề, hốc mắt thâm thúy, sức mạnh có vẻ lớn hơn so với những người đàn ông khác.
Tô Tình xé miếng thịt, vừa đặt ở trong miệng cắn xé vừa nhìn chằm chằm anh.
Có vẻ như anh không chỉ là quản lý trại nuôi ngựa mà còn là huấn luyện viên, là người chăm sóc ngựa đồng thời còn ôm đồm việc chăm sóc những con ngựa biểu diễn.
Có lẽ là trại nuôi ngựa của người thân, hoặc là chủ trại nuôi ngựa cùng anh có quan hệ, tóm lại đến chỗ nào ở đây đều có thể nhìn thấy anh.
Người đàn ông có vẻ cảm nhận được ánh mắt của cô, nghiêng đầu nhìn.
Tô Tình đem miếng thịt nhét vào trong miệng, sau đó mút ngón tay của mình, nhìn trông vô cùng mị hoặc.
Người đàn ông nhíu mày quay đầu, không hề nhìn cô.
Tô Tình nở nụ cười.
Thật ra có rất nhiều đàn ông đều muốn ngủ với cô.
Chẳng qua cô chỉ muốn trêu đùa cái người đàn ông cứ thấy cô là khó chịu nhíu mày này thôi.
Lý Quân.
Cô nghiền ngẫm cái tên này.
Khóe môi cong lên.
Vẫn là gọi đại dương vật dễ nghe hơn.