Phần 135
Đến nhà phòng thằng Lộc. Nhìn thấy tôi đang chườm đá trên trán, nó hỏi…
– Mải ngắm con nào mà đập đầu, u Nguyên một cục vậy mày?
Nghe nó hỏi mà tôi đến méo cả mặt, tôi và thằng D giấu chuyện đánh nhau ban nãy, bịa đại lý do…
– Tao té xe…
– Xạo chó! Té xe mà u mỗi đầu – thằng Long quác mồm.
– Tao… tao va đầu vào cột…
– Ủa! Dãy trọ mày cũng có cột nữa hả? Tao thấy có cái cột nào đâu? Mà kể có cột thì mắt mày để đâu? – Thêm thằng Phương giương mắt ếch…
– …
– Đủ má! Sao bay hỏi lắm vậy? – Tôi nổi xùng.
Thằng D cười rõ điên, nó khui bia, nói với tôi…
– Thôi! Thằng Thành, lúc nãy đi chung với tao, nó tưởng tao là trộm, nên có xảy ra đánh lộn, tao lỡ tay làm nó u đầu – thôi thì tao xin uống trước một ly tạ tội hahahaha.
– Ly thứ hai – tao xin tạ tội với chúng mày vì bỏ đi mà không nói trước hahaha.
– Ly thứ ba tao tạ tội vì về mà không nói. – Hầy! Ông nội này. Nó nốc sạch ba ly rồi bao nhiêu cái tạ tội kia trôi tuột xuống bụng rồi theo cái đó mà thải ra.
Thế đó, tôi chỉ lo phá mồi – nói về quê hương, tiền lương, nói về yêu con này, tán tỉnh, bị đá, ông chủ nhà tốt bụng, thoáng cái gần một giờ đồng hồ, lên bia liên tục, bạn tôi đứa nào cũng giữ phong độ.
Còn nhớ thằng Vương! Nó là thằng sát phạt tôi ghê nhất, nó hẳn là vẫn còn cay cú tôi chuyện năm xưa hạ nó trước bao nhiêu là võ sinh – .
– Thành ơi! Tao yêu chị mày, hấc… í ì I…
– Yêu con mẹ mày…
– Tao yêu chị mày thật mà – thằng nam vẫn giọng điệu đùa nửa thật nửa giỡn…
– Yêu thì kệ mày, tao đéo quan tâm…
– Hahha… ai biểu chị mày xinh quá làm chi, già rồi mà vẫn còn teen girl…
– Thôi mày bớt giùm tao cái… – tôi xua tay cho qua.
– …
Lại nhắc đến thằng Lộc, nó nói là chuyển phòng qua bên tôi phỏng là có lý do. Hóa ra cái phòng nó hay bị cắt cước, nóng và kín, đã thế ban nãy nó còn than rằng phòng bên và bên cạnh toàn nam, gái có thì toàn thiếu Nhi, bằng hoặc hơn thì xấu thôi rồi – nghe mà ức tôi lớn tiếng với nó.
– Thằng đểu! Hóa ra cái phòng mày ở nó trời ơi đất hỡi thế này nên mới qua chỗ tao, mày chỉ biết gái gú – bạn bè cái mả mẹ gì – tao không hiểu tại sao lại có một đứa bạn vô phúc như mày – Nó đáp lại lời tôi là Nụ cười rõ đểu…
– Tính nó trước giờ hám gái rồi mày ơi – có cạo đầu, cạo lông thì cái thằng dại gái đó vẫn không thay đổi đâu.
– Sao rồi D? Mày qua đó tán được em tây nào không hố hố!!
– Má! Gái tây xinh đấy! Nhưng toàn cao, tao thấy hổng xứng. – Nó than…
– Khửa khửa! Thôi mày ráng học hết rồi về Việt Nam lấy vợ, ham ngoại làm dề…
– … bia vào thì lời ra… trong cơn say là tiếng chửi, tiếng cười, những khuôn mặt khả ố thi nhau nói xấu…
– Cái gì, mày đùa tao hả thành? Hai con nhỏ xinh xắn nuột nà như vầy mà đai đen nhị đẳng? Dcm! Đéo tin nổi…
– Không tin thì thôi! Vậy mà cũng khối thằng nó theo – tôi lừ lừ giật lại điện thoại…
– Hầy! Cẩn thận nhá! Em Nụ mà biết thì mày chết hahaha…
– Biết mẹ gì, tao có yêu hai chị em nó đâu?
– Tính con gái nó hay ghen lắm mày ơi! – Giữ khoảng cách.
– Ê thằng chó nhìn đểu tao à? – Tao nhìn đểu đấy, làm gì tao?
– Thằng D mày về thì khi nào lại đi…
– Khoảng hai tháng, sáng mai tao về quê.
Đến gần 11h30, tôi cho thằng D qua ở ké, chuyện nó du học nước ngoài thì cũng nói rồi, còn lý do thì tôi cũng không rõ, riêng cô gái tên hồng, đến khi làm vài ly nước mía, tôi mới hỏi nó – cuộc nói chuyện của hai người đàn ông giống như hơn hai năm về trước – nó vẫn là người có tầm nhìn, và từng trải nhiều hơn tôi – bây giờ, nó uống bia vẫn giữ phong độ, nói cười với đám bạn vô tư giống như mới gặp từ ngày hôm qua.
– À! Thằng Lộc giờ làm nhà hàng, – thằng nam thì làm chế tạo máy, nó bỏ làm ở công ty vì ngồi ghế máy lạnh nó không thích – Thành Toác, long thì hai chúng nó cũng khá chật vật, – thằng Hưng, Quang thì đa số chạy dự án, đi theo công trình, nói chung hai thằng đó giờ là ngon nhất, – mày nhớ thằng Công không? Giờ nó là giảng viên toán cao cấp đó, ngày xưa nó học tệ nhất phòng, đúng là…
– Học bên đó mấy ngày đầu khó khăn nhiều không mày? = Tôi hỏi…
– Ngôn ngữ là khó khăn ban đầu, – vừa học vừa đi làm luôn…
– Mà này! Người yêu mày…
– Mày hỏi làm gì? – Chúng tao chia tay lâu rồi, chắc giờ con bé cũng có…
– Ai biết mày – ngỡ đâu nó vẫn còn thích mày thì sao?
– Thôi đừng nhắc chuyện cũ nữa! Tao từng nghĩ qua canada là dứt hết rồi (cười) – nói chuyện của mày đi…
Chắc là nó chưa biết tôi đã gặp hồng, hoặc cũng có thể là biết rồi nhưng giả vờ.
– Mày với cái Nụ sao rồi?
– Ờ! Vẫn bình thường – tôi gãi đầu.
– Uhm – vậy hai năm qua, mày thấy bố của con bé thế nào? Có khó tính không? Có ngăn cản hai đứa mày…
– Hời mày nhắc tao mới nhớ, Bố của Nụ uống bia hơn thần! – Không có gì khó khăn hết, bố em cũng dễ tính, chỉ có điều…
– Chỉ có điều sao?
– Hazzz… chỉ có điều là tao vẫn chưa gặp mẹ của em, và cả cô chị mà mày nói hai năm trước nữa – nhiều khi tao thấy gia đình em sao khó hiểu quá.
– Quả! Mày vẫn chưa gặp chị hai nó…
– Ừ…
– Lạ nhỉ? Mày tin được không, ngày đầu tiên tao vào nam nhập học, tao gặp chị con bé đó rồi đấy.
– Hả? Mày gặp ở đâu?
– Sân bay! – Lúc đó tao không biết đó là chị của gấu mày, nhưng đến khi tao thấy mày cái tấm ảnh mà mày được cái Nụ gửi thì tao mới nhận ra chính là chị nó rồi – à mày còn giữ tấm ảnh đó không?
– Ờ… ờ tao trả rồi…
– Sao mày?
– Trông chị hai của vợ tao thế nào, bà la sát hay nhu mì vậy? – Tôi hỏi mà lòng thấp thỏm.
– Chịu! Mày gặp thì biết, – giờ thì tao đi ngủ, mai tao còn về quê nữa. – Có gì nửa tháng nữa tao lại lên hehe.
Sáng mai đi làm, thằng D cũng đi từ sớm, tôi mang trong mình tâm trang đờ đẫn, đã thế gặp ngay con ngọc cản địa – người đã oải mà bây giờ… chắc điên mất…
– Đứng đó…
Tôi thở dài quay lại…
– Làm thao?
– Anh thích đi chơi không? – Tối nay tan ca, anh đi với tôi nhé hì – nó vừa nói vừa cười với tôi bằng khuôn mặt dễ thương nhưng cũng không kém phần quỷ quyệt.
Nó đẹp mà sao bạo thế nhỉ…
– Đi đâu? – Tôi hỏi.
– Câu lạc bộ võ thuật với chị tôi…
Tôi thoáng rùng mình, – chết mẹ! Có bất nào nó kéo mình vào đó rồi tẩn mình một trận không nhỉ @@ – sao quen vậy trời, ngày xưa đi học judo cũng đủ chuyện – cuối cùng tôi ờ hớ…
– Không được! Tối nay tôi bận rồi…
– Anh bận gì?
– Bận là bận hỏi lạ…
– Thì phải nói là bận đi đâu chứ?
Tôi lắc đầu chán chường, thừ người ra mà nói. Bố con điên…
– Em xin chị! Em yếu lắm, chẳng có võ gì đâu, em còn đi làm, vợ con em đang neo núc ở nhà.
– Nói xạo! Anh đã kết hôn đâu…
– Lằng nhằng, cô không còn ai hay sao mà rủ tôi, tránh ra…
– Chán lắm! Tôi hết bạn rồi – nó nhăn mặt.
– Hết thì kệ cô buông ra không người ta nhìn kìa – tôi khó chịu vì con nhỏ vô duyên này, nó vừa nài nỉ mà túm lấy thắt lưng quần tôi – .
– Tôi buồn lắm…
– Buồn thì đi học đi… – bằng tuổi cô là tôi chăm lắm đó. – Chém chém…
– Hở, thật không? – Nó thôi nắm quần.
Thôi thì chém thì chém luôn…
– Ờ! Năm nào. Cũng có học bổng, vậy đó, ráng học đi.
– Nè – mặt con bé bỗng thay đổi, hàng mi nhíu lại…
– Gì nữa?
– Trán anh bị sao vậy? Anh đánh nhau à?
– Té xe – rồi tôi bỏ đi luôn.
Hây! Đồng nghiệp trán bị sao thế – oa! Trán làm sao thế? – Mày té à? – Sao trán u một cục vậy.
Tôi vẫn nghe vẫn thấy, chúng nó, rồi sếp, thi nhau mà hùa – yên ắng một tiếng sau, có một giọng trong trẻo ngay bên cạnh, tôi nhận ra cô gái này – đồng nghiệp chung một tổ.
– Anh mệt à?
Tôi ngẩng mặt lên, nhận ra là chị hai của con ngọc dở người.
– Ờ! Chào chị…
Chủ trương của tôi đa số gặp phụ nữ lạ toàn sưng thấp hơn cho dễ gần. – Thoáng chốc tôi nhận ra vẻ mặt của cô ấy không thích.
– Tôi bằng tuổi anh mà?
– Trước giờ gọi vậy quen rồi.
– Trán anh… trán anh còn đau không?
Trước giờ cô chị này luôn là người nổi trội với thực lực và tài năng của mình. – Người khác thì thấy họ rất thân thiện, say như điếu đổ, còn tôi à? Có lẽ là đã miễn dịch với gái xinh rồi…
– Ừ… hết rồi.
– Ừ! Nếu đau thì anh nhớ đi khám đấy, còn nữa, cái ngọc nó ham chơi, anh đừng nghe mà hùa theo nó nhé…
Tôi tròn xoe mắt, vì đây là lần đầu tiên được một đồng nghiệp khác giới quan tâm, – một cách hiểu khác. Có khi nào? Tôi cũng không dám tự tin là mình đủ cuốn hút mà làm cô gái này đổ ngay lập tức – vài giây sau, đôi môi kia vẻ mấp máy gì đó rồi thản nhiên bước qua tôi thật nhanh…