Phần 21: Ăn no bên dưới
Nghe tiếng rên rỉ quyến rũ kia, Lý Quân siết chặt eo nhỏ của cô cắm ngày càng mãnh liệt, âm thanh bạch bạch bạch vang vọng khắp căn phòng.
Tô Tình bị thao suýt nữa khóc thành tiếng, khi cao trào đến, cô giữ chặt khăn trải giường, toàn bộ nửa người cong lên, cổ họng tràn ra tiếng rên rỉ, “A…”
Bụng nhỏ run lên vài cái, một cỗ dâm thủy phun ra.
Lý Quân bị tiểu huyệt co rút kịch liệt kẹp chặt, anh đột nhiên rút ra để ở trên đùi cô bắn ra.
Tô Tình há to mồm thở hổn hển, hốc mắt đỏ bừng, trên mặt toàn bộ đều là nước mắt.
Cô mệt mỏi và buồn ngủ nhưng cơ thể phá lệ lại vô cùng phấn khởi.
Khoái cảm bén nhọn bùng nổ giống như pháo hoa, bắn tới đầu óc trống rỗng, cảm giác như nó vẫn còn đang tồn tại trong tâm trí cô. Lông mi khẽ run lên, cổ họng khô khốc, đặc biệt muốn hút thuốc.
Cánh tay vừa mới duỗi ra đã bị người đàn ông giữ chặt.
Lý Quân ôm cô đi tắm một lần nữa, lần này còn chưa tắm xong, Tô Tình đã bị đè ở bồn tắm mà thao.
“Anh hút thuốc không?”Cô bị thao đến tàn nhẫn, mở miệng giọng nói tựa mang theo tiếng khóc nức nở, nghe hết sức quyến rũ.
Môi mỏng của anh áp lên sau cổ cô, hôn cắn một ngụm, hơi thở nóng như thiêu đốt, giọng nói trầm thấp dễ nghe, “Không có.”
Tô Tình ý thức được cái gì, quay đầu muốn nhìn anh, lại bị anh khống chế vai không cho nhúc nhích.
Cô nở nụ cười, người đàn ông đột nhiên mạnh mẽ cắm vào trong cơ thể cô, cắm đến nỗi cô không cười nổi nữa, chỉ còn tiếng khóc nức nở giống như rên rỉ.
Khi Tô Tình bị ôm lên giường, mí mắt nặng trĩu, nhưng cô vẫn gắt gao ôm cổ Lý Quân, thì thầm, “Đêm nay… Bồi em, chỉ tối nay… Ngủ cùng với em.”
Lý Quân rũ mắt nhìn cánh tay cô, cô luôn thể hiện tình cảm của mình nhưng khi không có ai cô sẽ cùng một con ngựa nói hết quá khứ của cô. Tuổi thơ u ám của cô trong cô nhi viện, được cha mẹ nhận nuôi, cùng với những ngày tốt lành sau khi bị “bán” cho kim chủ.
Cô sẽ ở trước mặt con ngựa nhẹ nhàng chà lau nước mắt, mỉm cười hỏi con ngựa: “Nếu ta là một cô gái sạch sẽ, Lý Quân có thể thích ta hay không?”
Đôi mắt đó hoàn toàn khác với vẻ trêu đùa cùng mị hoặc mà anh thường thấy, đó là đôi mắt đen nhánh xinh đẹp, trong mắt chứa đầy hoang mang đối với tương lai mờ mịt cùng cô đơn.
Lý Quân cúi đầu nhìn Tô Tình liếc mắt một cái.
Không thể phủ nhận, anh đối với cô có dục vọng.
Cô chọc anh phiền lòng, chọc anh bực bội, chọc anh phẫn nộ, nhưng trong thời gian theo dõi, cô khiến anh đau lòng.
Năm ngón tay của anh nhẹ nhàng vỗ về khuôn mặt Tô Tình, ngón cái ở môi cô nhẹ nhàng vuốt ve một chút.
Đây là quá khứ mà cô không muốn người khác biết.
Cô chỉ có thể nói hết quá khứ âm u đen tối với một con ngựa.
Rồi vận mệnh đã định, làm cho anh biết được.
Tô Tình ngủ một giấc tỉnh dậy đã là buổi chiều, eo cô đau bối đau nhức, vừa mở mắt ra trên giường chỉ còn một mình cô.
Cô không để ý, xuống giường đi rửa mặt.
Phòng tắm đã được dọn, khăn tắm được xếp gọn gàng chỉnh tề, bồn tắm cũng bị chải đến mới tinh.
Cô nắm bàn chải điện, ánh mắt nhìn chung quanh một vòng, khi dừng ở bồn tắm, nhớ tới một màn người đàn ông liếm hôn ngón chân cô, sống lưng bỗng tê rần.
Rửa mặt xong, cô tắm thêm một lần nữa, tùy ý phủ thêm áo tắm dài ra, đi đến phòng khách, từ trên bàn trà cầm lấy hộp thuốc giũ ra một điếu…
Khi châm thuốc cô đi ra ngoài ban công.
Thành phố bị nước mưa gột rửa một đêm mang theo cỗ tươi mát lạnh lẽo, một cơn gió lạnh thổi qua, hút xong điếu thuốc, khi cô tiến vào trong lúc vô tình thấy trên bàn có một phần ăn sáng.
Sữa trong cố đã nguội, hai miếng trứng an tĩnh nằm ở trên bàn.
Cô ngồi xuống, dùng nĩa chọc miếng trứng cắn một ngụm.
Nhớ tới vẻ mặt bình tĩnh của người đàn ông đang bận rộn ở phòng bếp, khóe môi nhợt nhạt của cô nhếch lên thành một vòng cung đẹp mắt.
Này tính là cái gì?
Ăn no bên dưới, thuận tiện ăn no bên trên?