Phần 9
Đi ra bên ngoài hít một hơi không khí trong lành, Chu Thông sờ sờ quần áo ướt đẫm mồ hôi vì hoảng sợ, trong lòng hắn đường nhiên đoán không ra nội tâm chân thật của Thôi Tình, hắn chì biết là vận mạng của mình đã bị Thôi Tình nắm lấy, hắn thậm chí không có dám tưởng tượng một giây kế tiếp thì mình sẽ bị bặt giam vào trong ngục tối.
Cứ như vậy đứng lẳng lặng, mặc kệ suy nghĩ của mình bay loạn, không lâu sau, đã bị tiếng chuông reo vang chấn động quấy rầy, một sô điện thoại xa lạ, Chu Thông tâm phiền ý loạn, liền cắt đứt, bên kia đầu điện thoại kia lại không gián đoạn vang lên tiếp tục, cuối cùng Chu Thông tức giận phải nghe lấy:
– Ai vậy? Có chuyện gì?
– Xin chào anh Chu, tôi là Triệu Lương Đống giám đốc công ty điện tử đây, tối hôm qua chúng ta vừa gặp mặt qua!
Nghe được là Triệu Lương Đống Chu Thông cảm thấy mình mất tự nhiên, dù sao tối hôm qua hắn cũng mới đập bình rượu vào đầu gã.
– Vâng, ông Triệu… tối hôm qua uống nhiều quá, tôi cũng không biết làm như thế nào mà về nhà được!
Chu Thông chịu đựng sợ hãi, cười nói.
– Ha ha, tối hôm qua làm cho chủ nhiệm Thôi cùng anh Chu chê cười, tôi cũng say quá, anh có rãnh không, xin mời đi uống ly cà phê!
Chu Thông tâm sự ngỗn ngang, thật sự là không có tâm tình để đi uống cà phê, bất chợt nhớ tới ánh mắt Triệu Lương Đống nhìn Thôi Tình đắm đuối, một suy nghỉ thoáng qua, hắn liền đáp ứng với Triệu Lương Đống, dù sao nói gì đi nữa thì Thôi Tình bây giờ cũng là người đàn bà của mình.
– Vì điện thoại của Thôi chủ nhiệm vẫn không gọi được, cho nên tôi muốn cùng anh Chu tâm sự.
Chu Thông nhớ tới lúc Thôi Tình ném cái điện thoại di động về phía vách tường tan nát, nghĩ rằng dù là Triệu Lương Đống có tài năng quái lạ như thế nào cũng không gọi được.
… Bạn đang đọc truyện Quyền – Sắc tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/06/quyen-sac.html
– À… hình như ông Triệu đối Thôi chủ nhiệm rất là quan tâm đến phải không?
Chu Thông có chút châm chọc hỏi.
– Không dối gạt anh, tôi đối với Thôi Tình rất là ngưỡng mộ, vốn là dự định khảo sát đầu tư tại Liên Hoa trấn, thì Thôi chủ nhiệm đến trấn Tân thôn nhậm chức, nên tôi lại chuyển qua khảo sát trấn Tân Thôn!
Triệu Lương Đống lúc này nói chuyện lại thật thẳng thắn, Chu Thông nhìn gã một cái.
– Ông Triệu, thứ cho tôi mạo muội, bây giờ là lúc ông lấy lòng Thôi chủ nhiệm là thời điểm tốt nhất đấy.
Chu Thông bắt đầu suy tính, từ giờ hắn sẽ vì Thôi Tình giúp cho nàng đứng vững gót chân làm chăn đệm, dù sao kéo nhà đầu tư đến trấn mới là điều quan trọng nhất, đây cũng là bước đi đầu tiên Chu Thông muốn chuộc lỗi với nàng.
– Tôi xin lắng tai nghe.
Triệu Lương Đống bộ dạng rất là chú ý.
– Thôi Tình chủ nhiệm vừa mới đến đây nhận chức, cho nên rất cần chiến tích, nếu như công ty điện tử của ông Triệu đồng ý đầu tư vào thì thành tích càng thêm sáng chói đấy, phải không?
Chu Thông giương câu thả lười, chỉ còn chờ cá cắn câu.
– Nói thật trấn Tân thôn này tôi đã khảo sát qua rồi, không có ưu thế gì cả, đây cũng là lý do mà tôi đến nay vẫn chưa có quyết định đầu tư vào.
Triệu Lương Đống ăn ngay nói thật.
– Vậy để tôi phân tích cho ông Triệu nghe nhé: Thứ nhất, Thôi Tình chủ nhiệm chính là tài nguyên tốt nhất, nếu đầu tư vào trấn Tân Thôn, ngày sau hai người có nhiều cơ hội giao tiếp, thứ hai, chính sách của ủy ban trấn rất hổ trợ cho nhà đầu tư, sức lao động giá rẻ, đất đai nông thôn dư thừa, thứ ba khoãng cách giữa trấn Tân Thôn với huyện Vân Sơn rất gần, cùng với thành phố Lâm Giang chỉ cách có một ngọn núi, đường xá giao thông rất tiện lợi!
Nói xong Chu Thông bỏ thêm muỗng đường vào ly cà phê, từ từ hớp một miếng, nhưng vị đắng chát cà phê làm cho Chu Thông giật mình…
Rời khỏi quán cà phê, Chu Thông liền nhắn cho Thôi Tình một tin tức, vì hắn biết dù sao thì nàng cũng phải sử dụng điện thoại cho công việc:
– Chuyện đầu tư của công ty điện tử Lâm Giang đã thu phục xong!
Chu Thông hy vọng Thôi Tình khi mở ra điện thoại di động thì trước tiên có thể nhìn thấy cái tin này, hắn chỉ mong Thôi Tình có thể giảm bớt một phần nào hận ý đối với mình, sai thì đã phạm vào, chuyện khẩn yếu nhất là làm như thế nào để bù đắp lại.
Không ngờ tới rất nhanh Chu Thông nhận được Thôi Tình hồi âm làm hắn mừng rỡ nhưng…
– Bất luận là cậu làm điều gì, cũng đều không rửa sạch sự lăng nhục đối với tôi, vô luận như thế nào cũng đều rửa không sạch thân thể dơ bẩn của tôi, Chu Thông, cậu là tiểu nhân, là cầm thú, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn làm chuyện hỗn đản.
Nhìn đến cái tin này Chu Thông như rơi xuống vực sâu…
Thứ Bảy tòa nhà ủy ban trấn trống rỗng, Chu Thông thất hồn lạc phách trở về gian phòng sào huyệt ân ái của mình và Hiểu Tình ở bên ngoài mướn, hy vọng gặp bạn gái Hiểu Tình để tìm lại được một chút an ổn.
Vừa mở cửa liền nghe được tiếng rên rỉ vui sướng của Hiểu Tình, thanh âm cực kỳ cám dỗ, nhưng lúc này Chu Thông trong lòng tràn đầy thất lạc lo lắng, nên hắn không có chút nào hứng thú, trước kia Chu Thông đi công tác, thì Hiểu Tình ở nhà cũng nói rằng thường xuyên dùng hai bàn tay mò xuống cái âm hộ của mình xoa bóp, để hưởng thế giới khoái lạc.
Hắn không nghĩ đến chuyện quấy rầy nhã hứng của Hiểu Tình, Chu Thông ngồi cô đơn trên sàn nhà cầm chai nước uống ở trong phòng khách.
– Lãnh đạo… sâu hơn một chút… ừ… ừ cứ thế…
Tiếng nói rên rỉ rơi vào lổ tai Chu Thông ở trong phòng khách làm hắn ngay lập tức tỉnh táo mạnh mẽ đứng lên, tiếng hít thở rất quen thuộc…
Chu Thông nhón chấn từng bước một đi vào trước cửa phòng ngủ, nhìn thấy Hiểu Tình đang quỳ bò như còn chó cái trên giường, cái mông đít thì vễnh lên thật cao, từ phía sau một gã đàn ông đang dùng dương vật đâm vào âm đạo của nàng…
Cái mông tròn vo dùng sức nhếch lên về phía sau, hai tay bấu lấy phía dưới tấm ga giường, mái tóc dài ướt sũng mồ hôi chớp lên, cặp vú đầy đặn rủ xuống dưới thân thể, càng lộ ra cực lớn, một đôi chân dài trắng noãn trần truồng, hơi hơi hướng hai bên tách ra, cuốn ở chung dưới mắt cá là cái quần lót màu đỏ ren trong suốt, dương vật tại phía sau cái mông hồn viên của nàng không ngừng xuất nhập…
– A… nhanh… nhanh… mạnh nữa đi…
Hiểu Tình tiếng kêu có chút hữu khí vô lực, rõ ràng có chút nhịn không được lại rên rỉ mỗi khi gã đàn ông dùng sức cắm dương vật vào âm đạo, hai chân của nàng cũng run run, trên mông đít hai mãnh thịt cũng đang tạo thành từng làn sóng thịt…
Nhìn Hiểu Tình bộ dạng phóng đãng, gã đàn ông hít sâu một hơi, dương vật nhanh hơn thọt vào âm đạo trơn trợt, gã tùy ý tung hoành ngang dọc, chuẩn bị lần xông lên cuối cùng của đỉnh phong.
Một trận giống nhau điên cuồng công kích cứ như vậy dương vật điên cuồng tiến lên, Hiểu Tình cả người run run không ngừng, gã đàn ông rõ ràng cảm thấy âm đạo trơn trợt không ngừng run rẩy gây áp lực đối với dương vật gã, cũng không muốn nhẫn nại thêm, từng cổ một tinh dịch xì xì phun ra…
Khi gã đàn ông đem dương vật từ trong thân thể Hiểu Tình rút ra, từng làn một tinh dịch hỗn tạp màu trắng sữa theo từ bộ phận sinh dục chảy Hiểu Tình ra, lan qua mông đùi nhiểu xuống phía dưới.
Hiểu Tình chợt có linh tính, ánh mắt nàng nhìn qua khe hở cửa, thì thấy được thân ảnh của Chu Thông, nàng hoảng hốt kêu lên, người đàn ông cũng cùng lúc quay đầu lại thì thấy được Chu Thông…
Người này Chu Thông vô cùng quen thuộc, chính là viện trưởng Uyển Hồng Minh bệnh viện trấn Tân Thành, nổi danh tiêu sái tuấn tú, phong lưu thành tánh…
Cái chai nước từ trong tay Chu Thông rơi trên mặt đất, hắn cứ như vậy lẳng lặng nhìn người đàn ông kia vội vàng mặc vào quần áo, hoảng hốt lách qua bên cạnh hắn chạy đi, Chu Thông lại không thấy có tức giận mà đuổi theo, ngay cả hắn cũng cảm thấy bất ngờ cho hành động chính mình.
Chậm rãi ngã dựa vào tại bên giường, Chu Thông thở dài nhẹ nhõm, như trút được gánh nặng vậy, tâm tư buông lỏng rất nhiều, trong lòng đàng từ từ bình tĩnh lại.
Hiểu Tình thì trước mặt Chu Thông vội vàng lau chùi tinh dịch của gã đàn ông chạy trốn còn lưu lại trên cơ thể mình, sau đó nàng đứng ở trước mặt của Chu Thông, không giải thích, cũng không có chút nào hối hận, tựa như một nữ vương vừa thắng lợi khải hoàn vậy.
– Anh Chu, có muốn chúng ta đang làm một lần cuối cùng không?
Hiểu Tình đương nhiên là cuộc chiến đấu mới vừa rồi vẫn chưa tận hứng, lúc này khuôn mặt Hiểu Tình vẫn còn đỏ bừng đầy nhục dục, Chu Thông chỉ cảm thấy một cơn buồn nôn xông lên đầu, hắn vội chạy đến buồng vệ sinh, thuận thế ngồi xuống trên sàn nhà, không nhúc nhích cử động.
– Anh Chu, đừng oán trách em, em đã chờ đợi anh hai năm rồi, cuối cùng anh vẫn là một người tầm thường vô vi, anh làm ở ủy ban trấn chỉ là một tiểu nhân viên công vụ, ở trong ủy ban, bất kỳ một lãnh đạo nho nhỏ nào cũng đều có thể khiến anh như là con chó vậy.
Hiểu Tình trong lời nói làm cho Chu Thông rất tức giận ngẩng đầu lên, mới vừa một màn cũng chưa có phẫn nộ, còn bây giờ Chu Thông không nhịn được, giọt nước đã tràn ly…
Nhìn gương mặt xinh đẹp này, lần đầu tiên Chu Thông cảm thấy vô cùng xa lạ, hai người sớm chiều ở chung sinh hoạt đã hai năm, vậy mà chính cho tới bây giờ cũng không biết rõ lắm về người đàn bà này, đây là một cái dạng đàn bà loại gì đây nữa?
Cũng được… cũng được… cứ cho bão táp cuồng phong tới mãnh liệt hơn đi chút! Ông trời trước khi muốn diệt vong, trước phải làm cho mọi vật điên cuồng, Chu Thông giờ phút này cũng đang điên cuồng, sự nghiệp bị nhục mạ, tình yêu bị phản bội, mình cưỡng gian nữ lạnh đạo, thì bạn gái lại ngoại tình, một thù trả lấy một thù, thế giới này thật là công bằng, Chu Thông cắm đầu vào trong nước ở trong bồn tắm, ý thức hắn càng ngày càng mơ hồ, có thể rõ ràng cảm giác được sự tử vong đang ở trước mặt, bản thân hắn đang chạm tới kề cận cái chết… hắn không còn thiết tha gì nữa trên cõi đời tạm bợ này…
Nhưng bất ngờ trong túi quần điện thoại di động lại reo vang làm thức tỉnh Chu Thông, trước mắt hắn hình ảnh khuôn mặt cha mẹ hiện lên trở nên rõ ràng, nếp nhăn vì vất vả nuôi hắn khôn lớn, mặt mũi hiền lành, luôn quan tâm đến hắn, một sức mạnh vô hình từ trong lòng hắn bốc lên, hắn mạnh mẽ ngẩng đầu lên, đem mặt lau sạch nước, ngửa đầu thét lớn một tiếng gầm rú ” a… a… a… “, trong nội tâm thoải mái rất nhiều, hắn cầm lấy điện thoại ra thì thấy được trên màn hình danh bạ hiện lên hai chữ “Thôi Tình”, hắn vội vàng bấm nút nghe.
– Chu Thông, trong vòng 30 phút nữa, hãy tới Linh Kê Sơn gặp tôi.
Không đợi Chu Thông mở miệng trả lời, trong loa liền truyền đến “ục ục” mất tín hiệu…
Giờ thì Chu Thông cuối cùng cũng ý thức được, trên đời này vẫn còn có rất nhiều chuyện đáng giá để mà mình tiếp tục sống, sâu trong nội tâm, hắn thầm cảm tạ Thôi Tình gọi cuộc điện thoại đã cứu mình một mạng.
Chu Thông cứ như vậy đứng ngây ngốc hơn 5 phút, rồi mới bắt đầu sửa sang lại quần áo, rời khỏi gian phòng, lúc này Hiểu Tình cứ như vậy vẫn không nhúc nhích nhìn chăm chú Chu Thông, dường như là cho dù Chu Thông có hít thở không thông, giãy dụa chết đi, Hiểu Tình cũng vẫn thờ ơ mặc kệ, nàng vẫn nhìn theo bóng dáng Chu Thông rời xa…
Trên đường đi đến Linh Kê Sơn thì Chu Thông nhận được điện thoại của từ văn phòng ủy ban do Tôn Mạnh Đồng gọi đến, truyền đạt thứ Sáu này đảng ủy ủy ban trấn mở cuộc họp sẽ ra nghị quyết, vì để cạnh tranh chiều thương đầu tư cùng với Liên hoa trấn, trấn Tân Thôn cuối cùng cũng hạ quyết tâm thành lập phòng chiêu thương.
Lúc này Chu Thông trong nội tâm đang rối loạn, lo lắng đi đến nơi Thôi Tình hẹn gặp, với lại hắn đang lái xe, nên nghe sơ qua, liền rất nhanh cúp điện thoại.