Phần 19: Liếm sạch sẽ
Tô Tình khẩu giao rất tốt.
Thời điểm kim chủ ở văn phòng, thường xuyên mang cô theo, mà khi hắn làm việc, cô liền quỳ gối dưới bàn làm việc, khẩu giao cho kim chủ.
Nhưng cái kia của kim chủ… nhỏ hơn rất nhiều so với cái trước mắt cô.
Cô nửa ngồi trên sàn, ngón tay thử cầm quanh dương vật thô to kia, lại phát hiện năm ngón tay cầm không đủ, cô cố gắng nắm lấy, vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm liếm đỉnh mã mắt, dọc theo khe rãnh hai má dùng sức mút một ngụm.
Cổ họng Lý Quân tràn ra tiếng thở dốc nặng nề.
Cô liếm từ trên xuống hai túi tinh hoàn, chiếc lưỡi linh hoạt quấn lấy tinh hoàn vừa liếm vừa hút, lại dọc theo liếm trở về, từ đầu nấm cực đại bắt đầu chậm rãi đi xuống nuốt.
Kích cỡ quá lớn, cô mới nuốt được một nửa liền có chút chịu không nổi, vừa lùi về phía sau liền bị người đàn ông nắm chặt cái đầu.
Lý Quân đè nặng cô hướng vào trong mà đỉnh.
Tô Tình nước mắt bị buộc ra tới, duỗi tay đánh vào chân anh, Lý Quân thở hổn hển, hai bàn tay đặt lên đầu cô, ở trong miệng cô mà đưa đẩy.
Tô Tình bị thọc đến nức nở không ngừng, giữa hai chân chảy ra một bãi lại một bãi dâm thủy.
Hai má cô dùng sức bao lấy, lúc anh đưa đẩy liền dùng sức liếm mút mã mắt, Lý Quân không bao lâu liền nhịn không được muốn bắn ra, mắt đen gắt gao nhìn chằm chằm mặt Tô Tình, chỉ do dự trong chớp mắt, liền để trong miệng cô bắn ra.
Tô Tình bị nóng đến nức nở một tiếng.
Cô ngẩng mặt vươn đầu lưỡi hứng lấy nước dưới vòi hoa sen, đôi mắt ướt đẫm nước nhưng vẫn toát ra vài phần quyến rũ phong tình. Cô dùng ngón trỏ lau tinh dịch chảy ra ở khóe môi, lúc Lý Quân nhìn xuống dưới liền dùng đầu lưỡi liếm sạch sẽ ngón trỏ.
Cô nghe thấy tiếng hầu kết Lý Quân lăn lộn, âm thanh rõ ràng làm khóe môi cô nở nụ cười.
Cô ngẩng đầu, bàn tay non mịn bám lấy đùi của anh, cái đùi rắn chắc, lông chân đen và dày, lúc đè lên cô khiến cô vừa đau lại vừa ngứa.
Lý Quân kéo cô lên, đem cô ôm vào lòng ngực, bàn tay thô ráp chế trụ nàng cô, hôn lên môi cô.
Tô Tình kỳ thật rất mệt, nhưng bị hôn đến thoải mái cực kỳ, không tự chủ được mà ôm cổ anh, thở hổn hển cùng anh hôn môi.
Lý Quân không hút thuốc lá, trong khoang miệng không có mùi khói thuốc nồng đậm, hơi thở sạch sẽ dễ ngửi, Tô Tình bị anh hôn như vậy, phía dưới liền ướt.
Hai người tắm rửa sạch, Tô Tình đi vào bồn tắm một lát, cô không biết Lý Quân đêm nay hay sáng mai rời đi, trong đầu uể oải buồn ngủ, nhưng mí mắt vẫn cố chấp dựng lên.
Cô quá cô đơn.
Đêm nay, cô không muốn ngủ một mình.
Lý Quân đi ra ngoài đã lâu, cô không đi ra ngoài xem, lỗ tai vẫn luôn nghe động tĩnh bên ngoài, không nghe thấy tiếng đóng cửa, hoặc có lẽ tiếng đóng cửa quá nhẹ, cô không nghe thấy.
Không biết qua bao lâu, cô trần trụi từ bồn tắm bước ra, cả người ướt dầm dề từ phòng tắm đi đến phòng khách.
Bỗng nhiên dừng lại.
Lý Quân mặc quần áo mới sạch sẽ đang ở trong phòng bếp nấu cơm.
Phòng bếp có một gói nguyên liệu nấu ăn mua ở siêu thị, dưới lầu bên cạnh có siêu thị mở cửa 24/24, anh không chỉ đi siêu thị mà còn mua một số đồ vật nấu ăn, còn làm đồ ăn trong hai mươi phút ngắn ngủi lúc cô đang tắm.
Nói là đồ ăn, không bằng nói là một mâm… thịt nấu chín.
Anh đem thịt cắt thành từng miếng, bày lên đĩa, đổ nước ấm vào trong bát sứ rồi bưng lên bàn ăn, khi ngẩng đầu, khuôn mặt đoan chính, hai mắt thâm thúy tối sầm, không lộ ra cảm xúc.
Anh hướng Tô Tình hỏi: “Ăn không?”
Tô Tình có chút ngoài ý muốn khi thấy anh vẫn chưa đi.
Cô gật gật đầu, quay người vào lấy áo tắm dài mặc vào.
Cô cùng Trương Mạt Lỵ khi đi ra ngoài đã ăn một chút, hiện tại cũng cảm thấy đói bụng, nhưng cô luôn kiểm soát chế độ ăn của mình, chưa bao giờ ăn sau mười giờ đêm.
Hôm nay phá lệ, hơn nữa hiện tại thời gian đã là hơn mười hai giờ.
Cô ăn vài miếng thịt, uống xong sữa bò, cô buông cái ly, ánh mắt dừng ở trên mặt Lý Quân.
Khuôn mặt đoan chính lạnh lùng, hốc mắt thâm thúy dị thường…
Sống mũi so người khác cao hơn một chút, đôi mắt trầm trầm, khi ăn má phồng lên, gân xanh ở cổ đi theo cũng nổi lên.
Hơi thở nam tính tràn ngập xâm chiếm toàn bộ không gian.