Người từ lúc được sinh ra cho đến khi chết đi chính là một quá trình, một khi đã chết cũng liền trút một hơi. Nhưng trên đời này luôn có người không muốn tắt thở, thi thể không muốn tiến vào quan tài, quỷ không muốn đi âm phủ. Người làm nghề trừ tà như chúng tôi, nói trắng ra chính là đi cắt đứt hơi thở cuối cùng mà người chết không muốn nuốt xuống. Bất quá, ai véo cổ ai, thì phải xem người đó có bản lĩnh hay không. Trong rừng núi hoang vu, khu mồ mã yên tĩnh, rừng cây u ám. Chung quanh luôn có một số cấm địa không muốn bị người sống đặt chân…
Phần 1
Tôi tên là Đinh Phàm, năm nay 20 tuổi, từ nhỏ tôi đã đi theo sư phụ, cả hai sống nương tựa lẫn nhau.
Lúc còn trẻ sư phụ từng cạo đầu làm hòa thượng sống ở trong miếu, cũng từng làm việc trong nhà tang lễ.
Hiện tại chúng tôi đang thuê một gian cửa hàng ở trên trấn, bán hương nến, vàng mã, áo liệm, miễn cưỡng cũng có thể sống qua ngày.
Ngày thường trong lúc rảnh rỗi, sư phụ sẽ đi ra ngoài giúp người ta xem phong thuỷ, làm pháp sự, siêu độ cho vong hồn…
Ngày hôm đó sư phụ của tôi đã đi ra ngoài giúp người ta làm pháp sự, để tôi một mình ở nhà mở cửa buôn bán.
Khoảng bảy giờ tối, Lý lão tam của nhà tang lễ đã vội vã xông tới mua đồ.
Tôi thấy ấn đường của Lý lão tam đã biến thành màu đen, sắc mặt rất kém, cảm giác có chút là lạ, liền hỏi Lý lão tam đã xảy ra chuyện gì vậy?
Lý lão tam cũng không giấu diếm, nói rằng trên trấn có người bị chết đuối, chết rất kỳ quặc.
Ông ấy phải đi nhặt xác, kêu tôi lấy cho ông ấy một chút vàng mã.
Từ nhỏ tôi đã đi theo sư phụ, cũng học được một chút bản lĩnh.
Nhưng sư phụ ít khi dắt tôi theo chứ đừng nói đến việc cho tôi chạm vào xác chết.
Tôi thấy ấn đường của Lý lão tam đã biến thành màu đen, sắc mặt lại cực kỳ kém.
Bây giờ lại muốn đi nhặt xác, tôi sợ ông ấy sẽ chọc phải những đồ vật không sạch sẽ.
Dù sao sư phụ cũng không có ở đây, tôi cũng muốn đi tham gia náo nhiệt.
Nếu gặp gỡ đồ không sạch sẽ, tôi cũng có thể dựa vào những thứ đã học mà tránh né một chút.
Lý lão tam cũng đang thiếu người, cho nên ông ấy đã mang theo tôi cùng đi…
Chẳng được bao lâu, chúng tôi đã đi tới đập chứa nước nơi xảy ra chuyện.
Tôi cứ nghĩ đó chỉ là một vụ đuối nước bình thường, nhưng khi đến nơi, tôi mới biết được việc này cũng không đơn giản như mình đã nghĩ.
Người chết là một đôi vợ chồng sống dựa vào nghề đánh cá, sáng sớm hôm nay bọn họ đi ra ngoài đánh cá đã mò được một con lươn rất to.
Tôi nghe người ta nói con lươn này to bằng cổ tay, lưng đen, thân vàng, dài hơn một mét.
Khi đó, có người nói rằng bọn họ đã bắt được rồng đất, người làm nghề đánh cá là phải thả nó đi, thứ này không giết được, càng không ăn được.
Vợ chồng đánh cá căn bản không tin, nói rằng món ăn ngon này chỉ có thể gặp chứ không thể cầu, giữa trưa liền đem con lươn đi nấu.
Nhưng không ngờ rằng, buổi chiều bọn họ đi tới đập chứa nước để thu lưới, cả hai đều bị chết đuối ở trong nước.
Hiện tại người chung quanh đang sôi nổi bàn tán về việc này, bọn họ nói rằng vợ chồng đánh cá ăn rồng đất, đã phá hủy phong thuỷ.
Đã chọc giận thủy long vương, bây giờ đã bị thủy long vương bắt đi rồi, đây là trừng phạt đúng tội.
Lý lão tam nghe thấy chuyện ma quỷ như thế này, đột nhiên có chút sợ, ông ấy nói việc này rất bí ẩn, phải thu dọn sớm một chút, cũng về nhà sớm một chút.
Tôi gật đầu “ừ” một tiếng, sau đó liền đi theo Lý lão tam đến nơi đặt thi thể.
Thi thể của vợ chồng đánh cá đã được kéo lên bờ, hiện tại đang bị một miếng vải trắng che kín.
Chung quanh đã kéo dây thừng, ở đó còn có mấy người cảnh sát đang lấy khẩu cung.
Lý lão tam là người nhặt xác của nhà tang lễ, sau khi lấy ra giấy chứng nhận, ông ấy đã rải hai nắm tiền giấy rồi trực tiếp bước vào.
Khi đi đến bên cạnh thi thể, tôi chỉ cảm thấy xung quanh lạnh buốt, mùi hôi thối nồng nặc.
Theo lý thuyết, buổi chiều hai người này đi thu lưới mới bị chết đuối, từ lúc đó cho đến bây giờ cũng chưa tới nửa ngày.
Hiện tại thời tiết cũng không quá nóng, thời gian mới qua nửa ngày làm sao lại trở nên thối như vậy?
Nhưng tôi cũng không nghĩ nhiều, bịt mũi đi tới.
Nhưng vải trắng vừa mới được mở ra, một cỗ mùi hôi tanh nồng xông thẳng vào mặt, mùi vị này thật sự rất nồng.
Cố nén buồn nôn, tôi nhìn lướt qua thi thể, phát hiện thi thể này đã sưng lên vì ngâm nước.
Có rất nhiều chỗ đã bị thối rữa, dáng vẻ này giống như đã chết bốn năm ngày. Hai người chúng tôi đều có chút chịu không nổi mùi thối rữa này, liền nhanh chóng đeo bao tay vào.
Chuẩn bị đặt bọn họ lên xe tang, chở về nhà tang lễ.
Nhưng tay của hai chúng tôi vừa mới chạm vào hai cổ thi thể này.
Bọn họ vốn dĩ đã nhắm mắt, dưới tình huống không có dấu hiệu nào, đột nhiên đã mở mắt ra.
Chỉ cần nhìn thoáng qua tròng mắt trắng dã kia cũng sẽ làm cho người ta cảm thấy cực kỳ sợ hãi.
Nhìn thấy một màn như vậy, lúc này trong lòng tôi liền “lộp bộp” một tiếng, thầm nghĩ không ổn.
Sư phụ thường nói người sống thì còn một hơi, chết rồi thì tắt thở.
Lúc nhặt xác, kiêng kỵ nhất chính là gặp phải loại chết không nhắm mắt.
Hơn nữa trong lúc sờ vào thi thể, xuất hiện tình huống mở mắt, còn là đột tử thì càng kiêng kỵ.
Như người ta vẫn thường nói, thi thể trừng mắt, chính là muốn mạng.
Việc này không chỉ là điềm xấu, mà còn rất đen đủi cùng phạm húy.
*** Phạm húy ***: Phạm vào kiêng kỵ…
Việc này cho thấy người chết không muốn nuốt xuống một hơi cuối cùng, cũng không muốn yên phận.
Tôi thì may mắn hơn, đi theo sư phụ học được một chút bản lĩnh. Tự nhiên cũng biết xử lý loại thi thể đột tử này như thế nào, cùng với việc tránh đi những thứ tà ma này.
Nhưng Lý lão tam ở một bên, mới làm người nhặc xác không tới nửa năm. Bây giờ gặp phải xác chết đột nhiên mở mắt, trực tiếp bị dọa sợ phải hét to một tiếng, đặt mông ngồi trên mặt đất.
Trong miệng còn run run rẩy rẩy mở miệng nói: “Xác chết vùng dậy!”