Phần 22
Trên bãi đất trống.
Một vòng tròn được quây sơ sài.
Dương khang đứng bên cạnh vòng tròn, gương mặt cực kỳ hưởng thụ nhìn vào bên trong.
Bên cạnh gã, Mục Niệm Từ trợn hai mắt, hai tay bụm miệng rồi dường như không chịu được, không ngừng cúi xuống mửa.
Phía bên trong.
Công Tôn Chỉ trợn đến máu tràn qua hai khóe mắt.
Giữa vòng tròn.
Cừu Thiên Xích há miệng muốn kêu thật lớn thế nhưng chỉ có thể ú ớ.
Nhanh như chớp, một bóng lớn đã chồm lên đưa con cặc khủng bố vào miệng ả.
Một con ngựa đang không ngừng địt vào miệng ả, con ngựa hí vang, không ngừng dọng cặc vào miệng, đôi mắt đỏ ngầu.
Phía sau ả, một con bò mộng đang chồm lên, đút con cặc vào lồn ả.
Xung quanh, lợn, trâu, bò, ngựa thậm chí cả lợn rừng, hươu, nai đang vờn quanh.
Con nào con nấy đôi mắt đỏ ngầu chăm chăm nhìn vào giống cái duy nhất đang quằn quại trên sân.
Cừu Thiên Xích muốn kêu nhưng không ra tiếng.
Ả muốn giãy giụa nhưng toàn thân vô lực.
Ả muốn chết, nhưng chẳng biết phải làm sao để chết.
Lúc này, trong đầu ả, giọng nói Dương Khang như từ mười tám tầng địa ngục vang lên:
– Lát nữa thôi, ngươi sẽ biết rằng lúc này nếu như ngươi chết đi sẽ là một hạnh phúc.
Giờ thì ả hoàn toàn thấu hiểu.
Tên đó căn bản không phải là người, gã là ác ma.
Dương Khang nhìn CÔng Tôn Chỉ, cười nhạt:
– Thế nào? Có phải rất hưng phấn không? Hắc hắc, có muốn gia nhập không?
Công Tôn Chỉ ú ớ:
– Ông… Ông… ầu… in… ài… a… o… a(Không… không… cầu xin ngài… tha cho ta)
Dương Khang lạnh nhạt, rắc một lớp hương kích dục trên người Công Tôn Chỉ rồi một cước đá văng hắn vào giữa đám thú.
– OONGGGGG…
Đám dã thú như bị hương thơm kích dục trên cơ thể của Công TÔn Chỉ làm cho phát cuồng. Cả đám rống lên rồi tranh nhau nhào tới, con nào con nấy cặc đỏ hỏn.
Thoáng chốc, chỉ có tiếng gầm rú của mãnh thú, tiếng kêu gào thảm thiết của một gã nam nhân, tiếng rên ư ử không thành lời của một nữ nhân.
… Bạn đang đọc truyện Tân anh hùng xạ điêu tại nguồn: https://tuoinung.cc/2024/02/tan-anh-hung-xa-dieu.html
Dương Khang một mồi lửa đốt sạch đám hoa tình, sau đó lại một mồi lửa thiêu trụi trang viên của Công TÔn Chỉ.
Cái nơi khốn nạn này, không nên lưu lại.
Nơi này…
Bao nhiêu cay đắng.
Bao nhiêu nhục nhã.
Nước có thể cuốn đi không?
Lửa có thể thiêu trụi được không?
Gã thắng thì sao? Đây là chiến thắng cay đắng, nhục nhã nhất của gã.
Lẽo đẽo đi sau Dương Khang, Mục Niệm Từ cúi gầm mặt không nói một lời.
– Khang… lang…
Một tiếng kêu nghẹn ngào vang lên.
Lý Mạc Sầu vẫn đứng ở cửa cốc. Dung nhan tiều tụy, đôi mắt đỏ ngầu.
– Thiếp sai rồi… thiếp…
Dương Khang chẳng nói một lời, cũng chẳng nhìn nàng đến một lần.
– Sau này thiếp không dám nữa…
Dương Khang bước chân ra cửa cốc.
– Đừng mà Khang lang… Nhìn thiếp đi… Nhìn thiếp một lần thôi.
Nàng bước tới nắm lấy tay áo gã.
Dương Khang chẳng nói chẳng rằng, chậm rãi cởi chiếc áo nàng đang nắm, cởi trần bước ra khỏi cốc.
Mục Niệm Từ vội vàng đi theo, không quên quay lại nhìn Lý Mạc Sầu:
– Sầu tỷ, tên ngốc này nhất thời nghĩ không thông, tỷ đừng lo lắng, ta nhất định sẽ khuyên nhủ chàng. Tỷ đừng lo, chàng… chàng chỉ là… Ta nhất định…
Lý Mạc Sầu vốn căm ghét Mục Niệm Từ cực kỳ, thậm chí còn âm hưu dâng nàng cho Công TÔn Chỉ để đổi lấy thuốc giải, nào ngờ vào thời khắc này, Mục Niệm Từ không nhớ thù xưa lại an ủi nàng khiến nàng cực kỳ cảm động, chỉ biết ôm lấy Mục Niệm Từ mà òa khóc nức nở.
Đúng lúc này, Dương Khang oa lên một tiếng, phun ra một búng máu tươi, ngã nhào xuống đất.
Trong cơ thể gã, Mặt trời thứ chín vừa mới nhú lên và mặt trời thứ tám hình thành sau khi luyện thành Đệ Bát Dương nổ tan tành.
Đệ Cửu Dương vừa luyện thành đã phá.
Đệ Bát Dương vừa củng cố cũng bị phế.
Công lực trong cơ thể giống như ngựa đứt cương, chạy toán loạn khắp nơi.
… Bạn đang đọc truyện Tân anh hùng xạ điêu tại nguồn: https://tuoinung.cc/2024/02/tan-anh-hung-xa-dieu.html
Nhìn Dương Khang nằm dưới đất, không ngừng co giật, Lý mạc Sầu và Mục Niệm Từ kinh hoàng chạy tới.
Vừa chạm vào cơ thể của gã, Lý mạc Sầu ối liền một tiếng.
Cơ thể của gã giống như một lò lửa nóng rực đã vậy nội công còn tản mát khắp không khí, vừa chạm vào, cánh tay Lý mạc sầu đã bị hất văng ra.
Mục Niệm Từ kinh hãi thốt lên:
– Tên lưu manh này, hắn làm sao vậy?
Lý Mạc Sầu nước mắt lã chã tuôn rơi:
– Chàng… chàng thật khờ mà…
Mục Niệm Từ:
– Sầu tỷ, tỷ nói sao?
Lý Mạc Sầu lắc đầu:
– Chàng vì muốn xung phá huyệt đạo bị ta điểm nên… nên lại một lần nữa đem tất cả nội công của chàng đã học kích phát để đột phá đến cảnh giới tối cao của võ học.
– Như vậy không phải tốt hay sao?
– Muội chưa học qua tâm pháp nội công thượng thừa nên không hiểu. Võ học phải tích lũy từng bước từng bước một tuyệt đối không có con đường tắt. Phương pháp như vậy giống như uống rượu độc để giải khát, lợi ích trước mắt nhưng tổn hại sau này lại cực kỳ to lớn. Hà huống chàng lúc mới nhập cốc đã vì ta tổn thương kinh mạch bản thân một lần, kinh mạch của chàng vốn đã yếu ớt mong manh thì sao có thể chịu nổi sự tổn thương phản lại.
Gương mặt Mục Niệm Từ trắng bệch kêu lên:
– Như vậy phải làm sao?
Dương Khang lại phun một búng máu tươi, cả người đã bắt đầu co giật.
Lý Mạc sầu suy nghĩ hồi lâu rồi chợt quỳ xuống hướng Mục Niệm Từ cúi lạy.
Mục Niệm Từ kinh hãi kêu lên:
– Sầu tỷ… tỷ làm gì vậy?
Lý Mạc Sầu nức nở:
– Mục tiểu muội. Ta biết, trước kia ta đối xử với muội cực kỳ không phải. Trăm trách vạn trách xin muội cứ trách một mình ta. Nhưng xin muội hãy cứu lấy Khang lang.
– Tỷ tỷ… tỷ nói đi. Muội… muội hứa sẽ…
– Cứu được hắn lúc này, chỉ có huyền âm chi thể của muội mà thôi.
Qua chuyện của Công Tôn Chỉ, Mục Niệm Từ sớm đã biết bản thân mình mang Huyền Âm Chỉ Thể, tuy rằng chưa hiểu rõ ràng Huyền ÂM Chi Thể là cái gì thế nhưng thấy CÔng Tôn Chỉ và Cừu Thiên Xích khao khát như yêu quái thèm ăn thịt Đường Tăng như vậy thì cũng biết đó là thứ vô cùng quan trọng.
Nàng mặt đỏ bừng lắp bắp:
– Tỷ… tỷ muốn… tỷ muốn ta trao Huyền ÂM Chi Thể cho hắn… Tỷ muốn… ta và… ta và hắn…
Nói đến đây giọng nàng đã vo ve như muỗi kêu, không thể nào nói tiếp được.
Tuy rằng nàng sẵn sàng hy sinh trinh tiết của mình vì Dương Khang nhưng một phần là do nàng mắc nợ hắn. Thế nhưng nếu bảo nàng quan hệ với hắn… Điều này nàng dường như chưa hề nghĩ đến.
Lý Mạc Sầu đau khổ lắc đầu…
– Không phải, lúc này hắn ta chỉ còn nửa cái mạng. Huyền Âm Chi Thể của muội đối với hắn giống như nhân sâm ngàn năm đại bổ, đối với hắn ngàn hại mà không chắc nuốt nổi một lợi. Chỉ còn cách… chỉ còn cách…
NÓi đến đây, gương mặt nàng lại ửng hồng lên…
Dương Khang kêu lên một tiếng đầy đau đớn, tứ chi như bị ngựa kéo, căng toạc ra bốn phía, thậm chí từ những chỗ gân xanh bắt đầu rỉ máu.
Dù là kẻ mù cũng thấy, Dương Khang đã nguy kịch đến nơi rồi.
Lý Mạc Sầu không còn thời gian để đắn đo, vội vàng đem cái cách hoang đường vừa nảy sinh trong đầu thì thầm vào tai Mục Niệm Từ.
Sau đó, mặt cả hai cô gái đỏ rực như gấc chín.
… Bạn đang đọc truyện Tân anh hùng xạ điêu tại nguồn: https://tuoinung.cc/2024/02/tan-anh-hung-xa-dieu.html
Nhìn Dương Khang nằm dưới đất, không ngừng co giật, Lý mạc Sầu và Mục Niệm Từ kinh hoàng chạy tới.
Vừa chạm vào cơ thể của gã, Lý mạc Sầu ối liền một tiếng.
Cơ thể của gã giống như một lò lửa nóng rực đã vậy nội công còn tản mát khắp không khí, vừa chạm vào, cánh tay Lý mạc sầu đã bị hất văng ra.
Mục Niệm Từ kinh hãi thốt lên:
– Tên lưu manh này, hắn làm sao vậy?
Lý Mạc Sầu nước mắt lã chã tuôn rơi:
– Chàng… chàng thật khờ mà…
Mục Niệm Từ:
– Sầu tỷ, tỷ nói sao?
Lý Mạc Sầu lắc đầu:
– Chàng vì muốn xung phá huyệt đạo bị ta điểm nên… nên lại một lần nữa đem tất cả nội công của chàng đã học kích phát để đột phá đến cảnh giới tối cao của võ học.
– Như vậy không phải tốt hay sao?
– Muội chưa học qua tâm pháp nội công thượng thừa nên không hiểu. Võ học phải tích lũy từng bước từng bước một tuyệt đối không có con đường tắt. Phương pháp như vậy giống như uống rượu độc để giải khát, lợi ích trước mắt nhưng tổn hại sau này lại cực kỳ to lớn. Hà huống chàng lúc mới nhập cốc đã vì ta tổn thương kinh mạch bản thân một lần, kinh mạch của chàng vốn đã yếu ớt mong manh thì sao có thể chịu nổi sự tổn thương phản lại.
Gương mặt Mục Niệm Từ trắng bệch kêu lên:
– Như vậy phải làm sao?
Dương Khang lại phun một búng máu tươi, cả người đã bắt đầu co giật.
Lý Mạc sầu suy nghĩ hồi lâu rồi chợt quỳ xuống hướng Mục Niệm Từ cúi lạy.
Mục Niệm Từ kinh hãi kêu lên:
– Sầu tỷ… tỷ làm gì vậy?
Lý Mạc Sầu nức nở:
– Mục tiểu muội. Ta biết, trước kia ta đối xử với muội cực kỳ không phải. Trăm trách vạn trách xin muội cứ trách một mình ta. Nhưng xin muội hãy cứu lấy Khang lang.
– Tỷ tỷ… tỷ nói đi. Muội… muội hứa sẽ…
– Cứu được hắn lúc này, chỉ có huyền âm chi thể của muội mà thôi.
Qua chuyện của Công Tôn Chỉ, Mục Niệm Từ sớm đã biết bản thân mình mang Huyền Âm Chỉ Thể, tuy rằng chưa hiểu rõ ràng Huyền ÂM Chi Thể là cái gì thế nhưng thấy CÔng Tôn Chỉ và Cừu Thiên Xích khao khát như yêu quái thèm ăn thịt Đường Tăng như vậy thì cũng biết đó là thứ vô cùng quan trọng.
Nàng mặt đỏ bừng lắp bắp:
– Tỷ… tỷ muốn… tỷ muốn ta trao Huyền ÂM Chi Thể cho hắn… Tỷ muốn… ta và… ta và hắn…
Nói đến đây giọng nàng đã vo ve như muỗi kêu, không thể nào nói tiếp được.
Tuy rằng nàng sẵn sàng hy sinh trinh tiết của mình vì Dương Khang nhưng một phần là do nàng mắc nợ hắn. Thế nhưng nếu bảo nàng quan hệ với hắn… Điều này nàng dường như chưa hề nghĩ đến.
Lý Mạc Sầu đau khổ lắc đầu…
– Không phải, lúc này hắn ta chỉ còn nửa cái mạng. Huyền Âm Chi Thể của muội đối với hắn giống như nhân sâm ngàn năm đại bổ, đối với hắn ngàn hại mà không chắc nuốt nổi một lợi. Chỉ còn cách… chỉ còn cách…
NÓi đến đây, gương mặt nàng lại ửng hồng lên…
Dương Khang kêu lên một tiếng đầy đau đớn, tứ chi như bị ngựa kéo, căng toạc ra bốn phía, thậm chí từ những chỗ gân xanh bắt đầu rỉ máu.
Dù là kẻ mù cũng thấy, Dương Khang đã nguy kịch đến nơi rồi.
Lý Mạc Sầu không còn thời gian để đắn đo, vội vàng đem cái cách hoang đường vừa nảy sinh trong đầu thì thầm vào tai Mục Niệm Từ.
Sau đó, mặt cả hai cô gái đỏ rực như gấc chín.
… Bạn đang đọc truyện Tân anh hùng xạ điêu tại nguồn: https://tuoinung.cc/2024/02/tan-anh-hung-xa-dieu.html
Nhìn Dương Khang và Lý Mạc Sầu sớm đã trần truồng, Mục Niệm Từ đắn đo hồi lâu rồi nghiến răng, cởi bỏ y phục trên người.
Lý Mạc Sầu chậm rãi thốt:
– Thời gian cấp bách nên trước mắt ta sẽ truyền công lực của Ngọc NỮ Tâm Kinh và Cửu Âm Chân Kinh vào cơ thể muội. Muội vốn có tố chất Huyền ÂM Chi Thể nên có thể dễ dàng hấp thụ và tiếp thu nó giống như là muội trực tiếp tu tập vậy. Sau đó muội chỉ cần tập trung tinh thần với hai tâm pháp đó và… và… tiếp theo đó để cho ta…
Mục Niệm Từ đỏ bừng mặt gật đầu rồi đứng trước con cặc của Dương Khang đang chổng ngược lên, trong đầu không ngừng xua đi tạp niệm, nghĩ ngợi về hai môn công phu vừa mới lĩnh ngộ.
Hồi lâu, nàng đột nhiên cảm thấy ở dưới khe lồn run bắn lên, một cảm giác sướng khoái đến cùng cực từ một vật mềm mềm ươn ướt truyền đến.
Cúi đầu nhìn xuống, Lý Mạc Sầu đã ngồi lên con cặc của Dương Khang, hai tay bấu vào bờ mông của nàng, miệng đang đưa tới khe đào nguyên của nàng.
Nguyên lai giống như Mai Siêu Phong đã nói, Mục Niệm Từ mang Huyền Âm Chi Thể cực kỳ mãnh liệt, ngay cả khi Dương Khang ở trạng thái Bát Dương đại thành cũng không thể hấp thụ được nói gì đến lúc gã như đèn hết dầu lúc này.
Lý Mạc Sầu cũng biết điều đó nên không để cho Dương Khang trực tiếp hấp thu Huyền Âm Chi Thể của Mục Niệm Từ bằng cách quan hệ với nàng mà chỉ còn cách hấp thu Huyền ÂM Chi Khí của nàng một cách gián tiếp thông qua cơ thể chính bản thân Mục Niệm Từ.
Lý mạc Sầu làm gì có kinh nghiệm bú lồn nữ nhân? Đầu tiên chỉ nghĩ đơn giản là dùng lưỡi thúc đẩy Cửu Âm Chân Khí và Ngọc nữ Chân khí trong cơ thể mình để tìm kiếm hai luồng chân khí Ngọc Nữ và Cửu ÂM mình vừa truyền vào cơ thể của Mục Niệm Từ, nào ngờ trong quá trình tìm kiếm, cái lưỡi của nàng lại giống như máy dò tìm phải khua khoắng liên tục trong khe lồn của Mục Niệm Từ.
Cảm nhận được lưỡi của Lý Mạc Sầu trong lồn của mình, Mục Niệm Từ cảm thấy một cảm giác lạ lẫm mà nàng chưa một lần trải qua trong đời, đã vậy cái lưỡi của Lý Mạc Sầu lại không ngừng khua khoắng khắp trong cơ thể đụng vào những điểm nhạy cảm càng khiến nàng cảm thấy sung sướng đến tê người.
Khi bốn luồng chân khí tiếp xúc trong cơ thể Mục Niệm Từ, nàng cảm thấy một cảm giác sướng khoái bùng nổ, không sao tự chủ được rên lớn một tiếng, cả người rung lên bần bật, nước lồn lập tức ào ra.
Lý Mạc Sầu bị Mục Niệm Từ xuất khí vào miệng thì không khỏi lấy làm xấu hổ, nhưng cũng vội vàng đưa miệng bú mút cố gắng nuốt hết sạch khí của Mục Niệm Từ vào trong cơ thể.
Chẳng mấy chốc, Huyền âm khí của Mục Niệm Từ thông qua dâm thủy đã được Lý Mạc Sầu hấp thu hết rồi chuyển hóa xuống con cặc của Dương Khang.
Lý Mạc Sầu không chờ đợi thêm, lập tức nhấp liên tục trên con cặc của Dương Khang, cái lưỡi cũng không ngừng khua khoắng trong cái lồn thơm tho của Mục Niệm Từ.
Mục Niệm Từ sau khi xuất khí thì xấu hổ đến đỏ bừng mặt, cả người vô lực toan ngã ngửa ra phía sau thế nhưng Lý Mạc Sầu đã nói:
– Cố gắng trụ vững, tập trung để hai luồng chân khí quấn lấy đan điền.
Nói rồi lại vục mặt vào lỗ lồn của Mục Niệm Từ khua khoắng.
Mục Niệm Từ chân tay bủn rủn nhưng lại được chân khí của Lý Mạc Sầu nâng đỡ, đưa mắt nhìn thấy Dương Khang đã không còn co giật gân xanh đã biến mất, nàng mới thở phào ra một hơi. “Cái vị Sầu tỷ này, cách này tuy đáng xấu hổ nhưng thật sự rất hiệu quả”. Rồi cố gắng hạ thấp cơ thể trụ vững trước cơn sướng khoái đang dâng trào.
Lý Mạc Sầu cảm nhận được con cặc của Dương khang không ngừng bành trướng trong cơ thể của mình thì cũng nhận ra cách này hiệu quả, lập tức bỏ qua chút sĩ diện cuối cùng, lưỡi liên tục khua khoắng trong lồn của Mục Niệm Từ thu thập Huyền ÂM Chi Khí rồi dẫn theo Cửu Âm Chân Khí của bản thân xuống miệng lồn, hạ thể không ngừng nhún nhảy để truyền vào con cặc của Dương Khang.
Dương Khang tuy vẫn còn mê man nhưng Huyền Âm Chi Chí của Mục Niệm Từ sau khi xâm nhập vào cơ thể đã nhanh chóng khống chế chân khí đang chạy loạn khắp cơ thể rồi nhanh chóng tu tập lại mặt trời đang tan vỡ.
Huyền ÂM Chi khí bị bào rút từng chút trong cơ thể thế nhưng lại nhanh chóng được Cửu ÂM – Ngọc Nữ Chân Khí vỗ về nên gần như không có cảm giác khó chịu ngược lại hai luồng chân khí liên tục bổ sung vào chỗ khiếm khuyết mà Cửu Âm Chi Khí bị bào mòn cuối cùng cả ba luồng chân khí dần dần hòa vào làm một.
Mục Niệm Từ lại rú lên một tiếng, lại xuất khí.
Từ lúc bắt đầu đến giờ đây là lần thứ năm, tuy rằng Lý Mạc Sầu không có chút kinh nghiệm bú liếm lồn nữ nhân chỉ biết khua thụt liên tục thế nhưng đây là lần đầu tiên Mục Niệm Từ được hưởng cảm giác được người khác bú lồn, đã vậy luồng chân khí Huyền Âm cùng với hai luồng chân khí Cửu Âm – Ngọc Nữ liên tục rút ra, đưa vào rồi bổ sung cho nhau khiến cho nàng đạt đến một cảm giác sung sướng không sao chịu nổi.
Dương khang tuy rằng còn chưa hoàn toàn hồi tỉnh nhưng Huyền ÂM Chi Khí sau khi hồi phục được Đệ Bát Dương thì cơ thể của gã đã hoàn toàn ổn định, cuối cùng cơ thể của gã đã bắt đầu nảy sinh phản ứng, con cặc hoàn toàn bành trướng trong lỗ lồn của Lý mạc Sầu.
Lý Mạc Sầu hai mắt mở to thất kinh hồn vía, lúc bình thường, Dương khang chỉ để con cặc ở mức trung bình để địt nàng, nhưng lúc này gã hoàn toàn mất đi lý trí, chỉ hành động theo bản năng nên hoàn toàn không có chút gì kìm giữ, sau khi đẩy con cặc đạt đến kích cỡ cực đại thì không ngừng thúc mạnh lên.
Lý Mạc Sầu không thể tự khống chế miệng rời lồn Mục Niệm Từ mà kêu lên một tiếng thất thanh.
Mục Niệm Từ thấy vậy không khỏi ngẩn người ra nhìn thấy cảnh trước mắt thì bịt miệng kinh hãi.
Từ khe lồn của Lý Mạc Sầu, con cặc của Dương khang với một kích cỡ vĩ đại đang không ngừng thụt ra thụt vào.
Đây là kích cỡ mà một cái lồn có thể chịu được sao?
Không lẽ quan hệ với tên này đều phải chịu thống khổ tới như vậy?
Lý Mạc Sầu sau khi đã bắt đầu quen dần với kích cỡ khủng bố này thì bắt đầu bình tĩnh trở lại, tâm thần thôi động khẩu quyết Cửu Âm Chân Kinh để nhanh chóng tiếp thu Cửu Dương chân Khí của Dương khang đang không ngừng tuôn vào cơ thể sau đó lại vục mặt vào lồn của Mục Niệm Từ đưa cả hai luồng chân khí âm dương vào trong.
– Xin lỗi Mục muội muội… ta… chịu không nổi…
Cửu Âm – Dương chân khí vừa đi vào trong Huyền ÂM Chi Khí trong đan điền của Mục Niệm Từ giống như nổi cơn bão táp lập tức ba động, cơn sung sướng lan rộng ra khắp cơ thể rồi tập trung vào khe lồn, nàng rú lên một tiếng đầy thống khoái, cả người co giật rồi đổ nhào về phía trước hoàn toàn bất tỉnh nhân sự.