Phần 98
Sáng sớm hôm sau, Chu Thông tinh thần phấn chấn đi ra khỏi cư xá nơi của Thôi Chân ở, còn Thôi Chân thì đi sau, bên dưới cái âm hộ còn sưng bị thốn nên uể oải không được như hắn, nhưng khi Thôi Chân bước ra ngoài đón ánh sáng mặt trời, nàng bỗng nhiên mỉm cười, tựa như một đóa hoa hồng nở rộ trong ánh ban mai.
Hai người vội vàng ăn bữa sáng, Thôi Chân đi làm, Chu Thông lấy điện thoại di động ra thì nhìn thây cuộc gọi nhỡ của Hải Thanh, hắn gọi lại nhưng không người nghe, tiếp theo thì gọi điện thoại của Trịnh Phi Yến, tiếng chuông vang lên hồi sau mau mới nghe tiếng của Trịnh Phi Yến, trong giọng nói rất là mỏi mệt.
– Mới sáng sớm mà phá không cho chị ngủ thêm à?
Trịnh Phi Yến giống như là làm nũng nói.
– Chị đang ở đâu? Ăn điểm tâm chưa?
Chu Thông ân cần hỏi.
– Ngốc vậy… chị chưa rời giường thì làm sao mà ăn điểm tâm? Thì đang ở tại “Thấm Viên Cư” chứ ở đâu, suốt đêm em chưa về, chị cũng không muốn quấy rầy chuyện tốt của em, đành phải một mình ngủ trong phòng đây này!
Thật ra tình huống chân thật của Trịnh Phi Yến là ngày hôm qua bị Tả Đại Quốc chơi đùa quá mức, sau lại đi đến gặp Hàn Kiến cục trưởng cục tổ chức cán bộ thành phố (trước dịch là trưởng phòng…) để tìm hiểu thêm tin tức, sói vào miệng cọp, Hàn Kiến đương nhiên cũng sẽ không dễ dàng buông tha cơ hội ngon ngọt như thế.
Sau khi chuẩn bị bôi trơn tất cả, Hàn Kiến đứng thẳng người lên, Trịnh Phi Yến thì đang quì bò vênh cái mông đít lớn của mình lên cao, dương vật lão ta nhắm ngay hậu môn Trịnh Phi Yến hướng bên trong cắm vào.
– A…
Trịnh Phi Yến kêu lên một tiếng, đầu khấc dương vật Hàn Kiến giống như là một con cá chạch, tiến vào bùn loãng bên trong trực tràng của Trịnh Phi Yến, lão nhấn mạnh một cái, toàn bộ dương vật tiến vào bên trong hậu môn Trịnh Phi Yến.
Lúc này, thú tính của Hàn Kiến đã đại phát, dương vật cắm trong hậu môn Trịnh Phi Yến bắt đầu chuyển động…
Trịnh Phi Yến thân thể theo bản năng ưỡn ẹo, nàng cắn môi dưới thật chặt, bờ vai của nàng bị Hàn Kiến ngăn chặn, trong hậu môn từng đợt tê dại thốn đau theo dương vật của lão tại trong hậu môn nàng vừa ra vừa tiến tạo nên…
Dần dần cả người Trịnh Phi Yến phảng phất lọt vào bên trong sương mù, mông thịt Trịnh Phi Yến giật giật nhấp nhô hai bên núi mông, dương vật Hàn Kiến ra ra, vào vào hơn 10 phút không ngừng lại, mãi đến khi lão không chịu nổi, cuối cùng “hực…” lên một tiếng, toàn bộ tinh dịch nóng bỏng bắn sâu vào trong trực ràng của Trịnh Phi Yến.
Nàng chịu đựng, bất quá cảm giác được trong thân thể bị chất lỏng nóng hổi giống như là nước ấm giội vào, thân thể cũng co quắp, cũng không nhịn được rên rỉ lên tiếng âm.
– Ừ… ừ… ui… ui…
Suốt một ngày Trịnh Phi Yến phục vụ hai cây dương vật lãnh đạo, toàn thân mỏi nhừ ngất ngư, lúc trở lại nhà hàng khách sạn “Thấm Viên Cư” việc đầu tiên khẩn yếu của nàng chính là vùi đầu ngủ li bì một giấc tới sáng.
Chu Thông mua nước đậu xanh, bánh quẩy về phục vụ cho Trịnh Phi Yến ăn điểm tâm qua loa, rồi cùng nhau lên chiếc Hummer một đường bão táp chạy nhanh về tới huyện Vân Sơn.
… Bạn đang đọc truyện Quyền – Sắc tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/06/quyen-sac.html
Chu Thông bỏ ra một tuần lễ, đối với phương án chữa bệnh cùng hiện trạng của trấn Tân Thôn điều tra, đồng thời thăm viếng hỏi ý kiến rộng rãi thôn dân, được sự ủng hộ của mọi người, Chu Thông càng quyết tâm phải hoàn thiện bản kế hoạch cơ chế chữa bệnh vùng nông thôn.
Hiện tại cả nước cũng có một vài nơi đang tiến hành chế độ cải cách chữa bệnh thí điểm, nhưng kinh nghiệm thành công cũng không nhiều, kế hoạch mục tiêu của Chu Thông là: Muốn cho nông dân giảm đi áp lực gánh nặng tiền bạc đối với sinh mạng mình khi bị ốm đau hoặc tai nạn.
Lại tốn một tuần lễ, Chu Thông mới hoàn thiện xong “Phương án áp dụng cải cách điều trị chữa bệnh của trấn Tân Thôn, huyện Vân Sơn sơ thảo” chi tiết trình bày rất cụ thể.
Cầm văn kiện đi tới phòng làm việc bí thư Khổng Tự Cường, việc này dù sao trước hết cũng cần Khổng Tự Cường gật đầu đồng ý.
Cẩn thận xem xong phương án hoạch định Chu Thông viết ra, Khổng Tự Cường trong lòng vô cùng phức tạp, vừa bội phục, vừa ghen tị.
Khổng Tự Cường phải thừa nhận quy hoạch này nếu quả như thực hiện được, cơ chế chữa bệnh trấn Tân Thôn sẽ càng hoàn thiện, rất có thể bước đi đột phá hàng đầu trong cả nước, nếu được như thế, chiến tích Chu Thông không nhỏ, chuyện thăng quan sắp tới không thể tránh khỏi, điều này làm cho Khổng Tự Cường càng thêm khó chịu.
Nhưng năng lực Chu Thông cũng quả thật làm Khổng Tự Cường công nhận, nếu không có tầm nhìn xa, thì không thể nào làm nên dự án chữa bệnh như thế này được, riêng Chu Thông đã nhìn thấy…
– Tiểu Chu, phương án của cậu khá lắm, nhưng cụ thể để mà thực thi thì tôi phỏng chừng lực cản sẽ không nhỏ, nếu kêu gọi công ty xí nghiệp toàn trấn quyên tiền lập quỹ, sẽ có công ty xí nghiệp chịu quyên tiền sao?
– Bí thư băn khoăn là đúng, tôi cũng đã tính đến điều này, nhưng sau khi thăm viếng các công ty xí nghiệp, tôi có kết luận là bọn họ đồng ý tham gia vào việc này, bọn họ cũng muốn thông qua đầu tư để làm quảng cáo, bây giờ nếu bỏ tiền ra làm việc công ích thì rất được mọi người ưu ái đấy, cũng là gián tiếp đề cao bọn họ nổi tiếng!
– Vậy tôi sẽ mở ra cuộc họp đảng ủy để lấy quyết định thông qua…
Khổng Tự Cường cười nói.
Dù sao việc này là do ủy ban trấn phụ trách về hành chính làm, ông là bí thư chỉ có tiếng nói ủng hộ, nếu thành công thì chiến tích thơm lây, nếu bất thành thì cũng là do ủy ban trấn kia chịu trách nhiệm, hỉ cần tại cuộc họp đảng ủy nghiên cứu qua, việc này cũng là do tập thể quyết sách, có xảy ra vấn đề gì thì cũng tính là tập thể, không có phải bị nắm đầu từng cá nhân.
– Vâng… do bí thư định ngày tổ chức cuộc họp.
Chu Thông cũng cười, hợp tác khoái trá nha.