Phần 55
Nhưng đây không phải là điều khiến tôi sợ hãi nhất, điều khiến tôi sợ hãi hơn chính là lớp lông tơ trắng xóa trên mặt Văn tiểu thư cùng với móng tay màu trắng đột nhiên mọc dài ra.
Tử thi đột nhiên xuất hiện sự thay đổi, đại biểu cho cái gì? Đại biểu cho việc thi thể này sắp thi biến, đây là điềm báo nổ thi.
Từ trước cho đến nay tôi chưa từng gặp được loại tình huống này, nhưng trước kia tôi đã từng nghe nói về nó.
Vì vậy, khi tôi nhìn thấy tình huống đột ngột này, trong lúc nhất thời tôi có chút bối rối.
Nhưng Phong Tuyết Hàn đang thắp nhang thấy tôi đứng tại chỗ không nói chuyện, lập tức hét một tiếng về phía tôi: “Đinh Phàm, cậu nhìn thấy cái gì?”
Sau tiếng hét của Phong Tuyết Hàn, lúc này tôi mới phục hồi tinh thần lại từ trong kinh ngạc.
Sau đó tôi mở miệng nói với Phong Tuyết Hàn: “Thi, thi biến! Thi thể của Văn tiểu thư đang thi biến!”
Khi tôi nói câu cuối cùng, tôi đã nhấn mạnh giọng điệu của mình.
Phong Tuyết Hàn nghe thấy lời này, đồng tử của cậu ta cũng giãn ra, lộ ra vẻ hoảng sợ.
Lúc này hắn còn thắp hương để làm gì? Phong Tuyết Hàn vội vàng chạy tới, ngay khi nhìn thấy trạng thái của Văn tiểu thư, cũng lộ ra vẻ mặt khiếp sợ.
“Tại sao lại như vậy? Vì sao lại thi biến!” Phong Tuyết Hàn không thể tin được.
Phải biết rằng chúng tôi đã làm tất cả những gì nên làm, pháp sự, hương nến, tiền giấy, tế bái, tất cả đều đủ.
Huống chi người làm pháp sự còn là sư phụ cùng Độc đạo trưởng.
Hai người bọn họ dám buông tay để cho tôi cùng Phong Tuyết Hàn gác đêm, cũng đủ thấy nữ thi đã an ổn, sẽ không xuất hiện chuyện xấu gì.
Nhưng vì sao, vì sao lại thi biến?
Ngoại trừ Phong Tuyết Hàn cảm thấy kinh ngạc, tôi cũng cảm thấy rất ngạc nhiên.
Nhưng vào lúc này, tôi phát hiện đôi mắt của nữ thi mặc dù đã mở, nhưng cũng không có ánh sáng, chỉ ngắm nhìn một chỗ, dường như đang nhìn thứ gì.
Tôi hơi thắc mắc nên nhìn theo ánh mắt của nữ thi và ngước lên.
Kết quả chỉ mới vừa nhìn thì trái tim của tôi đã “thịch thịch”, toàn thân rùng mình.
Bởi vì ngay trên đỉnh đầu của nữ thi, là một cây xà nhà.
Người xưa thường nói: Tử thi mà nhìn chằm chằm vào xà nhà, thì các thành viên trong gia đình sẽ chết thảm.
Đây là một điều cấm kỵ trong những điều cấm kỵ, ai dám tùy tiện để cho thi thể trừng xà nhà? Hơn nữa thi thể này còn đột tử, sát khí rất nặng.
Nhưng hiện tại, nữ thi này thật sự đang trừng xà nhà, đây là sát phong thuỷ, là thứ kiêng kị cùng cấm kỵ.
Lúc này phía trên xà nhà, sớm đã ướt một tảng lớn.
Ở khu vực chính giữa, ngay phía trên lông mày của nữ thi, còn hình thành một nhóm băng tinh ngưng kết thành hình dạng cái dùi, chung quanh đã sinh ra sương trắng…
Nhìn thấy một màn trước mắt, tôi sợ ngây người.
Ngay sau đó tôi mở miệng nói với Phong Tuyết Hàn ở bên cạnh: “Hãy nhìn lên phía trên!”
Phong Tuyết Hàn nghe thấy lời nói của tôi và nhìn lên theo bản năng.
Vừa nhìn thấy, thân thể của cậu ta cũng chấn động: “Trừng, trừng xà nhà, không ngờ sát khí đã ngưng kết thành băng!”
Phong Tuyết Hàn cũng cảm thấy việc này khó giải quyết, sát khí đã ngưng kết thành băng, có thể tưởng tượng sát khí này mạnh cỡ nào.
Mặc dù trước kia, tôi chưa từng gặp qua cảnh tượng như vậy.
Nhưng tôi rất rõ ràng, thi thể nhìn chằm chằm vào xà nhà là một điều cấm kỵ trong phong thủy.
Văn tiểu thư đột ngột qua đời, sát khí của bản thân đã rất nặng.
Huống chi trước đó vài ngày, cô ấy vẫn luôn bị thiêu đốt ở trong quan tài giả, việc này càng tăng thêm sát khí của Văn tiểu thư.
Hiện tại thì tốt rồi, hai mắt của Văn tiểu thư, trực tiếp nhìn chằm chằm vào xà nhà, tạo thành một điều cấm kỵ trong phong thủy.
Dưới điều cấm kỵ trong phong thủy này, đã trực tiếp kích hoạt sự thay đổi trên thi thể của Văn tiểu thư.
Trước kia ở nông thôn, để ngăn chặn điều này.
Thông thường, tử thi nằm ở trong phòng, đều sẽ được lót một cái gối ở dưới đầu.
Để ngăn chặn việc thi thể nhìn chằm chằm vào xà nhà, trước khi di chuyển thi thể của Văn tiểu thư, Độc đạo trưởng đã đích thân nhờ Văn phu nhân tìm một cái gối để lót ở dưới đầu của Văn tiểu thư.
Lúc ấy tôi nhìn thấy rất rõ ràng, nhưng vì sao hiện tại Văn tiểu thư lại nhìn chằm chằm vào xà nhà?
Tôi hơi nghi ngờ nên cúi đầu nhìn xuống thì phát hiện cái gối lót ở dưới đầu của Văn tiểu thư, đã bị lõm xuống.
Kết quả là, đầu của cô ấy ngửa ra sau, lúc này mới xuất hiện một khoảng cách thẳng đứng làm cô ấy nhìn chằm chằm vào xà nhà, phạm vào điều cấm kỵ.
Đưa tay sờ vào, tôi suýt chút nữa đã muốn lên tiếng mắng con mẹ nó.
Bởi vì tôi phát hiện cái gối lót ở dưới đầu của Văn tiểu thư, hóa ra là một cái gối cao su.
Chết tiệt, người sống có thể ngủ thoải mái, nhưng thứ này có thể dùng làm gối cho người chết sao?