Phần 2
Đúng một tuần sau…
– Tuyết à?
– Dạ… ngoại gọi con!
– Hôm nay là đúng một tuần rồi đó, con có nhớ cái ông thầy Bảy dặn con lại khám cái bụng không? Lát nữa ngoại đi chợ chiều mua đồ về nấu cơm tối, còn con thì coi đi qua cho ổng khám lại đi nhe, để hông thôi nó lại đau nữa.
Tuyết “dạ” một tiếng nhỏ vừa mỉm cười nhớ lại cảnh một tuần trước ông thầy Bảy đã lợi dụng làm tình nó làm thân thể nó nóng bừng lên. Con gái mà, không đụ đéo thì thôi, hễ mà biết mùi đụ đéo rồi là vắng thì nhớ, lồn ngứa chịu không nổi.
Ngoại Tuyết vừa bước ra khỏi nhà, con Tuyết đi vội ra sân sau tắm. Nhà vốn nghèo nên cái buồng tắm của nhà Tuyết chỉ vỏn vẹn được che bằng mấy cái bao bố nylon mà thành. Khép cửa cái buồng tắm, Tuyết từ từ cởi hàng nút áo, nó dừng lại ngắm nhìn thân thể nó, nhất là cặp vú. Con gái qua một lần đụ đéo, có hơi trai cái là các bộ phận sinh dục phát triển thấy rõ, con Tuyết để ý thấy vú nó hình như lớn hơn tí so với trước, cái đầu vú hồi trước nhỏ bằng hạt tiêu, bây giờ cũng được lớn ra cỡ ngón tay út của nó. Lột luôn cái quần đang mặc, Tuyết treo nó trên cái đinh đóng trong buồng tắm. Tuyết soi mói nhìn xuống hạ thể của nó, lấy tay nhè nhẹ xoa lên chiếc mu xinh xắn, rồi nó ngồi ịch xuống trên cái nền bê tông lót phía dưới. Tuyết lấy ngón tay trỏ nó vạch dài một vạch từ dưới lồn lên qua khẻ lồn, một cảm giác sương sướng thoáng qua. Thấy đã, nó bạo dạn lấy ngón tay trỏ đó thọt luôn vào trong lồn, nó đang tưởng tượng ra con cặc của thầy Bảy khi nọ chạy ra chạy vô trong lồn của nó. Con Tuyết cũng làm y như vậy, nó lấy ngón tay trỏ thọc ra thọc vô trong lồn… ôi… sướng… sướng… nó thốt lên… Được một hồi thì nước dâm thuỷ trong lồn của Tuyết cũng chảy ra lênh láng.
Tuyết múc nước trong chiếc lu bằng gáo dừa nó để những dòng nước nhè nhẹ chảy từ trên vú, một tay chế một tay thoa, vừa kỳ cọ cặp nhũ hoa Tuyết vừa se se đầu vú. Cái đầu vú của nó, mỗi khi nó đụng tới là cứ như thấy có một cảm giác nhồn nhột nhưng sương sướng đến tê người. Tuyết thôi ý định dọc cơ thể mình, nó biết nó còn phải trở lại nhà thầy Bảy chiều nay để khám. Mà thực ra cả tuần nay nó đâu còn đau nữa đâu mà khám, nhưng Tuyết bị thầy Bảy đụ một lần làm nó nhớ mãi. Chiều nay nó trở lại chắc nó sẽ đè thầy ra mà chơi chứ không phải để đến phiên thầy Bảy.
Chọn cho mình một bộ đồ thật đẹp, Tuyết cũng chả cần mặc quần xì líp gì cả, ngay cả nịt vú nó cũng không mặc. Lúc này con Tuyết mới trông xinh làm sao, vú móm nó cứ ngồn ngộn ra đó. Chảy vội mái tóc, Tuyết bước vội ra khỏi nhà thẳng tiến đến nhà của thầy Bảy.
Không biết có phải trời phạt thầy Bảy không, chứ thầy Bảy để ý từ dạo chơi con bé còn trinh thì khách của thầy cũng vắng dần. Từ ngày được chơi con bé còn trinh thầy khoái quá, thầy không ngờ có một ngày mà thằng già thầy lại thịt được con nhỏ điện nước đều đầy đủ hết chứ. Thầy giận chính bản thân thầy “dại quá… sao không hỏi nhà cửa bà cháu nó ở đâu… để có gì kiếm chuyện ghé thăm… để…”, cả tuần nay người thầy bức xúc quá, công nhận cái lồn con nhỏ này nó bót thiệt, đút vào khó còn hơn gì nữa. Hơn nữa bót quá làm thầy Bảy cũng mau ra quá chừng, tại cái lồn trinh nó như cái gọng kìm chặt, siết lấy con cặc thầy vuốt riết mà… khí phải vọt ra thôi.
Chiều nay vắng khách quá, thầy Bảy khép hờ cửa trước lại rồi đi ra sau nhà tắm cho mát.
Được một hồi thì con Tuyết tới. Tuyết thấy cửa trước thầy khép hờ, nó không biết thầy có ở nhà không, nhưng nó đoán là thầy có ở nhà, chứ vì lẽ đâu mà đi vắng lại không khóa cửa. Nó kêu khẽ vừa đủ nghe:
– Thầy ơi… thầy ơi…
Không có tiếng trả lời, nó vội đẩy cánh cửa ra và bước vào trong, nó không biết thầy có ngủ bên trong không, nên vội đi thẳng tới căn buồng của thầy, chỗ mà tuần trước thầy Bảy dắt nó vào. Căn phòng của thầy tối u u, nó không thấy thầy trên giường, nhưng bỗng nó nghe vọng lại từ đằng sau tiếng dội nước và giọng của thầy văng vẳng ngâm:
‘Nếu biết rằng em đã có chồng… ứ ư…
Anh về cắt cặc thả trôi sông… ứ… ư…
Cặc anh lơ lửng trên dòng nước ứ ư…
Em nhìn em có thấy tiếc không… ư ư… hà hà…’
Con Tuyết nghe được mà không khỏi nín cười. Nó không ngờ thầy Bảy già mà mất nết quá, hát tục tĩu không hà, bài thơ của người ta mà thầy đưa cặc, đưa cu vào. Tuyết ngã người nằm xuống trên cái giường mà bữa trước thầy Bảy đã đè nó ra làm tình chờ thầy Bảy trở vào. Nằm được một lát thì thầy Bảy bước vào buồng thầy…
– Ơ… kìa… dạ… thưa thầy…
Thầy Bảy hết hồn, mới tắm xong, không mặc gì cả, thầy để trần truồng như nhộng bước vào phòng. Tuyết thấy thầy trước chào làm thầy hết hồn. Thầy cũng quên phứt cha nó đi là thầy đang trần truồng trước mặt Tuyết. Chợt nhớ lại, thầy tính bụm lại che hạ bộ, nhưng chợt nghĩ Tuyết cũng đã thấy của quý của thầy và thầy cũng thấy hết tỏn tòn teng toàn thân của nó rồi còn gì. Quyết định thế thầy cứ để cặc dái tồng ngồng, không thèm che đậy, thoáng để ý tí, thầy thấy con bé có vẻ mắc cỡ, thầy vội trấn an:
– Có gì đâu con, ta với con không phải đã thấy nhau hết rồi sao? Hè hè…
Nói xong thầy Bảy quơ lấy cái khăn lau mình cho khô. Cũng chưa gấp mặc quần áo vào, thầy Bảy tênh hênh cặc dái, ngồi xuống cạnh Tuyết, tay thầy rà nhè nhẹ lên mình con Tuyết hỏi:
– Con thấy sao? Hỗm rày hết đau chưa?
– Con đâu có bị đau gì! Bị đau là đau bữa đó thôi, chứ hỗm rày con không thấy đau nữa.
– Ờ… ờ… vậy hả? Ừa… thầy chưa biết tên con… con tên gì?
– Dạ… con tên Tuyết.
– Ờ… ờ… Tuyết… Ờ… thôi con cởi đồ ra luôn đi để thầy khám lại cho chắc ăn nhe!
– Dạ…
Nói rồi Tuyết tự động cởi hết áo quần ra, nó cứ theo giống bữa trước, cổi xong rồi cũng nằm tênh hênh, ngực lồn đưa thẳng lên. Còn thầy Bảy thì cũng làm bộ lấy ba cây nhang đốt, khấn vái điều chi không rõ, chỉ biết trong đầu óc thầy đang nghĩa là…
“Sướng quá… hôm nay được chơi con bé này nữa rồi…”
Cắm nhang xong, thầy Bảy trở lại chiếc giường, Tuyết đang nằm chờ sẵn. Lúc này con cặc của thầy vừa trông thấy lồn và vú của Tuyết thôi thì nó cũng tự động căng cứng mà không cần ai sai bảo.
Thầy Bảy tiến tới giường và ngồi xuống. Hai bàn tay gồ ghề của thầy xoa nhè nhẹ lên đôi nhũ hoa của Tuyết. Thầy Bảy cũng để ý thấy sau ngày thầy đụ nó, đôi vú này hình như cũng có phần to lên phần nào. Tuyết hơi nhồn nhột vì đôi bàn tay thầy Bảy không những xoa mà còn nắn lấy đầu vú của nó, Tuyết rên lên khe khẽ…
“… ơ… ưhh… ưmmm… thầy… ơi…”
– Con đau chỗ nào? Cũng chỗ cũ hay có chỗ khác nữa?
– Dạ… hết đau rồi nhưng… nhưng…
– Không sao, để thầy khám cho…
Thầy vội ngắt lời của Tuyết và tiếp tục cho đôi bàn tay xoa dần dần từ bộ ngực xuống dần xuống dần rốn rồi xuống luôn tới khu vực vàm cỏ đen của Tuyết. Thầy Bảy làm bộ nhấn nhất xuống vùng đó và nói:
– À… chỗ này là chỗ hồi trước con bị đau đây mà, con thấy sao? Có đau chút nào không?
– Dạ… không…
– À… không à… chắc là nó chạy chỗ khác rồi đó… để thầy tìm nhen!
Nói rồi thầy một tay xoa vú, một tay xoa nhè nhẹ lên hai mép lồn của Tuyết xoa nhè nhẹ. Tuyết bị kích thích quá khẽ rên…
“Ưmmm… ưmm… ư… mm… thầy ơi… xoa nữa đi… con… sướng quá…”
Xong đoạn, thầy lấy một ngón tay thọc vào lồn của Tuyết và hỏi:
– Con thấy sao? Có đau chỗ đó không?
– Ư… ưmm… không thầy ơi… con sướng… sướng đó…
Con gái ở tuổi dậy thì như Tuyết nhại lắm, mới dọc lồn, dọc vú một hồi mà dâm thuỷ Tuyết ra lênh láng. Thầy Bảy thấy thích quá bèn bảo:
– Rồi đó… rồi đó, thầy làm cho chất độc trong người con nó chảy ra rồi… con nằm im nhen, để thầy liếm mấy cái chất độc này mới được.
Nói rồi thầy Bảy tụt lui về phía sau, kê nguyên cái miệng của thầy vào lồn của Tuyết mà húp lấy húp để, hai tay thầy bành háng Tuyết ra cho rộng. Chiếc lưỡi thầy thần kỳ, liếm sang Đông rồi quết sang Tây, chao ôi, chiếc lưỡi của thầy làm con Tuyết rên lên hừ hự…
“Ahhh… ahh… thầy ơi… sướng quá… thầy ơi chết con mất!”
Nghe giọng rên thống thiết của Tuyết làm cho thầy Bảy càng thêm phấn chấn, thầy càng ra sức tăng vận tốc cho chiếc lưỡi đi nhanh hơn qua lại qua lại, lên lên xuống xuống cái lồn của Tuyết. Chiếc lưỡi của thầy quét nguyên một đường dài từ dưới lên, đụng luôn cái hột le của Tuyết làm nó rú lên…
“Á… thầy ơi… chết con…”
Biết Tuyết đang sướng, thầy cũng muốn sướng, nhưng thầy nghĩ, bây giờ làm sao cho nó bú cặc mình. Nghĩ ra một cách thầy bảo:
– Được rồi, ta đã liếm mấy cái chất độc trong người con chảy ra rồi đó, bây giờ thầy chỉ cho con cách này để con kỳ sau không bị đau nữa nha. Con hãy ngậm lấy cặc của thầy, nè nha… con biết ăn cà rem không? Ừ… con nút, con liếm cà rem ra làm sao thì con cứ làm như vậy. Mấy cái tà yêu nó sợ mấy cái giống của thầy lắm, con cứ bú rồi nuốt nước miếng xuống cho nó đi vào cơ thể con nha, như vậy tà yêu nó mới sợ mới thoát ra khỏi người con.
– Dạ. Tuyết ra vẻ vâng lời.
Cái gì thì cái chứ mấy cái vụ mút cà rem là Tuyết biết rành rồi, không chỉ thì nó cũng dư sức biết làm sao mà. Thầy Bảy nằm ngửa trên giường, còn con Tuyết thì nắm lấy con cặc thầy, chiếc lưỡi nó liếm qua liếm lại trên đầu khấc của thầy, nó lấy cái lưỡi đánh tới đánh lui trên đầu khấc, lâu lâu lại chọt cái lưỡi be bé của nó vào ngay cái lỗ đái của thầy mà ngoáy, làm thầy muốn nhảy tưng lên, chịu không nổi thầy phải rên…
“Ư… ứ… chết thầy… chết thầy con ơi… nhẹ nhẹ nhỏ ơi… chết con cặc thầy rồi Tuyết à… ui… sướng… quá”
Liếm đã, Tuyết bây giờ nhét cả con cặc của thầy vào trong miệng nó, nú bú nó mút chùn chụt như mút cà rem làm thầy Bảy thốt lên…
“Ư… ahh… sướng quá con… con bú nó đi… con hút nó đi… ối… ối… sướng lắm…”
Bàn tay kia của Tuyết không biết làm gì, nó mân mê lấy bìu dái của thầy mà bóp, hai hòn bi của thầy bị bóp làm thầy vừa sướng vừa nhột…
Được một hồi, thầy nói khẽ với con Tuyết cho nó ngưng lại:
– Thôi Tuyết ơi, đủ rồi con… bây giờ con nằm xuống để thầy nhét cái bửu bối này vào nha… để thầy chọc vào bên trong cho mấy cái chất tà yêu nó theo ra ngoài nha.
Nói đoạn thầy ngồi dậy, đè ngửa Tuyết ra, bành hai chân Tuyết sang hai bên, thầy nhét cặc thầy vào lồn Tuyết từ từ… rồi từ từ… vào hết nguyên con. Nhờ âm đạo Tuyết sau lần phá trinh nọ mà bây giờ thầy Bảy đút cặc vào cũng khá dễ, nhưng bót vẫn là bót. Hai tay chống hai bên ngang ngực của Tuyết, thầy Bảy bắt đầu nhịp… nhịp… nắc nắc… Âm đạo Tuyết thắt chặt quá làm thầy sướng chết được.
Sướng quá thầy buộc miệng rên lên…
“Ahh… ahhh… aá… á… ưm… uhhh… sướng quá… thầy sướng quá Tuyết ơi… lồn con bót quá… sướng… ưhhhh… uhhh…”
Tuyết cũng sướng không kém khi nhịp nắc của thầy càng tăng…
“Ah… thầy ơi… thầy… sướng lắm… thầy giết con đi… sướng quá con chịu không nổi…”
Cả hai người mạnh ai nấy rên, hai tay thầy bỏ ra không chống xuống giường nữa mà bây giờ hai bàn tay đó chộp ngay hai vú của Tuyết làm điểm tựa, thầy tiếp tục nắc đều đều…
“Uhh… uhh…”
Dâm thuỷ Tuyết tiết ra, tiếng ọc ạch lốc bốc vang lên mỗi khi thầy kéo cặc ra rồi đút vào… Chuyển thế, cặc vẫn trong lồn Tuyết, thầy vác một chân Tuyết lên vai theo tư thế “vác cày qua núi” rồi tiếp tục nắc, thầy ôm chặt lấy chiếc chân thon của Tuyết mà nắc vào lồn ộc ạch. Sướng quá, hai tay Tuyết không biết làm gì, nó đưa tay lên bóp lấy vú, xoa xoa vòng quanh vú nó, chiếc lưỡi nó như thèm thuồng một thứ gì đó, nó cứ le lưỡi liếm quanh mép vừa rên khe khẽ…
Thầy Bảy vẫn nắc đều đều, nắc liên tục không nghỉ, cứ mỗi lần nắc là mỗi lần cơn sướng tăng lên, càng nắc thì thầy càng sung, sung tới nỗi thầy không thể kiềm chế nữa… vẫn trong tư thế “vác cày qua núi” nhịp nắc của thầy tăng lên nhanh dần nhanh dần… rồi thì…
“Á… á… thầy ra đây Tuyết ơi… sướng…”
… một dòng tinh khí của thầy vọt ra khỏi cặc thầy bắn thẳng vào tử cung Tuyết kết thúc cuộc “chữa bệnh” thần kỳ của thầy Bảy. Lúc bấy giờ Tuyết cũng sướng quá rên lên không ngừng… thân thể nó như mềm nhão… dâm thuỷ lại ứa ra…
“Sướng quá thầy ơi… con yêu thầy quá…”
Vẫn giữ cặc trong lồn Tuyết, thầy bỏ chân Tuyết đang vác trên vai xuống, thầy nằm nhoài lên người nó, rồi cúi xuống hôn lấy hôn để trên gương mặt trắng trẻo của con Tuyết.
Cứ vẫn để cặc trong lồn của Tuyết, thầy và Tuyết ôm nhau, bốn mắt nhìn nhau mỉm cười toại nguyện.
Chợt Tuyết ngồi dậy, vén tấm màn che cửa sổ của thầy Bảy nhìn ra ngoài, nó thấy trời cũng nhá nhem tối, bèn bảo thầy:
– Thầy ơi… thôi con về để ngoại trông!
Thầy Bảy như ra vẻ tiếc rẻ:
– Ở lại chút đi con…
– Dạ tối lắm rồi, con phải về để ngoại trông.
Biết giữ Tuyết không được, thầy nói:
– Ừ… thôi con ra ngoài sau rửa ráy rồi về. Bữa khác trở lại đây nữa nha, không cần một tuần đâu. Con muốn lúc nào cũng được. Con ra… khép cửa lại giùm thầy… thầy… buồn ngủ quá…
– Dạ…
Thầy Bảy nói xong chữ “quá” là hai mắt thầy bắt đầu sập xuống… Tuyết bước xuống giường, ra ngoài sau xối vài gáo nước, mặc đồ rồi vội vã ra về.
— Hết —