Phần 24
Sáng mai, tôi tỉnh dậy với tâm trạng không tốt cho là mấy, chắc vẫn còn dư âm tối qua, hiz không biết nhỏ Thảo đang nghĩ gì đây nữa…
– Ê đi chạy bộ mày – tôi hối thằng Thành…
– Uk biết rồi biết rồi… m mang ba lo theo đi…
– Uk…
Tôi bỏ chai nước vào và không quên kèm theo cây côn nhị khúc…
Và lần này chúng ta lại gặp nhau…
Bọn tôi đang về thì trên đường đi…
Vâng, lại là thằng Tuyến và anh nó, bữa nay chúng nó đi thêm 3 thằng đàn em…
Đập vào mắt bọn tôi là cảnh 5 thằng khốn nạn đang uống cafe vỉa hè…
Nhìn thấy bọn tôi, thằng Tuyến đứng dậy…
– Lại là chúng m, tới đây nạp mạng à haha…
Rồi 5 thằng nó đứng dậy, tôi và Thành Toác thủ thế chuẩn bị chiến…
Lần này không biết sao đây, bữa trước nhờ có thằng D hỗ trợ nay có 2 thằng không biết ra sao…
3 thằng đệ của bọn nó lên trước, nhưng 3 thằng đó không phải là đối thủ của bọn tôi thành ra chưa đầy 2 phút bọn nó đã đo ván dưới đất…
Chỉ có thằng Tuyến là hơi tái mặt núp sau thằng anh nó…
Lúc này trận chiến thật sự mới bắt đầu…
Anh thằng Tuyến bắt đầu bẻ tay, vẻ mặt hắn cười gian như muốn ăn tươi bọn tôi lắm, tôi bắt đầu cảm thấy lo rồi… không biết thằng Thành sao…
“Vù…”
Hắn lao tới nhè tôi đầu tiên…
“BỐP…”
Tôi đỡ được đòn của hắn, tôi chủ yếu đỡ và né những đòn chí mạng từ hắn…
Tôi lùi lại sau cuộc giao tranh…
– M có cần đánh những đòn hiểm như vậy không? – Tôi nói…
Thành Toác đã về cạnh tôi từ khi nào, còn hắn thì không quan tâm đến lời vừa rồi của tôi, miệng cười nham hiểm…
– Adu m bị câm à…
Hắn lao tới chỗ bọn tôi, lần này thì cả 2 cùng xông lên…
Tôi cũng phải công nhận là boxing là một môn võ có khả năng đối kháng và thực chiến rất cao, bằng chứng là hắn luôn bị chới với trước những đòn đánh hiểm hóc từ Thành Toác, cơ mà hắn vẫn là cao thủ đôi khi Thành Toác vẫn bị nó cho ăn hành…
– Không ổn rồi, m bên trái tao đánh bên phải nha Thành – tôi nói…
– Ok…
2 thằng tôi liên tục đánh…
“BỐP… HỰ VÙ… CHÁT…”
Đây là tất cả những gì mà hắn nhận từ bọn tôi… nó dường như đang lâm vào thế bị động và rồi hắn cũng đã xoay chuyển được tình thế…
“BỐP…”
Thành Toác bị ăn 1 đấm, nó chới với lùi lại phía sau, mà lúc này chỉ còn mình tôi…
“Vù… bốp… bốp…”
Tôi đỡ đòn… không ổn rồi cứ như thế này thì mình sẽ tả tơi với hắn mất…
Không do dự tôi lợi dụng sơ hở khi hắn xuất quyền, tôi tung ra đòn quyết định…
NHẬT TỰ XUNG QUYỀN…
Tôi tung đòn vào ngực nó, hắn chới với lùi lại ngã ra đất, tôi thừa thắng xông lên đánh…
“VÙ… UUU…”
Tôi tung quyền về phía đối thủ…
Nhưng tôi đã nhầm hắn đỡ được quyền của tôi, kết quả hắn nắm lấy cổ tay tôi…
“Vèo vèo…”
Hắn kéo tay tôi quay như chong chóng… tôi chới với vì vẫn chưa thể thoát ra được, không được rồi…
Tôi quyết định đứng trụ, xoay người tung một cú đá hết sức có thể vào đầu hắn…
Nó chới với… buông tay tôi ra… khụy người xuống, còn tôi thì ngã lăn ra đất và vẫn chưa hoàn hồn vì chiêu nhật tự xung quyền vừa rồi của tôi vẫn không làm hắn bị thương nặng…
Thằng này đúng là không phải là người rồi…
Hắn ngước mặt lên cười… với tôi…
– Sao, mày mệt rồi à, để tao cho mày thấy thế nào là tứ chi phát triển…
Bây giờ nó mới chịu mở miệng…
Nhìn hắn hình như cũng đã hơi đuối rồi thì phải, tay hắn thì vẫn còn xoa ngực sau đòn vừa rồi của tôi…
Không do dự, nó tiến về phía tôi, nhưng lần này thì khác… Thành Toác kịp thời cứu nguy…
“Vù… bốp… bốp…”
Thành Toác đã lấy lại sức, hắn bị lấn át liên tục…
Nhưng mà chỉ được một lúc, hắn lùi lại lột chiếc áo thun ra để lộ thân hình vạm vỡ, cơ 6 múi ^^
Hắn dùng chiếc áo thun khóa chặt tay Thành Toác lại, thằng Thành cố gắng thoát ra nhưng không kịp nữa rồi, lợi dụng 2 tay bị trói hắn liên tục đấm vào tay, vai, bụng, chân Thành Toác…
Tôi thì lúc này mới nhớ ra cái ngu của mình, vâng chính là cây côn nhị khúc, sao tôi lại quên 1 thứ quan trọng đó cơ chứ…
Mở balo lấy hàng…
Tôi nhanh như cắt lao vào cứu nguy…
“VÙ BỐP…”
Tôi vung côn mạnh vào tay nó…
Hắn lúc này chắc cũng đau lắm nên mới chịu buông Thành Toác ra…
Không chần chừ, tôi liên tục vung côn vào hắn…
“BỐP… BỐP…”
– Đây mày ăn đi, có thấy ngon không hả con chó, để tao xem tay mày cứng hay côn của tao cứng…
Hắn liên tục đỡ đòn từ tôi, và phải công nhận là lần này là tôi thật sự lấn át được hắn…
“VÙ Ù… Ù… BỐP…”
Tôi xoay người cúi xuống đánh vào chân hắn…
– A… A. A…
Hắn la lên… rồi khụy xuống… không chần chừ tôi tiếp tục xoay người trở lại tung 1 đòn quyết định…
– Hây… yyyy tao cũng không thể hiểu được loại thiểu năng trí tuệ não phẳng như mày lại còn có thể sống được đến bây giờ…
“BỐPPPPP…”
Tôi đánh 1 đòn cực mạnh vào má hắn, cứ theo lực mà hắn bị ngã đốn xuống như cây đổ…
Tôi quay nhìn thì thằng Tuyến đã chạy đi từ khi nào…
Rồi tôi chạy về phía Thành Toác đỡ nó dậy bỏ chạy, đề phòng hắn tỉnh dậy…
Vì tôi tin rằng đòn quyết định vừa rồi của tôi vẫn chưa là gì của hắn cả…